Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Advertisement

Khi Doãn Tư Thần trở về cũng đã muộn.

Thấy Cố Hề Hề đang ngủ say, ánh mắt Doãn Tư Thần mang theo sự dịu dàng mềm mại, dù có muốn nói chuyện cũng không nỡ đánh thức cô, đành nhẹ nhàng bước vào, sau khi rửa mặt và thay y phục thì nằm lên giường, thật cẩn thận ôm Cố Hề Hề vào lòng rồi ngủ.

Thấy ánh đèn phòng Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề đã tắt, Nhiễm Tịch Vi đứng bên ngoài cửa sổ khóc rống lên.

Thượng Kha ở bên cạnh, bất đắc dĩ nói: “Tịch Vi, bằng không thì em từ bỏ đi! Rốt cuộc thì Cố Hề Hề cũng đã mang thai cốt nhục của Doãn gia, cho dù em và Tư Thần có quay lại với nhau thì giữa hai người vẫn luôn có một khoảng cách là Cố Hề Hề.”

Nhiễm Tịch Vi đột nhiên xoay người ôm lấy Thượng Kha, khóc lóc thảm thiết: “Thượng Kha, em hiểu, nhưng em thật sự làm không được! Thượng Kha, anh cũng biết năm đó em yêu Tư Thần nhiều biết bao nhiêu! Bây giờ kết cuộc như vậy em không thể tiếp nhận được, em thật sự không chịu đựng được! Thượng Kha, em nên làm gì bây giờ? Em thật sự không thể quên được Tư Thần, em thật sự không từ bỏ được Tư Thần! Em không thể không có anh ấy!”

Thượng Kha không nghĩ tới Nhiễm Tịch Vi lại chủ động ôm mình, tức khắc sửng sốt một chút, nhưng cũng không đẩy Nhiễm Tịch Vi ra, mà nhẹ nhàng lấy tay vỗ về lưng cô ta để an ủi.

Mộc Nhược Na rửa mặt xong, chuẩn bị kéo màn cửa sổ để đi ngủ. Vừa nhấc đầu liền thấy được cảnh tượng bên ngoài của Thượng Kha và Nhiễm Tịch Vi.

Nhìn hình ảnh hai người nam nữ ôm nhau, không biết vì cái gì mà trong lòng Mộc Nhược Na bỗng nhiên thấy kỳ lạ. Bản thân cô cũng không hiểu sao mình lại thấy không thoải mái!

Thượng Kha là lão đại của cô, anh ta yêu ai hay thân thiết với ai, thì có liên quan gì đến cô?

Chỉ là nghĩ đến việc người bên cạnh Thượng Kha là Nhiễm Tịch Vi, Mộc Nhược Na thấy trong lòng rất khó chịu. Ngón tay cô run lên, hung hăng kéo màn cửa lại để chặn đi tầm mắt của mình.

Thôi, mặc kệ anh ta!

Lão đại lúc nào cũng đứng về phía Nhiễm Tịch Vi.

Ai nói bọn họ lại là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên chứ?

Dù sao cô đã quyết tâm sẽ giúp Cố Hề Hề!

Cái loại phụ nữ giả tạo, lúc nào cũng ra vẻ yếu đuối như Nhiễm Tịch Vi này, cô thật sự không thể ưa nổi mà!

Thượng Kha hoàn toàn không biết màn này đã bị Mộc Nhược Nha nhìn thấy, anh chờ khi Nhiễm Tịch Vi nín khóc, mới nhìn cô ta, nói: “Tịch Vi, có chuyện này anh luôn muốn hỏi, nhưng em vẫn né tránh không chịu đối mặt. Tối hôm nay anh thật sự muốn nói chuyện với em, mấy năm qua em đã đi đâu? Chỉ cần có một chút tin tức của em thì Tư Thần đều không bỏ qua mà tích cực tìm kiếm! Năm đó hai người ở bên nhau đều được mọi người ủng hộ. Cả anh cũng chân thành chúc phúc cho hai người, nhưng vì cái gì em lại đột nhiên không nói một lời mà rời đi?”

Đáy mắt Nhiễm Tịch Vi hoảng loạn, lập tức đẩy Thượng Kha ra, xoay người lại, lắp bắp nói: “Thượng Kha, anh đừng hỏi nữa!”

Thượng Kha vẫn tiếp tục truy hỏi: “Tịch Vi, có phải em có chuyện khó nói không?”

Nhiễm Tịch Vi bị dồn hỏi đến mức sửng sốt, nước mắt tuôn trào mãnh liệt.

Nhìn thấy Nhiễm Tịch Vi khổ sở, Thượng Kha càng tin chắc Nhiễm Tịch Vi có nỗi khổ tâm.

Thượng Kha vốn dĩ luôn coi trọng Doãn Tư Thần và Nhiễm Tịch Vi, giờ thấy Nhiễm Tịch Vi lại vì Doãn Tư Thần đau khổ như vậy, trong đầu lại càng tưởng tượng đến hình ảnh những năm qua Nhiễm Tịch Vi đã nhẫn nhục chịu đựng vì Doãn Tư Thần.

“Tịch Vi, chúng ta đã lớn lên bên nhau, em còn không tin anh sao?” Thượng Kha nghiêm túc nói: “Mặc kệ là chuyện gì, anh vẫn sẽ giúp em! Em hãy nói thật với anh đi, những năm qua rốt cuộc em đã đi đâu?”

Nhiễm Tịch Vi làm biểu tình giãy giụa dằn xé nội tâm, cắn môi gắt gao khóc nức nở một lúc lâu, đến lúc có vẻ đã trút hết gánh nặng mới yếu đuối mở miệng: “Đúng, em thật sự có nỗi khổ! Thượng Kha, năm đó em và Tư Thần yêu nhau như vậy, sao em có thể rời khỏi anh ấy? Em đột nhiên biến mất, là vì.. em bị thương, vết thương nghiêm trọng đã hủy hoại dung nhan của em, em tuyệt đối không thể để chuyện như vậy xảy ra, nên em mới phải lén ra nước ngoài để chỉnh dung. Vì vết thương quá nặng nên điều trị rất lâu. Em không phải không biết Tư Thần đã điên cuồng đi tìm em, chỉ là lúc ấy em đang ở phòng giải phẫu, căn bản không có cách nào đáp lại anh ấy!”

Thượng Kha ngẩn ngơ.

“Huống chi, Tư Thần là một người đàn ông hoàn mỹ như vậy, sao em có thể để bản thân mình mang khuyết tật mà đứng bên cạnh anh ấy?” Nhiễm Tịch Vi tiếp tục nói: “Thượng Kha, anh biết em để ý đến Tư Thần như thế nào, càng để ý thì em càng không muốn anh ấy biết chuyện này. Thượng Kha, anh có hiểu điều em nói không? Em quả thật rất yêu anh ấy, yêu đến mức không thể không có anh ấy!”

Thượng Kha quả nhiên bị thuyết phục.

“Được, nếu chuyện này em không tiện nói, thì anh sẽ nói!” Thượng Kha nói với vẻ rất kiên định: “Anh tin năm đó Tư Thần cũng thật lòng với em, khi em biết mất, cậu ta giống như người mất hồn, muốn lật tung cả thế giới để tìm cho bằng được em! Cho nên anh tin khi cậu ta biết được chuyện này, nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý!”

Nhiễm Tịch Vi nghe Thượng Kha nói vậy, đáy lòng âm thầm thở dài nhẹ nhõm. Nhưng trong lòng cô ta vẫn không yên tâm, cố ý nói: “Ai nha, anh xem em sao tự nhiên lại đem việc này kể hết với anh như vậy! Giờ Tư Thần cũng đã nghỉ ngơi, chúng ta nên..”

“Không, chuyện này cần phải nói với cậu ấy. Được rồi, em đừng lo, cứ giao hết cho anh! Cũng muộn rồi, em nên về nghỉ ngơi đi!” Thượng Kha phân trần rồi đẩy Tịch Vi rời khỏi.

Nhiễm Tịch Vi vừa xoay người thì lập tức đã thu lại những giọt nước còn vương trên khoé mắt, miệng nhếch lên ý cười.

Thượng Kha, đã nhiều năm không gặp, anh vẫn như vậy.. luôn tin tưởng tôi.. Nếu anh đã chủ động muốn giúp tôi, sao tôi lại có thể từ chối để phụ tấm thâm tình bằng hữu của anh?

Nhiễm Tịch Vi nhẹ nhàng bước đi rời khỏi chỗ này.

Thượng Kha đứng yên tại chỗ, nghiêm túc suy nghĩ lại những lời Nhiễm Tịch Vi vừa nói, sau đó hoàn toàn tin tưởng và cảm thấy Nhiễm Tịch Vi xứng đáng được tha thứ!

Năm đó Nhiễm Tịch Vi tuổi xuân tươi đẹp, lại xinh xắn đáng yêu, vốn dĩ cùng với Doãn Tư Thần là trời sinh một đôi. Khi đó ra đi không lời từ biệt là cũng vì nguyên nhân bất đắc dĩ, mà nguyên nhân này có thể tha thứ được!

Tuy Cố Hề Hề cũng không tệ, nhưng nếu so sánh với Nhiễm Tịch Vi, thì Thượng Kha vẫn sẽ có phần thiên vị! Anh thà lựa chọn chu cấp cho Cố Hề Hề một số tiền để Cố Hề Hề chủ động từ bỏ vị trí Doãn thiếu phu nhân.

Thượng Kha biết làm vậy là không công bằng với Cố Hề Hề, nhưng anh ta vẫn bất chấp để hướng về Nhiễm Tịch Vi. Cuối cùng Thượng Kha lấy di động ra gọi cho Doãn Tư Thần.

Doãn Tư Thần chỉ vừa chợp mắt, giấc ngủ chưa sâu, một khắc khi màn hình di động phát sáng thì anh liền mở mắt. Tên của Thượng Kha hiển thị trên màn hình, anh biết Thượng Kha tìm ắt hẳn phải có việc gấp, liền bắt máy: “Alo?”

“Hiện tại có tiện gặp không? Tôi cần gặp cậu nói chút chuyện.” Giọng nói Thượng Kha mang một chút áp lực: “Tư Thần, tôi có việc muốn nói rõ với cậu.”

Doãn Tư Thần chần chừ một chút, rồi gật đầu: “Được, tôi sẽ ra ngoài ngay.”

Cố Hề Hề vẫn còn ngủ say, Doãn Tư Thần hơi do dự, anh cúi đầu hôn cô rồi mới từ từ rút cánh tay ra, sau đó chậm rãi rời khỏi phòng.

Doãn Tư Thần vừa ra khỏi cửa, đã thấy Thượng Kha đang ở bên ngoài hút thuốc. Ánh đèn khuya rọi vào người Thượng Kha, tạo thành một bóng đen tĩnh mịch.

Doãn Tư Thần cảm thấy đêm nay Thượng Kha dường như có tâm sự nặng nề, bởi vì Thượng Kha rất ít khi hút thuốc, trừ phi anh ta ở trong tâm trạng cực kỳ lo âu.

“Thượng Kha, nửa đêm sao còn chưa ngủ?” Doãn Tư Thần nửa đùa nửa thật: “Cả Kiều Kỳ cũng không có được tinh thần này như cậu đâu!”

“Tư Thần, tôi có việc muốn nói với cậu.” Thượng Kha dập điếu thuốc trong tay, vẻ mặt nghiêm trọng: “Trước tiên, tôi muốn hỏi cậu một vấn đề.”

Doãn Tư Thần gật đầu: “Vừa đi vừa nói chuyện đi.”

Thượng Kha gật đầu, hai người sóng vai đi tới phía trước. Hai vóc dáng cao lớn đi cạnh nhau, mờ dần trong ánh đèn đêm.

“Rốt cuộc chuyện gì làm cậu lo âu như vậy?” Doãn Tư Thần cười nói: “Sao? Quyết định tấn công Mộc Nhược Na?”

Thượng Kha cười khổ: “Tư Thần, đừng ngắt lời tôi, giờ tôi hỏi cậu, cậu đối với Cố Hề Hề là nghiêm túc sao?”

Doãn Tư Thần ngẩn người, anh hơi khó hiểu nhìn Thượng Kha.

Đương nhiên là anh nghiêm túc!

Nếu không hà tất gì anh phải quan tâm đến cảm giác của cô ấy như vậy?

Anh đường đường là thiếu gia của Doãn gia, có khi nào lại để ý đến suy nghĩ của một phụ nữ?

“Nếu cậu đối với Cố Hề Hề là nghiêm túc, vậy Tịch Vi là gì?” Thượng Kha nhìn thẳng vào mắt Doãn Tư Thần, trực tiếp hỏi: “Chuyện hôm nay tôi muốn nói với cậu, là về Tịch Vi. Năm đó Tịch Vi đột nhiên rời bỏ cậu, thật ra là có nỗi khổ. Tư Thần, năm đó hai người cũng chưa từng nói lời chia tay, không đúng sao?”

Thần sắc vui đùa của Doãn Tư Thần biến mất, thay vào đó là vẻ mặt trịnh trọng nhìn Thượng Kha.

“Tôi vẫn luôn truy hỏi Tịch Vi năm đó tại sao lại bỏ đi, cô ấy luôn từ chối sống chết không nói ra. Chính là tối hôm nay cô ấy đã chịu nói thật với tôi. Tịch Vi năm đó vì tai nạn nên đã bị hủy dung, cô ấy không muốn mang khuyết tật mà ở bên cạnh cậu, cho nên mới trốn đi đến một nơi để chữa trị. Cô ấy đành bất lực trơ mắt nhìn cậu điên cuồng đi tìm kiếm, thấy cậu vì không gượng dậy được nên bị gia đình buộc tiếp nhận sản nghiệp rồi từ từ khôi phục.”

“Cô ấy vốn dĩ muốn cho cậu sự bất ngờ và kinh hỉ, chỉ là không nghĩ tới khi cô ấy vừa trở về thì biết tin cậu kết hôn với người phụ nữ khác.. Tư Thần, Tịch Vi chưa từng thay lòng đổi dạ, cô ấy vẫn luôn yêu cậu. Từ nhỏ thì chúng ta đã ở cạnh nhau, cùng nhau lớn lên, nên tôi hiểu rất rõ tình yêu của hai người. Tư Thần, cậu hãy trả lời thật lòng đi, có phải từ nhỏ cậu đã thích Tịch Vi? Cậu và Cố Hề Hề ở bên nhau được bao lâu? Cũng chỉ hai tháng thôi, đúng không? Chỉ hai tháng, cậu đã có thể thay lòng đổi dạ sao? Tịch Vi ở trong lòng cậu thật sự không quan trọng sao?”

“Tịch Vi thật sự đau lòng vì cậu, không muốn làm cậu khó xử, cho nên lựa chọn rút lui im lặng ở vị trí một người bạn mà nhìn cậu hạnh phúc. Nhưng cậu thật sự sẽ hạnh phúc sao? Nhìn thấy Tịch Vi rơi lệ mà cậu có thể thờ ơ sao?” Thượng Kha thở dài, nói: “Tư Thần, cậu làm vậy đối với Tịch Vi thật sự không công bằng! Chuyện năm đó là Tịch Vi sai, nhưng là vì có nỗi khổ. Nếu lúc đó cô ấy chủ động liên hệ cậu thì việc đi chỉnh dung sẽ không giấu được nữa!”

“Vậy là cô ta muốn cậu nói chuyện này với tôi?” Doãn Tư Thần lạnh lùng hỏi.

“Không, là tôi tự mình muốn nói với cậu!” Thượng Kha kiên định nói: “Tư Thần, cậu nên cho bản thân một cơ hội, cũng là cho Tịch Vi một cơ hội! Để cậu có thể nhìn rõ lòng mình, xem người phụ nữ cậu thật sự yêu là ai! Cậu đối xử tốt với Cố Hề Hề, chỉ bởi vì cô ta đang mang thai con trai của cậu mà thôi. Chỉ hai tháng ngắn ngủi, cậu có thể yêu cô ta sao? Cậu chỉ là đang chịu trách nhiệm mà thôi!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement