Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 158: Thu tay lại.

An Bích Hà nghe thấy vậy, đột nhiên ánh mắt sáng lên, kích động đến mức suýt chút nữa kéo tay Ngô Thành Nam ngay trước mặt ông cụ Ngô.

Nhưng mà thật may là vẫn còn giữ lại chút lý trí nên cô chưa làm bất cứ chuyện không hợp lễ phép nào cả.

“Cám ơn ông nội Ngộ! Có sự giúp đỡ của ông thì nhà họ An chắc chắn sẽ sống sót.”

Sau khi An Bích Hà cùng Ngô Thành Nam rời khỏi phòng làm việc của ông cụ thì mới có thể hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, vô thức định khoác tay của Ngô Thành Nam thì bị anh ta tránh.

Ngô Thành Nam khẽ ho nhẹ, nói nhỏ: “Tất cả người trong nhà họ Ngô đều là tại mắt của ông nội, đừng làm chuyện gì thiếu suy nghĩ”.

An Bích Hà vội vàng điều chỉnh lại tư thế, làm ra vẻ dè đặt và trang nhã, đồng thời trong lòng cũng rất căng thẳng. Ông cụ Ngô quản lý gia đình quá nghiêm khắc, nếu như phải sống ở trong ngôi nhà này quanh năm suốt tháng thì chắc hẳn sẽ đè nén đến chết.

Chẳng trách, bố của Ngô Thành Nam lại bỏ trốn cùng người mình thích, ngay cả khi có gia sản khổng lồ như vậy thì cũng không quay trở về nữa rồi cùng nhau chết thảm ở bên ngoài.

Nhắc đến bố mẹ của Ngô Thành Nam, An Bích Hà nghĩ đến tấm ảnh mà ông cụ để trên bàn đọc sách. Sau khi ra khỏi nhà chính, cô ta nói với Ngô Thành Nam: “Em cũng không có ấn tượng gì về bố mẹ của anh cả.”

Ngô Thành Nam cười: “Lúc bố mẹ anh rời khỏi nhà thì em còn chưa được sinh ra. Đương nhiên là sẽ không có ấn tượng gì rồi!”

Trước đây anh không dễ dàng nhắc tới bố mẹ của mình, nhưng mà khi tâm trạng tốt sẽ nói thêm mấy câu với An Bích Hà.

An Bích Hà gật đầu, than thở: “Lúc nãy ở trên bàn đọc sách của ông nội em đã nhìn thấy ảnh của họ. Ông cụ vẫn chưa thể buông bỏ bố mẹ của anh, sợ rằng trong lòng vẫn luôn nhớ nhung bọn họ”

Ngô Thành Nam nhẹ nhàng “Ừ”: “Ông nội rất nhớ bố mẹ anh, nhưng mà vì tính cách của ông vẫn luôn rất bướng bỉnh nên không bao giờ nói ra.

Vậy nên mới bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy bố mẹ anh lần cuối.”

“Nói đến đây thì hình như dáng vẻ của anh và bố mẹ cũng không quá giống nhau.”

An Bích Hà vừa nói ra những lời này thì cơ thể của Ngô Thành Nam bỗng cứng đờ, nhíu mày: “Đừng nhắc đến chuyện của bố mẹ anh nữa. bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết rồi. Em mau đi nói tin vui cho bố của em đi”

Nhìn thấy phản ứng kỳ quái của anh ta, An Bích Hà chỉ nghĩ rằng vì ở trong lòng của anh ta thì bố mẹ chính là nỗi đau xót nên cũng không suy nghĩ nhiều. Sau khi rời khỏi nhà họ Ngô thì lập tức gọi điện thoại cho bố.

Bố An nhận được tin tức thì thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần nhà họ Ngô ra tay thì tạm thời nhà họ An sẽ không có chuyện gì.

Trong điện thoại, Bố An khen ngợi An Bích Hà rất nhiều nên nhìn cô ta vui vẻ ra mặt. Sau khi tắt điện thoại, nhìn Ngô Thành Nam đứng bên cạnh, cô cười đầy e thẹn: “Bây giờ nhà họ An đã không sao rồi. Anh có muốn chúng ta đến khách sạn không…”

Cô ta chưa nói xong, nhưng lại mơ hồ nháy mắt với vẻ mặt vô cùng quyến rũ.

Tâm trí của Ngô Thành Nam rung động, kéo mạnh cô ta về phía của mình, giọng nói âm trầm, đè nén: ” Được đó. Anh đã giúp em nhiều như vậy, đúng là em cũng nên đền đáp anh thật tốt”.

Ánh mắt của anh ta giống như sói đói làm cho An Bích Hà đỏ mặt.

Nhà họ Ngô nói được là làm được, đêm đó bọn họ lặng lẽ tung tin tức ra ngoài. Vốn là những đối tác kia của nhà họ An vì e ngại nhà họ Hoắc nên muốn chấm dứt hợp đồng với nhà họ An, không ngại phải chịu thua lỗ. Hiện tại sau khi nhà họ Ngô lên tiếng, có bọn họ bảo vệ cho nhà họ An nên trong nháy mắt, những những đối tác nhỏ kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tất cả đều tiếp tục chờ đợi chứ không nhắc lại chuyện chấm dứt hợp đồng nữa.

Cuối cùng thì bố An cũng có thể thả lỏng.

Hoắc Tùng Quân cũng đã nhận được tin tức, ánh mắt lạnh nhạt tỏa ra lớp sương mù vô cùng lạnh lùng, mãi lâu sau mới cười lạnh: “Nhà họ Ngô..” .

Vẻ mặt của Triệu Khôi Vĩ căng thẳng, nhìn tổng giám đốc Hoắc nhà mình rồi hỏi: “Làm sao bây giờ? Ngay cả nhà họ Ngô cũng muốn thu lấy sao?

Không ngờ rằng Ngô Thành Nam lại hợp lực với nhà họ An”.

Hoắc Tùng Quân cúi đầu nhìn tài liệu, hờ hững nói: “Trước tiên cứ thu tay lại đi.”

“Hả?” Triệu Khôi Vĩ mơ màng: “Bây giờ An thị đã bị ép đến mức này rồi, chỉ cần chúng ta cho thêm một trận lửa nữa thì An thị sẽ sớm bị tiêu diệt.

Hiện tại mà thu tay lại. .”

Quá đáng tiếc rồi!

Hoắc Tùng Quân khẽ nhếch miệng, ngẩng đầu nhìn anh ấy, ánh mắt vô cùng sắc bén: “Để cho nhà họ Ngô có thể đưa ra quyết định này thì chắc hẳn là ông cụ nhà bọn họ đã đồng ý. Ngô Thành Nam chưa thể tự làm chủ đâu.”

Triệu Khôi Vĩ gật đầu: “Tôi sẽ thử ra ngoài hỏi thăm xem nhà họ An đã làm giao dịch gì với nhà họ Ngô”

Hoắc Tùng Quân chưa kịp gật đầu thì Triệu Khôi Vĩ đã vội vàng đi ra ngoài. Lúc lâu sau mới quay trở lại với khuôn mặt cực kỳ phức tạp: “Tổng giám đốc Hoắc, nhà họ Ngô cho người đến tiếp nhận không ít sản nghiệp của nhà họ An. Nhà họ An lại có thể bỏ ra nhiều lợi ích như vậy, thật đúng là. .”

“Nếu như không chủ động cho nhà họ Ngô lợi ích, dựa vào tính cách cẩn thận của ông cụ Ngô thì chắc chắn sẽ không động vào vũng nước đục này” Hoắc Tùng Quân để đồ ở trong tay xuống, tựa lưng vào ghế, không chút hoang mang.

“Bây giờ nhà họ Ngô đã công khai tuyên bố rằng bọn họ sẽ làm chỗ dựa cho nhà họ An, trói nhà họ An lên thuyền của bọn họ. Nếu như chúng ta vẫn tiếp tục xuống tay với nhà họ An thì ông cụ Ngô tuyệt đối sẽ không ngồi yên mặc kệ đâu.”

Lúc anh tiếp nhận Hoắc Kỳ, ông cụ đã lùi về phía sau màn. Bên ngoài thì đã giao công ty cho Ngô Thành Nam. Thành thật mà nói, anh còn chưa chính thức đối mặt với ông cụ Ngô mà chỉ nghe ông nội nói qua, ông cụ Ngô làm việc mạnh mẽ vang dội, hơn nữa lại là người bao che con cái nhất.

Nếu như ông ta thật sự để nhà họ An dưới đôi cánh của mình thì sợ rằng sẽ không thể dễ dàng động đến nhà họ An như vậy.

Bây giờ Triệu Khôi Vĩ cũng nhận ra được chỗ khó, thở dài, ánh mắt thất vọng: “Cứ thu tay lại như vậy thì vẫn có chút không cam lòng”

“Hiện tại tôi bảo cậu thu tay lại nhưng cũng không nói là sẽ không bao giờ động đến nhà họ An nữa.” Hoắc Tùng Quân khẽ liếc nhìn Triệu Khôi Vĩ.

Ánh mắt của Triệu Khôi Vĩ sáng lên: “Ý của tổng giám đốc là…”

“Trước tiên cứ theo sát nhà họ An, chuẩn bị sẵn sàng để cho bọn họ nơi lỏng cảnh giác. Đến khi bọn họ nghĩ rằng chính là lúc mà bọn họ quay trở lại thì chúng ta sẽ đánh một đòn thật mạnh khiến cho nhà họ An sụp đổ” Hoắc Tùng Quân nói cực kỳ nhẹ nhàng, khẽ cười: “Nhà họ Ngô chắc sẽ không vì một An thị đã phá sản và đối đầu với nhà họ Hoắc đâu.”

Triệu Khôi Vĩ nghe thấy vậy thì vô cùng phấn khích, vội vàng gật đầu: ” Được thôi! Tổng giám đốc Hoắc! bây giờ tôi sẽ lập tức bảo mọi người bí mật chuẩn bị, đến lúc đó thì đánh cho bọn họ không kịp trở tay”

Hoắc Tùng Quân cười, không nói gì nhưng ánh mắt lại càng thâm trầm.

Hoắc Kỳ đã thu tay lại nên bổ An cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù rất tiếc nuối những sản nghiệp kia nhưng mà nhà họ Ngô quả nhiên là người giữ lời. Thật sự giúp đỡ nhà họ An.

Sau khi ông ta bàn giao xong chuyện trong công ty thì bên ngoài cửa sổ, bóng đêm đã bao phủ, cơ thể vẫn luôn cố gắng chống đỡ cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Ở công ty trong khoảng thời gian lâu như vậy, tuổi tác cũng đã khá cao rồi nên đương nhiên. là không gánh nổi.

Vừa lấy xe ra khỏi công ty, bởi vì có chút buồn ngủ, hơn nữa trên đường cũng không có bất cứ ai nên ông ta mới thả lỏng một chút sau đó ở phía trước xa lại nghe thấy có tiếng hét đầy sợi hãi.

An Vu Khang chợt đạp phanh xe, tất cả cơn buồn ngủ cũng đã biến mất.

Trân trán toát ra mồ hôi lạnh, sắc mặt ông ta tái nhợt, tim không ngừng đập mạnh.

Không thể nào! Ông ta đâm trúng người rồi sao?

Nghĩ đến đây, tim của An Vu Khang đập rộn lên. Khó khăn lắm Hoắc Kỳ mới chịu thu tay lại, nếu như ở thời điểm quan trọng này mà xảy ra chuyện gì thì chắc chắn bọn họ sẽ công khai không chút kiêng dè, lợi dụng chuyện này để làm ầm lên.

Sợ rằng An thị lại phải rơi vào nguy hiểm rồi.

Ở trên xe, An Vu Khang ngồi do dự rất lâu, rốt cuộc cũng không nhẫn tâm nên đã xuống xe kiểm tra tình hình.

Mới vừa xuống xe đã nhìn thấy có người đang nằm trước xe, mơ mơ hồ hồ không thấy rõ nhưng mà thật sự là không có chút động tĩnh nào cả.

Trong lòng ông ta lại càng luống cuống, người này chắc vẫn chưa chết đâu.

An Vụ Khang run lẩy bẩy bước xuống xe. Sau khi đi đến trước mặt người kia thì ngồi xuống. Dưới ánh đèn của xe mới có thể nhìn rõ dáng vẻ của người này.

Đây là một người phụ nữ với làn da trắng nõn, khuôn mặt lại cực kỳ dịu dàng. Tuy không có bất cứ biểu cảm nào nhưng từ trong ra ngoài vẫn có thể cảm nhận được sự thùy mị.

Ông ta cẩn thận kiểm tra hơi thở của người phụ nữ kia, rồi thở phào nhẹ nhõm sau khi thấy rằng người phụ nữ ấy vẫn còn hô hấp.

Ngẩng đầu nhìn xung quanh cũng không thấy bất cứ người nào. Hơn nữa, đoạn đường này cũng vừa hay không nằm trong phạm vi giám sát.

An Vu Khang cau mày, quyết định ôm ngang người phụ nữ này lên rồi đặt vào chỗ ngồi phía sau.

Ông ta ngồi lên xe, nhìn thoáng qua người phụ nữ kia, cắn răng, đạp mạnh chân ga rồi lái xe đến ngôi nhà mà trước kia ông ta đã lén mua.

Vừa mở cửa xe, khi ông ta chuẩn bị đưa người phụ nữ kia xuống xe thì đã nhìn thấy ngón tay của cô ta giật giật, mí mắt từ từ mở ra.

Hai người nhìn nhau, trong nháy mắt, cơ thể An Vu Khang căng thẳng. Ông ta còn chưa kịp lên tiếng thì lại nghe thấy người phụ nữ kia nói: “Ông là ai? Đây là đâu?”

Cô đỡ trán đứng dậy, nhíu chặt hàng lông mày lá liễu, ngón tay xoa nhẹ huyệt Thái Dương, vẻ mặt vô cùng đau khổ: “Tôi là ai? Tại sao tôi lại không thể nhớ bất cứ điều gì chứ?”

An Vu Khang vừa nghe thấy những gì cô ta nói, ánh mắt chợt sáng lên rồi tiến lên phía trước và đỡ bả vai của cô ta, nói với giọng đầy dịu dàng: “Trên đường về nhà tôi đã gặp cô. Cô bị ngất xíu. Bởi vì chỗ cô ngất khá gần nhà của tôi cho nên tôi mới quyết định đưa cô về đây”

Người phụ nữ kia nhìn ông ta ngơ ngác, vẻ mặt mờ mịt. Mặc dù tuổi tác không còn nhỏ nhưng mà so với những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp lại càng dịu dàng hơn.

An Vu Khang bị cô ta nhìn thì ngay lập tức cảm thấy bối rối. Ông ta là mẫu đàn ông theo chủ nghĩa nam quyền điển hình, thứ thích nhất chính là những người phụ nữ dịu dàng như vậy. Bất kể là vẻ ngoài hay là tính cách thì người phụ nữ này cũng vô cùng thích hợp với tâm tư của ông ta.

“Cơ thể cô sao rồi? Còn có chỗ nào khó chịu không? Có cần phải đến bệnh viện để kiểm tra lại không?” Ông ta không khỏi hạ giọng, thể hiện sự quan tâm mập mờ.

“Không muốn, tôi không cần phải đến bệnh viện đầu” Người phụ nữ kia vừa nghe thấy ông ta nói vậy thì cả người run lên, nhìn An Vu Khang vô cùng đáng thương: “Tôi không muốn đến bệnh viện. Tôi cũng không biết tại sao nhưng mà vừa nghĩ đến chuyện phải đi bệnh viện thì trong lòng tôi liền thấy sợ hãi.”

An Vu Khang mềm lòng: “Vậy thì không cần phải đến bệnh viện nữa. Cô không thể nhớ được bất cứ chuyện gì à? Cô cũng không thể nhớ được nơi mình sinh sống sao?”

Người phụ nữ gật đầu, mím môi, cúi đầu xuống: “Tôi chỉ có thể nhớ mang máng rằng có người gọi tôi là “Sở Hân”. Còn lại thì không thể nhớ ra bất cứ điều gì cả”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement