Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 104: Tiểu nhân đê tiện

Chung Khánh Ngọc cố gắng giữ giọng bình tĩnh, buộc phải chuyển chủ đề: “Bỏ đi, không nói chuyện xui xẻo nữa. Bích Hà, tớ mới phát hiện có một nhà hàng, món súp ở đó rất bổ dưỡng, đặc biệt rất ngon. Cậu có muốn đi ăn một bữa không? Chúng ta lâu rồi không gặp”.

An Bích Hà nghĩ đến tình cảnh hiện giờ của chính mình, thở dài: “Thôi bỏ đi, vì tránh những người tin vào đoạn ghi âm đó sẽ trả thù, mấy ngày này tớ không thể ra ngoài”

Ánh mắt của Chung Khánh Ngọc có chút tiếc nuối, lập tức lấy lại tinh thần: “Cậu muốn ăn gì? Tớ có thể đóng gói mang qua cho cậu”

“Cũng được, buổi trưa hôm nay tớ chỉ ăn hoa quả, đúng lúc đang đói bụng.” Chung Khánh Ngọc nghe xong câu này, ánh mắt giật giật: “Được, tớ sẽ qua ngay”.

Không đến mười phút, Chung Khánh Ngọc đã tới, túi lớn túi nhỏ xách theo rất nhiều đồ ăn, vui vẻ nhìn An Bích Hà: “Bích Hà, hôm nay nhà hàng đó có về rất nhiều tôm tươi, nghĩ cậu thích ăn nên có bao nhiều món tớ đều mua đến đây.”

Từng hộp đồ ăn trên bàn lần lượt được mở ra, mùi thơm xộc lên mũi.

An Bích Hà quả thật rất đói bụng, cùng Chung Khách Ngọc nói chuyện phiếm, rất nhanh đã ăn hết chỗ đồ ăn mang đến.

Cô ta nhìn thức ăn còn sót lại trên bàn, có phần sửng sốt, lập tức ngượng ngùng nói với Chung Khánh Ngọc: “Khánh Ngọc, nhà hàng này đồ ăn quả thực rất ngon, tớ ăn hết sạch rồi”

Chung Khánh Ngọc cúi đầu, giả bộ đang thu dọn, đáy mắt lóe lên tia u ám, nhưng lúc quay đầu lại liền cười nhẹ với cô ta: “Cậu buổi trưa chỉ ăn hoa quả chẳng lẽ lại không đói. Nếu cậu thích đồ ăn của nhà hàng này, mỗi ngày tớ đều sẽ mang tới”

An Bích Hà nghe những lời này, mắt sáng rực lên, đúng lúc đang chán đồ ăn trong nhà, mấy hôm nay lại không được ra ngoài, Chung Khánh Ngọc vừa vặn nói ra tâm tư của cô ta.

Cô ta cảm động, kéo tay của Chung Khánh Ngọc: “Khánh Ngọc, cảm ơn cậu, cậu đối với tớ thật tốt. Trước kia… trước kia rất xin lỗi cậu, cậu yên tâm, tớ nhất định sẽ đền cho cậu”

Chung Khánh Ngọc thấy cô ta nắm lấy ngón tay mình cười: “Bích Hà, cậu không cần tự trách, mấy ngày nay tớ cũng hiểu được. Tớ biết tình hình lúc đó, cậu cũng là bất đắc dĩ, tớ không trách cậu đâu”

“Vậy thì tốt rồi” . An Bích Hà trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

Chung Khánh Ngọc ngồi một lúc với cô ta liền lấy cớ rời đi. Ra đến cổng nhà họ An, nụ cười trên môi mới bỏ xuống, nhanh chóng gọi điện thoại cho Lưu Lệ Viên.

“Cô Lưu, là tôi đây, đều ăn sạch rồi, yên tâm đi. Được, tôi sẽ có chừng mực.” Chung Khánh Ngọc gác máy, trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng, nở nụ cười tàn nhẫn.

Bao nhiêu lần bị An Bích Hà lợi dụng, bản thân thật ngốc nghếch để mặc cho cô ta sai khiến. Lần này, cô ta muốn cho An Bích Hà biết, cho dù gia đình cô ta không bằng An Bích Hà, cũng sẽ không bị cô ta tùy ý lợi dụng.

Cuộc thi ngày càng đến gần, thời gian tan làm của cô càng lúc càng muộn. Thời gian ăn cơm và ngủ nghỉ của cô cũng giảm bớt, không ngừng điều chỉnh bản thiết kế của mình.

Trong phòng làm việc, Phương Ly vẫn lạnh lùng nhìn cô, nhưng cũng không biết có phải lúc trước chỉnh đốn cô, hay là sau lưng Hoắc Tùng Quân ngăn cản Bạch Hoài An. Cô ta cũng chỉ dám sau lưng cô nói xấu, không dám nhảy lên nhảy xuống trước mặt cô.

Tin tức Hoắc Tùng Quân là chồng cũ của Bạch Hoài An cũng không bị lan truyền trong công ty. Bạch Hoài An rất vui, Phương Ly không thích cô, đương nhiên ở công ty sẽ không tuyên truyền tin tức gì có lợi cho cô rồi, trùng hợp chó ngáp phải ruồi.

Cô ở bên này làm việc mất ăn mất ngủ. Hoắc Tùng Quân bên kia cũng không thoải mái gì.

Anh cảm thấy mình lâu rồi cũng không gặp Bạch Hoài An, rất nhớ cô, nhưng vẫn phải kiềm chế, không dám quấy rầy cô.

Một ông lão hết lần này đến lần khác đi đi lại lại chỗ anh, ngồi ở phòng khách nhàn nhã uống trà. Hai mắt vừa nhìn anh, vừa thở dài: “Tùng Quân à, nghĩ lại năm đó, ông nội ở tuổi của cháu, bố cháu đều không có gì cả, cháu tại sao ngay cả cháu dâu còn không chắc chắn?” .

Hoắc Tùng Quân đang ngồi bên cạnh xem tài liệu, nghe lời ông nội nói vậy, mặt tối sầm lại.

“Ông nội, Hoài An hiện tại đang ở thời điểm quan trọng, vẫn không nên quấy rầy cô ấy.”

Ông nội lắc đầu, nghiêm nghị nói với anh: “Cháu không hiểu sao, cuộc thi kia, chính là ba ngày sau, đó hẳn là lúc Hoài An lo lắng nhất. Sau này nếu cháu ở bên cạnh nó, làm chỗ dựa tinh thần, làm nó bình tĩnh lại, nó nhất định sẽ càng thích cháu”

Hoắc Tùng Quân vốn dĩ không muốn nghe ông nội nói nhảm nữa, nhưng nghe xong lại đột nhiên cảm thấy có lý.

“Vậy thì, cháu liền qua đó luôn?”. Ông nội liếc mắt nhìn anh: “Những lời vô nghĩa này ông không muốn nói nhiều”.

Hoắc Tùng Quân mấp máy khóe miệng một cái, nhìn tài liệu trong tay, ra vẻ rất buồn rầu: “Nhưng có điều, cháu bây giờ nhiều tài liệu như vậy, chiều nay còn phải đưa bọn Triệu Khôi Vĩ triển khai, nếu không kịp… Thôi bỏ đi, cháu còn phải xem tiếp hồ sơ”

Tâm tư của anh, ông nội nuôi anh lớn lên, như thế nào lại không hiểu.

Ông nội nghiến răng: “Đưa ông, ông thay cháu xử lý. Việc quan trọng của cháu bây giờ là phải đem cháu dâu của ông về nhà. Ông chờ ôm chắt nội”

Ông Trương hàng xóm đã liên tục có cháu chắt bên cạnh. Ông nội cả đời hiếu thắng, làm sao có thể chậm trễ việc có chắt nội được.

Ông xem qua ảnh chụp cháu dâu, ưa nhìn như vậy.

Cháu trai ông cũng nổi danh lừng lẫy, con của hai đứa, nhất định sẽ rất khôi ngôi tuấn tú, chắc chắn đè bẹp đám cháu chắt của ông Trương kia.

Ông nội vừa nghĩ, thần sắc cực kỳ hưng phấn, nhìn đống tài liệu dài như vậy, không hề cảm thấy buồn tẻ.

Sau khi thay quần áo, Hoắc Tùng Quân liền đi ra ngoài, nhìn thấy tinh thần phấn chấn của ông nội, nhìn thoáng qua liền hỏi chú Vinh bên cạnh.

Anh nhỏ giọng hỏi: “Chú Vinh, ông nội không phải rất sốt ruột khi xem những tài liệu đó hay sao. Sao cháu thấy mặt ông phấn khích thế?”

Chú Vinh đi theo ông nội lâu như vậy, đương nhiên biết ông nội đang suy nghĩ cái gì, liền nói nhỏ vào tại Hoắc Tùng Quân: “Cậu chủ, ông chủ không phải đang nhìn tài liệu, mà là nhìn chắt nội”

Hoắc Tùng Quân: “..”

Hôm nay vừa vặn là cuối tuần, Bạch Hoài An chắc bây giờ đang ở nhà. Hoắc Tùng Quân không báo trước, mang theo món quà đi đến nhà của Bạch Hoài An. Lúc xuống xe, vô tình gặp Lâm Bách Châu.

Lâm Bách Châu này chủ ý cũng giống anh cũng là để Bạch Hoài An vừa nghỉ ngơi vừa kết hợp làm việc. Hai người cùng phanh xe một chỗ, lúc họ đối mặt, trong không khí như xuất hiện tia lửa.

Một khuôn mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng. Một bên ôn nhu như ngọc. Cả hai vóc dáng đều cao lớn. Hoắc Tùng Quân khí thế có phần mạnh hơn một chút. Lâm Bách Châu cũng không kém, vẻ mặt nhất định không lùi bước.

“Lâm Bách Châu, anh vẫn chưa từ bỏ ý định. Trước đó tôi đã cảnh cáo anh, đừng tơ tưởng đến Bạch Hoài An, cô ấy là của tôi.”

Hoắc Tùng Quân nói xong, cố tình cởi cúc áo sơ mi, để lộ ra vết xước đỏ còn chưa kịp lành. Lâm Bách Châu ánh mắt tối sầm, thần sắc lạnh như băng.

“Cậu Hoắc, anh đừng vội nói như vậy. Anh và Bạch Hoài An hiện tại đã ly hôn, cũng chưa tái hôn, cũng không ở cùng nhau, nam chưa kết hôn, nữ chưa gả chồng, cơ hội của tôi vẫn rất lớn”

Hoắc Tùng Quân thấy anh ta kiên trì như vậy, trên mặt cũng sốt ruột.

“Hoài An không thích anh.”

“Cô ấy không nói”.

Lâm Bách Châu cong môi: “Hoài An mất tích trong một năm đó, đều là tôi chăm sóc, sớm chiều ở bên, cô nam quả nữ, sao anh biết chúng tôi không làm cái gì. Anh đừng quên, Hoài An lộ diện trước mặt mọi người, thân phận chính là bạn gái của tôi. Anh là chồng cũ, vẫn đừng nên xen vào”.

Hoắc Tùng Quân nghe xong lời này, siết chặt nắm đấm, muốn hung hăng đâm vào mặt anh ta một cái.

Lâm Bách Châu nói xong, không nói gì nữa bèn nhanh chóng đi vào hành lang. Anh ta muốn đi trước Hoắc Tùng Quân một bước, đến trước với Bạch Hoài An.

Hoắc Tùng Quân nhìn thấy bóng lưng của anh ta, cố nén cảm xúc, trong mắt toát ra sự châm chọc, trực tiếp bấm điện thoại, nói với đầu dây bên kia vài câu, rồi tiếp tục đứng dưới lầu, không có động tĩnh gì.

Không quá hai phút, Lâm Bách Châu từ trong tòa nhà đi ra, thấy Hoắc Tùng Quân không khống chế được cảm xúc, trực tiếp xông lên, muốn nắm lấy áo anh nhưng Hoắc Tùng Quân đã tránh được.

“Cậu hai Lâm, sao anh lại tức giận như vậy, không phải muốn đi gặp Hoài An sao, nhanh như thế đã ra ngoài rồi?

Hoắc Tùng Quân trên mặt mang theo ý cười, chế nhạo nhìn Lâm Bách Châu.

Lâm Bách Châu cảm thấy tức điên lên, tên khốn Hoắc Tùng Quân này. Anh trai mình từ nhỏ trước mặt đã khoe Hoắc Tùng Quân, khoe anh ta lợi hại, anh ta thông minh, quang minh lỗi lạc.

Nhổ vào, anh ta mà quang minh lỗi lạc, tên Hoắc tùng Quân chính là tiểu nhân, dùng thủ đoạn bẩn thỉu.

“Hoắc Tùng Quân, cậu chơi xấu, rất đê tiện, dùng tiểu xảo như vậy thì không có bản lĩnh”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement