Chế tạo hào môn – Hoắc Khải (full 730 chap + ngoại truyện) – tiểu thuyết tác giả: Hứa Đệ

Advertisement
Có điều trước khi Đường Trọng Vi kịp phát hiện ra điều gì thì Hoắc Khải sẽ không dễ dàng chủ động tiết lộ thân phận, dù sao thì chuyện trùng sinh nói thật là khó mà tưởng tượng nổi, rất dễ gây ra những rắc rối không cần thiết. Giọng điệu của Hoắc Khải càng làm Đường Trọng Vi cảm thấy quen thuộc.

Nhưng ngay từ lần đầu gặp mặt cô ấy đã phải công nhận với lời mà Hoắc Giai Minh đã nói, phong cách của người đàn ông này quả thực có vài phần giống với chồng chưa cưới của mình.

Nhất là dáng vẻ trong nhu có cương mà quan tâm người khác thì giống y như đúc.

Cũng chính vì điều đó mà cô ấy không trả lời ngay, hơn nữa còn có hơi ngây ra.

Nhưng Lâm Xảo Mộng đang ngồi trên ghế lái kia thì lại cảm thấy không vừa lòng. Cái gì mà ốm rồi còn chạy đi chơi xa như thế, nói cứ như là mình không quan tâm cô ấy vậy.

“Này anh ơi, anh thân với Vi Vi lắm à?”, Lâm Xảo Mộng hỏi.

Hoắc Khải liếc nhìn cô ta một cái rồi đáp: “Không tính là thân lắm”.

“Ồ, tôi còn tưởng anh là chú cậu ấy, nói chuyện cứ như ông cụ non”, Lâm Xảo Mộng nói.

Hoắc Khải nào có nghe không ra ý tứ châm chọc của cô ta, Đường Trọng Vi cũng nghe ra rồi, vì thế bèn ngăn lời Lâm Xảo Mộng rồi lại nói với anh: “Anh Lý, anh đừng để ý, Mộng Mộng thẳng tính lại nhanh nhảu, câu vừa nãy không có ác ý đâu”.

Hoắc Khải biết lời nói ban nãy của mình chắc là đã làm cho cô gái trẻ này có gì đó không vừa ý, tuy rằng anh cảm thấy cái kiểu không vừa ý này có chút trẻ con, nhưng cuối cùng vẫn gật gù nói xuôi theo Đường Trọng Vi: “Không sao đâu, tôi không nhỏ nhen như cô nghĩ”.

“Anh nói ai nhỏ nhen đấy!”, đột nhiên âm thanh của Lâm Xảo Mộng lớn hẳn lên.

Rõ ràng là cô ta đã hiểu lầm rằng Hoắc Khải đang nói bóng nói gió, còn anh có nghĩ như vậy thật không thì còn lâu Lâm Xảo Mộng mới thèm quan tâm. Dù sao bắt đầu từ câu nói quan tâm Đường Trọng Vi của Hoắc Khải là cô ta đã thấy không vừa mắt người này rồi.

Cô gái được sống trong môi trường khá giả từ nhỏ như vậy đương nhiên rất ít khi quan tâm đến cảm xúc của người khác. Ai mà làm cô ta cảm thấy không vừa mắt là lập tức hạch sách ngay.

Cũng chính bởi vì bối cảnh gia đình như vậy nên cũng có rất ít người sẽ đấu khẩu với cô ta, càng chưa nói đến cô ta còn là một cô gái xinh đẹp, bẩm sinh đã có lợi hơn người khác.

Đường Trọng Vi vội vàng khuyên giải: “Mộng Mộng, anh Lý không phải đang nói cậu, cậu nói như vậy làm gì”.

Lâm Xảo Mộng không nể mặt Hoắc Khải nhưng lại chẳng thể không nể mặt Đường Trọng Vi.

Bối cảnh gia đình của Đường Trọng Vi lớn hơn cô ta, chồng chưa cưới lại còn là ngôi sao hy vọng quyền thế rất mạnh, cho dù là nhìn vào mặt nào cũng đều khiến người khác phải ngưỡng mộ.

Cho dù có là Lâm Xảo Mộng cũng rất rõ ràng rằng mình có hơi thấp kém hơn cô bạn thân này một chút.

Thêm việc tính cách của Đường Trọng Vi lại rất dễ làm người ta nảy sinh cảm giác phải trân trọng, Lâm Xảo Mộng cũng không muốn làm khó cô ấy, bèn chỉ hứ một tiếng rồi cũng không tiếp tục nói lời khó nghe nữa.

Đường Trọng Vi nhìn sang Hoắc Khải tỏ vẻ áy náy.

Sớm biết thế thì chẳng bằng không mời Hoắc Khải lên xe để đỡ phải gượng gạo như bây giờ.

Hoắc Khải biết được cô đang nghĩ gì nên chỉ lắc đầu cười nhẹ, tỏ ý sẽ không để tâm chuyện này. Sự rộng lượng của anh ngược lại càng làm Đường Trọng Vi cảm thấy ngại ngùng.

“Ngày mai anh Lý có về nhà không? Hay là tối nay tôi mời anh đi ăn cơm, chuyện văn minh cổ đại lần trước anh nói với Hoắc Giai Minh tôi cũng cảm thấy khá hứng thú đấy”, Đường Trọng Vi nói.

Cô ấy không phải cảm thấy có hứng thú với mọi điều chưa biết như Hoắc Giai Minh, nói như vậy hoàn toàn chỉ là để tìm lý do chính đáng để biểu đạt ý tạ lỗi của mình mà thôi.

Nhưng Hoắc Khải còn chưa kịp mở lời thì Lâm Xảo Mộng đã tỏ ý không vui mà cắt ngang: “Này, cậu trọng sắc khinh bạn quá đấy nhé! Đã nói trước là đi tìm nhóm Hải Tử rồi cùng nhau đi ăn cơm cơ mà!”

Đường Trọng Vi nói: “Có phải mai tớ đã đi đâu mà, lúc nào ăn chả được, nhưng anh Lý chỉ rảnh hôm nay thôi. Sau cậu cứ thay tớ xin lỗi mọi người là được, ngày mai rồi tớ mời mọi người đi ăn một bữa hoành tráng để đền được chưa?”

Lâm Xảo Mộng cứ lầm bầm gì đó không rõ, mặt lộ vẻ không vui, nhưng sau đó đảo mắt một cái, dường như nghĩ ra được biện pháp gì đó.

Cho dù là Đường Trọng Vi hay Hoắc Khải thì đều không thân thuộc với thành phố này, đương nhiên không biết được rằng Lâm Xảo Mộng đã rẽ một hướng khác, trong nháy mắt cách xa hướng về khách sạn 7Days Inn.

Bởi vì có sự hiện diện của Lâm Xảo Mộng nên hai người cũng không nói chuyện nhiều, sau một hồi im lặng thì Đường Trọng Vi nhìn thấy một số thứ qua cửa kính xe, không khỏi ngờ vực hỏi: “Mộng Mộng, cậu đi nhầm hướng rồi à?”

“Không nhầm đâu, không phải sắp đến rồi sao”, Lâm Xảo Mộng xảo quyệt nói: “Cậu không nghe tớ thì tớ cũng không nghe cậu, như thế hai đứa mình coi như huề”.

Lúc này Đường Trọng Vi mới vỡ lẽ, không phải là cô ta đi nhầm đường mà là cố ý đi hướng này.

Điều này làm cô ấy cảm thấy có chút không vui mà nói: “Sao cậu lại như thế chứ...”

“Ôi dào, đằng nào cũng đến rồi, hơn nữa cậu chẳng muốn mời anh Lý bữa cơm còn gì, ăn cùng với bọn mình có sao đâu”, Lâm Xảo Mộng vừa đáp vừa liếc nhìn Hoắc Khải qua kính chiếu hậu mà nói: “Anh Lý này, chúng tôi đã hẹn mấy người bạn, bố mẹ trong nhà cũng đều là ông bà chủ làm kinh doanh cả. Tôi thiết nghĩ chắc anh Lý cũng cần biết mấy người như vậy chứ nhỉ? Hay là anh lại cảm thấy tự thẹn kém người ta mà không dám gặp bọn họ?”

“Mộng Mộng, cậu quá đáng rồi đấy!”, lần này Đường Trọng Vi thật sự tức giận nói: “Dừng xe, tớ muốn xuống xe!”

Lâm Xảo Mộng cũng không để ý đến cô ấy mà chỉ đợi Hoắc Khải trả lời.

Hoắc Khải biết cô gái này đang cố ý khích mình, dùng ngón chân nghĩ cũng biết cô ta đang ủ trò gì, chắc chắn là muốn thấy anh xấu mặt.

Nếu đổi lại là lúc khác thì Hoắc Khải cũng lười đi so đo với người khác.

Ai muốn làm xấu mặt anh, chưa nói đến khả năng thành công, còn phải xem anh có chịu cho cơ hội đó hay không.

Nhưng hôm nay trước mặt Đường Trọng Vi, cho dù thế nào Hoắc Khải đều không được yếu thế.

Vài người trẻ tuổi không xứng tầm mà thôi, còn có thể dọa được cậu chủ nhà họ Hoắc chắc?

Anh cười mỉm, nói: “Được thôi, quả thực là tôi muốn gặp để biết thêm một số người, nếu đã có người chịu dẫn đường thì đương nhiên là chuyện tốt”.

“Anh Lý...”

Đường Trọng Vi quay sang định nói gì đó nhưng lại bị Lâm Xảo Mộng cắt ngang: “Vi Vi, anh Lý người ta đã nhận lời rồi cậu còn muốn bắt ép người ta à. Người ta có thứ mà bản thân họ muốn theo đuổi, cậu cũng đừng có ngăn lại. Quen biết thêm vài người cũng có lợi cho anh ấy, cậu phải nghĩ cho tương lai của người ta chứ”.

Đường Trọng Vi nhìn Hoắc Khải đang mỉm cười bình tĩnh tự nhiên, lại nhìn sang Lâm Xảo Mộng, cuối cùng chỉ đành trừng mắt với cô bạn thân có tính cách ương ngạnh này rồi nói: “Cậu mà còn tiếp tục tìm rắc rối như thế nữa là sau này tớ không đến tìm cậu nữa đâu đấy!”

“Đừng chứ, tớ có lòng tốt thật mà, cậu đừng có hiểu lầm tớ chứ, tớ đau lòng lắm đó”, Lâm Xảo Mộng mặt dày cười, chẳng hề coi lời uy hiếp của Đường Trọng Vi ra gì.

Trong lúc mọi người đang nói chuyện thì chiếc xe đã dừng lại.

Thấy Lâm Xảo Mộng và Đường Trọng Vi đều xuống xe, Hoắc Khải cũng mở cửa theo sau bọn họ, sau đó liền nhìn ra được đây là một bãi đua xe.

Từ xa xa đã nghe thấy tiếng động cơ gầm rú đinh tai nhức óc của xe đua.

Nơi này hiển nhiên là chỗ vui chơi dành riêng cho giới con nhà giàu, có đủ tất cả các loại xe sang từ cấp độ tầm triệu đến chục triệu nhân dân tệ.

Hoắc Khải cũng từng đến những nơi như thế này để giải trí, thậm chí còn che giấu thân phận để tham gia một số giải đua xe.

Có rất ít người từng biết, thần xe giấu mặt trong vòng nửa năm liên tục lật đổ vô số giải đua chuyên nghiệp hiển hách một thời, chính là cậu chủ nhà họ Hoắc.

Đàn ông ấy mà, thích những thứ khiến mình nhiệt huyết sôi trào cũng là điều rất bình thường.

Có điều cuối cùng Hoắc Khải vẫn phải lấy sự nghiệp làm trọng, chỉ là trải nghiệm qua chứ không tiếp tục nữa.

Cũng giống như cổ phiếu vậy, anh chỉ là đích thân đi trải nghiệm ngành nghề đó để tích thêm kinh nghiệm đời sống mà thôi.

Nói ra thì đây quả thực là chuyện rất chọc tức người khác.

Hoắc Giai Minh biết nhiều, nhưng chỉ là biết rộng nhưng không chuyên, còn Hoắc Khải thì biết nhiều, lại cơ bản đều “chuyên” cả, nếu không sao lại có thể bị người ta gọi là yêu nghiệt được.

Bãi đua xe như thế này đã thuộc về hồi ức, cho dù sau này có kiếm được nhiều tiền đi chăng nữa Hoắc Khải cũng sẽ không quay lại nơi này.

Anh đã qua cái tuổi theo đuổi sự kích thích, càng không muốn vì hơn thua với ai mà đi tranh đấu sứt đầu mẻ trán.

Cho nên lúc nhìn thấy bãi đua xe, Hoắc Khải càng cảm khái và hồi tưởng.

Chỉ là dáng vẻ của anh lại làm Lâm Xảo Mộng thấy như là nhà quê lên tỉnh.

Cô gái nhà có tiền đây thầm cười lạnh trong lòng nhưng mặt không đổi sắc, ngược lại còn nhiệt tình và khách sáo hơn lúc trên xe.

“Anh Lý, đây là một bãi đua xe rất chuyên nghiệp, anh cũng biết lái xe chứ? Hay là vào thử xem? Đương nhiên rồi, nếu như chưa từng trải qua những thứ như này, hay là có hơi luống cuống, thì tôi cũng có thể hiểu được”, Lâm Xảo Mộng nói.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement