Bạch Liên Hoa Nàng Lại Bị Cầm Tù - Tô Trà Trà (full)

Advertisement

Tiêu Giang

Lần gặp đầu tiên của chúng ta là khi em là cô giáo của tôi.

Tôi là học sinh mới của em.

Em có một đôi mắt xanh biển dịu dàng và một nụ cười rất ấm áp.

Tôi rất thích em.

Nhưng khi tôi lớn lên.

Em lại đi mất rồi.

Mà chẳng hề để lại một lời từ biệt cho tôi.

Dù tôi có tìm bất cứ cách nào, cũng chẳng thể tìm thấy.

Thật nhiều năm sau, cho đến khi tôi lại chuyển trường.

Tôi lại gặp được em một lần nữa.

Có vẻ em chẳng hề nhớ chút gì về kiếp trước của em.

Thậm chí là em còn tỏ ra thích tôi, mến mộ tôi.

Dù trong đôi mắt em.

Chẳng hề tồn tại thứ tình cảm ấy.

Nhưng không sao.

Tôi chỉ cần biết.

Tôi yêu em là đủ rồi.

Tôi chỉ cần lặng lẽ theo sau em là được rồi.

Nhưng cuối cùng.

Em lại rời đi…

Dù tôi ở lại vòng lặp này hàng trăm ngàn lần, tôi cũng chẳng thể tìm thấy em một lần nào nữa.

Cho đến khi tôi gặp được nó.

Thứ tự xưng là hệ thống.

Chắc chắn lần tiếp theo.

Tôi sẽ lại gặp được em lần nữa nhỉ.

Trà Trà.

– ———————————————————-

Tô Cảnh Trúc

Tôi từ nhỏ đã phải sống trong sự điều khiển của người khác.

Em chính là ánh sáng nho nhỏ của đời tôi.

Soi sáng cho cuộc sống chỉ nhuốm một màu đen kịt của tôi.

Làm cho tôi lần đầu tiên khát vọng một thứ đến vậy.

Tôi muốn đem em nắm trong lòng bàn tay.

Muốn cho em nhận được tất cả mọi thứ tốt nhất trên thế gian này.

Muốn em mãi mãi vô ưu vô lo mà nở nụ cười.

Nhưng cuối cùng.

Tất cả điều đó.

Đều đã bị phá hủy bởi chính tay tôi.

– ——————————————————–

Tống Uy Đình

Tôi là người đã chứng kiến tất cả mọi thứ.

Là người biết trước mọi chuyện sẽ xảy ra như thế nào.

Là người chẳng tiếc trao đổi đi đôi mắt đen kịt của mình để được gặp lại cậu một lần nữa.

Tôi khoác lên mình một màu mắt vàng kim, giống hệt với anh trai mình.

Trở lại bên cậu.

Với một mong muốn thay đổi được mọi thứ.

Giúp cậu sẽ luôn luôn vui vẻ mà sống mãi.

Nhưng mà lại như trước kia.

Thứ mà tôi nhận được.

Thứ duy nhất mà cậu để lại cho tôi.

Chỉ là một dòng tin nhắn có duy nhất hai chữ.

[Tạm biệt]

– ———————————————————-

Quan Tiêu Mẫn

Mái tóc nâu ngắn theo chiều gió mà nhẹ tung bay, đôi mắt xanh biếc nhìn chằm chằm vào một khoảng không vô định.

Tiêu Mẫn chống cằm, cô thở dài một hơi, đầu gục xuống bàn rồi nhẹ nhàng mà lầm bầm.

“Cô giáo Tô sao lại không nhận ra mình nhỉ.”

“Lúc trước cô rõ ràng rất quý mình mà…”

“Nhưng rốt cuộc.”

“Đó cũng chỉ là lúc trước. thôi”

Ngón tay Tiêu Mẫn nhịp nhịp mà gõ trên bàn, cô nhìn ra phía ngoài cửa sổ, nơi ánh mặt trời đang tỏa sáng chói chang, Tiêu Mẫn vươn tay mình lên, che đi nó rồi dần dần.

Nắm lấy bàn tay mình lại.

– —————————————————-

Quán Tranh Niệm

Tranh Niệm chẳng biết mình là ai.

Anh chỉ biết rằng.

Anh tên Tranh Niệm.

Anh là chủ tiệm của một quán cafe.

Chỉ có thế mà thôi.

Tranh Niệm sống như chẳng có bất kì mục đích gì, kí ức của anh chỉ là một mảnh trống rỗng, chẳng hề tồn tại bất cứ thứ gì.

Anh chỉ biết rằng anh đang muốn tìm ai đó.

Nhưng người đó lại là ai cơ?

Tranh Niệm không biết.

Nhưng khi anh thấy được cô ấy.

Anh đã biết được câu trả lời rồi.

“Thư ký Tô.”

– ———————————————

Tống Hạn

Tôi từ nhỏ đã là một người hoàn hảo.

Đã là một đứa trẻ thông minh.

Đã là một đứa trẻ biết cách nói dối.

Tôi luôn nhận được khen thưởng từ cha mẹ bởi vì sự xuất sắc của mình.

Hoàn toàn trái ngược với đứa em trai của tôi.

Một đứa em trai ngu ngốc cố chấp lại vô tích sự.

Tôi rất chán việc phải giả làm một người con trai ngoan.

Một người anh trai tốt.

Nên tôi dành tất cả suy nghĩ xấu xa của mình lên em.

Ngay lần đầu gặp em.

Tôi đã coi em là một cô tiểu thư yếu đuối.

Chắc chắn chẳng thể làm việc gì ra hồn cả.

Và đúng như vậy.

Mỗi lúc cha mẹ em đến, đôi bàn tay em sẽ run lên chẳng ngừng.

Trong đôi mắt xanh biển ấy sẽ lắp đầy tràn là sợ hãi.

Nhưng tôi chẳng đứng lên giúp đỡ em.

Mà chỉ im lặng đứng trong góc tối, thờ ơ mà xem kịch.

Để rồi tôi thấy đứa em trai luôn mặt mày tối tăm của mình bảo vệ em.

Ánh mắt của nó đối với em như thể là.

Nó coi em chính là bảo vật của nó.

Một bảo vật vừa trân quý lại vừa mỏng manh dễ vỡ.

Nhưng tôi vẫn chẳng để tâm lắm.

Có những thứ người khác coi như trân bảo, lại chẳng khác gì một ngọn cỏ ven đường trong mắt Tống Hạn.

Đó là Tống Hạn nghĩ vậy.

Tôi đem tâm lí xem trò cười mà quan sát em và Uy Đình làm bạn cùng nhau.

Nhưng lại chẳng biết tựa bao giờ.

Từ một sự coi thường ban đầu.

Lại biến hóa.

Trở thành một thứ tình yêu chẳng rõ.

Rồi tôi phát hiện ra tôi và em có hôn ước.

Có nghĩa là.

Sau này, em sẽ trở thành cô dâu của tôi sao?

Một người yếu đuối như em?

Nhưng cũng không tệ lắm nhỉ…

Tôi chẳng phản đối hôn ước này.

Nhưng em trai của tôi thì có.

Tôi lần đầu tiên cảm nhận được ác ý của nó đối với tôi.

Nhưng tôi chẳng quan tâm.

Một đứa phế vật như nó, có thể làm gì chứ?

Làm gì có thể giành em ấy với tôi chứ.

Nhưng Uy Đình không được.

Thì lại có Cảnh Trúc.

Hôn ước của tôi và em đã bị hủy.

Tôi cùng em cũng chẳng thân quen quá gì.

Tôi cũng chả có cái cớ gì để níu em lại.

Với lại tôi nghĩ rằng.

Không có em thì tôi cũng chả sao cả.

Nên tôi đã bỏ qua trong đáy lòng mình một tia không tha cùng day dứt cảm xúc.

Để rồi sau này.

Tôi hối hận rồi.

– ————————————————-

???

Em không nhớ tôi.

Nhưng tôi luôn nhớ em.

Luôn dõi theo em.

Trà Trà à.

Anh đợi ngày.

Ngày mà em sẽ nhớ đến anh.

Anh xoay người mà bước đi.

Chỉ để lại trước cửa nhà của Trà Trà một bó hoa hồng tím.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement