Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

Advertisement
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Sao thế! Hây… ngươi cũng đừng để trong lòng, mặc dù pháp bảo này cũng không giống như ban đầu ta dự đoán thế nhưng cũng là một món pháp bảo mạnh.”

Nam Phương Trường Sinh thở dài, âm thanh mang một chút tiếc nuối cùng bất đắc dĩ.

“Cây cung này được gọi là Lam Huyết Tàn Cung, nghe nói là một món pháp bảo thượng cổ nhưng giờ chỉ còn là tàn bảo, bất quá đẳng cấp thụt lùi xuống còn Hư Khí trung phẩm.” Nhất Vô Niệm bình tĩnh nhìn qua nó nói về lại lịch cây trường cung.

“Thật!” Nghe được lời hắn nói, con rùa hai mắt tỏa sáng vội vàng từ trên tảng đá bò xuống đi tới trước mặt Nhất Vô Niệm. Chỉ cần nhìn biểu tình của nó, hắn cũng đã hiểu con hàng này muốn gì, ngoại trừ ham ăn như trư ra sở thích còn lại chính là mỹ nữ cùng bảo vật. Nơi đây không có mỹ nữ cũng chẳng có đồ ăn, vậy chỉ còn lại là bảo vật.

“Ngươi nói xem!” Nhất Vô Niệm ném cây trường cùng trên tay ra, trường cung bay lơ lửng trước mặt con rùa lập tức khiến cho nó vội vàng quan sát thật kỹ, thỉnh thoảng nó còn gõ gõ mấy phát lên thân cung dường như muốn kiểm tra phẩm chất, cấp độ của món pháp bảo này.

“Ô, thế mà lại là bảo vật thật. Hơn nữa, đúng là ẩn giấu một chút khí tức xa xưa bất quá có vẻ như chẳng còn bao nhiêu uy lực. Món pháp bảo này muốn luyện chế, nâng cấp nó mạnh hơn chỉ sợ rất khó, đáng tiếc!”

Thẩm định xong, con rùa lập tức chẳng còn bao nhiêu hứng thú. Bỗng nhiên nó nhớ ra điều gì quay qua hỏi Nhất Vô Niệm, “Vậy ngươi có mũi tên không?”

Bị hỏi, lập tức vẻ mặt của Nhất Vô Niệm có chút đăm chiêu, một vài giây sau mới nó: “Cần gì, có thể dùng tạm mũi tên đẳng cấp thấp thay thế mà.”

Nam Phương Trường Sinh cười “hắc hắc”, tưng tửng nói: “Ta có một môn thuật pháp đảm bảo thuận tiện hơn dùng mũi tên thực, hơn nữa uy lực cũng không yếu chút nào. Thế nào, muốn học sao?”

“Lão Quy, vẻ mặt này của ngươi rất dễ bị người khác hiểu lầm đấy. Có chút hèn mọn!” Nhất Vô Niệm chưa trả lời vội câu trả lời của nó mà hơi bĩu môi khinh bỉ một phen. Sau đó, hắn lập tức thu hồi trường cung cất vào trong nhẫn trữ vật rồi nói tiếp: “Được rồi chúng ta lên đường thôi, bất quá Lão Quy, ngươi có biện pháp nào nhanh chóng đến Thiên Phương Tự không?”

Nam Phương Trường Sinh hơi nghiêng đầu qua một bên, vốn nó còn định nổi bão nhung bị Nhất Vô Niệm hỏi liền bị dời chú ý. Nó nghĩ ngợi một chút rồi nói:

“Được thì cũng được thôi nhưng mà khi trở về ta muốn ăn ba ngày ba đêm.”

“Không thành vấn đề!” Nhất Vô Niệm sảng khoái đáp ứng.

— QUẢNG CÁO —



Nam Phương Trường Sinh có chút bất ngờ khi hắn dễ dàng đồng ý như vậy, nhưng nghĩ tới chậm trễ mất mấy ngày thời gian luyện hóa Lam Huyết Tàn Cung liền hiểu. Bất quá, mặc dù nó biết Nhất Vô Niệm đang rất vội vàng đi đến Thiên Phương Tự nhưng cũng không rõ ràng mục đích của hắn.

Bình thường mà nói, một người như tên tiểu tử này không có lý nào lại tốn công tốn sức đi ra khỏi tông môn trong lúc bản thân còn đang gánh chịu nguyền rủa. Nhắc tới nguyền rủa nó hơi nhăn mặt, thứ đồ chơi này nó căn bản không biết gì bởi vậy nó cũng chỉ đứng ngoài un ủi Nhất Vô Niệm. Nhưng nghĩ tới Thiên Phương Tự, đây chẳng phải là nơi ở của mấy lão lừa trọc đầu ư!

Thường mà nói, chỗ nào có yêu ma thì chỗ đó có phật môn. Hay nói chính xác hơn thì phật và ma luôn luôn đối nghịch nhau, một bên đại biểu cho sự tà ác bên còn lại thể hiện cho chính nghĩa, muốn siêu độ, hóa kiếp cho bọn chúng. Nghĩ tới đây, dường như Nam Phương Trường Sinh dần dần có chút hiểu được mục đích của Nhất Vô Niệm.

Thế này, coi bộ Nhất Vô Niệm muốn dựa vào phật pháp để ngăn cản, hoặc tốt hơn chính là loại trừ nguyền rủa.

“Lão Quy, ngươi làm gì mà đực mặt ra vậy?”

Bỗng bên tai của nó truyền tới âm thanh nghi hoặc của Nhất Vô Niệm, nó hất mặt ngửa đầu lên kiêu ngạo nói: “Để Sinh ca cho ngươi biết thế nào là tốc độ bàn thờ.”

Nói xong, trên thân của con rùa lập tức phát ra quang mang màu xanh nhạt, một thoáng chốc thôi trước mắt Nhất Vô Niệm xuất hiện một con rùa với kích thước cỡ hơn hai mét. Hắn không nhịn được mà hỏi: “Đây là trạng thái vốn có của ngươi à?”

Nam Phương Trường Sinh không quay đầu lại, mở miệng giải thích: “Không sai, bất quá trạng thái này tiêu hao quá nhiều yêu lực, hơn nữa đi lại còn rất cồng kềnh. Không thú vị!”

Lần đầu tiên Nhất Vô Niệm nghe được một lời thú nhận lạ thường đến vậy, một con yêu thú lại nói rằng nó không thích một thân hình khổng lồ, điều này có chút trái ngược. Bởi vì, theo như Nhất Vô Niệm có tìm hiểu về yêu thú, bọn chúng rất ưa thích một thân thể cường tráng khổng lồ. Kích thước chính là lực lượng yêu thú theo đuổi, cường độ thân thể chính là vốn liếng của chúng nó.

Nhất Vô Niệm nhảy lên trên lưng con rùa, sau đó ngồi xuống. Bốn chi của Nam Phương Trường Sinh bắt đầu tỏa ra năng lượng mạnh lẽ, “Uynh!” một tiếng động lập tức thân hình con rùa biến mất tại chỗ, trên hư không xuất hiện một vệt quang mang màu lam đang di chuyển với tốc độ chóng mặt.

Ngồi trên lưng Lão Quy, hắn mới cảm nhận được tốc độ là như thế nào, cơ bản với tốc độ này của Lão Quy cho dù hắn có gấp ba lần cũng chẳng đuổi kịp. Ngưng thần cảm nhận một chút biến hóa trong cơ thể, trong lòng Nhất Vô Niệm quả thật vẫn rất lo âu. Trận chiến trước đó hắn luôn có nỗi lo trong lòng, những cuộc giao đấu trước đó hắn không hề vận dụng toàn bộ thực lực.

Bởi vì sao?

— QUẢNG CÁO —

Event

Hắn khinh thường đối thủ ư?

Không hề, chẳng qua hắn không dám mà thôi!

Để nguyền rủa sớm phát tác không chỉ còn là chờ đợi, mà còn do cơ thể chịu đựng áp lực sẽ nhanh chóng tăng trưởng khả năng kích phát nguyền rủa. Tệ hơn nữa, đó chính là tiến độ Ma Hư Vật Chứa tăng trưởng, một khi Ma Hư Vật Chứa đạt tới con số một trăm phần trăm sẽ có chuyện không hay xảy ra.

Và tất nhiên, Nhất Vô Niệm không hề muốn cảm nhận điều đó một chút nào.

Dọc đường đi hai người bọn họ ít khi gặp được chuyện không may cho nên rất nhanh đã đi vào địa phận giáp biên giới của Thiên Phương Tự.

“Bảy ngày thời gian, quả nhiên Lão Quy ngươi khiến cho ta mở mang kiến thức.” Nhất Vô Niệm nhìn tấm địa đồ trong tay, sau đó nhìn về phía Nam Phương Trường Sinh đang nằm ngửa ở trên mặt cỏ tán thưởng.

Quả thật có chút khác thường khi mà một con rùa lại sở hữu tốc độ kinh người như vậy, nói ra chỉ sợ không ai tin. Nhất Vô Niệm nghĩ tới điều gì, cười cười nhìn qua phía con rùa nói: “Lão Quy, có phải từ nhỏ tới lớn ngươi thường xuyên móc túi sau đó bị đuổi giết mới luyện được tốc độ kinh người như bây giờ.”

“Tiểu tử, ngươi ăn cơm có thể ăn bậy nhưng lời thì không thể phán bừa.”

Nam Phương Trường Sinh như con mèo bị ai đó đạp vào đuôi lập tức đứng thẳng bằng hai chi sau, một chi trước chỉ vào Nhất Vô Niệm phẫn nộ phản bác.

Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng nó, Nhất Vô Niệm đang định nói gì đột nhiên sắc mặt của hắn hơi đổi, con rùa vốn còn đang phẫn nộ cũng câm như hến. Vẻ mặt của nó còn thể hiện ra một tia hoảng sợ, không chút do dự nó chui vào bên trong túi linh thú ở bên hông Nhất Vô Niệm. Dù thấy nó làm vậy nhưng Nhất Vô Niệm cũng không nói hay hành động gì cả, hắn cứ đứng như vậy cho đến khi…

Một vài giây kế tiếp, hai đạo lực lượng mạnh mẽ từ trên hư không tản mát ra khiến cho Nhất Vô Niệm hít thở không thông, hai chân dù muốn di chuyển cũng không bước nổi giống như bị một lực lượng giam cầm. Trên mặt Nhất Vô Niệm vẫn tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng bối rối không thôi, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được bản thân lại vô lực như thế.

Trên hư không, có hai lực lượng thần bí dường như đang càng lúc càng hiện hữu tại nơi đây, dù chưa biết là gì nhưng hắn có thể đoán đây chắc hẳn là đang có cương giả đại chiến. Cả một khu vực rộng lớn dưới áp lực của hai vị cường giả này đều trở nên đông cứng, ngay cả Nhất Vô Niệm cũng không thể chịu nổi áp lực này.

— QUẢNG CÁO —



“Chết tiệt!”

Nhất Vô Niệm gian nan nhìn qua hướng năng lượng đang tản mát ra, trong lòng không nhịn được chửi thề một tiếng.



Phía trên hư không, hai thân ảnh đang liên tục va chạm vào nhau, tình cảnh này không thể dùng từ kinh khủng để hình dung, bất quá bên trong quá trình giao chiến, có thể nhìn ra rõ ràng, một thân ảnh trong đó dường như có ý muốn thoát thất, giống như đang có chuyện gấp, mà trái lại với thân ảnh này, thân ảnh còn lại có vẻ không gấp gáp chút nào, hình như đang cố tình ngăn chặn đường đi của thân ảnh kia.

Bị Hàm Như Bích liên túc ngăn cản, Âu Khương Nhu trong thời gian ngắn không thoát ra được, nàng lạnh giọng bực bội nói: “Như Bích, ngươi đến tột cùng là muốn làm gì?”

“Hừ, không làm gì cả. Tiểu tử kia ta rất xem trọng, Đoan Mộc Thần phải không? Ta muốn thu hắn làm đồ đệ quan môn.” Nghe được đối phương giận dữ, Hàm Như Bích bình tĩnh nói chuyện, trên môi còn vương lại một chút ý cười.

Lời của Hàm Như Bích vừa nói ra, trong mắt của Âu Khương Nhu lộ ra vẻ lạnh lùng, nàng cười lạnh nói: “Muốn cướp người của ta sao, vậy phải xem thực lực của ngươi sau bao năm có bao nhiêu đột phá.”

“Ha ha, ngươi đã nói vậy thì ta cũng không cần phải nhiều lời vô ích. Thể chất của tiểu tử kia chắc hẳn không cần ta phải nói ra đâu nhỉ? Chúng ta dùng thực lực nói chuyện, nếu như ai thắng vậy thì có tự cách dẫn hắn đi. Thế nào?”

Dừng lại một chút, nàng tiếp tục nói: “Đừng có nghĩ sẽ lật lọng, chúng ta dùng đại đạo thề. Kẻ nào vi phạm vậy thì thần hồn câu diệt, đạo quả vỡ nát.”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement