Chế tạo hào môn – Hoắc Khải (full 730 chap + ngoại truyện) – tiểu thuyết tác giả: Hứa Đệ

Advertisement
Hiện giờ không một ai trong văn phòng chi nhánh dám khinh thường Hoắc Khải nữa rồi. Càng là những người ở chức vụ cao thì càng hiểu được chỗ đáng sợ của người đàn ông này. Nhất là những người thuộc dòng chính, có mối quan hệ mất thiết với nội bộ gia tộc giống Cơ Xương Minh lại càng biết mọi chuyện của ngày hôm nay đều là do Hoắc Khải đem lại.

Nếu không có người đàn ông này, Cơ Hương Ngưng sẽ phải lấy người của tập đoàn Lưu Thị hoặc bị đuổi khỏi gia tộc.

Nếu để cho Hoắc Khải quản lý văn phòng chi nhánh thì lợi ích duy trì được sẽ rất nhiều, càng chưa nói đến 300% tiền lợi nhuận.

Không ai là ngu ngốc hết, nếu đã biết Hoắc Khải giỏi rồi thì Cơ Xương Minh cũng vui vẻ mà tạo mối quan hệ cùng anh. Huống hồ, núi dựa của hắn ta là Cơ Xuyên Hải cũng rất coi trọng Hoắc Khải.

Hiện giờ, tiếng nói của Cơ Xuyên Hải trong nhà họ Cơ được nâng lên rất cao. Giống như những gì Hoắc Khải nói, vì mối quan hệ giữa ông ta với Cơ Hương Ngưng mà nhánh phụ cũng hòa hoãn với ông ta hơn nhiều. Hơn nữa, dòng chính vì sợ người có quyền lực cao như ông ta sẽ nghiêng về phía nhánh phụ quá nhiều nên càng không dám làm điều gì khiến ông ta bất mãn.

Mãi đến cuối tháng mới có người báo cho Cơ Trấn Hùng biết chuyện Cơ Xuyên Hải cho thêm Cơ Hương Ngưng hai mươi triệu.

Kết quả Cơ Trấn Hùng liền lạnh lùng dạy dỗ người đó một trận, hoàn toàn không có ý định truy cứu.

Tiền cũng đã đưa rồi, giờ đi đòi thì còn ý nghĩa gì nữa? Đang yên đang lành đi đắc tội với người khác hả.

Nếu đã là chuyện không thể làm được thì nói cho ông ta làm gì, muốn làm ông ta khó chịu hay sao.

Đến cả chủ tịch hội đồng quản trị còn không quan tâm thì người khác cũng đừng hòng nhắc tới. Thế nên ai cũng ngoan ngoãn, nhiệt tình chào hỏi khi thấy Cơ Xuyên Hải.

Cái không khí hài hòa này khiến Cơ Xuyên Hải cười tươi như hoa nở.

Ông ta đang vui mừng vì đã không trở mặt với Hoắc Khải, nếu không thì sao mà có được ngày tốt lành như bây giờ.

Cơ Xuyên Hải lại càng kỳ vọng về tương lai vài năm tới hơn. Chỉ cần Cơ Hương Ngưng có thể thuận lợi thăng cấp lên hàng thừa kế thứ hai thì có thể lấy được thêm mấy chục triệu nữa. Khi ấy thì cũng đủ để cho ông ta nghỉ hưu dưỡng lão rồi.

Có người vui cũng sẽ có người buồn, Hoắc Khải thì không quan tâm đến mấy chuyện này, mà anh cũng lười quan tâm.

Anh chỉ một lòng quan tâm đến chuyện kinh doanh của bản thân. Một là để cho sự nghiệp cá nhân phát triển mạnh mẽ hơn, hai là toàn lực phối hợp với Cơ Hương Ngưng để mở rộng mảng kinh doanh.

Nếu tính thời hạn ngắn thì Hoắc Khải cứ đầu tư thẳng vào Cơ Xuyên Hải, tốc độ phát triển sẽ nhanh hơn một chút. Dẫu sao Cơ Xuyên Hải là giám đốc tài chính của nhà họ Hoắc, có cấp bậc cao hơn Cơ Hương Ngưng nhiều.

Nhưng Hoắc Khải vẫn kiên trì với câu nói cũ, không phải người bản thân tự tay bồi dưỡng thì sẽ không bao giờ tin tưởng.

Người được Hoắc Khải kéo lên từ vũng bùn như Cơ Hương Ngưng sẽ khó mà phản bội anh được. Văn phòng chi nhánh phát triển càng mạnh thì mối quan hệ của hai người sẽ càng thân thiết.

Vì vậy mà Hoắc Khải càng hy vọng văn phòng chi nhánh có thể gặt hái được nhiều thành tựu hơn.

Anh tỉ mỉ bố trí một bản kế hoạch và giao nó cho Cơ Hương Ngưng.

Sau khi đọc xong, Cơ Hương Ngưng kinh ngạc nhìn anh: “Tiến ra nước ngoài? Bước đi này có rộng quá không?”

“Cô sắp làm thành viên trong hội đồng quản trị rồi đấy. Nếu không dám làm kinh doanh ở nước ngoài thì phải mất bao lâu mới lên được cấp cao?”, Hoắc Khải nói.

“Nhưng công ty của chúng ta chưa có kinh nghiệm kinh doanh ở nước ngoài, hơn nữa tôi nghe nói tiêu chuẩn của nước ngoài khác nước ta lắm, mà bản quyền cũng gắt nữa. Chỉ cần hơi sơ xuất một chút thôi là sẽ bị một đám luật sư tố cáo ngay”, Cơ Hương Ngưng hơi lo lắng. Có rất nhiều đồng nghiệp tuy làm tốt ở trong nước nhưng đến khi ra nước ngoài thì lại bị kiện đến mức tán gia bại sản.

Thế giới bên ngoài rất lớn, mà còn giăng đủ loại cạm bẫy.

Chủ nghĩa tư bản của bọn họ phát triển đã lâu, đương nhiên là não sẽ to hơn thương nhân trong nước rồi.

“Kinh nghiệm có thể tích lũy được, mà cũng không phải là chúng ta sẽ lập tức làm một mảng nào đó cụ thể, mà cứ thành lập một văn phòng chi nhánh ở nước ngoài để thử làm một số dự án đại lý của công ty nước ngoài đã. Sau khi chúng ta vạch rõ được con đường và biết được rõ ràng mọi thứ thì sẽ làm thương hiệu riêng sau”, Hoắc Khải nói: “Tôi tính rồi, nếu thuận lợi thì một năm văn phòng chi nhánh này sẽ không cần tốn kém quá nhiều mà vẫn có thể chuẩn bị dọn đường cho chúng ta trước. Sau này đến lúc cần thì cứ thoải mái lấy ra dùng thôi”.

Cơ Hương Ngưng không lên tiếng. Cả nhà họ Cơ chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ tiến ra nước ngoài. Chỉ một văn phòng chi nhánh ở nước ngoài thôi mà đã rối tinh rối mù cả lên, mỗi năm đều phải đắp một đống tiền vào để cho nó miễn cưỡng tồn tại.

Văn phòng chi nhánh của cô ấy hiện giờ coi như phát triển tốt ở trong nước, nhưng nếu mạo hiểm tiến ra nước ngoài thì rất có thể sẽ bị cho là vung tay quá trán, dẫn đến không kịp xoay vòng vốn lưu động.

Ý tưởng của Hoắc Khải rất tốt, nhưng ánh mắt anh lại đi trước quá nhiều, khiến Cơ Hương Ngưng không theo kịp bước chân của anh.

Cô ấy nào biết người đàn ông trước mặt mình rất thân thuộc với thị trường nước ngoài, thậm chí còn mạnh hơn cả thị trường trong nước nếu xét ở một trình độ nhất định nào đó.

Mấy năm gần đây nhà họ Hoắc phát triển nhanh như vậy cũng là vì công ty ở nước ngoài làm ăn rất tốt.

Thị phần trong nước đã gần bão hòa, dù cố gắng thế nào đi nữa thì cũng không thể phát triển hơn được. Cái bánh lớn như vậy thì phải thò tay từ bên ngoài cướp lấy, mới có thể ăn nhiều miếng hơn được.

Có lẽ, với công ty bình thường thì thành lập một văn phòng chi nhánh không có quá nhiều tác dụng trong thời gian ngắn thì sẽ chẳng có ý nghĩa gì ngoài việc gia tăng tổn thất kinh doanh. Nhưng với Hoắc Khải, đây lại là một chuyện có ý nghĩa mang tầm chiến lược.

Sẽ có người nói là anh dò đá qua sông. Người đi tiên phong lúc nào cũng dễ ngã, nhưng người đó sẽ là người đầu tiên hái được trái ngọt.

Kinh doanh chính là như vậy đó, nếu không dám mạo hiểm thì sẽ mãi chỉ là một tiểu thương nho nhỏ mà thôi.

Thời cơ và nguy hiểm luôn song hành cùng với nhau.

“Tôi cần cân nhắc một chút, hơn nữa cũng phải bàn bạc với chú ba nữa. Hiện giờ công ty đã dùng hết sạch tiền rồi, muốn thành lập một văn phòng chi nhánh ở nước ngoài nữa thì phải chờ chú ba rót thêm tiền mới được. Nếu không ta sẽ gặp rắc rối khi không thu lại kịp tiền hàng mất”, Cơ Hương Ngưng vẫn nghiêm túc đáp.

Hoắc Khải biết ánh mắt của cô ấy không vươn xa như bản thân mình, nên cũng không ép buộc mà gật đầu nói: “Tôi chỉ đề nghị mà thôi, còn có thực thi hay không thì tổng giám đốc là cô sẽ quyết định”.

“Anh đừng giận, tôi chỉ muốn cân nhắc vài chi tiết…”, Cơ Hương Ngưng bất giác định giải thích mấy câu, nhưng sau đó thì cô liền im bặt, vì cô ấy cảm thấy nếu giải thích thì sẽ lộ rõ sự yếu thế của mình.

Rõ ràng là nên mạnh mẽ hơn, nhưng khi cô càng ỷ lại người đàn ông này thì cô lại càng không thể mạnh mẽ hơn với anh được.

Điều này làm Cơ Hương Ngưng rất tức giận. Cô cảm giác trước mặt Hoắc Khải, mình từ một cô gái mạnh mẽ đã biến thành một con chim sẻ nhỏ yếu ớt.

Chính cô ấy mới là tổng giám đốc cơ mà, sao lại tỏ ra yếu thế với một người trợ lý như vậy chứ!

“Thật ra tôi cũng có thể giúp cô tìm người để hỗ trợ chuyện văn phòng chi nhánh ở nước ngoài, sẽ giúp ích rất nhiều đấy”, Hoắc Khải nói.

“Ai vậy?”, Cơ Hương Ngưng hỏi.

“Hoắc Giai Minh, người nằm trong hàng thừa kế thứ hai của nhà họ Hoắc. Mặc dù cậu ta không tham gia chuyện kinh doanh mấy nhưng vì là dòng chính nên có thể nói vài câu trong gia tộc”, Hoắc Khải nói.

“Anh còn quen với cả người của nhà họ Hoắc?”, Cơ Hương Ngưng kinh ngạc hỏi.

Từ lúc gặp nhóm người Liêu Thiên Bằng, Phương Xương Thịnh đến chúc mừng lúc khai trương cửa hàng thì cô đã bất ngờ lắm rồi.

Một người trợ lý bình thường của cô thế mà lại quen với những nhân vật có số có má trong thành phố. Bây giờ đến cả nhà họ Hoắc anh cũng quen biết, thật sự không hợp lẽ thường một chút nào.

“Sao anh lại quen được người ta?”, Cơ Hương Ngưng hỏi.

“Nhờ có giáo sư Triệu Vĩnh An đấy. Lúc trước tôi qua đó uống trà thì gặp cậu ta, nói chuyện cũng rất hợp nhau”, Hoắc Khải giải thích.

Sự kinh ngạc của Cơ Hương Ngưng lại càng thể hiện rõ hơn, Triệu Vĩnh An? Ông giáo sư già nổi danh trên diễn đàn văn học đó sao?

Hoắc Khải còn quen biết cả với người đó, mà còn đến nhà ông ấy uống trà?

Đến nhà uống trà thì mối quan hệ không phải bình thường đâu.

Mặc dù hiện giờ ông ấy đã không còn nổi danh như trước, nhưng uy vọng của ông ấy vẫn còn. Rất nhiều người đều vô cùng tôn kính khi nhắc đến ông ấy.

Cơ Hương Ngưng nhìn Hoắc Khải với ánh mắt kỳ lạ rồi đột nhiên hỏi: “Anh còn nhớ quán bar Saint John không?”

“Quán bar Saint John?”, Hoắc Khải hơi ngẩn ra: “Ý cô là sao?”

Cơ Hương Ngưng nhìn chăm chú vào biểu cảm của Hoắc Khải, cuối cùng mới xác định rằng bộ dạng ngơ ngác đó của anh không phải là diễn. Nếu không thì diễn xuất của anh thật sự là quá cao tay rồi.

Cô khẽ thở phào nhẹ nhõm rồi lắc đầu nói: “Không có gì, tôi chỉ hỏi vậy thôi. À, tôi nghe nói giáo sư Triệu bị ung thư phổi giai đoạn cuối à? Anh có đến thăm ông ấy chưa?”

“Tôi đến rồi, ông ấy còn nhờ tôi giúp đỡ nữa. Tôi đang định nói với cô đây, hai hôm nữa tôi xin nghỉ phép để đi ra ngoài một chuyến”, Hoắc Khải nói.

“Ông ấy nhờ anh giúp?”, Cơ Hương Ngưng hỏi xong thì lắc đầu, rồi lại thở dài: “Xem ra ông cụ cũng lẩn thẩn rồi. Ông ấy có biết bao nhiêu học trò mà lại tìm một người không quen thân lắm đi giúp đỡ. Chẳng trách ai cũng nói ông ấy đã thật sự hết thời rồi”.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement