Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Advertisement
Doãn Tư Thần nghe thấy lời Nhiễm Tịch Vi, tức khắc do dự.

Cố Hề Hề đang đợi anh..

“Tư Thần, có phải em đang làm phiền anh không? Vậy thôi không sao đâu, em chịu một chút sẽ qua, dù sao chỉ là đau dạ dày, không làm chết người được..” Trong điện thoại truyền đến tiếng rên rỉ khổ sở của Nhiễm Tịch Vi, còn có âm thanh cô ta đang dựa vào ghế.

Từ nhỏ dạ dày của Nhiễm Tịch Vi đã không tốt, Doãn Tư Thần biết rõ thuốc đau dạ dày Nhiễm Tịch Vi hay dùng, trong khi chính Nhiễm Tịch Vi lại không nhớ rõ thuốc hay dùng và các món ăn nên tránh là gì..

Nghĩ đến bộ dáng đau đớn của Nhiễm Tịch Vi, Doãn Tư Thần cảm thấy không đành lòng.

Thôi được, cứ mua thuốc cho Nhiễm Tịch Vi trước, chắc cũng không lâu, để Cố Hề Hề chờ một chút rồi anh sẽ tới ngay.

“Được, tôi sẽ đến ngay.” Doãn Tư Thần cúp điện thoại, lập tức quay đầu xe lại.

Tới trước của phòng Nhiễm Tịch Vi, Doãn Tư Thần gõ cửa mới phát hiện cửa phòng căn bản không có khóa, liền đẩy ra. Anh đi vào đã thấy Nhiễm Tịch Vi nằm gục trên mặt đất không nhúc nhích.

Doãn Tư Thần hoảng sợ, lao đến bồng Nhiễm Tịch Vi lên, đặt ở trên giường: “Tịch Vi, em làm sao vậy? Tôi sẽ đi mua thuốc ngay!”

Anh vừa định xoay người rời đi thì Nhiễm Tịch Vi đã nắm tay anh lại, yếu ớt nói: “Đừng bỏ rơi em được không? Tư Thần, dạ dày em đau quá, đừng mặc kệ em được không? Tư Thần, trước đây anh không bỏ mặc em như vậy! Trước đây khi dạ dày em đau, anh đều ôm em!”

“Tôi sẽ đi mua thuốc cho em.” Doãn Tư Thần muốn gạt tay Nhiễm Tịch Vi, nhưng nhìn sắc mặt đau đớn của cô, anh lại có chút không nỡ.

Dù nói thế nào, Nhiễm Tịch Vi từng là người anh đã dành rất nhiều tình cảm!

“Tư Thần.. Anh chán ghét em lắm phải không?” Nước mắt Nhiễm Tịch Vi rơi như mưa, gương mặt xinh đẹp trở nên điềm đạm đáng yêu: “Em chỉ muốn làm bạn với anh, anh không thể ở bên cạnh em một chút sao? Em chỉ muốn anh ở bên cạnh em một chút thôi, em không cầu gì khác hơn, chỉ muốn anh ở cạnh em.. Thật xin lỗi, em lại quá đáng rồi đúng không? Em biết rồi, em luôn làm người khác chán ghét mình. Cả Tư Thần cũng chán ghét em, em thật sự thất bại.. Ô ô ô..”

Nhìn thấy Nhiễm Tịch Vi khóc thương tâm như vậy, Doãn Tư Thần ngược lại không biết nên nói gì, đành an ủi: “Nói gì vậy? Tôi sao lại chán ghét em?”

Cố Hề Hề còn đang chờ, anh phải lập tức đến đó!

Nhưng Nhiễm Tịch Vi..

Nhìn Nhiễm Tịch Vi khóc thành bộ dạng thảm thương, Doãn Tư Thần thật không thể bỏ mặc..

“Thật xin lỗi, em không nên biết rõ anh và Cố Hề Hề đã kết hôn mà còn yêu cầu vô lý như vậy. Nhưng, em không chịu nổi.. Ở đây em không biết dựa vào ai, Điệp Y ngày mai phải làm cô dâu, Thượng Kha thì uống say, em không biết phải tìm ai..” Nhiễm Tịch Vi làm vẻ kiên cường, nói: “Thật xin lỗi, em không nên gọi anh. Anh đi đi, em ở đây một mình.. A, đau quá..”

Doãn Tư Thần nghĩ nghĩ một chút, dù sao Cố Hề Hề cũng có Mộc Nhược Na bên cạnh, tạm thời sẽ không sao. Nhiễm Tịch Vi nói rất đúng, ngày mai là hôn lễ của Kiều Kỳ và Điệp Y, bệnh đau dạ dày này không nên làm phiền mọi người. Anh nên đưa cô ấy đến bệnh viện kiểm tra một chút!

“Được, em đừng nói gì nữa, để tôi đưa em đi bệnh viện.” Doãn Tư Thần dịu giọng nói, lần nữa bồng Nhiễm Tịch Vi lên xoay người đi ra ngoài.

Nhiễm Tịch Vi dựa vào lồng ngực của Doãn Tư Thần, cảm nhận sự ấm áp và an toàn mà anh mang lại.

Chỉ sáu năm không gặp, Doãn Tư Thần so với trước đây càng trầm ổn điềm tĩnh, thân thể cường tráng càng thêm mị lực. Nếu sáu năm trước.. cô ta không rời đi, như vậy có phải anh sẽ hoàn toàn thuộc về cô ta?

Trong lòng Nhiễm Tịch Vi thầm so sánh chính mình trên bàn cân với Cố Hề Hề, cô ta cảm thấy vị trí của mình hoàn toàn không thua Cố Hề Hề.

Chuyện đêm nay đã chứng minh Doãn Tư Thần đối với cô ta ít nhiều cũng có cảm giác.

Anh vẫn rất lo lắng cho cô ta! Như vậy, cô ta tin mình vẫn còn cơ hội..

Nhiễm Tịch Vi âm thầm so đo..

Doãn Tư Thần hoàn toàn không nhìn đến biểu tình của Nhiễm Tịch Vi, anh sốt ruột chạy nhanh đưa Nhiễm Tịch Vi đến bệnh viện để có thể đến đón Cố Hề Hề.

* * *

Cố Hề Hề ngồi trên ghế ở ven đường, cô chờ đã rất lâu. Trên tay cô vẫn nắm chặt di động, nhưng không có tín hiệu gì cả. Cô gọi cho anh cũng không có người nghe máy.

Không lẽ anh quên mang di động?

Không phải nói sẽ đến đây ngay sao?

Vì sao lâu vậy vẫn không thấy?

Ánh mắt Cố Hề Hề ảm đạm, cô ngồi một mình cô đơn dưới ánh đèn đường. Ánh sáng chiếu lên bóng cô, trải thật dài, mông lung.

Bóng của cô và ánh đèn đường cùng làm bạn với nhau, thỉnh thoảng có tiếng xe đi qua lại, càng làm không khí thêm tĩnh mịch hiu quạnh.

Mộc Nhược Na thật sự không thể chịu được nữa, Cố Hề Hề đã ngồi chờ hơn nửa tiếng, nhưng Doãn Tư Thần vẫn chưa đến.

Mộc Nhược Na từ từ bước đến ngồi cạnh Cố Hề Hề, nhỏ giọng nói: “Không thì đừng đợi nữa, để Mặc Tử Hân đưa chúng ta về đi.”

Ánh mắt Cố Hề Hề trầm lại, môi khẽ giật nữa, nói: “Không cần đâu, tôi chờ một chút nữa. Nếu anh ấy đến không thấy tôi thì sẽ lo lắm..”

Nhìn Cố Hề Hề như vậy, Mộc Nhược Na vừa đau lòng lại vừa tức giận!

Doãn Tư Thần rốt cuộc làm trò quỷ gì!

Nói Cố Hề Hề chờ, sao còn chưa đến?

Có việc cũng phải gọi điện thoại nói một tiếng?

“Cậu đi về trước đi, tôi ở đây chờ một chút.” Cố Hề Hề nhẹ nhàng cười nói: “Ở đây dù trời tối nhưng không khí vẫn ấm áp, không lạnh, tôi ngồi ngắm cảnh một chút cũng được.”

“Cậu làm tôi tức chết luôn đó! Cậu không đi, sao tôi có thể đi?” Mộc Nhược Na giận dỗi, nói: “Tôi ngồi chờ với cậu! Dù sao, cũng không phải có mình tôi đang chờ!”

Cách đó không xa, Mặc Tử Hân ngồi trong xe, ánh mắt màu lam thâm trầm nhìn Cố Hề Hề đang ngồi đợi trên ghế.

Mặc Tử Hân cũng không biết đáy lòng anh đang cảm giác gì.

Một cảm giác mất mát.

Một cảm giác đau đớn.

Một cảm giác đau lòng.

Nhưng anh không thể làm gì, chỉ có thể ngồi đây yên lặng nhìn cô đang chờ một người đàn ông khác.

“Mặc tổng, chúng ta tiếp tục chờ sao?” Trợ lý bất an dò hỏi.

Mặc tổng trước giờ chưa từng như vậy, chuyện này chưa bao giờ xảy ra..

“Chờ.” Mặc Tử Hân lạnh lùng trả lời: “Cô ấy chờ bao lâu, tôi sẽ chờ bấy lâu.”

Trợ lý lập tức không dám nói gì nữa.

Mặc tổng hôm nay là bị sao rồi?

Nhiễm Tịch Vi tràn ngập áy náy nói với Doãn Tư Thần: “A, xin lỗi anh, vừa rồi em không cẩn thận làm đổ nước lên di động của anh, em đã lau rất kỹ nhưng vẫn không mở máy được.. Thật xin lỗi, em thật sự xin lỗi.. Để em mua di động mới cho anh nhé?”

Doãn Tư Thần nhìn di động không mở được nữa, bất đắc dĩ thở dài: “Được rồi, về rồi tính. Thuốc của em tôi đã mua rồi, em mau uống rồi ăn gì đi.”

Doãn Tư Thần tính xoay người rời đi, Nhiễm Tịch Vi đột nhiên mở miệng: “Tư Thần, anh định để em ở đây sao? Nếu anh đi rồi, ai sẽ lo cho em? Anh đi rồi, em ngủ ở đây, ai sẽ trông chừng em?”

Doãn Tư Thần cau mày, nói: “Tôi sẽ gọi Tiểu A đến đây canh chừng đến khi em khoẻ lại.”

“Tư Thần! Em không cần người khác! Em chỉ muốn anh ở cạnh em!” Nhiễm Tịch Vi đột nhiên rơi nước mắt: “Hôm nay là đêm độc thân cuối cùng của Kiều Kỳ, cũng là em tự cho mình lần cuối cùng gần anh! Qua hôm nay, em sẽ không yêu anh nữa, em sẽ lấy thân phận bạn bè và đứng từ xa nhìn anh hạnh phúc! Tư Thần, hãy nghĩ đến tình cảm của em, có thể ở bên cạnh em đêm nay không?”

Đáy lòng Doãn Tư Thần cảm thấy bực bội.

Thật ra anh không ngại việc ở đây cùng Nhiễm Tịch Vi, nhưng Cố Hề Hề thì làm sao?

Di động lại bị vào nước, không mở lên được, để Cố Hề Hề chờ sốt ruột thì làm sao bây giờ?

Doãn Tư Thần nhìn đồng hồ, không được rồi, Cố Hề Hề đã đợi hơn một tiếng! Cần phải đến ngay!

Doãn Tư Thần vừa nhấc chân bước đi hai bước, liền nghe được tiếng Nhiễm Tịch Vi từ giường ngã xuống đất! Một tiếng thống khổ kêu rên, Doãn Tư Thần lập tức dừng bước!

“Tư Thần.. Em.. Em không cố ý..” Nhiễm Tịch Vi nói đứt quãng, giọng hỗn loạn.

Doãn Tư Thần thở dài một tiếng..

Anh có thể không thèm để ý người phụ nữ khác, nhưng không thể thờ ơ với Nhiễm Tịch Vi.

Dù sao thì, anh đã từng yêu cô ta.

Dù sao thì, đây đã từng là người con gái làm anh điên cuồng ở thời niên thiếu.

Doãn Tư Thần thở dài, từ từ xoay người lại, bồng Nhiễm Tịch Vi lên giường, ngồi bên cạnh nói: “Được, tôi sẽ ở cạnh em một chút. Tịch Vi, từ ngày mai, chúng ta chỉ có thể là bạn. Dù chúng ta từng yêu nhau như thế nào, tôi hiện tại đã có vợ. Tôi sẽ không làm bất cứ điều gì tổn thương Hề Hề, em hiểu không?”

Nhiễm Tịch Vi hai mắt đẫm lệ, gật đầu nói: “Em biết, em hiểu mà. Em sẽ không làm anh khó xử! Tư Thần, vẫn như em đã nói. Anh là người em quan tâm nhất! Chỉ cần anh hạnh phúc, mặc kệ chuyện gì em cũng đều làm!”

Doãn Tư Thần đáy lòng than nhẹ một tiếng, không nói gì nữa.

Nhiễm Tịch Vi quay mặt đi, khóe miệng nhếch lên. Cô ta thấy nếu Doãn Tư Thần vẫn quan tâm đến mình, như vậy không sợ không thể làm anh hồi tâm chuyển ý.

Cố Hề Hề, xin lỗi cô! Doãn Tư Thần là người đàn ông của tôi, tôi sẽ không nhường cho cô đâu!

Cô đã có được đứa con của Tư Thần, cô nên biết đủ mà dừng lại!

Còn tương lai của Tư Thần, đã có tôi lo!

* * *

Cố Hề Hề duỗi tay vuốt ve bé yêu trong bụng, càng chờ đợi, ánh mắt cô càng ảm đạm.

Đã hơn hai tiếng, Doãn Tư Thần vẫn chưa tới.

Giờ đã mười giờ rưỡi đêm, anh.. có lẽ sẽ không tới?

Nhìn Mộc Nhược Na buồn ngủ nhưng vẫn cố gượng ngồi đợi cùng cô, Cố Hề Hề cảm thấy không đành lòng.

Doãn Tư Thần, rốt cuộc đêm nay anh đi đâu vậy?

Anh dặn tôi đợi ở đây lâu như vậy, không đến cũng không nhắn cho tôi một tin.

Thật xin lỗi, tôi không thể đợi nữa.

Thật xin lỗi, tôi không thể cùng ăn tối với anh..

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement