Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Advertisement

Tiểu Vương vừa nghe những lời này của Cố Hề Hề thì gương mặt càng ửng đỏ.

Cố Hề Hề thoải mái ăn cơm chiều, uống chén canh tẩm bổ sau đó nghỉ ngơi rất sớm, càng gần đến ngày sinh thì càng phải giữ gìn sức khoẻ tốt hơn.

Đêm nay, khắp nơi trong sơn trang đều rất ồn ào náo nhiệt, nhưng bốn phía phòng của Cố Hề Hề đều an tĩnh. Không ai dám quấy rầy giấc ngủ của cô, trừ phi là người đó không muốn sống nữa.

Thời điểm Cố Hề Hề mơ mơ màng màng, cảm giác được phần nệm bên cạnh mình lún xuống, kèm theo một hơi ấm nhẹ nhàng ấm lan tỏa, cô theo bản năng nhích người tới và đưa tay ôm lấy.

Đối phương rất dịu dàng trở tay ôm lấy cô, thì thầm bên tai: “Hề Hề, đợi đến khi anh nắm được hạng mục này rồi, anh sẽ có đủ lợi thế trao đổi với Mặc gia, khi đó thì em không cần khó xử nữa. Anh chờ cơ hội này đã lâu, hiện tại Mặc Tử Hân chủ động tìm tới đúng là làm mọi chuyện càng thêm thuận lợi. Hôn ước của Vân gia và Mặc gia tất nhiên quan trọng, nhưng hạng mục này đối với Mặc gia mà nói, thì càng quan trọng hơn. Mặc gia muốn nhúng tay vào dự án này, có nghĩa đây chính là một bước đệm để họ có thể nắm được quyền khống chế kinh tế của thủ đô. Anh sẽ chấp nhận nhượng bộ để đổi lại tự do cho em. Mặc gia nhất định phải tính toán thiệt và lợi trong chuyện này.”

Cố Hề Hề vẫn ngủ say, cô hoàn toàn không nghe được lời nỉ non này, chỉ cục cựa vùi đầu vào lồng ngực của anh, động tác trẻ con này khiến khoé mắt hẹp dài rũ xuống, không thể giấu được sự yêu chiều và ôn nhu.

Chuột đồng nhỏ à, em nói xem, cuộc đời này của anh sao lại thua trong tay em chứ? Mà còn là thua một cách cam tâm tình nguyện!

Hề Hề, vì em, dù có tổn thất lợi ích thì có là gì?

Coi như là vì em, trì hoãn việc đánh chiếm đế đô thì thế nào chứ?

Ngàn vàng cũng không mua được nụ cười của em..

Doãn Tư Thần âu yếm nhìn Cố Hề Hề, dịu dàng hôn lên trán cô: “Chuột đồng nhỏ của anh, ngủ ngon.”

Một đêm ngon giấc.

Khi Cố Hề Hề hé mở đôi mắt mơ màng, phát hiện mền gối bên cạnh rất hỗn độn, nhưng người lại không thấy đâu. Vậy là tối qua anh có trở về nghỉ ngơi? Nhưng sao lại đi sớm như vậy?

Tiểu Vương ở ngoài nghe tiếng động, biết Cố Hề Hề đã tỉnh dậy nên liền gõ cửa tiến vào và chuẩn bị quần áo cho cô.

“Tư Thần đi rồi sao?” Cố Hề Hề vừa mới tỉnh ngủ, giọng nói đặc biệt trong trẻo sảng khoái.

“Tổng giám đốc và Mặc tổng đã rời khỏi từ rất sớm.” Tiểu Vương tiếp tục trả lời: “Tổng giám đốc có dặn hôm nay ở sơn trang sẽ vắng vẻ, nếu thiếu phu nhân thích nghỉ ngơi thì có thể ở lại đây thêm hai ngày, nếu không thì chúng ta có thể trở về ngay cũng được. Có điều tổng giám đốc và Mặc tổng sẽ đến thủ đô, có thể đến ngày kia mới trở về.”

Cố Hề Hề giật mình, xem ra hai người họ thật sự sẽ bắt tay hợp tác?

Cô xua xua tay nói: “Chị sẽ trở về luôn, chị bây giờ không thể ngâm suối nóng được, ở đây cũng không có gì làm.”

“Dạ được, vậy em sẽ gọi mọi người vào thu dọn đồ đạc.” Tiểu Vương thuận tiện nói thêm: “Vừa rồi anh họ đã đi theo tổng giám đốc, cho nên anh ấy có để lại vài vệ sĩ ở đây với chúng ta.”

Cố Hề Hề gật gật đầu.

Tiêu Hằng không còn ở chỗ này, dĩ nhiên Doãn Tuyết Mạt sẽ không lang thang ở đây nữa, không có ai gây nguy hiểm cho Cố Hề Hề. Vậy nên giữ quá nhiều vệ sĩ bên cạnh cũng không cần thiết, nhưng mà Cố Hề Hề vẫn không cự tuyệt.

Sau khi dùng xong bữa sáng, Cố Hề Hề rời phòng nhìn xung quanh, quả nhiên trong sơn trang này không còn lại bao nhiêu người cả. Khi cô bước đến cổng thì mới phát hiện mình là người khách cuối cùng mà Tưởng Dật Hải chuẩn bị tiễn chân.

Thấy Cố Hề Hề tiến đến, Tưởng Dật Hải nở nụ cười chào hỏi: “Tất cả mọi người đều đi rồi, chỉ còn lại chúng ta.”

Cố Hề Hề mỉm cười: “Mọi chuyện cứ như nằm mơ vậy, vốn dĩ là chuẩn bị để anh và Tưởng Huy Âm xem mắt tìm hiểu đối tượng vừa ý, không ngờ lại diễn tiến thành ra thế này.”

“Vậy cũng không có gì là không tốt.” Tưởng Dật rũ mắt cúi đầu nhìn Cố Hề Hề, ánh mắt lập loè tựa như có gì muốn nói, nhưng lại yên lặng.

Cố Hề Hề gật gật đầu: “Đúng vậy, thật may là sau cùng không ảnh hưởng tiêu cực gì đến Tưởng gia.”

“Ừ.” Tưởng Dật Hải không phủ nhận, nói: “Kiếm tiền quan trọng hơn, so với việc hóng chuyện những tin đồn thì tiền tài càng thu hút sự chú ý của mọi người.”

Cố Hề Hề nghiêm túc gật gật đầu, nói: “Nếu tất cả đều đi rồi, em cũng phải trở về đây. Mấy ngày nay hẳn là anh đã vất vả nhiều, nên chú ý giữ sức khoẻ nhé.”

Tưởng Dật Hải nở nụ cười vui vẻ: “Ừ, em cũng vậy, gần tới ngày sinh thì không nên đi đâu nhiều.”

Cố Hề Hề nhẹ nhàng đáp: “Vậy em xin phép đi trước.”

Tưởng Dật Hải an tĩnh đứng đó, nhìn theo bóng Cố Hề Hề rời khỏi, khi cô sắp bước lên xe thì anh đột nhiên mở miệng gọi: “Hề Hề!”

Cố Hề Hề chậm rãi quay đầu lại nhìn về phía Tưởng Dật Hải mỉm cười, nụ cười này làm anh hơi hoảng loạn.

“Làm sao vậy ạ?” Cố Hề Hề cười hỏi.

“Em sẽ đến xem cuộc đấu thầu vào ngày kia chứ?” Đáy lòng Tưởng Dật Hải thoáng chua xót, tâm tư rối bời, cuối cùng chỉ hỏi được một câu như vậy.

“Nếu sức khoẻ cho phép thì em sẽ đến một chút xem cho vui.” Cố Hề Hề cười đáp: “Tạm biệt!”

“Hẹn gặp lại.” Tưởng Dật Hải không nói gì nữa, hướng về phía Cố Hề Hề và vẫy vẫy tay.

Cố Hề Hề gật gật đầu đáp lễ, sau đó lên xe, chốc lát sau thì đã rời khỏi tầm mắt của Tưởng Dật Hải.

“Tạm biệt, không bao giờ gặp lại, lại lần nữa gặp mặt, và.. hẹn gặp lại..” Đôi mắt Tưởng Dật Hải liễm diễm, tự thì thầm nói: “Hề Hề, cảm ơn em.”

* * *

Chớp mắt đã ba ngày trôi qua, thời gian này Cố Hề Hề thật sự không hề nhàn rỗi. Càng gần đến ngày sinh nở thì lịch kiểm tra sức khoẻ càng dày đặc, viện trưởng và nhóm bác sĩ ngồi tính toán rất kỹ lưỡng ngày sinh của cô.

Tất cả đều đã được chuẩn bị chu đáo, từ chuyên gia dinh dưỡng, chuyên gia chăm sóc và khôi phục sức khoẻ sau khi sinh, vân vân và vân vân.. đều được an bài trong tư thế sẵn sàng, bất kỳ lúc nào cũng sẽ lập tức có mặt để nghênh đón sự chào đời của người thừa kế đời thứ tư Doãn gia.

Cố Hề Hề nhìn bức ảnh phác họa bốn chiều mới nhất, tức thì cảm thấy gương mặt bé yêu của cô nhìn cực kỳ giống Doãn Tư Thần, gien của Doãn gia quả nhiên là gien trội mà!

Thực hiện xong các kiểm tra, Tiểu Vương bước đến giúp Cố Hề Hề điều chỉnh trang phục, các y tá cúi người chào hỏi sau đó rời khỏi phòng.

Tiểu Vương thấp giọng hỏi: “Thiếu phu nhân, cuộc đấu thầu sắp bắt đầu rồi, chị có muốn đến đó xem một chút không?”

“Ừ, đi thôi, đến xem cho vui.” Cố Hề Hề cười nói: “Có em và Tiêu Hằng cùng ở đây thì chị không sợ có nguy hiểm gì cả.”

Tiểu Vương cười cười, rồi đi báo với Tiêu Hằng một tiếng. Khi cô đưa Cố Hề Hề ra cổng thì Tiêu Hằng đã chuẩn bị xe chờ sẵn, tự mình mở cửa xe cho Cố Hề Hề.

Số vệ sĩ được bố trí bên cạnh Cố Hề Hề tuyệt đối không dưới mười người, càng gần tới thời điểm sinh nở của cô thì trên dưới Doãn gia không ai dám lơ là.

Lúc Cố Hề Hề tới hội đấu giá thì đã không còn chỗ ngồi, Tiểu A tức khắc tiến tới đón Cố Hề Hề đến bên cạnh Doãn Tư Thần.

Từ lúc Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân từ thủ đô trở về thì cô chưa gặp anh lần nào, hiện tại từ xa xa nhìn thấy bóng dáng của anh thì trong lòng cô liền cảm thấy an tâm. Người đàn ông của cô, dù là tùy ý lười biếng ngồi ở nơi nào, đều mang theo khí phách tôn quý tự nhiên, khiến người khác khó lòng rời mắt.

Mặc Tử Hân không xuất hiện ở đây, hiển nhiên nơi này cũng không phù hợp vì tất thảy đều lấy Doãn Tư Thần làm chủ.

Bên cạnh Doãn Tư Thần là một người đàn ông trung niên tầm năm mươi tuổi, dáng người trung bình, bụng hơi mập. Ông ta và Doãn Tư Thần đều dùng cùng một kiểu ghế dựa xa hoa, tất nhiên địa vị của người này không thấp.

Cố Hề Hề vừa bước tới thì khí thế Doãn Tư Thần đã thu lại, ánh mắt mang theo sự sủng ái: “Em lại đây.”

“Vâng.” Cố Hề Hề mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh Doãn Tư Thần.

Ánh mắt người đàn ông trung niên kia nhìn lướt quá, sau đó dừng lại trên khuôn mặt của Cố Hề Hề, đáy mắt ông ta hiện lên vẻ kỳ quái, sau đó mở miệng: “Doãn tổng, ngài không định giới thiệu một chút sao?”

Doãn Tư Thần lười không muốn nhìn đến đối phương, đạm mạc nói: “Vương tổng không chỉ cảm thấy hứng thú với buổi đấu thầu hôm nay, mà còn hứng thú với vợ của tôi sao?”

Vương tổng bật cười ha hả: “Doãn tổng thật biết nói đùa, tôi chỉ là thấy thiếu phu nhân hơi quen mắt mà thôi.”

Cố Hề Hề ngước mắt nhìn Vương tổng, ánh mắt không dao động.

“Tôi nhìn thấy con gái của Vương tổng cũng rất quen mắt.” Doãn Tư Thần nhàn nhạt nói.

Sắc mặt Vương tổng lập tức trở nên khó coi, hung hăng trừng mắt nhìn Doãn Tư Thần một cái, sau đó không nói gì nữa.

Cố Hề Hề tò mò, liền nhỏ giọng hỏi Doãn Tư Thần về người đàn ông này. Anh trả lời một cách không kiêng dè: “Là một người từ thủ đô đến đây, ỷ vào mình có hậu phương vững chắc nên đang muốn tranh giành hạng mục với anh.”

Cố Hề Hề sực hiểu, cô lại hỏi tiếp: “Vậy anh nói con gái ông ấy quen mắt nghĩa là ý gì?”

“Ông ta có một đứa con gái năm nay hai tuổi, vừa được mang về nhà, đó là con của một người đàn bà ở bên ngoài. Vậy nên trong nhà ông ta mới vừa bát nháo đến long trời lở đất.” Doãn Tư Thần hừ lạnh một tiếng: “Loại người này chỉ ỷ vào mối quan hệ, lại muốn tranh giành hạng mục.”

Cố Hề Hề biết chủ đề về con riêng khá nhạy cảm với Doãn Tư Thần, nên cô không nói gì nữa. Doãn Tư Thần ngược lại chủ động nắm tay cô, nói: “Yên tâm, cả đời này có thể sinh con cho anh, cũng chỉ có một mình em.”

Cố Hề Hề hờn dỗi trừng mắt nhìn anh một cái: “Nói bậy gì đó!”

Đột nhiên Vương tổng có vẻ không nhịn được, buột miệng hỏi: “Doãn thiếu phu nhân trông rất quen mắt, có phải chúng ta từng gặp nhau không?”

Sắc mặt của Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần đều trầm xuống, người đàn ông này đúng là không biết điều mà! Ở thành phố S lại còn dám càn rỡ như thế?

Khoé mắt Doãn Tư Thần nheo lại, sát khí chợt loé lên, đối phương là người đến từ thủ đô, có hậu phương vững chắc thì sao chứ? Nói về bối cảnh thì Doãn Tư Thần anh đây sợ ai hay sao?

Chỉ là vì anh luôn tuân theo tổ huấn, không muốn nhúng tay vào chính quyền trong nước, nhưng điều đó không có nghĩa rằng tập đoàn Doãn thị e ngại bất kỳ thế lực nào ở trong đất nước Trung Quốc, thậm chí anh có hô mưa gọi gió ở cả khu vực Châu Phi, Châu Âu và cả vùng Trung Đông, nếu tên họ Vương này không biết tốt xấu thì anh cũng không ngại dạy cho ông ta một bài học!

Bầu không khí hai bên nháy mắt căng thẳng lạnh lẽo.

Đúng lúc này thì thị trưởng của thành phố S đã tới.

Mà điều đầu tiên ông ta làm, thậm chí là không thèm liếc mắt đến người họ Vương kia, mà là bước tới trước mặt Doãn Tư Thần, tươi cười niềm nở đưa tay ra, nói: “Doãn tổng có thể tham dự cuộc đấu thầu hạng mục này, quả là phúc khí của thành phố S!”

Doãn Tư Thần bắt tay đáp lại: “Phương thị trưởng thật khách khí rồi.”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement