Chờ Người Nói Yêu Tôi (full)

Advertisement
"Mẹ thấy các con vẫn là nên dọn ra ở riêng đi......"

"Mẹ, không có gì đâu." Vân Hân lôi kéo tay Dương San. Dương San bồi Vân Hàn Thăng hơn ba mươi năm, hiện tại ba Vân Hân vừa mới mất ba tháng, đây thật là thời điểm mẹ cô cô đơn nhất, hơn nữa còn ở tại nhà cũ, càng dễ nhìn vật nhớ người. Vân Hân cũng nghĩ tới việc muốn Dương San dọn đi ở một mình, nhưng chính là Dương San không chịu.

Mặc kệ Vân Hân và Giản Dịch nói như thế nào, Dương San đều là có ý tốt mà cự tuyệt. Là mẹ có thể nhìn thấy con gái mình hạnh phúc đã thỏa mãn, đâu còn nhiều yêu cầu khác.

Kỳ thật Giản Dịch không có truy cầu điều gì lớn lao, tựa như như bây giờ, mỗi ngày rời giường, mở mắt ra là có thể nhìn thấy người mình thích ngủ bên cạnh. Buổi tối tan tầm, có thể cùng người yêu ăn cơm với nhau.

Cơm nước xong, Vân Hân nắm tay nàng, nàng dắt Whisky dạo hai vòng xung quanh công viên. Sinh hoạt như vậy không khác gì nhiều với cuộc sống trong lý tưởng của nàng lắm.

Sau khi rời Runner cũng khá tốt. Thời điểm ngẫu nhiên nhàn rỗi, Giản Dịch còn đi đến dưới lầu công ty chờ Vân Hân tan tầm, có thể thoải mái hào phóng kéo cánh tay của Vân Hân, thậm chí đan chặt mười ngón tay với cô, không cần cất giấu trốn tránh ẩn nhẫn cảm giác, thật sự là quá tốt.

Quan hệ của nàng và Vân Hân, cũng coi như là đã công khai trong công ty. Tất cả mọi người đều biết Vân tổng có người bạn gái, là một viên chức nhỏ ở Thị Tràng Bộ đã rời khỏi cương vị công tác. Lúc trước bàn về tiết mục "bao dưỡng", liền biến thành "bá đạo tổng tài yêu tôi". Mặc kệ người khác nói như thế nào, Giản Dịch cũng rất hưởng thụ cuộc sống hiện tại.

Mùa hè ở thành phố S rất dài, thời tiết giữa tháng chín vẫn còn nóng bức. Khi tản bộ Giản Dịch rất thích mua kem, vừa đi vừa ăn. Mỗi lần Vân Hân đều nói không cần, đến lúc sau rồi lại ăn cùng với nàng. Cứ ân ái như vậy ngươi một ngụm ta một ngụm, luôn có thể khiến Giản Dịch vui vẻ hơn nửa ngày.

Bất quá ở bên nhau cùng Vân Hân, trong lòng Giản Dịch ngẫu nhiên cũng có chút phiền não nho nhỏ, đó chính là làm sao để mọi người trong nhà nàng có thể tiếp nhận Vân Hân. Nếu nàng ba mẹ có thể tiếp thu được mối quan hệ của mình và Vân Hân, nàng thật sự cảm thấy đời này đều viên mãn. Mỗi tháng Giản Kiệt sẽ gọi cho nàng khoảng hai cuộc điện thoại, mỗi lần đều hỏi nàng là, có chia tay với Vân Hân chưa...

Này không, tháng này lại điện thoại tới nữa. Giản Dịch một tay cầm cây kem, đành phải buông cánh tay đang vòng tay Vân Hân, tìm di động trong túi xách, vừa mới nhận liền bùm bùm giành nói trước, "Em còn hỏi đến vấn đề kia, chị liền cho em vào danh sách đen!"

"Được lòng cho rằng lòng lang dạ thú!" Bên kia Giản Kiệt cũng thở phì phì mà oán trách, "Chị cho rằng em muốn quản chuyện của chị sao......"

"Tìm chị có chuyện gì sao?"

"Chị còn chưa có chia tay với Vân Hân?"

"Giản Kiệt!"

"Nói giỡn, đừng kích động. Nói cho chị biết một chút chính sự......"

Trong miệng Giản Kiệt còn có thể nói ra chuyện "chính sự", mất công Giản Kiệt không biết xấu hổ nói, "Cái gì?"

"Ngày kia ba mẹ liền phải đi đến thành phố S tìm chị, chị và Vân Hân chú ý một chút, đến lúc đó đừng dọa ba khiến ông ấy tăng huyết áp."

"Từ từ......" Không nghe lầm đi, này lại không phải là kì nghỉ dài hạn cũng không phải là ngày hội gì, ba mẹ nàng làm gì lại đột nhiên đến đây, Giản Dịch ngốc, "Em sẽ không nói với bọn họ đi?"

"Cho em một tỷ em cũng không dám, đến lúc đó không phải chị sẽ bóp chết em sao." Giản Kiệt ở đầu bên kia điện thoại đặc biệt bất đắc dĩ. Lời này nói ra không giả, tuy rằng tính tình Giản Dịch rất tốt, đó là những người khác, một khi dỗi Giản Kiệt thì không hề nhẹ nhàng chút nào. "Đêm nay chính là em cố ý gọi đến thông báo cho chị chuyện này......"

Nguyên lai ba mẹ nàng nghe nói nàng từ chức, lại cùng với Trì Gia cùng nhau thuê một phòng nhỏ làm việc, đã sớm nghĩ tới việc đến xem, hơn nửa năm không gặp con gái mỗi ngày ở nhà cũng nhớ. Cho nên lần này còn cố ý xin nghỉ hai ngày để đến đây, hơn nữa còn có thể ở lại thêm hai ngày cuối tuần.

"Vân Hân! Em...... ba mẹ em ngày mai sẽ đến đây!" Giản Dịch muốn khóc, một người thì còn được đi, đằng này hai người cùng nhau tới.

"Khá tốt, vừa lúc chị còn chưa gặp hai bác.''

Này...... Vân Hân đều đã chuẩn bị sẵn sàng để gặp phụ huynh? Giản Dịch vội vội vàng vàng nói ra băn khoăn trong lòng, "Ba mẹ em rất khủng bố, nếu biết chúng ta......"

Nào có người nào lại dùng từ "khủng bố" tới để hình dung ba mẹ của mình, Vân Hân cười nàng, "Đồ ngốc, chị có chừng mực, em đã sợ hãi thành như vậy?"

Vân Hân chính là không biết ba mẹ nàng đã nghiêm khắc đến cảnh giới gì rồi đâu. Chờ sau khi ngày mai Vân Hân gặp mặt mở mang kiến thức, khẳng định là có thể hiểu được vì sao mình lại khẩn trương đến như vậy.

"Tiểu Dịch, nếu ba mẹ em không đồng ý việc chúng ta ở bên nhau, thì em sẽ làm sao bây giờ?"

Tính chất của vấn đề này cũng giống như "Chị và ba mẹ em cùng bị rơi xuống nước, em sẽ cứu ai trước", Giản Dịch cũng lo lắng. Nếu là thật sự phải lâm vào hoàn cảnh cần phải chọn một trong hai, vậy phải làm sao bây giờ?

"Em... Em không biết......"

Giản Dịch ấp úng nói vài chữ em, nàng là thật sự không có nghĩ được cụ thể cần phải làm thế nào bây giờ, cho nên không có cách nào trả lời Vân Hân, nhưng Vân Hân lại tránh tay nàng, dắt Whisky đi trước.

"Vân Hân!" Giản Dịch đuổi theo, muốn đi đến nắm lấy tay cô, "Chị chờ em một chút."

Chuyện khác do dự, sợ hãi rụt rè còn chưa tính, ngay cả phương diện tình cảm cũng giống như vậy. Vân Hân vẫn tránh tay nàng, cố ý lạnh nhạt với nàng, cần phải để cho nàng nhớ kĩ một chút.

Giản Dịch nghĩ thầm xong đời. Lúc nãy bản thân mình thật sự đã nói sai, trước đây Vân Hân cũng chỉ là hù hù nàng, trêu ghẹo nàng chơi, nhưng lần này lại giống như rất nghiêm túc, đã đi trên đường một lúc nàng cũng không để ý đến mình. Giản Dịch vẫn luôn đuổi theo sau lưng Vân Hân, thái độ nhận sai, nhưng cũng không nói sai ở chỗ nào, "Vân Hân, em biết sai rồi......"

Vẫn luôn đuổi tới nhà, Vân Hân cũng chưa có nói một lời nào với mình, Giản Dịch nóng nảy. Phanh! Cửa phòng ngủ lập tức bị đóng lại. Bởi vì quán tính, thiếu chút nữa Giản Dịch đã tông vào cánh cửa, bên trong đã khóa lại, nàng ghé vào trên cửa gõ,

"Vân Hân! Vân Hân ~~~"

Gõ được một hồi, người bên trong cũng không ra mở cửa, nhưng Whisky lại phe phẩy cái đuôi, lắc lư mà đi đến trước mặt nàng, thè đầu lưỡi giống như đang xem náo nhiệt, tung tăng nhảy nhót đừng nói có bao nhiêu vui vẻ.

Giản Dịch dựa tường ngồi dưới đất, sau đó đem Whisky kéo vào ôm trong lòng, còn hỏi nó, "Em nói vì sao miệng của chị lại ngốc nghếch đến thế này đi --"

Mặc kệ Giản Dịch nói cái gì, Whisky đều bày ra một bộ dạng ngu ngốc. Giản Dịch vuốt ve đầu của nó, nhẹ giọng thở dài một hơi, tư tâm cảm thấy bản thân vẫn có chút ủy khuất. Nàng xác thật chưa nghĩ ra được cách nào để nói với mọi người trong nhà, vì sao Vân Hân lại tức giận nhiều đến thế. Nửa giờ, Vân Hân còn không kéo nàng đi vào, chẳng lẽ bản thân mình đêm nay phải ôm Whisky ngủ cả đêm?

Lúc này, mẹ nàng gọi điện thoại tới cho nàng, Giản Dịch đứng dậy đi tiếp điện thoại, "Mẹ --"

Lúc nãy Giản Kiệt không nói bậy, ba mẹ nàng thật sự là muốn đến đây, vào ngày mai, còn nói vé máy bay đều đã đặt xong, thời điểm đến đây cũng đều nói cho Giản Dịch, này đã ám chỉ rõ ràng, bảo nàng đúng giờ đi đón máy bay.

Vân Hân ở trong phòng ngủ vẫn luôn nghe động tĩnh ở bên ngoài. Lúc mới đầu Giản Dịch còn sốt ruột, gõ cửa vài lần, lúc này mới có vài phút đã không có kiên nhẫn, Vân Hân cầm di động trực tiếp gửi cho nàng một tin nhắn:

- - Đêm nay em không cần vào phòng ngủ.

Giản Dịch vừa ngắt điện thoại của mẹ bên kia xong, liền nhìn thấy tin nhắn Vân Hân gửi cho mình. Dứt khoát liền dùng khổ nhục kế, ngày thường Vân Hân lo lắng cho nàng nhất.

- - Em đây không ngủ, chờ đến khi chị chịu mở cửa mới thôi

Sau khi gửi xong, Vân Hân lại không có trả lời, xem ra khổ nhục kế cũng không dùng được, Giản Dịch tiếp tục ghé vào bên cửa gõ, "Vân Hân, Vân Hân, chị mở cửa đi, em sai rồi ~~~"

Vân Hân không vội, buông di động từ trên sô pha đứng dậy, lại lạnh nhạt với nàng thêm chút nữa, bản thân mình đi tắm trước đã. Mỗi lần nhận sai Giản Dịch đều rất tích cực, nhưng sau khi nhận sai thì mọi chuyện lại như cũ.

Lúc Giản Dịch đang tuyệt vọng, vừa vặn thấy trong miệng Whisky ngậm chìa khóa đi đến bên người nàng, nàng vỗ đầu một cái. Thời khắc mấu chốt chỉ số thông minh cũng không bằng Husky, cũng đã quên bản thân có chìa khóa dự phòng trong tay.

"Tiểu Uy thật ngoan ~~" Giản Dịch nhận chìa khóa nó đang ngậm, mới vừa đem chìa khóa tra vào ổ, động tác lại ngừng lại, nghĩ thầm cứ như vậy mà đi vào, Vân Hân có thể càng tức giận hơn hay không? Bất quá không tìm Vân Hân, Vân Hân cũng tức giận, sống chết gì đều cũng tức giận, kia vẫn là...... xoay một cái đẩy ra, xoạch cửa mở.

Giản Dịch đưa đầu vào thăm dò, không thấy được Vân Hân, vì thế tay chân nhẹ nhàng vào phòng. Whisky còn muốn cùng đi vào, Giản Dịch lập tức trở mặt không nhận "cẩu", không cho Whisky tiến vào, "Nghe lời, em ra ngoài chơi đi--"

Whisky cứ như vậy mà bị nhốt ngoài cửa, biểu tình "trợn mắt há hốc mồm", tiếp theo liền cào cửa.

Không thấy được người, Giản Dịch nhìn khắp nơi, thẳng đến lúc đẩy cửa toilet ra......

"Vì sao không gõ cửa liền vào được......"

Chính là trùng hợp như vậy, khi đẩy cửa ra, Giản Dịch vừa vặn nhìn thấy Vân Hân đang cởi món quần áo cuối cùng trên người xuống. Tuy rằng thân thể Vân Hân nàng đã nhìn rất nhiều lần, nhưng nàng vẫn cúi đầu, lùi ra ngoài đóng cửa lại, lắp bắp mà nói: "... Em...... Em không biết chị đang tắm rửa..."

"Em đi ra ngoài trước."

Bên ngoài cửa thủy tinh phòng tắm, Giản Dịch phồng miệng lên thổi khí. Vừa mới nhìn thoáng qua Vân Hân, hiện tại mặt có chút hồng, trong lòng ngứa ngáy. Vân Hân đều đã bảo nàng đi ra ngoài, nhưng gót chân nàng dài giống như cái đinh, đứng ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích... Qua nửa phút lại đẩy cửa đi vào, chỉ là Vân Hân đã ngồi vào bên trong bồn tắm.

Vân Hân quay đầu lại nhìn nàng,

"Không phải chị bảo em đi ra ngoài sao?"

"Em......" Giản Dịch đỏ mặt đem cửa đóng lại, sau đó lưng dựa ở trên cửa, tùy tay lấy một lọ tinh dầu trên bồn rửa tay, "Em mát xa cho chị."

Vân Hân muốn cười, nhưng lại nhịn xuống không cười, cho nàng một cơ hội, tiếp tục không nói lời nào, cũng muốn nhìn xem nàng biểu hiện như thế nào.

Quả nhiên là cái dạng này, hình như Giản Dịch đã hiểu được một chút. Vân Hân càng là đuổi nàng đi, nàng liền càng phải dán Vân Hân. Nữ nhân đều là khẩu thị tâm phi, bản thân nàng cũng như vậy. Có lúc tuy rằng ngoài miệng nói tức giận, nhưng kỳ thật trong lòng vẫn nhớ thương, Vân Hân có thể chủ động tới dỗ mình.

"Lúc trước ý của em là......" Giản Dịch ngồi ở bên cạnh bồn tắm, xoa chút tinh dầu ở lòng bàn tay, kéo tay Vân Hân qua, lòng bàn tay vuốt ve cánh tay thanh mảnh của cô, đem tinh dầu chậm rãi xoa lên, là mùi hương hoa hồng dụ hoặc, ngửi được Giản Dịch cũng có chút loạn tình mê ý, nàng tiếp tục giải thích, "Tuy rằng trong lòng em có chút không dễ chịu...... Nhưng là mặc kệ ba mẹ em có nhìn như thế nào......"

"Em đều sẽ ở bên cạnh chị......" Giản Dịch lại đổ chút tinh dầu, ở trên vai Vân Hân, trên lưng nhẹ nhàng xoa. Xương cánh bướm của nàng rất đẹp, rõ ràng tinh dầu đã hoàn toàn xoa xong, Giản Dịch còn vẫn vuốt, "Bất quá, một ngày nào đó bọn họ sẽ tiếp nhận được, em sẽ nghĩ cách......"

"Vân Hân......" Giản Dịch thay cô lau sạch hết, lần thứ hai lại lau dầu trên xương quai xanh, tiếp tục một miệng ủy khuất, "Nếu chị không vui thì mắng em đi... Dù sao đừng không để ý đến em là được......"

"Giản Dịch?"

"Ừm? A......"

"Em sờ đủ rồi sao?"

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement