Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

Advertisement
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tại một nơi bên trong tầng thứ sáu Ma Sơn,

“Chuyện gì đây!” Nhất Vô Niệm quan sát xung quanh thấp giọng nói chuyện.

Con rùa trầm tư cuối cùng lắc đầu, nó cũng không phải thần làm sao chuyện gì cũng biết được.

Không nhận được đáp án cần từ Nam Phương Trường Sinh, Nhất Vô Niệm dứt khoát không buồn nghĩ gì nữa. Ma khí tầng thứ sáu vốn đã đè ép nay lại có lực lượng thần bí bao phủ, cả cơ thể của hắn cũng gặp đôi chút không tự nhiên, cũng may hắn có pháp bảo ngăn cản ma khí nếu không cũng không nhẹ nhàng như vậy.

Khống chế hồ lô pháp bảo bay một hướng, nơi đây càn trở nên khó kiểm soát, hắn cảm giác cỗ lực lượng vừa rồi còn mang theo một chút vật không sạch, một loại cảm giác như bản thân bị dòm ngó, tra xét. Thế nhưng chỉ là trong tích tắc, việc này khiến hắn có chút nghi hoặc nhưng không dám gật bừa.

Nhưng dù thế nào, hắn cũng phải kiếm đủ điểm tịnh quang để đi ra ngoài.

Cảm giác có thể sai nhưng cẩn thận thì không bao giờ sai.

Trong đây chắc chắn có nhân tố không ổn định vừa xuất hiện!

Mang theo mối nghi ngờ cùng cẩn thận, Nhất Vô Niệm tiếp tục tra xét đám yêu ma trong đây, lực lượng vừa rồi đè ép cơ thể hắn như vậy lũ yêu ma chắc hắn cũng không quá dễ chịu. Đây là thời cơ tập kích không sai.

Ngự pháp bảo phi hành đến một hạp cốc, hơi do dự một chút nhưng Nhất Vô Niệm vẫn quyết định đi vào. Mới đi vào phạm vi bên trong hạp cốc, hắn liền phát hiện sương mù màu đen ở đây dường như càng thêm dày đặc. Càng đi vào sâu bên trong, trong lòng của hắn càng cảm nhận được có điểm không ổn.

Nghĩ nghĩ muốn quay đầu trở lại lối cũ, bất quá khi hắn ngoảnh đầu lại sắc mặt hơi đổi. Bởi vì đằng sau nào còn đường hắn vừa đi, phía sau lại trở thành một mảnh địa phương sỏi đá dường như trước đó khung cảnh đã sớm như vậy.

Đang suy tư, đột nhiên chân mày Nhất Vô Niệm khẽ nhíu lại, hắn nhanh chóng quay đầu lại.

“Ong…!”

Cuồng phòng thổi qua, sương mù hơi tản đi một chút đập vào trong mắt của hắn là một vách núi màu đen, phía dưới là một mảnh khu vực toàn đại thụ. Nhất Vô Niệm chăm chú dùng thần thức quét một lượt, ngoài những cây đại thụ có phần héo úa kia dường như chẳng phía dưới không có thứ gì nguy hiểm.

Vừa rồi, cảm giác kia…

— QUẢNG CÁO —



Một tay xoa cằm, một bên cảnh giác bốn phía, nơi đây nhìn qua cảm giác không tồn tại thứ gì nguy hiểm nhưng hắn không cho rằng như vậy. Khẽ nhắm hai mắt lại, thần thức nhanh chóng lan tỏa một lần nữa, thăm dò mọi ngóc ngách bên trong phạm xung quanh hắn. Bất kể là trên hay dưới, dù là bên dưới mặt đất hắn cũng cố xuyên vào dò xét.

Từ khi lực lượng huyền bí phủ xuống thần thức liền bị hạn chế, dù vậy Nhất Vô Niệm cũng không tốn bao nhiêu sức để quét sạch mọi thứ bên trong hạp cốc.

Kết quả vẫn như vậy, không có một chút xíu khác thường.

Nếu nói khác thường, vậy cũng có đám đại thụ kia. Xung quanh gần mấy gốc đại thụ bên dưới tán lá rụng cất giấu mấy cỗ thi thể, bất quá hắn lại không nhìn rõ được trạng thái chết của đám người này. Bất quá có một điều hắn có thể khẳng định, đó chính là mấy kẻ này đã tử vong từ rất lâu.

Nhìn chăm chú chỗ đám đại thụ một hồi lâu, nghi hoặc không thôi. Bỗng, trong đầu nãy ra một ý tưởng, hắn từ bên trong túi linh thú cầm ra con rùa khách khí nói:

“Lão Quy, từ trước tới nay ta đối với ngươi thế nào?”

Đột nhiên bị nhấc ra khỏi túi linh thú, nó chưa kịp nói câu nào đã bị Nhất Vô Niệm mở miệng nói trước. Mặc dù thấy hắn lúc này có chút lạ nhưng vẫn khách khí đáp:

“Không tệ lắm, có đồ ăn ngon, có thêm Mân Linh Tửu của tiểu nha đầu kia thì tốt hơn nữa…”

Lời chưa nói hết, đột nhiên Nhất Vô Niệm cầm con rùa trong trạng thái nhỏ bằng bàn tay hướng về phía chỗ đại thụ ném một phát thật mạnh, còn không quên nói:

“Đã thế xin nhờ Lão Quy ngươi đi qua đó một chuyến!”

“A a… tiểu tử NGƯƠI!”

Con rùa kêu cũng to nhưng thân hình bay lại nhanh hơn thoáng chốc nó đã xuất hiện phạm vi đám đại thụ, bất quá nó lai cơ chứ? Sống cùng Nhất Vô Niệm cũng không phải ngày một, ngày hai há lại không biết tính tình của hắn. Nhất Vô Niệm cẩn thận lại sợ chết lý nào lại làm mấy chuyện thế này, như vậy mục đích chỉ có một.

Chỗ nó sắp đáp có vấn đề!

Trong chớp mắt Nam Phương Trường Sinh đã phân tích ra mọi chuyện, điều này càng làm nó không muốn đáp xuống bên dưới. Bởi vì Nhất Vô Niệm dùng lực hơi mạnh một chút khiến cho nó muốn ngừng lại có chút khó khăn, tứ chi trên không trung không ngừng cựa quậy, yêu lực nhanh chóng lan tỏa ra muốn tạo phản lực ép cơ thể của nó ngừng lại.

“Phù!”

— QUẢNG CÁO —

Event

Cách mặt đất một mét cuối cùng con rùa cũng đứng vững trên không trung, ngay khi nó thở phảo một cái, bên dưới gốc đại thụ đúng như Nhất Vô Niệm nói, một khuôn mặt khô quắt dữ tợn hung thần bỗng mở hai con mắt ra. Đột nhiên mở mắt, tròng mắt của cỗ thi thể này lại là màu xám trắng như tuyết, vừa thức tỉnh cỗ thi thể lập tức giơ một cánh tay lên cao.

“Bụp!”

Cánh tay với tốc độ không tưởng vồ vào cái đuôi của con rùa, bất quá con rùa giống như có con mắt thứ ba, cùng lúc đó nó đã dùng yêu lực khống chế thân thể bật lên cao một chút vừa hay tránh thoát cú vồ. Nam Phương Trường Sinh không biết thứ ở dưới là đồ vật gì nhưng thứ đó đã thành công dọa con rùa một trận.

Tứ chi cựa quậy giống như cánh chèo thoáng chốc đã bay lên cao, không nói một lời liền đáp vào một cành cây đại thụ gần đó. Vừa đáp xuống, nó đã dùng tứ chi bấu chặt vào thân cây, sau đó dùng ánh mắt giết người nhìn về phía Nhất Vô Niệm.

Nhất Vô Niệm đạt được mục đích khẽ ho một tiếng, nhìn về phía con rùa áy náy nói: “Ây da, Lão Quy ngươi đừng có nóng giận, ngươi cũng thấy đấy, ở nơi đây chỉ có mình ngươi có thể dễ dàng linh hoạt thăm dò.”

Thấy ánh mắt muốn bộc phát của con rùa, Nhất Vô Niệm không nói nhảm từ trong nhẫn trữ vật cầm ra đại sát khí.

“Đó là… tại sao tiểu tử ngươi lại còn một vò Mân Linh Tửu?”

Vừa nói, ánh mắt của nó nhìn không chớp vào vò linh tửu trong tay Nhất Vô Niệm. Vẻ mặt giận dữ lúc nãy đã biến mất đâu không thấy nữa, chỉ thấy vẻ mặt nịnh nọt. Đã thấy hiệu quả, Nhất Vô Niệm thu hồi linh tửu vào trong nhẫn trữ vật, khoát tay nói:

“Yên tâm, xong việc liền cho ngươi một ly!”

“Ta muốn một vò.”

“Không được, một ly.”

“Mười ly.’’

“Đây là vò linh tửu cuối cùng mà Bắc cô nương tặng cho ta, không thể nào nhiều thế được!”

Mặt không đổi sắc, Nhất Vô Niệm chậm rãi nói ra.



— QUẢNG CÁO —



“Ba ly! Đây là giới hạn của ta rồi, tiểu tử ngươi đừng có mà được nước lấn tới. Hừ”

Nam Phương Trường Sinh vô cùng tức giận, giọng nói vô cùng quyết liệt.

“Thành giao!”

Nhất Vô Niệm sảng khoái đáp ứng. Xem ra đây là điểm cuối cùng của con rùa rồi, trong lòng Nhất Vô Niệm có chút tiếc nuối, mỗi khi tiêu hao linh tửu hắn đều đau lòng.

Lập tức bên dưới mặt lá rụng có chút rung động, “Sột soạt” mấy âm thanh vang lên. Bên dưới mặt lá rụng có mấy cỗ thi thể đột nhiên đứng dậy, cả thân hình của chúng nó cong queo vặn vẹo, đặc biệt cái cổ kêu “răng rắc” mấy cái liền thẳng. Đôi mắt xám trắng đục ngầu trông vô cùng kinh dị, đột nhiên đám thi thể há miệng phóng ra lưỡi đỏ như máu, như một mũi tên vọt thẳng tới chỗ Nhất Vô Niệm.

Vừa nhanh, vừa chuẩn đâm tới chính là trái tim của hắn.

Một kích này mà trúng hắn chắc chắn sẽ bị thương.

- -------------------------

Con rùa: "Ta tức giận!"

Nhất Vô Niệm: "Ta còn Mân Linh Tửu!"

Con rùa: "Vẫy đuôi"

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement