Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 459: Người mẹ độc ác

Hoắc Tùng Quân thấy vẻ kích động của cô thì nhanh chóng trấn an: “Hoài An, đừng giận, bây giờ em đang có thai, phải học cách bình tĩnh, hít thở sâu vào.”

Bạch Hoài An đang tức giận, cơ thể cũng cảm thấy không được thoải mái, theo nhịp điệu của Hoắc Tùng Quân, cảm xúc cũng dần dịu đi. Lúc này mới yên tĩnh ngồi ở ghế phó lái.

Thấy cô bình tĩnh lại, Hoắc Tùng Quân mới nói: “Em nói cho anh biết, trước kia mẹ Minh Nguyệt đã làm gì mà khiến em tức giận thế”

Lúc trò chuyện trong bếp, Trần Thanh Minh dường như cũng chưa nghe ngóng được. Nếu Hoài An đã biết sự thật, hai người lại đều muốn tác hợp cho Sở Minh Nguyệt và Trần Thanh Minh, lát nữa về nhà sẽ nói cho cô sau.

Mặc dù Bạch Hoài An đã bình ổn cảm xúc, nhưng cứ nhắc đến mẹ của Sở Minh Nguyệt, trong mắt cô lại hiện lên tức giận và ghê tởm.

“Lúc trước, em đã kể với anh, bố mẹ Minh Nguyệt ly dị khi cô ấy còn rất nhỏ, sau đó tự lập gia đình riêng rồi, đúng không?”

“Ừm, điều này thì anh biết” Hoắc Tùng Quân gật đầu.

Bạch Hoài An tiếp tục: “Vào thời điểm đó, hai người đều không muốn nuôi Minh Nguyệt, Tòa án đã giao Minh Nguyệt cho bố cô ấy, nhưng chính ông ta lại là người trọng nam khinh nữ, không yêu thương gì Minh Nguyệt, cũng chưa từng đối tốt với cô ấy. Lúc đó, cô ấy rất nhỏ, lại nhớ mẹ nên thường đến nhà mẹ chơi, nhưng mẹ cô ấy lại ngại chồng mới, không có kiên nhẫn với Minh Nguyệt, bèn đưa cô cho bà ngoại chăm”

“Bà ngoại Minh Nguyệt sống một mình, thấy Minh Nguyệt không nơi nương tựa thì rất thương cháu gái, đối với cô ấy rất tốt, toàn tâm toàn ý chăm sóc. Mặc dù điều kiện không được tốt nhưng bà vẫn cố gắng dành cho Minh Nguyệt những thứ tốt nhất. Hai bà cháu dựa vào nhau mà sống, Minh Nguyệt lớn lên, cũng biết được ý của mẹ, dần dần không đi tìm họ nữa”.

Nói đến đây, Bạch Hoài An hít một hơi thật sâu, nén cơn giận trong lòng xuống: “Từ khi còn nhỏ, họ chưa từng nuôi dưỡng Minh Nguyệt một ngày nào. Vậy mà đến khi bà ngoại qua đời, lập di chúc để lại căn nhà và tất cả tiền của cho Minh Nguyệt, để cho cô ấy trang trải học phí sinh hoạt”

“Lúc bà ngoại qua đời, bố Minh Nguyệt vẫn còn tốt, vẫn cứ giữ cái bộ dạng không thèm quan tâm, nhưng mẹ cô ấy lại không quan tâm đến di chúc, bắt đầu đi tranh giành tài sản với Minh Nguyệt. Minh Nguyệt tuổi còn nhỏ, vốn dĩ đầu không lại, bị đuổi ra ngoài, chỉ mang theo một số tiền ít ỏi, dùng để trả các loại chi phí ở trường rồi chỗ chỗ ở. Nhưng mẹ của cô ấy lại tìm đến trường học la lối om sòm, đòi lấy đi số tiền còn lại của Minh Nguyệt”.

Vào thời điểm đó, hai người là bạn học cùng lớp cấp ba. Bạch Hoài An tận mắt chứng kiến một Minh Nguyệt vẫn luôn lạnh lùng thờ ơ, nay lại không biết làm sao, bất lực đứng ở tầng dưới, nhìn mẹ ruột của chính mình, trước mặt tất cả các bạn cùng lớp, dùng những lời lẽ bẩn thỉu, nói cô ấy không ra gì.

Trường học đã cho người tới đuổi đi, nhưng mẹ của Sở Minh Nguyệt thực sự giống như bọn lưu manh vậy, không chịu nói lý. Đuổi không đi, mồm thì vẫn văng ra những lời thô tục, nói rằng nếu Sở Minh Nguyệt không đưa tiền, ngày nào bà ta cũng tới làm loan.

Sở Minh Nguyệt không có cách nào. Để không muốn tiếp tục mất mặt vì bị mẹ ruột sỉ nhục, cũng như không ảnh hưởng đến việc giảng dạy của trường, cô ấy đã đưa toàn bộ số tiền cho bà ta.

Lúc này, mẹ Sở mới rời đi.

Bạch Hoài An vẫn còn nhớ khoảng thời gian sau đó, Sở Minh Nguyệt mấy ngày liền đều ăn màn thầu cùng với nước lọc, tận dùng tất cả thời gian nghỉ ngơi để kiếm được một khoản phí sinh hoạt phí ít ỏi tới đáng thương.

Chỉ một tuần ngắn ngủi, cô ấy đã gầy rộc đi.

Bạch Hoài An thực sự không thể trơ mắt được nữa, muốn giúp cô ấy, nhưng cô biết tính Sở Minh Nguyệt rất kiêu ngạo. Để không khiến cô ấy cảm thấy mất danh dự, cô bèn nhờ bố âm thầm trợ cấp cho Sở Minh Nguyệt.

Lúc đó, Sở Minh Nguyệt thực sự khó khăn, các buổi học trên lớp rất dày đặc, khiến cô ấy không có thời gian để kiếm tiền trang trải cuộc sống, đành chấp nhận sự giúp đỡ.

Tuy nhiên, hình như cô ấy đã lờ mờ có cảm giác, cũng đã nghe được một số chuyện, biết rằng bố của Bạch Hoài An làm thì cố gắng chăm sóc Bạch Hoài An để đền đáp. Mối quan hệ giữa hai người cũng từ đó mà trở nên tốt đẹp rồi dần trở thành bạn thân.

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, Sở Minh Nguyệt không còn chấp nhận giúp đỡ nữa, bằng tài năng của mình, cô ấy đã vẽ nên những bức tranh vô cùng sinh động, tạo ra chút tên tuổi, kiếm tiền bằng cách vẽ tranh, trả lại Bạch Hoài An hết số tiền mà nhà họ Bạch đã trợ giúp mình.

Sau đó, cô ấy còn kiếm được một khoản tiền lớn, gửi về cho bố mẹ, coi như là báo đáp công ơn dưỡng dục.

Mẹ Sở thấy được khả năng kiếm tiền của cô ấy, vẫn còn muốn dây dưa, nhưng vì Sở Minh Nguyệt sống không cố định, thường đi khắp nơi để lấy cảm hứng sáng tác. Mẹ Sở không nắm được lịch trình của cô ấy, những chuyện này mới qua đi.

Nhưng không ngờ đã lâu như vậy mà người phụ nữ này vẫn tìm được đến đây.

Không biết bà ta hỏi thăm được địa chỉ nhà Minh Nguyệt từ chỗ nào, giống hệt như một con ruồi vậy, thật khiến người ta ghê tớm.

Hoắc Tùng Quân nghe cô kể lại, im lặng một hồi lâu. Anh không ngờ Sở Minh Nguyệt đã từng trải qua những chuyện như vậy.

Chẳng trách tính cách cô ấy lại mạnh mẽ tới vậy.

Bạch Hoài An cau mày, ôm ngực dựa vào ghế, lẩm bẩm: “Vậy nên em vẫn chưa rõ, lần này bà ta đến để làm gì, vẫn muốn đến tìm Minh Nguyệt đòi tiền hay là có mục đích nào khác.”

Hiện tại Minh Nguyệt không có tiền để cho bà ta gần đây cô ấy rất ít khi bán bản vẽ của mình, cũng đã mua một ngôi nhà, còn phải trả góp, lấy đâu ra tiền cho người đàn bà bới móc.

“Đừng lo lắng, tôi sẽ nói chuyện này cho Trần Thanh Minh. Anh ta sống ở ngay cạnh Sở Minh Nguyệt, nếu có bất cứ chuyện gì, anh ta sẽ là người biết đầu tiên. Cho dù người phụ nữ kia có tìm đến cửa ăn vạ, thì dựa vào cách làm việc của Trần Thanh Minh, chắc sẽ giải quyết ổn thỏa thôi"

Lúc này, Bạch Hoài An mới cảm thấy nhẹ nhõm, gật gật đầu: “May mà em bảo Trần Thanh Minh mua nhà cạnh nhà Minh Nguyệt, đây là lúc phát huy tác dụng”

Hoắc Tùng Quân nhìn cô một cái: “Hóa ra là ý tưởng của em, anh còn tự hỏi sao Trần Thanh Minh lại thông minh đến vậy.”

Bạch Hoài An mỉm cười ngại ngùng: “Ờ thì, chuyện này cũng đã qua rồi, đừng nói nữa, chúng mình mau về nhà thôi, chắc bổ mẹ và ông nội đã sốt ruột lắm rồi”.

Họ đã đi ra ngoài cả ngày trời rồi, cô vẫn còn mang thai, mọi người trong nhà rất chú ý đến hoạt động của cô, sợ xảy ra tai nạn ngoài ý muốn.

Hai người nhanh chóng về đến nhà họ Hoắc, phát hiện một chiếc xe đang đậu trước cửa.

Bạch Hoài An không biết chiếc xe này là của ai, nhưng ánh mắt của Hoắc Tùng Quân đã tối đi. Sao họ lại đến đây?

Hoắc Tùng Quân nghĩ tới những chuyện trước kia, những ngón tay nắm chặt bàn tay của Bạch Hoài An, cơ thể cũng căng cứng lại.

Cảm thấy sự bất ổn của anh, Bạch Hoài An ngạc nhiên, ngẩng đầu lên nhìn: “Tùng Quân, anh sao thế? Anh nắm tay em đau quá đấy”.

Lúc này, Hoắc Tùng Quân nhận ra mình không cẩn thận dùng sức hơi mạnh, bèn nhanh chóng nới lỏng ra, nhìn cổ tay trắng ngần của cô in hằn dấu tay mờ mờ thì vô cùng đau lòng.

Anh vội vã nắm lấy tay cô ấy, cẩn thận thổi nhẹ: “Anh xin lỗi, anh bất cẩn quá, còn đau không?”

"Không có gì, không đau nữa rồi” Bạch Hoài An mỉm cười, kiễng mũi chân, xoa xoa mái tóc anh.

Da của cô rất mềm, nên chỉ cần dùng một chút lực cũng sẽ để lại dấu ấn, nhưng để một lát là mất đi ngay.

Thấy cô không sao, Hoắc Tùng Quân mới thở phào nhẹ nhõm.

Bạch Hoài An nhìn lại chiếc xe một lần nữa, ánh mắt có chút đăm chiêu.

Vì thấy chiếc xe này nên tâm trạng Hoắc Tùng Quân mới đột nhiên thay đổi. Chiếc xe này rốt cuộc là của ai?

Sau khi hai người đi vào, Bạch Hoài An cuối cùng cũng biết chiếc xe đó là của ai.

Bầu không khí của phòng khách rất căng thẳng. Bố mẹ Hoắc đang ngồi ở phía đối diện, ông nội thì ngồi ở bên trên, bình thản uống trà.

Bố mẹ Hoắc đang đang ngay ngắn ngồi đối diện với bốn người nhà họ Lâm.

Bố mẹ Lâm tỏ ra rất căng thẳng, Lâm Bách Vĩ thì niềm nở nói chuyện với bố mẹ Hoắc, nhưng trên trán lại lấm tấm mồ hôi. Còn Lâm Bách Châu thì cúi đầu, tay đặt trên đầu gối, vẻ mặt không vui cũng không buồn.

Bạch Hoài An vừa bước vào cửa đã cảm thấy áp lực, có chút khó chịu lùi về phía sau, dựa vào lồng ngực rộng lớn của Hoắc Tùng Quân.

“Đừng lo, có anh đây.”

Hoắc Tùng Quân nói thầm bên tai cô. Giọng anh rất bình tĩnh, khiến trái tim của Bạch Hoài An cũng yên tâm hơn.

Sau đó, họ nghe thấy mẹ Hoắc nói chuyện: "Chuyện này này chúng tôi cũng không thể làm gì, mọi thứ phải xem ý kiến của

Tùng Quân và Hoài An ra sao đã. Dù sao thì bọn nó mới là nhân vật chính và là người bị hại trong chuyện này”

Chỗ ngồi của ông nội Hoắc ở ngay đối diện cửa ra vào, cảm thấy có chút động tĩnh, bèn ngẩng đầu nhìn lên rồi bật cười nói: "Ô, đúng lúc quá, Tùng Quân và Hoài An đã về rồi, hai đứa tự mình nói chuyện đi"

Nghe thấy vậy, nhà họ Lâm quay ra, nhìn thấy hai người đang đi từ cửa vào thì nhanh chóng đứng dậy.

Bố mẹ Lâm cũng đứng thẳng dậy, không hề ra vẻ bề trên mà mà tràn đầy ăn năn, nhìn sang Lâm Bách Châu: “Bách Châu, mau tới đây, xin lỗi tổng giám đốc và phu nhân Hoắc đi”

Nhà họ Lâm giáo dục rất tốt, nếu đã làm sai, dù là con trai mình cũng không bao giờ bao che.

Lâm Bách Châu cắn môi, nhìn về phía Bạch Hoài An trước, thấy mặt cô đỏ bừng thì thì ánh mắt cũng trở nên dịu dàng, sau đó mới nhìn tới Hoắc Tùng Quân: “Tổng giám đốc Hoắc..”

Vừa mới cất lời, Hoắc Tùng Quân đã lập tức xong tới, đấm thẳng vào miệng anh ta.

Nắm đấm còn mang theo tiếng gió rất mạnh, khiến không chỉ người nhà Lâm hoảng hốt, mà người nhà họ Hoắc cũng phải sững sờ.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement