Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 425: Cô không phải là Hoài An. 

Trương Kim Liên đúng lúc gặp thoáng qua Lâm Bách Châu, mũi giật giật, ngửi thấy một mùi hương quen thuộc liền nhìn sang. 

Đúng lúc nhìn thấy bóng lưng cao lớn thẳng tắp của Lâm Bách Châu, trong ngực anh ta cần thận lại ôn nhu ôm một người con gái, từ góc độ của Trương Kim Liên, chỉ có thể nhìn thấy làn váy hồng nhạt lay động, theo động tác bước đi của Lâm Bách Châu mà rung động lộ ra đôi chân nhỏ trắng muốt. 

Đôi chân nhỏ kia mang một đôi giày cũng màu, tinh tế thẳng tắp, da trắng như tuyết nhẵn nhụi, phối hợp với tư thế ôm công chúa, nhìn qua rất giống như bức tranh trong truyện manga vậy. 

"Không nghĩ tới cậu hai nhà họ Lâm này còn rất biết thương hương tiếc ngọc" Trương Kim Liên tự lẩm bẩm. 

Trước đây cô ấy ở trong yến hội, cũng thấy bên người Lâm Bách Châu dắt theo cô gái mặc lễ phục màu hồng phấn đó, lúc đó không nhìn ra quan hệ của hai người có bao nhiêu thân mật. 

"Chẳng lẽ là trước mặt người khác nên thấy xấu hổ?" Trương Kim Liên lẩm bẩm, quay đầu đã ném chuyện này ra sau đầu. 

Lúc này các tân khách đã lục tục rời khỏi, bố mẹ Hoắc đứng ở cửa, vẻ mặt tươi cười. 

Thấy Lâm Bách Châu ôm mình bạn gái đi tới, dáng tươi cười sửng sốt một chút, nhưng mà chỉ trong nháy mắt, lại khôi phục bình thường. 

"Bách Châu, sao cậu không chờ anh cậu cùng về chung?" Mẹ Hoắc cưới hỏi, vừa nói vừa nhìn cô gái trong ngực anh ta. 

Cô gái đó tóc tái rối loạn, che lại phần lớn dung mạo, chỉ lộ ra cái cằm khéo léo tinh xảo, gương mặt thân thể đều dựa sát vào ngực Lâm Bách Châu, vị trí vô cùng thân thiết. 

Vẻ mặt Lâm Bách Châu lạnh nhạt, tươi cười khéo léo với mẹ Hoắc, cúi đầu dịu dàng nhìn cô gái trong ngực: "Cô ấy ở yến hội tham rượu, uống nhiều nên say rồi, tôi phải mau nhanh đưa cô ấy về nhà nghỉ ngơi, xíu nữa anh tôi sẽ tự mình lái xe trở về." 

Nói xong gật đầu với bố mẹ Hoắc, ôm người trong ngực không nhanh không chậm rời khỏi. 

Bố mẹ Hoắc nhìn bóng lưng của anh ta tặc lưỡi, dựa chung một chỗ nhỏ giọng nghị luận: "Nhìn Lâm Bách Châu xem cô gái trong ngực đó như bảo bối, chắc là thực sự thích" 

"Đúng, xem ra Hoài An của chúng ta an toàn rồi, Lâm Bách Châu có thể từ bỏ tình cảm đối với chúng ta là chuyện tốt. Giải quyết được một chuyện phiền toái lớn" 

Lúc này, bố mẹ Trương mang theo Trương Kim Liên cũng tiến đến từ biệt, hàn huyên vài câu, Trương Kim Liên đem lại vừa nói ra lặp lại một lần nữa. 

Nói đã giao phó "Bạch Hoài An" xong, mới theo bố mẹ rời khỏi. 

Sau khi bố mẹ Hoắc gặp tân khách xong thì vội vã chạy lên trên lầu. 

Vẻ mặt mẹ Hoắc lo lắng: "Đứa bé kia sáng sớm hôm nay nhìn tinh thần rất tốt, không có chút khác thường nào, trên mặt ngay cả một chút mệt mỏi cũng không có, không giống như dáng vẻ sắp sinh bệnh" 

Bổ Hoắc nói: "Có muốn gọi bác sĩ gia đình tới hay không, khám cho Hoài An, vạn nhất thân thể khó chịu, nó còn cứng rắn chịu đựng, sẽ càng ngày càng nghiêm trọng" 

Mẹ Hoắc gật đầu, gọi cho bác sĩ gia đình. 

Cuối cùng Hoắc Tùng Quân cũng sắp xếp cho Châu Hữu Thiên, và Lâm Bách Vĩ xong vẻ mặt mệt mỏi đi ra, tẩy trang cũng có chút mất trật tự. 

Tên Châu Hữu Thiên này uống rượu tới điên rồi, còn rất khó khống chế, hai người đều bị Châu Hữu Thiên kéo, siết chặt áo sơ mi của bọn họ rồi nói sáng, thật vất vả chờ anh ta ngủ rồi, hai người mới có thể thoát thân. 

Vừa rời khỏi bữa tiệc, vừa lúc nghe thấy bố Hoắc nói phải gọi bác sĩ gia đình, tâm trạng của Hoắc Tùng Quân căng thẳng, vội vã xông lại: "Bố mẹ, làm sao vậy? Sao phải gọi bác sĩ gia đình, có phải ông nội. . ." 

"Không đúng không đúng" Bố Hoắc liền vội vàng cắt đứt lời của anh: "Vừa nãy Con gái nhà họ Trương nói thân thể Hoài An khó chịu, lên lầu nghỉ ngơi, chúng ta mới nói có cần gọi bác sĩ tới kiểm tra một chút hay không" 

Mẹ Hoắc oán trách nhìn về phía Hoắc Tùng Quân: "Vợ tương lai của con từ sáng tới giờ còn chưa có chút điểm tâm nào, tối hôm qua nó ngủ không ngon, đoán chừng là cảm lạnh rồi!" 

Hoắc Tùng Quân cau mày lại, có chút nghi hoặc. 

Tối hôm qua Hoài An ngủ ngon hơn ai hết, giống như một con heo vậy, khi anh ra khỏi phòng tắm, ôm cô ấy, cô ấy cũng không tỉnh, ngủ một giấc đến khi tự tỉnh, làm sao có thể ngủ không ngon! 

"Con lên lầu nhìn xem" Hoắc Tùng Quân nói xong nhấc chân đi lên lầu. 

Lâm Bách Vĩ đang nhìn lấm lét, tìm kiếm tung tích của em trai ở yến hội. Mẹ Hoắc thấy thế nhắc nhở: "Được rồi, Bách Vĩ, Bách Châu vừa mới vừa rời đi rồi, bạn gái của nó uống say, nó nói phải đưa cô ấy về nhà trước, nhờ chúng tôi nói với cháu một tiếng" . 

Nói xong mẹ Hoắc còn trêu chọc một câu: "Em trai cháu hình như rất thích cô gái kia, là bạn gái có phải không. Cháu còn lớn hơn nó hai tuổi, lúc nào mới có thể tìm được bạn gái đấy!" 

Ba người Lâm Bách Vĩ, Hoắc Tùng Quân và Châu Hữu Thiên từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Tùng Quân nhà bọn họ còn đính hôn rồi, thằng nhóc nhà họ Lâm cũng không ngừng tìm bạn gái, chỉ có Lâm Bách Vĩ, vẫn còn không thèm đi tìm bạn gái nữa. 

Cho nên mẹ Hoắc cứ thuận miệng nói một câu như vậy, trêu chọc đám trẻ một chút. 

Kết quả lời này vừa nói ra, khiến Lâm Bách Vĩ sửng sốt một chút, ngay cả Hoắc Tùng Quân đang bước lên lầu cũng dùng một chút. 

Lâm Bách Châu rất thích Diệp Lan? 

Điều này sao có thể, bọn họ vừa nãy cũng không nhìn ra Lâm Bách Châu có bao nhiêu thích thú, lẽ nào vừa nãy ở trong yến hội, Lâm Bách Châu là giả bộ? Anh ta thực sự coi Diệp Lan là thế thân? 

Lâm Bách Vĩ thầm nghĩ không ổn, cũng không thể để cô gái tâm cơ đó tiếp cận Bách Châu, một nam một nữ, lại có một người say rượu, ai biết sẽ phát sinh cái gì. 

Anh ta vội vàng từ biệt với bố mẹ Hoắc, vội vã bước nhanh rồi chạy ra bên ngoài. 

Ngực Hoắc Tùng Quân có chút nhốn nháo, nghĩ tới có gì đó là lạ, tốc độ lên lầu cũng nhanh không ít. 

Đến cửa phòng của hai người họ, anh trực tiếp đẩy cửa ra, bên trong một mảnh đen kịt. 

Chiếc rèm cửa đang chắn hết ánh sáng, Hoắc Tùng Quân không mở đèn, sợ ngọn đèn sẽ quấy rối giấc ngủ của Bạch Hoài An. 

Anh cẩn thận đi tới bên giường, xuyên thấu qua tia sáng mơ hồ ngoài hành lang có thể thấy trên giường có bóng dáng một người mặc bộ lễ phục màu trắng. 

Gian phòng cực kỳ an tĩnh, chỉ có thể nghe thấy âm thanh hô hấp của hai người. 

Hoắc Tùng Quân đang chuẩn bị đi qua sờ trán của Bạch Hoài An, nhìn xem có phải cô ấy phát sốt rồi không, đột nhiên người trên giường có tiếng động, người trên đó trực tiếp ôm lấy anh. 

Hành động đột nhiên này khiến Hoắc Tùng Quân sửng sốt một chút, phản ứng đầu tiên của anh là đỡ người phụ nữ dậy, sợ cô ấy ngã xuống mặt đất. 

Thế nhưng lúc người đó sắp tới gần ngực anh, chiếc mũi cao thẳng của Hoắc Tùng Quân giật giật, đột nhiên nhanh chóng tránh ra. 

Người phụ nữ kia không nghĩ tới thời khắc mấu chốt thì anh lại né tránh, trực tiếp từ trên giường ngã xuống mặt đất. 

Phát ra một tiếng rầm, tiếng kêu của người phụ nữ cùng tiếng hít thở vang lên trong phòng, Hoắc Tùng Quân nghe thấy giọng này, ánh mắt lạnh lẽo. 

"Cô không phải Hoài An!" Anh tức giận quát một tiếng, khóe mắt đỏ đậm, người phụ nữ còn chưa kịp bò dậy, anh đã tiến lên, bàn tay to lớn bóp chặt cổ của cô ta, dùng vài phần khí lực. 

Trong nháy mắt Diệp Lan hô hấp không được, như là cá sắp chết, trong miệng phát ra tiếng “ôi, ôi”, cả người đều không thở nổi. 

Lúc này bố mẹ Hoắc mang theo bác sĩ chạy tới, tới cửa đột nhiên nghe thấy bên trong phát ra âm thành kì quái, Hoắc Tùng Quân rống giận, còn có âm thanh nức nở của phụ nữ. 

Mẹ Hoắc lại càng hoảng sợ, Tùng Quân làm sao lại tức giận với Hoài An, chẳng phải bình thường nó hận không thể sủng Hoài An trong lòng bàn tay, yêu thương cưng chiều, ngay cả nói chuyện lớn tiếng một chút cũng không có. 

Lẽ nào bởi vì đính hôn, thái độ thay đổi một trăm tám mươi độ sao? 

Mẹ Hoắc không kịp nghĩ nhiều, vội vã chạy vào phòng, bố Hoắc cũng theo sau mở đèn trong phòng lên. 

Thấy cảnh tượng bên trong, hai người đều hít sâu một hới. 

Từ góc nhìn của bọn họ, nhìn thấy bóng lưng của Hoắc Tùng Quân, nửa người dưới của Bạch 

Hoài An còn ở trên giường, thế nhưng nửa người trên lại ngã trên mặt đất. 

Hoắc Tùng Quân nửa quỳ, một tay nắm chặt thành quyền, một tay bóp chặt cổ của Bạch Hoài An, chỉ nhìn bóng lưng nhưng cũng đủ giật mình, lộ ra một chút khí lạnh. 

"Hoắc Tùng Quân, con đang làm gì vậy, sao con có thể làm vậy với Hoài An!" Mẹ Hoắc là người thứ nhất dẫn đầu tiến lên, nắm vai của Hoắc Tùng Quân, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. 

"Ban đầu là con muốn kết hôn với Hoài An, hiện tại đính hôn rồi, lại có thể ra tay nhẫn tâm như vậy? Sao tôi có thể dạy dỗ ra người con trai như vậy, con mau buông ra cho mẹ!" 

Mẹ Hoắc như mất lý trí, còn bố Hoắc tiến lên kéo bà ấy lại: "Cô ấy không phải Hoài An!" 

Một câu nói khiến cả người mẹ Hoắc đều yên tĩnh lại. 

Bà vội vã nhìn về phía người đó, người nọ khuôn mặt dữ tợn, sắc mặt phiểm tím, bởi vì không thở được mà mắt trợn trắng, nhìn qua cực kỳ kinh khủng. 

Tuy rằng cô ta lớn lên rất giống Hoài An , thế nhưng đây không phải là cô ấy! 

"Diệp Lan, sao lại là cô!" Sau khi ngọn đèn sáng lên, Hoắc Tùng Quân liền nhìn thấy rõ mặt của người phụ nữ này, thấy cô ta sắp ngất rồi, mới buông tay ra. 

Diệp Lan tránh thoát một kiếp, hít từng ngụm không khí tươi mới, cả người mồ hôi lạnh ứa ra, sắc mặt từ tím thành trắng bệch. 

Vừa rồi, thiếu chút nữa là cô bị Hoắc Tùng Quân bóp chết!

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement