Chờ Người Nói Yêu Tôi (full)

Advertisement
"Cậu cùng chị Cảnh Nhuế lại cãi nhau?!" Vừa nghe đến đấy thì Trì Gia đại tiểu thư lại muốn "đại giá quang lâm", Giản Dịch theo bản năng nghĩ tới phương diện này, cũng không thể trách nàng. Lúc trước hai người làm ầm ĩ mạnh mẽ đến đặt lên người ai cũng đều không chịu nổi.

Trì Gia ở bên này liền không cao hứng "Giản Dịch! Mình nói cậu đang mong chờ bọn mình không hòa thuận? Mình nghe nói cậu quay về thành phố S, đúng lúc mình và Cảnh Nhuế cũng không về nhà ăn tết, này không lớn gia thấu cùng nơi náo nhiệt náo nhiệt ~~~"

"Sao cậu biết được mình đã trở về?" Giản Dịch đi gấp, chuyện quay lại thành phố S còn không kịp nói với ai.

Trì Gia nào biết được, vẫn là đánh bậy đánh bạ hỏi Giản Kiệt. Sau khi Giản Dịch trở về, Giản Kiệt liền gọi điện cho Trì Gia bên kia nói vài lời khách sáo, hỏi chị hắn lễ mừng năm mới cũng không trở về nhà, có phải có chuyện gì ở bên ngoài không?

"Cậu nói cho hắn?!" Trì Gia kia miệng rộng, Giản Dịch thật là có chút tín nhiệm nàng quá.

"Mình nếu nói cho hắn, hiện tại cậu còn có thể có sống yên ổn qua ngày chắc?" Cái gì có thể nói cái gì không thể nói Trì Gia trong lòng vẫn là có cân nhắc. Nhà Giản Dịch dạy dỗ con cái nghiêm khắc, Trì Gia cũng hiểu biết muốn ra khỏi quỹ đạo tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng "Đừng lo, mình giữ kín như bưng, còn nói cậu vẫn là đang độc thân chờ người đến trêu chọc đây~"

Giản Dịch nghe nàng nói như vậy liền an tâm. Hai người đồng lòng là cách giải quyết tốt nhất, đỡ phải để cho tên nhóc Giản Kiệt kia ở hai bên lời nói khách sáo, không chừng để lộ ra sơ hở mất.

"Vân Hân, hôm nay chị không trở về nhà sao?" Hôm nay là giao thừa nhưng Giản Dịch nhìn Vân Hân giống như không có chút hành động nào, tất cả mọi thứ đều như thường ngày.

"Về nhà?" Vân Hân lật thân mình, nằm nghiêng vừa đúng lúc đối diện với nàng "Chị không quay về."

"Vì sao?" Giản Dịch khó hiểu, nếu là ở xa thì không sao, đều ở cùng một thành thị thì buổi tối ít nhất cũng nên trở về ăn bữa cơm đi. Giản Dịch không hiểu về các mối quan hệ trong gia đình Vân Hân, còn đơn thuần tưởng rằng Vân Hân như vậy bởi vì bản thân mình, vội vàng giải thích "Chị không cần lo lắng cho em, Tiểu Gia cũng không về nhà ăn tết. Cậu ấy hiện tại liền ở thành phố S, em có thể cùng cậu ấy trải qua."

"Cho nên Tiểu Gia đứng nhất, em sẽ mặc kệ chị?" Vân Hân lại lật thân mình, nằm thẳng, cố ý bày ra ngữ khí chua xót mà nói.

"Em không có!" Giản Dịch nóng nảy, rõ ràng bản thân mình là có ý tốt. Nàng dịch qua ghé vào trên vai Vân Hân, giải thích "Chính là ăn tết... không phải nên cùng với người nhà trải qua sao?"

Giản Dịch cũng là đầu gỗ, đến bây giờ còn không phân biệt sự khác nhau của ghen và nói giỡn, có thể nói là trong lòng rất quan tâm đến cảm thụ của Vân Hân.

"Tình huống đặc thù phải nói cách khác." Vân Hân cười nhéo nhéo mũi nàng, sau đó lại ôm chặt nàng "Bất quá, nếu em muốn cùng chị trở về, chị liền mang em đi cùng, được không?"

"Em......" Nếu thật là đi gặp gia trưởng, Giản Dịch còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng.

"Được, đừng nghĩ quá nhiều."

Lúc này Trì Gia và Cảnh Nhuế cùng nhau tới. Thấy mặt các nàng, Giản Dịch mới tin tưởng các nàng thật sự không có cãi nhau, tay trong tay nhìn còn rất ân ái.

"Tiểu Dịch, ta lại tới nữa!" Trì Gia vừa nhìn thấy Giản Dịch, tiến lên ôm lấy nàng thành một khối.

Vân Hân cùng Cảnh Nhuế nhìn nhau, bất đắc dĩ cười. Quả nhiên tuổi trẻ chính là hăng hái, làm cái gì đều kêu quát quát.

"Khụ, không sai biệt lắm thì phải......" Cảnh Nhuế hắng giọng hướng Trì Gia nói.

Trì Gia căn bản không phản ứng lại Cảnh Nhuế, bất quá thật ra Giản Dịch nhút nhát sợ sệt nhìn mắt Vân Hân, sau đó liền buông lỏng ra.

"Tiểu Dịch, nói cho cậu một tin tức tốt ~" Trì Gia vỗ bả vai Giản Dịch, giọng đắc thắng nói một câu: "Lúc này tớ không đi nữa!" Nói xong còn cười ha ha ha đầy vui vẻ.

"Cái gì?!!!"

Nghe thế sáu cái tự, Giản Dịch và Vân Hân đồng thời sợ hãi, kinh hoàng, khiếp vía một phen.

"Thật bất ngờ đi! Biết là đã đem cậu trở nên vui vẻ......" Giản Dịch ngây người, Trì Gia câu lấy cổ nàng đi vào trong phòng, hoàn toàn không ý thức được phản ứng của mọi người là "kinh hách" mà không phải "kinh hỉ".

Vân Hân nghiêng người hỏi Cảnh Nhuế "Các cậu lại là tình huống gì thế?"

Cảnh Nhuế cười khổ "Cậu cứ để cho em ấy nói đi......"

Nghe Trì Gia giải thích xong, mồ hôi lạnh sau lưng Giản Dịch mới thu lại. Nguyên lai là Trì Gia tính toán tới thành phố S công tác, vừa lúc công ty có cái điều phối danh ngạch, nàng liền tranh thủ.

"Thật sự? Vậy thì thật tốt quá!"

"Vừa nghe có cơ hội này, mình liền nhanh chóng xin được, nhóm ta đủ chị em đi! Đâu giống cậu, đồ trọng sắc khinh bạn......"

Bên kia Trì Gia vẫn luôn cùng Giản Dịch lải nhải dài dòng không ngừng, bên này Vân Hân hỏi Cảnh Nhuế "Nếu em ấy tới bên này, cậu làm sao bây giờ?" Trì Gia đổi nơi làm việc thật ra rất dễ dàng nhưng Cảnh Nhuế còn nhiều việc làm ăn ở thành phố L như vậy, chẳng lẽ vừa mới ở cùng nhau liền yêu xa.

"Vậy còn có thể làm sao bây giờ? Đương nhiên là đi theo bà cô già của mình......" Trên mặt Cảnh Nhuế tuy rằng "cười khổ", nhưng trong "cười khổ" vẫn mang theo hạnh phúc "Làm ăn ở đâu cũng đều có thể làm, huống chi nơi này vẫn là địa bàn quen thuộc của mình. Hơn nữa, ngày thường hai chúng ta cũng có thể giúp đỡ cho nhau."

Vân Hân cũng cười gật đầu, Cảnh Nhuế xác thực thay đổi không ít. Nếu là trước kia, miệng Cảnh Nhuế cũng chỉ nói việc làm ăn quan trọng nhất, tiền tài đều quan trọng hơn tất cả mọi thứ. Hiện tại Cảnh Nhuế đã hiểu được cách săn sóc người, còn nguyện ý vì đối phương mà lùi một bước. Cảnh Nhuế trước kia, nếu muốn nàng nhận sai, thật là khó hơn lên trời. Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, câu này vẫn nên đặt trên đầu Trì Gia.

"Cảnh Nhuế! Chị kêu ai là bà cô già! Em có già đến như vậy đâu?!" Lỗ tai của Trì Gia đối với giọng của Cảnh Nhuế phá lệ mẫn cảm nên phân biệt rõ, chỉ cần có một chút "gió thổi làm lay động cọng cỏ" là có thể lập tức phát hiện.

"Không già không già." Cảnh Nhuế nhếch miệng lên rồi bắt chéo chân, thình lình nói một câu "Thoạt nhìn cũng giống như mới ba mươi mấy tuổi, tuổi trẻ con đây ~"

"Cảnh Nhuế! Em muốn động thủ!"

"Mỗi ngày la hét động thủ, nhưng thật ra động một cái xem!"

"Em...... Chị chờ đó!"

Bùng nổ, lại bùng nổ rồi.

Vân Hân chạy nhanh lôi kéo Giản Dịch đến bên người mình để cho hai người đằng kia có miếng đất nhỏ, sợ người "vô tội" bị lôi kéo vào. Trì Gia cùng Cảnh Nhuế ở cùng một chỗ, quả nhiên trong phòng an tĩnh nhiều nhất cũng chỉ năm giây.

Giản Dịch ở một bên đứng xem, từ khi tiếp xúc với một đôi trẻ con như Trì Gia và Cảnh Nhuế, mới chân chính lý giải cái gì gọi là "đánh là thân mắng là ái".

Buổi tối bốn người các nàng vây quanh một cái bàn cùng ăn lẩu, cũng rất náo nhiệt. Rốt cuộc với trình độ ồn ào của Trì Gia cùng Cảnh Nhuế thì dù cho có năm sáu người cũng không theo kịp các nàng.

"Vân Hân, còn nhớ rõ năm trước sao? Vẫn còn quạnh quẽ...... Không nghĩ tới năm nay đều thoát cô đơn--" Cảnh Nhuế giơ ly rượu lên "Cụng ly! Là đến đây chúc mừng một chút!"

Các nàng cũng không uống gì khác chỉ uống bia, Giản Dịch thấy tất cả mọi người đều uống bia, nàng cũng muốn uống.

Vân Hân ngăn nàng lại "Có thể uống sao?"

"Bia thôi mà, em ấy không phải là con nít, cụng ly cụng ly!" Cảnh Nhuế ở một bên xúi giục.

Trên bàn, Vân Hân tửu lượng tốt nhất sau đó là Cảnh Nhuế, Trì Gia thường xuyên uống nên cũng không kém, chỉ có Giản Dịch đứng cuối.

Tuy rằng tửu lượng của Giản Dịch không tốt nhưng vẫn có thể uống bia, bất quá uống được nhiều hay ít thì chính nàng cũng không biết được. Nàng chưa từng uống bia qua đến say, hơn nữa Vân Hân lại ngồi ở bên cạnh mình nên nàng cũng không nghĩ nhiều như vậy, vừa ăn lẩu vừa uống, uống quá mức cũng không biết.

Thời điểm tất cả mọi người đã ăn uống xong không sai biệt lắm.

"Vân Hân!" Giản Dịch uống đến đỏ mặt, đột nhiên kêu tên Vân Hân. Trì Gia và Cảnh Nhuế cho rằng nàng có chuyện muốn nói, liền an tĩnh lại nghe nàng nói chuyện "Vân Hân! Em yêu chị!"

"Ưmmm ~~~~" Trì Gia cùng Cảnh Nhuế cùng nhau nhếch miệng, đồng thời nhún bả vai, trong miệng phát ra ngữ khí từ bách chuyển thiên hồi, tỏ vẻ đối với việc Giản Dịch đột nhiên thổ lộ cảm thấy buồn nôn ghét bỏ.

"Vân Hân em yêu chị...... em yêu chị......"

Giản Dịch xoay đầu, dáng dính vào Vân Hân, trong miệng lải nhải không ngừng. Khẳng định là nàng đã uống say, nếu không sao có thể da mặt dày mà làm những trò thổ lộ buồn nôn trước mặt người khác như vậy, bình thường cho nàng mượn mười cái gan cũng không dám.

"Em yêu chị!" Giản Dịch lại nhếch miệng lên, ôm lấy một cánh tay của Vân Hân mà cứ đong đưa đong đưa.

"Chị đã biết." Vân Hân lấy khăn giấy lau miệng cho nàng.

"Em yêu chị......"

Vân Hân thấy bộ dạng choáng váng của nàng, tám phần là uống say vì thế muốn cho nàng uống chút nước.

Giản Dịch quay đầu, không uống "...... Em yêu chị."

Nói tới nói lui, Giản Dịch chỉ nói ba chữ này, không có năm mươi lần thì cũng là bốn mươi lần, hơn nữa còn có xu thế tiếp tục nói. Vân Hân chưa từng gặp qua người "mượn rượu làm càn" như thế này, xem ra về sau phải cho nàng uống nhiều bia mới được.

"Vân Hân ~~~~" Giản Dịch tiếp tục tiến lên, cọ lên người Vân Hân.

Trì Gia và Cảnh Nhuế giống như người không có việc gì làm, ngồi đối diện xem các nàng diễn, trong miệng còn gặm quả hạch, vừa ăn vừa cười.

"Đây là uống say?"

"Cứ cho là vậy......" Lúc này Trì Gia phải lau mắt mà nhìn Giản Dịch, cư nhiên còn có một mặt buồn nôn như vậy. Biết nàng sẽ say nhưng không biết nàng sẽ say thành bộ dạng này.

"Nhìn người ta uống say liền hiểu chuyện như vậy, nhìn lại em, giống như bà điên......"

Trì Gia đem dĩa hạch lấy đi, một mình độc chiếm "Chị có ý kiến!"

"Em lấy ta mượn rượu làm càn, chị đương nhiên là có ý kiến!"

"Cảnh Nhuế!"

"Vân Hân ~~~~" Giản Dịch lại mềm mại mà kêu một tiếng, đầu tiến sát trên má Vân Hân, lễ tiết gì đó đều bỏ qua "Muốn thân mật......"

Vân Hân dở khóc dở cười, một tay nửa ôm nàng, nói với nàng "Đừng náo loạn, chúng ta trở về."

Giản Dịch vẫn là không thuận theo không buông tha, cư nhiên trực tiếp đứng dậy, ngồi trên đùi Vân Hân khóa chặt sau đó dùng tay câu cổ nàng, bĩu môi "Em hiện tại liền muốn......"

"Phốc...... Khụ khụ khụ......" Trì Gia thiếu chút nữa bị hạt dưa làm nghẹn chết. Nàng quen biết Giản Dịch hơn bốn năm a, lần đầu tiên được thấy một mặt như vậy của Giản Dịch, không quay video để nhìn lại thì cả này năm nay đều uổng phí.

"Tiểu Dịch......" Vân Hân hôn lên cái miệng chu ra của nàng một cái "Nghe lời, mau đứng lên."

"Vân Hân, em yêu chị......" Nói xong liền đem đầu nhỏ cọ trên cổ Vân Hân, bắt đầu hôn lên.

Giản Dịch dính người như vậy thật không thể đuổi đi được, ở một trình độ nào đó so với việc cãi nhau còn đáng sợ hơn.

Trì Gia và Cảnh Nhuế nhìn hai người cười đến muốn phát điên rồi.

Nói là đêm nay chơi suốt đêm, lúc này mới chưa được 10 giờ, Giản Dịch đã chịu thua. Xem tình hình này phỏng chừng mọi người cũng không còn tâm tư chơi đùa, Cảnh Nhuế liền cười nói thẳng "Nhanh đi đi nhanh đi đi, nhìn người ta đã không kịp chờ kìa!"

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement