Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Advertisement

Lời của Doãn Hạo hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của những người đang đứng nơi đây, Trần Mỹ Nga trở nên khiếp sợ kinh ngạc, môi bà ta run rẩy, hốc mắt đỏ ửng: “Ông.. ông nói cái gì? Xuân Lâm, ông nói tôi và ông coi như người xa lạ?”

“Ta không phải Xuân Lâm, ta nói mình mất trí nhớ chỉ là gạt bà.” Doãn Hạo thấy gương mặt Trần Mỹ Nga bi thương, trong lòng ông dấy lên cảm giác áy náy rầu rĩ, nhưng dù đa tình đến đâu vẫn phải tuyệt tình, ông dứt khoát trả lời: “Thật xin lỗi, ta cần phải rời khỏi nơi này. Nhiều năm qua ta luôn cẩn thận không để lộ dấu vết, không ngờ lại có ngày bị phát hiện. Bây giờ ta phải đi.”

Mộc Nhược Na há hốc miệng ngạc nhiên!

Này này, cô vừa nghe được câu chuyện đáng sợ gì từ ông chú đẹp trai này vậy, ông ấy đã chủ động thừa nhận mình không hề mất trí nhớ? Cô càng lúc càng tò mò vì sao người đàn ông này lại chấp nhận giả khờ sống lây lất ở Trần gia thôn này bao nhiêu lâu nay?

Trần Mỹ Nga ngây người, khuôn mặt bà đờ đẫn nhìn Doãn Hạo, ông lúc này xoay người muốn bỏ đi. Bà ta đột nhiên hướng về phía Mộc Nhược Na hét lên: “Này, cô! Chỉ cần cô giúp tôi ngăn ông ấy lại thì cái bí quyết làm mỹ phẩm tôi sẽ không lấy xu nào mà tặng không cho cô luôn!”

Đáy mắt Mộc Nhược Na bỗng nhiên sáng ngời!

Đúng là đi mòn giày chẳng tìm thấy, đến khi tìm được lại chẳng tốn công!

Ông chú đẹp trai ơi, thật xin lỗi nha!

Doãn Hạo nghe Trần Mỹ Nga nói vậy, lập tức quay đầu trừng mắt nhìn bà ta một cái, đôi mắt này không còn chút tình cảm nào, tức khắc khiến bà tay run rẩy, nhưng vẫn ngoan cường nhìn thẳng Doãn Hạo.

Mộc Nhược Na nhảy vọt lên xe, chạy theo sau Doãn Hạo! Thật là, đã vượt qua bao nhiêu khổ sở rồi, còn một ải này thôi sẽ không thể thua được!

“Trần Mỹ Nga, dì nói lời phải giữ lấy lời đó!” Mộc Nhược Na nhẹ tay hất mái tóc dài, ý cười trên khoé môi nhộn nhạo không ngớt: “Kỹ năng lái xe của tôi rất siêu, chẳng những vậy mà nhân viên công ty của tôi đều đã tới đây, cả đám người chúng tôi cùng chạy thì cả con đường này cũng hỏng chứ đừng nói là giữ chân một người!”

Ánh mắt Trần Mỹ Nga loé sáng, kiên định nói: “Tôi cam kết với cô!”

Mộc Nhược Na không chần chừ nữa, cô lấy di động ra gọi cho các nhân viên của mình và ra lệnh. Sắc mặt Doãn Hạo càng sa sầm u ám, ông biết mình không còn thời gian nữa, nếu không mau chóng thoát thân thì coi như xong..

Ngay lúc này, Hề Hề và Tiêu Hằng đang chạy về hướng này. Hề Hề hổn hển chạy đến bên cạnh xe của Mộc Nhược Na, giọng nói đứt quãng: “Nhược Na, ông ấy.. ông ấy không thể đi! Ông ấy là..”

Mộc Nhược Na nhìn Hề Hề chật vật mệt mỏi, lời nói không rõ ràng, quay sang nhìn thấy Tiêu Hằng thì chân mày liền nhíu lại: “Tiêu Hằng, sao anh lại ở đây?”

Tiêu Hằng khẽ gật đầu: “Mộc tiểu thư, đây là việc riêng của Doãn gia, mong cô giữ kín mọi tin tức, không nên cho những người khác biết.”

Hề Hề không nói nữa, chỉ gật đầu thật mạnh đồng tình, quả thật những chuyện thế này thì càng ít người biết càng tốt. Cô định tiến đến kéo tay Mộc Nhược Na rời khỏi, nghĩ thầm trong lòng đây là chuyện của Doãn gia, cô tuyệt nhiên không muốn dính líu tới.

Tiêu Hằng đột ngột đưa tay ngăn cản Hề Hề: “Cô là Doãn gia thiếu phu nhân, phải ở lại đây.”

Doãn gia thiếu phu nhân?

Dù cô thật sự mang thân phận này đi nữa, cũng không phải là chuyện của ba năm trước thôi sao? Bây giờ cô là một người độc thân tự do mà?

Hề Hề gạt tay Tiêu Hằng ra, nhàn nhạt trả lời: “Hiện tại thì không phải nữa rồi.”

Mộc Nhược Na nhạy bén nhận ra tâm tư Hề Hề hỗn loạn, cảm xúc bản thân đang mâu thuẫn lẫn nhau. Này này này, hay có chuyện gì đó mà cô chưa biết? Thái độ của Hề Hề có vẻ rất kháng cự Doãn gia? Hay tên Doãn Tư Thần hỗn đản kia lại chọc giận Hề Hề?

Bỗng dưng trên không trung có tiếng trực thăng truyền đến dồn dập chấn động cả một không gian rộng lớn.

Hề Hề bất giác ngẩng đầu lên, nhìn thấy một chiếc trực thăng đang từ xa đáp xuống tại một khu đất trống bên ngoài Trần gia thôn. Không lâu sau thì một nhóm người vội vã bước vào thôn, hướng về phía họ.

Không chỉ Doãn Hạo, mà cả Mộc Nhược Na cũng biến sắc!

Người của Doãn gia đều đã tới?

Từ đằng xa, Doãn Tư Thần đã nhận ra Hề Hề, đây là lần đầu tiên anh và cô gặp lại nhau từ khi rời khỏi Anh quốc, hiển nhiên giờ không phải lúc hàn huyên với vợ yêu, anh còn chuyện khác phải làm.

Ba của anh đã mất tích mười năm, giờ đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người, quả thật có rất nhiều vấn đề cần phải giải quyết dứt điểm một lần trong hôm nay!

Theo sau Doãn Tư Thần là Doãn lão phu nhân và Doãn phu nhân. Doãn lão phu nhân được trợ lý dìu đi, bóng dáng bà nghiêng ngả nhưng gương mặt tràn ngập hy vọng và xúc động. Còn Doãn phu nhân thì được trợ lý riêng đẩy xe chậm rãi tiến về trước, vẻ mặt lãnh đạm băng giá.

Doãn Tư Dược đi ở sau cùng, bản thân chỉ là con của vợ lẽ, địa vị này khiến anh cảm thấy có chút xấu hổ. Vốn dĩ anh không muốn đến đây, nhưng vẫn ý thức được bản thân mình phải đến. Bởi vì sự việc ngày hôm nay có lẽ sẽ ảnh hưởng đến tương lai của anh, huống chi.. có cô ở đây!

Theo sau chủ nhân là một đám vệ sĩ và trợ lý, tất cả đều đã tới nơi này, đừng ai nghĩ đến chuyện có thể dễ dàng rời khỏi đây.

Doãn Hạo nhìn cảnh tượng trước mắt mà thở dài một tiếng, buông tay ném hành lý xuống mặt đất.. Quả nhiên, ông đã quá coi thường con trai của mình! Đứa con này còn ưu tú vượt trội hơn cả sự tưởng tượng của ông, hoàn toàn không dễ đối phó!

Tầm mắt của Doãn lão phu nhân và Doãn phu nhân Tưởng Tuyết lướt qua Doãn Hạo, cuối cùng nhìn Hề Hề, đã ba năm không gặp, người con dâu này của Doãn gia vẫn một khí chất dịu dàng đoan trang ưu nhã.

Hề Hề đứng ngây người tại chỗ nhìn một lượt hết mọi người, trừ Doãn Tư Thần thì cô không nhận ra ai cả, không có chút cảm giác quen biết, chính vì vậy nên cô rất điềm tĩnh.

Mộc Nhược Na ở bên cạnh liền giải thích: “Lão thái thái kia là Doãn gia lão phu nhân, là người nắm quyền trước đây của Doãn gia. Người ngồi xe lăn là mẹ của Doãn Tư Thần, là đại tiểu thư đời trước đây của Tưởng gia. Mà khoan đã, Hề Hề này, sao họ lại tới đây hết vậy? Các nhân vật quan trọng của Doãn gia đều tới đây? Có chuyện động trời gì thế này?”

Hề Hề thấp giọng khẽ trả lời: “Đừng nói nữa, ông chú kia chính là ba của Doãn Tư Thần!”

Ba của Doãn Tư Thần?

Mộc Nhược Na trố mắt há hốc miệng ngẩn ngơ. Tin tức này đúng là chấn động nha!

Có ai ngờ tùy tiện cứu được một ông chú đẹp trai giữa xa lộ, hóa ra lại là chủ nhân một thời của Doãn gia, người đã mất tích gần mười năm nay? Khó trách Tiêu Hằng nói đây là chuyện riêng của Doãn gia, đúng là chuyện riêng tư nhà người ta thật mà!

Không được không được, không thể để ai biết chuyện này được!

Sau đó không cần ai phải nhắc nhở, Mộc Nhược Na lập tức lấy di động, gọi điện thoại ra lệnh cho tất cả nhân viên của cô rủ các thôn dân đi chơi thật xa để dã ngoại cắm trại, để lại nơi này an tĩnh cho bọn họ giải quyết việc nhà.

Mộc Nhược Na nhỏ giọng nói: “Ông chú đẹp trai, à không phải, Doãn lão gia đột nhiên xuất hiện, không chừng có liên quan đến nhiều điều cơ mật của Doãn gia. Tốt nhất là chúng ta đừng can dự vào, cậu có muốn tránh đi với tôi không?”

“Muốn!” Nội tâm Hề Hề thật muốn khóc thành sông đây, cô thiếu chút nữa bị bóp cổ chết rồi, nghĩ lại thấy yết hầu vẫn còn đau.. Cô thật sự không muốn liên quan gì chuyện nhà của Doãn gia cả!

Không để cho Mộc Nhược Na và Hề Hề đi khỏi, thanh âm Doãn Tư Thần đã vang lên: “Hề Hề, nếu em đã tìm được ba rồi, vậy thì ở lại đây đi. Chuyện này em hoàn toàn có tư cách biết.”

Hề Hề định lên tiếng cự tuyệt thì Mộc Nhược Na liền kéo kéo tay cô, thấp giọng nói: “Nói cậu ở lại thì cứ ở lại đi, không chừng có thể giúp cậu cởi bỏ khúc mắc thì sao? Không phải cậu luôn canh cánh trong lòng vì sao suốt ba năm qua, Doãn Tư Thần không hề đến tìm cậu ư?”

Đáy lòng Hề Hề tức khắc chấn động! Mộc Nhược Na đúng là tri kỷ của cô, dù cô không nói ra nhưng vẫn bị đối phương đoán trúng tâm sự.

Không chờ Hề Hề kịp thời phản ứng gì, Mộc Nhược Na đã hướng về phía Doãn lão phu nhân và Doãn phu nhân để cúi đầu chào hỏi, sau đó yên lặng rời khỏi. Doãn lão phu nhân và Doãn phu nhân Tưởng Tuyết quả nhiên rất hài lòng, trong mắt họ thì Mộc Nhược Na luôn là một người thông minh ý tứ, thức thời và khôn khéo.

Một lúc sau thì các vệ sĩ và trợ lý cũng lần lượt lùi lại một chỗ khá xa, ở nơi này chỉ còn lại những người trong cuộc. Doãn Hạo đứng lặng lẽ tại chỗ, ánh mắt phức tạp nhìn người thân của mình, không nói một tiếng nào. Giờ khắc này ông không biết mình nên nói gì, rốt cuộc thì chính ông là người đã chủ động trốn tránh bao lâu nay.

Trần Mỹ Nga thẫn thờ đờ đẫn như người mộng du, trước giờ bà chưa từng thấy cảnh tượng nào như thế này, một đám người từ đâu bay tới đây bằng trực thăng, còn mang theo cả vệ sĩ hùng hậu? Hơn nữa bọn họ dường như là người một nhà? Đây là ý tứ gì chứ? Cuối cùng thì người đàn ông mà bà đã cứu sống chín năm trước đây là ai? Thân phận thật sự là gì? Ông ấy đang che giấu điều gì?

Hốc mắt Doãn lão phu nhân nhoè đi, nhưng bà vẫn cố gắng kiềm chế không để mình rơi lệ, bà là trưởng bối, là người đứng đầu Doãn gia, bà phải cật lực giữ điềm tĩnh.

Doãn phu nhân Tưởng Tuyết thì hoàn toàn không có ý che giấu sự căm ghét hận thù của mình, khoé mắt lạnh băng nhìn Doãn Hạo. Từng chuyện từng chuyện xảy ra trong quá khứ đã sớm giết chết tình nghĩa giữa hai vợ chồng họ.. Chín năm trước đây, Tưởng Tuyết đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần để cùng chết với Doãn Hạo, nếu lúc ấy trên xe không có Doãn Tư Thần thì bà tuyệt đối không ngại cùng xuống âm phủ với Doãn Hạo!

Bà là một người kiêu ngạo đầy tự phụ, sao có thể chấp nhận việc bị chồng phản bội? Mặc cho gần mười năm bặt vô âm tín, nhưng sự căm phẫn của Tưởng Tuyết không hề phai nhạt, bà chỉ càng ngày càng hận!

Đôi mắt Doãn Tư Thần căn bản không nhìn đến ba của anh, mà lại bình tĩnh nhìn Hề Hề đang ở bên cạnh.

Bộ dáng Hề Hề lúc này đúng thật là ngây thơ vô tội..

Chuyện thâm cung bí sử của Doãn gia mấy người, làm ơn đừng kéo tôi vào được không?

Tầm mắt Doãn Tư Dược nhìn thoáng qua Hề Hề vài giây, sau đó mới nhìn Doãn Hạo, đây là ba của anh! Người đàn ông quen thuộc mà xa lạ! Ông đã cho anh sinh mạng, cũng cho anh sự sỉ nhục tận cùng.. Nếu không phải vì ông, cuộc đời của anh cũng không hèn mọn, không sống trong sợ hãi như vậy! Anh không cần phải vì che mắt người của Doãn gia mà giả ngây giả dại, không cần chịu đựng người mẹ Mã Diễm vẻ ngoài tươi cười nhưng bên trong lại dối trá.. Không cần vì tương lai của người thân mình, mà đến cả đứa em gái ruột cũng không dám nhận..

Tất cả mọi thứ chung quy đều từ người đàn ông này!

Thật khôi hài chính là, ông gây ra tai họa, sau đó buông tay mặc kệ mọi thứ, để lại tàn dư cho người khác thu dọn, rồi lựa chọn sống ngây dại nơi này một cách an nhàn?

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement