Chờ Người Nói Yêu Tôi (full)

Advertisement
Chạng vạng tối ở phòng ngủ, không có người quấy rầy thời gian của hai người các nàng, từng món quần áo lớn nhỏ đều bị ném đầy xuống đất.

Chờ khi nằm ngã vào trên giường, các nàng ôm chặt nhau, đã là không - tấc - lũ*.

*không - tấc - lũ: ý tác giả biểu hiện là không thể chờ đợi thêm lâu được nữa =)))

Cứ như vậy một tia không ngừng nghỉ mà dán lên Vân Hân, nhiệt độ trên mặt Giản Dịch nhanh chóng tăng lên, hoặc là toàn thân đều tăng lên. Giản Dịch tham lam mà nhìn chằm chằm mặt Vân Hân, trong lòng kinh hoàng, thế cho nên hô hấp trong chốc lát cũng khiến cho bả vai run lên. Hiện tại mới hơn sáu giờ chiều, đều chưa đến thời gian ngủ, nàng như thế nào sẽ khó kìm lòng nổi đến như vậy.

Có chuyện tình, Giản Dịch đều cảm thấy thẹn đến nói không nên lời. Kỳ thật vừa mới ở dưới lầu, khi Trì Gia vừa đi, nàng trong đầu liền toát ra ý nghĩ này, hận không thể ở dưới lầu liền......

Vân Hân nằm ở dưới thân Giản Dịch, thấy nàng nhìn chằm chằm mình bằng ánh mắt nóng rực, vì thế tràn đầy nhu tình mà cười, bàn tay thanh mảnh chậm rãi vuốt ve lên khuôn mặt trơn bóng của nàng, "Muốn tắm rửa trước không?"

"Không cần......" Giản Dịch ôm Vân Hân mà lắc đầu, giống như chờ một chút cũng không kịp. Lúc này cảm giác nhiệt độ thân thể giữa hai người ngày càng tăng cao, đặc biệt là khi da thịt dán lên da thịt. Điều này khiến cho Giản Dịch đã cảm thấy rất nóng, lại cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó nhịn. Nàng nhịn không được liền nhẹ nhàng ma sát lên trên cơ thể của Vân Hân, tựa hồ làm như vậy có thể dễ chịu một chút.

"Ưm --" Tay Vân Hân theo bả vai đến lưng Giản Dịch lướt xuống phía dưới, sau đó lòng bàn tay đặt lên cái eo nhỏ nhắn của nàng bắt đầu vỗ về đi lên. Lúc này, môi lưỡi của các nàng đã sớm quấn lấy nhau triền miên thành một khối. Cảm nhận được bàn tay của Giản Dịch bắt đầu ở trên thân thể của mình dạo quanh làm những chuyện xấu, khi Vân Hân hôn nàng khóe môi đều cong lên. Cô ôm sát Giản Dịch, làm thân thể các nàng thân mật khăng khít đến không chừa một khe hở, bộ phận mẫn cảm đè ép lên nhau, cong người từng chút từng chút một mà cọ xát vào nhau, mềm mại dần cũng trở nên kiên quyết.

"Ưm a ~ ~" Chỗ tư mật bị cọ xát làm Giản Dịch nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ, giống như được thỏa mãn lại như là không được thỏa mãn. Giản Dịch hôn lên môi Vân Hân, hôn lên sau tai cô, hôn lên cần cổ...... Chỉ cần là nơi với tới, liền gấp không chờ nổi lung tung thân mật như vậy, loại chuyện này một khi bắt đầu, hết thảy đều trở nên nước chảy thành sông.

Mà càng cảm thấy thẹn chính là, Giản Dịch còn trộm đem bộ phim của Trì Gia đưa cho mình xem lại hai lần.

Khi Giản Dịch sờ đến cái mông vểnh lên của nàng, lại ngừng lại, Vân Hân bắt lấy tay Giản Dịch, dẫn đường cho nàng vuốt ve lên, "Giống như vậy...... Thích sao?"

Khi Vân Hân mở mắt ra cũng đã ý loạn tình mê, cũng đừng nói tới những lời nói ra, tiếng nói so với ngày thường muốn dụ hoặc gấp trăm ngàn lần. Ngày thường khi công tác đã nhiều lần nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc lạnh lùng của Vân Hân, chỉ ngấm ngầm đối với mình ôn nhu nhiều hơn. Giản Dịch cũng chưa từng thấy qua Vân Hân phong tình đến như thế. Đại não của Giản Dịch trực tiếp trống rỗng thành một mảnh, máu theo nội tâm nguyên thủy nhất mà rung động, cái gì đều không nghĩ, chỉ cần là thoải mái liền tốt.

Bởi vì không ít lần tập thể hình, đường cong cơ thể Vân Hân cơ hồ hoàn mỹ. Giản Dịch nhắm mắt lại, lẳng lặng dùng lòng bàn tay chạm đến, cảm thụ những đường cong đó, "Thích...... Em thích......"

Giản Dịch nghe thấy Vân Hân cũng phát những âm thanh giống như đang ẩn nhẫn mà lại có chút thoải mái than nhẹ, trong lòng càng nóng lên, đôi môi tàn sát bừa bãi không hề cố kỵ mà đi xuống. Hôn qua bả vai Vân Hân, chóp mũi cọ lên nơi đẫy đà của cô, mắc cỡ đỏ mặt nhẹ nhàng hé miệng ra, liền ngậm lấy đầu ngực, mút vào, khẽ cắn, liếm láp...... Mỗi một cái mờ ám, đều có thể châm ngòi thêm một lần nhiệt tình hơn.

Tay Giản Dịch cũng không có nhàn rỗi mà vuốt ve lên là da bóng loáng tinh tế của Vân Hân, trực tiếp tìm được đến phần dưới bụng. Lần đầu tiên, vẫn là khẩn trương......

"Tiểu Dịch --" Vân Hân nắm tay nàng, trực tiếp đi xuống, chạm được vị trí ở giữa chân, đầu ngón tay trơn trượt, "Tựa như như vậy...... Ưm ~......"

Tựa như như vậy, giống ngày đó Vân Hân cũng làm với bản thân mình như thế. Giản Dịch chống đỡ cái trán của cô, đôi mắt các nàng mê ly thâm tình mà nhìn đối phương. Gần như vậy, thân thể lúc lên lúc xuống đều rất ăn ý hài hòa, Giản Dịch dán lên môi cô một chút, "Vân Hân......"

"Nghe lời, đừng có ngừng......" Vân Hân khẽ gật đầu, lại hôn nàng một cái để cổ vũ.

"Ừm." Vân Hân đang chờ mình, đầu ngón tay bị vách tường ấm áp bao vây, mang theo dịch ướt át. Lúc trước Giản Dịch vẫn luôn cảm thấy, giữa người yêu nếu phải làm đến bước này, cần thiết phải có kế hoạch yêu đương hoàn chỉnh, ít nhất phải biết rằng nửa đời sau của hai người muốn đi như thế nào...... Nhưng nếu thật sự yêu? Dừng không được, giống như đêm trước ở Luân Đôn, cũng giống hiện tại, nàng không cảm thấy bản thân mình xúc động, nàng rất thanh tỉnh, cũng sẽ không hối hận.

Hai mươi hai năm, nàng luôn sống trong cái khuôn sáo quy củ, vậy nàng hiện tại không muốn lại bị ràng buộc vào những thứ đó mà bỏ qua sinh mệnh tốt đẹp nhất tồn tại, cho nên nàng tiếp nhận tình cảm của Vân Hân, tiếp nhận rồi yêu cô.

"Vân Hân, em yêu chị." Nàng yêu Vân Hân, không phải thời khắc này mới cảm nhận được, nhưng giờ khắc này lại đặc biệt muốn nói. Chỉ cần là vì Vân Hân nàng đều nguyện ý trả giá hết cả, đừng nói chỉ là ba chữ này. Nhưng sau khi nói ra, bản thân lại khóc chính là muốn khóc, nàng không tìm được lý do......

"Đồ ngốc, chị biết......"

"Ừm --"

Nơi đó của Vân Hân càng thêm nóng hơn, Giản Dịch cảm thụ được độ ấm trong thân thể của cô. Từ nhẹ nhàng lại trở nên hữu lực, tiết tấu của các nàng phối hợp lẫn nhau. Trong phòng vang lên từng tiếng rên rỉ, hổn hển và trầm ngâm, chính là âm thanh hài hòa nhất. Trong cổ họng của Vân Hân uyển chuyển than nhẹ từng chữ bên tai mình, Giản Dịch nghe được càng say mê. Một lần một lần, mỗi lần ấm áp truyền qua đốt ngón tay là mỗi lần cảm thấy hạnh phúc.

Trên giường, thân mình các nàng trần trụi, kéo chăn đắp ngang qua ngực.

Giản Dịch nửa híp mắt, vừa thấy chính là mệt mỏi. Vân Hân nghiêng thân, vuốt ve cái trán của nàng, tỉ mỉ đánh giá mặt nàng. Mặc dù đã vào mùa đông, trên trán Giản Dịch đều đã chảy ra một lớp mồ hôi, "Nóng như vậy?"

"Nhiệt độ quá cao......" Giản Dịch đem lý do bản thân nóng hoàn toàn vì cái máy sưởi, trên thực tế, càng nhiều hơn là bởi vì khẩn trương cùng hưng phấn.

Cố tình ngay lúc này Vân Hân còn kéo tay nàng qua, hôn lên trên đầu ngón tay của nàng, hỏi, "Mệt sao?"

Xong việc, Giản Dịch rất dễ thẹn thùng, bởi vì cái đầu nhỏ lại bắt đầu miên man suy nghĩ, "Không mệt......"

Vân Hân dựa trên vai nàng, "Chị cũng muốn yêu em."

Giản Dịch thuận thế ôm lấy nàng, "Em vừa ngốc lại vừa nhàm chán, còn không biết cách dỗ người." Hai ngày này Trì Gia đến, biết rõ Vân Hân ghen, bản thân lại không biết nên làm cái gì, chỉ có thể chờ đến cơn ghen tuông của Vân Hân tự mình tiêu tan.

"Vậy có thể làm sao bây giờ?" Vân Hân nhắm mắt lại, nhẹ nhàng nói, "Chị chỉ thích em."

Vân Hân cũng không phải không làm gì được, ngẫu nhiên, cũng có một mặt giống như đứa trẻ. Các nàng từng bước từng bước hiểu rõ đối phương, ít nhất Vân Hân của hiện tại. Cùng với khi mình mới bắt đầu quen biết Vân Hân, cảm giác hoàn toàn không giống nhau, nghĩ vậy, Giản Dịch hạnh phúc cười.

"Chị đói sao?" Đều đã hơn tám giờ, Giản Dịch còn ôm Vân Hân, mới nhớ tới các nàng cũng chưa ăn gì hết.

"Có một chút, thay đổi quần áo rồi chúng ta đi ra ngoài ăn, em muốn ăn cái gì?"

"Ăn......" Giản Dịch nghĩ tới điểm này, hai ngày này Trì Gia và Cảnh Nhuế đến đây, Vân Hân cũng chưa ngủ ngon qua, vừa nãy lại còn lăn lộn một phen, ngày mai còn phải đi làm. Giản Dịch đau lòng vì Vân Hân, hơn nữa luôn ăn ở bên ngoài cũng không tốt cho sức khỏe, "Hay là đừng đi đâu, chúng ta nấu cháo ăn."

Vốn đang tốt, Vân Hân vừa nghe đến Giản Dịch muốn nấu cháo, trong lòng hít hà một hơi, nhớ tới lần trước khi mình bị bệnh, Giản Dịch xuống bếp nấu cháo đậu đỏ. Hương vị kia, cô đến bây giờ còn nhớ rõ, "Vẫn là đi ra ngoài ăn đi, tự mình làm quá mệt mỏi......"

"Không mệt ~" không phải chỉ là nấu cháo sao, qua một lát, Giản Dịch mới ý thức được, "Chị... chị chê em nấu cháo khó ăn có phải hay không?"

"Không phải a......" Vân Hân khó xử cười trả lời, ngày thường nhìn thế nào cũng không thấy linh hoạt, lúc này lại phản ứng nhanh như vậy.

"Em cũng biết rất khó ăn, cho nên... Cho nên em cố ý học cùng với mẹ, chắc là...... chắc là còn tốt đi, bản thân em đã thử qua." Giản Dịch cũng xấu hổ cười. Vân Hân thường xuyên tăng ca làm thêm giờ, lại không ăn cơm đúng bữa, dạ dày không tốt lắm, cho nên Giản Dịch cố ý học nấu cháo, lại nghe Cảnh Nhuế nói Vân Hân thích ăn cháo đậu đỏ, sau đó mới cố ý gọi điện thoại cùng mẹ để học.

Vân Hân cầm tay nàng, "Nếu em mệt, chị sẽ đau lòng."

"Thật sự không mệt." Giản Dịch vẫn là cảm thấy Vân Hân mệt hơn, thứ Bảy Vân Hân còn tăng ca, "Chị ngủ một giấc trước đi, nào làm xong em sẽ lên gọi chị."

"Ừm." Vân Hân thấy Giản Dịch tích cực như vậy, dù không ngon cũng phải ăn, nếu không lại có người buồn bã khổ sở mà sinh hờn dỗi.

Giản Dịch quả thật không am hiểu việc bếp núc. Mấy ngày nay Vân Hân đi công tác, mỗi ngày nàng đều luyện tập, cũng chỉ mới học được hai món, canh xương sườn và cháo đậu đỏ. Trên mạng tra cách làm không được, liền dứt khoát gọi video cho mẹ để mẹ nàng dạy cho từng chút từng chút một. Mẹ nàng còn tưởng rằng nàng đổi tính, trước kia chính là mười ngón không dính dương xuân thủy*, đột nhiên liền "hiền huệ" như vậy.

dương xuân thủy*: ám chỉ mười ngón tay không dính nước =))).. ôi Vân Hân thiệt có phúc có được hiền thê...

Giản Dịch đối đáp cho có lệ là bởi vì đi làm cũng không thể luôn đi ăn ở bên ngoài, cho nên muốn tự mình học nấu ăn.

Chỉ có hai món này, Giản Dịch cứ quấn lấy mẹ học một tuần. Không biết đã hầm hỏng bao nhiêu nồi canh, hư bao nhiêu nồi cháo, lãng phí bao nhiêu xương sườn, cứ như vậy rèn luyện từng chút từng chút một, đến cuối cùng hương vị cũng không còn trở ngại. Cho nên Giản Dịch muốn chờ Vân Hân trở về, liền làm cho Vân Hân ăn, nhưng không nghĩ tới Trì Gia và Cảnh Nhuế cùng nhau đến, lại còn mang theo một đống rắc rối khiến người khác đau đầu.

Ở phòng bếp, nàng từ tủ lạnh lấy ra những nguyên liệu để nấu ăn, coi như tương đối thuần thục mà xử lí.

Vân Hân nghỉ ngơi một chút, sau đó tắm rồi xuống lầu. Trong phòng bếp cư nhiên lại tản ra một trận mùi hương. Đi đến vừa thấy, Giản Dịch làm có bài bản hẳn hoi, thực sự có chút không tin đây là nàng.

Giản Dịch đang dùng muỗng khuấy cháo, độ đặc sệt vừa vặn tốt, mùi hương canh xương sườn bay vào mũi. Hôm nay coi như là may mắn, một nồi cũng không có nấu hư.

"Tiểu Dịch --" Vân Hân kêu nàng một tiếng, sau đó từ phía sau ôm lấy nàng.

"Sao chị đã dậy rồi?" Giản Dịch buông cái muỗng trong tay, "Bất quá lập tức thì được rồi ~"

"Sao tự nhiên em muốn nấu ăn?" Vân Hân nhìn nguyên bản phòng bếp trống rỗng, lập tức có hơi thở sinh hoạt.

"Chính là...... Chính là đột nhiên muốn học......"

"Rất thơm." Vân Hân quay đầu dán lên gò má của nàng, "Làm cái gì?"

"Nấu cháo đậu đỏ, còn hầm canh."

"Mới mấy ngày không gặp, liền hiểu chuyện như vậy?" Vân Hân hôn lên má nàng một cái, "Khen thưởng một chút."

Giản Dịch xoay người, kéo Vân Hân ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, "Chị ngồi đây chờ em một chút, em đi dọn cơm ra."

Lại nói tiếp, không giống như mọi hôm, bây giờ các nàng cùng nhau ăn cơm. Giản Dịch múc canh và cháo ra chén nhỏ, trước khi mang ra nàng đã nếm thử. Giản Dịch đã thành công một lần, hiện tại nàng gấp không chờ nổi, muốn đợi sau khi Vân Hân ăn khen nàng một tiếng.

Vân Hân uống một ngụm canh.

"Ăn được không?" Giản Dịch mong chờ mà nhìn chằm chằm nàng, đôi mắt đều không chớp.

"Rất ngon --" Sau khi ăn Vân Hân nhìn vào bàn tay của Giản Dịch bị hồng toàn bộ, duỗi qua tay nắm ở lòng bàn tay, "Có phải bị nóng hay không?"

"Không có ~" chỉ là sau khi làm xong có hơi đỏ một chút, Vân Hân cũng rất khẩn trương.

"Tiểu Dịch, nếu em muốn ở nhà ăn cơm, ngày mai chị liền kêu cái đầu bếp đến đây."

Đầu bếp? Giản Dịch hiểu lầm ý tứ của Vân Hân, tưởng rằng bản thân nấu không ngon cho nên cô mới nói vậy. Vân Hân mỗi lần đều như vậy, ăn không ngon cũng nói ngon, Giản Dịch biết trong lòng cô rất tốt, "Không ngon cũng đừng uống nữa, về sau em sẽ không làm......"

"Thật sự uống rất ngon, chị còn không tin là em làm......" Vân Hân lại tiếp tục uống hai ngụm, "Chị sợ em mệt."

"Kỳ thật... Em trước nay chưa từng nấu cơm cho người khác." Ngược lại Giản Dịch nắm lấy tay Vân Hân, nghĩ thầm. Vân Hân hẳn là có thể hiểu loại cảm giác này đi, được nấu ăn cho người mình thích là một chuyện rất hạnh phúc, "Nhưng em chỉ muốn nấu cho chị ăn......"

"Nói không lại em." Vân Hân uống hết chén canh, "... Chị còn muốn một chén."

"Ừm!" Giản Dịch vừa mới uống được nửa chén canh, nhìn Vân Hân, đột nhiên giống như đứa trẻ làm sai chuyện, nói một câu, "Thực xin lỗi......"

Vân Hân: "A?"

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement