Cô dâu bị chiếm đoạt - An Đình Đình (tác giả: Công Tử Nguyệt)

Advertisement
Tiêu Quân nhìn thấy ánh mắt bối rối, luống cuống, sợ hãi, thậm chí có một chút lo lắng của cô, nhìn thấy rất rõ ràng.

Rốt cuộc là cô đang lo lắng cái gì vậy chứ.

Sau khi An Đình Đình đứng vững lại, có chút xấu hổ đến nỗi không biết phải nên đối mặt như thế nào.

Mím mím môi, cô cố gắng làm cho giọng nói của mình nghe vào giống với trước kia: “Vậy tôi về trước đây.”

Tiêu Quân nhìn cô chăm chú, muốn nhìn thấy chút gì đó từ sắc mặt của cô, thế nhưng lại không có, cả nửa ngày sau anh ta mới nhẹ nhàng gật đầu: “Được.”

“Ừm... ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.” Tiêu Quân đứng tại chỗ lộ ra nụ cười, đưa mắt nhìn cô quay người rời đi, thẳng cho đến khi rốt cuộc không nhìn thấy bóng dáng của cô nữa thì anh ta mới leo lên xe đi khỏi nơi này.

Trái tim của An Đình Đình đập rộn lên, không biết vì cái gì mà cứ y như là làm việc trái với lương tâm vậy, trái tim khẩn trương đến nỗi như muốn vọt ra khỏi cổ họng.

Nhưng mà rõ ràng cô cũng đâu có làm cái gì đâu, sao lại có cảm giác như vậy chứ?

Ở lầu bốn khu chung cư, hành lang rất tối, nhiều năm rồi không có bắt đèn buổi tối.

An Đình Đình đã đi nhiều năm ở cái lâu này rồi, cho dù là không có đèn thì coi như nhắm mắt cô cũng có thể sờ được cửa phòng nhà mình. Nhưng mà hôm nay không biết tại sao trong lòng lại cực kỳ lo lắng sợ hãi, luôn cảm thấy có cảm giác nguy hiểm như ai đó đang theo dõi.

Bất thình lình, cô nghe được tiếng bước chân dồn dập ở dưới lầu.

Trái tim nhanh chóng nhảy lên, âm thanh an ủi mình có thể là hàng xóm mà thôi, mà cái đó cũng nói không chắc.

Đúng là tiếng bước chân rất gấp gáp, bởi vì bên trong còn mang theo tức giận.

Tức giận? An Đình Đình bật cười đưa tay gõ đầu của mình, cô đây là sao vậy chứ, nghi thần nghi quỷ.

Nhưng mà lúc ở sau lưng giống như có một ngọn gió truyền đến như có như không, cô mới ý thức được thật sự có nguy hiểm. Cô không hề nghĩ ngợi gì tăng tốc bước chân, vọt tới cửa nhà mình, muốn mở cửa bước vào nhà trong thời gian nhanh nhất.

Đúng lúc cô đang cắm chìa khóa vào, trong nháy mắt đẩy cửa phòng ra, ngọn gió kia ở sau lưng thẳng tắp đụng thẳng vào sống lưng của cô.

“A!” An Đình Đình bị dọa hét to lên.

Ngay sau đó, bóng đen kia đẩy cô chen vào trong phòng.

Mặc Diệu Dương trở tay rút chìa khóa ra rồi dùng lực ném mạnh lên cánh cửa.



An Đình Đình ngây ra như phỗng. Đáng chết, cô là muốn chạy trốn vào nhà của mình, nhưng sao lại biến thành dẫn sói vào nhà rồi. Trong phòng không mở một cái đèn nào, ngoài cửa sổ chỉ có tia sáng của mặt trăng mờ nhạt, bởi vậy cô chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng ở trước mắt cao lớn như núi, lại không biết người tới là ai.

“Anh...anh là ai?” An Đình Đình căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói bắt đầu run rẩy.

Đột nhập vào nhà hành hung? Cướp bóc giết người? Cưỡng hiếp thô bạo?

Trong đầu của An Đình Đình xẹt qua những hình ảnh của các bộ phim bắn nhau ở Hồng Kông mà cô đã từng xem.

Bóng đèn kia đột nhiên lại tới gần, dọa An Đình Đình đặt *** ngồi trên ghế sofa, không ngừng cầu xin tha thứ.

“AI Cầu xin anh đừng làm gì tôi, có phải là anh cần tiền hay không, tôi cho anh cho anh hết, đều cho anh hết luôn...

Cho dù là thứ gì ở bên trong cũng có thể cho anh, anh muốn cái gì thì có thể lấy cái đó đi... đừng làm gì tôi, cầu xin anh đó...”

Mặc Diệu Dương thật sự tức giận đến nỗi muốn giết người.

Ở ngã tư đường đã nhận ra bọn họ, anh ta liền bám theo một đoạn mà đến đây, khi thấy bọn họ ở dưới ánh trăng nhẹ nhàng nhảy múa với nhau, trong lòng giống như bị lấp kín bông vải, ngực buồn bực không chịu được.

Nhất là khi nhìn thấy bọn họ dừng lại tất cả động tác, ánh mắt thâm tình nhìn nhau, ngay cả chính anh ta cũng sinh ra một loại cảm giác bọn họ thật xứng đôi.

Xứng à? Đây là người phụ nữ của Mặc Diệu Dương anh ta, thử hỏi xem trên thế giới này trừ anh ta ra thì còn có ai dám xứng với cô?

Chẳng lẽ là cô đã quên đi tối hôm đó cô đáng thương như thế nào, khóc lóc cầu xin tha thứ dưới người của anh ta?

Cô đã quên rồi, cô khảm sâu vào thuốc kích dục, là ai “tự mình” vì cô giải độc? Điều đã cùng anh trải qua những hành vi không thể miêu tả được, sao cô còn có mặt mũi mà đi thông đồng với người đàn ông khác?

Mà người đàn ông kia lại là Tiêu Quân!

“Sao cô lại để anh ta hôn cô?”

Trong giọng nói của Mặc Diệu Dương trầm thấp tà mị xen lẫn tức giận bỗng nhiên lại vang lên trong căn phòng tối mờ, truyền vào trong lỗ tai của An Đình Đình.

Nhất thời, cô ngây ngẩn cả người.

Giọng nói này... Cô cố gắng nháy mắt khiến cho mình nhanh chóng thích ứng được với tia sáng lờ mờ ở trong phòng, rốt cuộc mượn ánh sáng u ám kia, gương mặt đầy tức giận của Mặc Diệu Dương đã xuất hiện trong tầm mắt của cô.

Xong rồi, có loại cảm giác như bị bắt giam.



Nhưng mà... không phải cái người này đã đi về rồi sao, sao anh ta lại... lẽ nào...

An Đình Đình tức muốn nổ phổi, lúc nãy thật sự đã dọa cô sợ muốn chết luôn.

Đôi mắt hạnh trừng lên, mềm mại trách cứ: “Anh lại theo dõi tôi.”

Giọng điệu này của cô nghiễm nhiên là thái độ khởi binh vấn tội, khóe miệng Mặc Diệu Dương ngậm lấy một ý cười khát máu, một tay bắt lấy đầu vai yếu đuối của cô, bắt lấy cả người cô xoay tròn một cái ở trong phòng.

Đau vai bị bàn tay to lớn nắm rất chặt, xương cốt đều muốn nứt ra, An Đình Đình bị đau la ầm lên.

“Mặc Diệu Dương, thả tôi ra... Đau chết tôi rồi... Anh bị điên rồi hả...”

Mặc Diệu Dương mắt điếc tai ngơ đối với âm thanh la to của cô, đôi mắt giống như chim ưng đánh giá căn phòng nhỏ cũ nát này, lúc nhìn thấy nhà vệ sinh liền co cẳng đi qua đó.

An Đình Đình không thể làm gì được, cũng chỉ có thể đi theo.

Đá cánh cửa bay ra, Mặc Diệu Dương đem người đặt ở một bên, mở vòi nước hoa sen ra, thừa dịp cô đang thất thần, một tay nắm chặt sau gáy của cô, đưa đầu cô chống đỡ ở bên cạnh bồn nước, một cái tay khác thì hứng nước chà qua chà lại cái miệng của cô.

Làn da của An Đình Đình vốn non nớt, bị động tác lau thô bạo như vậy lặp đi lặp lại, rất nhanh liền cảm thấy đau đớn.

Cô bị làm cho tức chết, cố gắng giãy giụa thoát khỏi trói buộc của anh ta, nổi giận mắng: “Mặc Diệu Dương, hơn nửa đêm rồi mà anh nổi điên cái gì vậy?”

Khuôn mặt của người đàn ông vẫn lạnh lùng như băng, mới không thèm để ý đến ấm ức của cô, lại kéo cô đặt bên bồn nước một lần nữa. Lần này không phải là rửa miệng, mà là mắt, cái mũi, bả vai, bao gồm cả hai tay, bất kỳ mỗi một tấc da thịt nào *** ở bên ngoài thì anh ta đều không hề buông tha.

Rất nhanh, toàn thân An Đình Đình ướt đẫm, ướt như chuột lột, cả người trên dưới không có một chỗ nào là khô ráo.

Dường như Mặc Diệu Dương đã giải tỏa tức giận ở trong lòng, hai tay đang nắm lấy người của cô cũng biến thành thả lỏng ra. Hàm răng An Đình Đình khẽ cắn lại, hoàn toàn thoát ra khỏi bàn tay của anh ta.

Lần này Mặc Diệu Dương cũng không tiếp tục bắt cô lại nữa, mà là cả người ép về phía trước, ép đến nỗi cô phải chống đỡ trên vách tường, đôi tay to lớn bắt lấy hai tay của cô giơ cao lên đỉnh đầu, nụ hôn tàn bạo mang theo tính chất trừng phạt ập tới.

“Ưm ưm...” An Đình Đình đang bị giam lại nên không thể động đậy được, nhưng cũng không thể né tránh được, chỉ có thể liều mạng phát ra âm thanh vỡ vụn từ cổ họng.

Dường như là một nụ hôn dài cả một thế kỷ, trong nháy mắt cô gần như muốn nghẹt thở thì môi của Mặc Diệu

Dương đã rời khỏi, nhưng cũng không cho cô bất kỳ cơ hội thở dốc nào liên chặn ngang ôm cô lên đi ra khỏi nhà vệ sinh, bước vào trong phòng ngủ.

Cơ thể bị quăng mạnh lên rồi lại hung ác rơi xuống.

Cũng may là cô yêu thích mềm mại, lúc mua giường đã tiện thể chọn mua nệm cao su, nếu không thì cái eo này của cô chịu phải một ném mạnh như vậy thì trong mấy tháng trời cũng đừng mơ tưởng đứng lên được.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement