Đêm nay có kịch hay - Trần Danh (Truyện full)

Advertisement
Nghe thấy lời này, tôi giật mình, chậm rãi xoay người, thì nhìn thấy Trần Nhã đứng ở cửa, tôi kinh ngạc nhìn bà ấy, hỏi bà ấy chẳng phải đã về rồi sao? Bà ấy mỉm cười, nói: "Nếu tôi về rồi, thì làm sao biết cậu nghĩ thế nào?"

Bà ấy từ tốn bước vào, nói: "Thực ra từ lúc nhận được tin nhắn của cậu, tôi đã đoán được mục đích cậu tìm tôi không đơn giản, lúc ấy tôi nghĩ nếu cậu thực sự dùng mọi cách lấy lòng tôi, chỉ vì lợi dụng tôi, thì tôi chắc chắn sẽ không giúp cậu, nhưng tôi không ngờ, cậu lại đối xử với tôi như vậy, cũng không uổng công tôi giúp cậu ngày xưa."

Nhìn Trần Nhã, tôi chợt thấy sợ hãi, nghĩ bụng may mà tôi đã đổi ý, nếu không bà ấy không chỉ không giúp tôi, có có khi còn xa cách tôi hoàn toàn nhỉ?

Lúc này Trần Nhã nói: "Nhưng tôi cho cậu một liều thuốc dự phòng trước, đó là Lý Cô Tiếu chưa chắc đã nghe lời tôi, mà có khi vì tôi đứng về phía cậu mà thực sự tức giận, hắn là một người đàn ông có tính chiếm chiếm hữu rất mạnh, một năm qua, chúng ta có thể bình an vô sự, là vì tôi vẫn luôn một thân một mình."

Nhớ đến Lý Cô Tiếu, tôi cảm thấy ông ta chính là Bào Văn phiên bản nam, hai bố con này biếи ŧɦái không chịu được, dù họ thực sự yêu một người, thì cái giá của tình yêu đó cũng quá nặng nề, tóm lại, ai bị họ yêu thì đúng là việc đau khổ muốn chết.

Tôi đến trước mặt Trần Nhã, giữ vai bà ấy nói: "Dì Trần, lần này tôi sẽ cho Lý Cô Tiếu biết, có tôi ở đây, ông ta đừng hòng không chế và can thiệp vào cuộc đời dì nữa, nếu ông trời không bạc đãi tôi, để tôi đứng vững ở Nam Kinh, tôi chắc chắn sẽ bảo vệ dì thật tốt."

Dì Trần nhìn anh Đậu, cái bóng đèn to tổ chảng trong phòng một cái, đỏ mặt, bà ấy nói: "Được rồi, tối nay tối đi tìm cậu, giờ tôi phải về công ty giải quyết công việc."

Tôi gật đầu, rời đi cùng Trần Nhã. Bà ấy đến công ty, còn tôi thì đến Cẩm Tú, giờ chúng tôi ở căn phòng trên tầng thượng, tôi và anh Đậu ở cùng một phòng, Đoàn Thanh Hồ và Tam gia mỗi người một phòng, lúc chúng tôi về, thì thấy Tam gia đang đánh nhau với Đoàn Thanh Hồ, hai cây đao kép, hai người họ mỗi người một cây, ngang tài ngang sức.

Tôi ngồi xuống lặng lẽ nấu một ấm trà, sau khi hai người họ đều mồ hôi đầm đìa kết thúc trận đấu này, rót chén trà cho họ, Tam gia nói cảm ơn, hỏi tôi định bao giờ thì gặp Tôn Nam Bắc? Tôi nói: "Tôi đã hẹn anh ấy lúc đi trên đường rồi."

Tam gia gật đầu, không nói nữa, Đoàn Thanh Hồ lại nói: "Trần Danh, lát nữa đi luyện hai bộ quyền pháp."

Tôi "ờ" một tiếng, nghĩ một lúc, nói: "Đúng rồi, hai hôm nữa Tô Nhược Thủy có lẽ sẽ đến đây."

Con ngươi Đoàn Thanh Hồ hơi tối lại, không nói gì, anh Đậu thì hơi khinh thường nói: "Cô ta đến làm gì?"

Tôi nói: "Em nói với mọi người một chút, hi vọng thẳng thắn với mọi người, không muốn đến lúc đó mới nói."

Nói đến đây, tôi nhìn Đoàn Thanh Hồ, thấy chị ấy bình tĩnh uống trà, hiểu chắc chắn chị ấy không bận tâm việc có thêm một người phụ nữ bên cạnh tôi, vì chị ấy không yêu tôi.

Nhận ra việc này cứ như có cái gai đâm sâu vào tim tôi, nhưng có đau đến mấy tôi cũng biết rõ là mình gieo gió gặt bão, tôi không một lòng một dạ được, đương nhiên không dám mong người phụ nữ tốt như chị ấy sẽ rung động với kẻ sở khanh như tôi.

Anh Đậu hỏi tôi chắc không phải vẫn còn ảo tưởng gì với Tô Nhược Thủy chứ? Tôi cười mà không đáp, anh ấy lo lắng nói Tô Nhược Thủy lại đến lừa tôi, hại tôi, tôi nói: "Anh yên tâm đi, em có giới hạn, biết mình đang làm gì."

Anh Đậu gật đầu, nói: "Cậu biết là được."

Đoàn Thanh Hồ đột nhiên đặt cốc nước xuống, tim tôi thắt lại, quay mặt nhìn chị ấy, chị ấy nhìn tôi nói: "Ai theo cạnh cậu cũng không vấn đề gì, nếu cô ta có ý định hại cậu, thì tôi chắc chắn sẽ không giữ cô ta."

Chị ấy nói xong thì đứng dậy rời đi, như một con thiên nga kiêu ngạo.
...

Được một lúc, thì Tôn Nam Bắc đến, một năm không gặp, trông anh ấy gầy đi nhiều, cũng sắc bén hơn không ít, khí chất cà lơ phất phơ trên người đã được thay thế hoàn toàn bởi khí chất sắc sảo, nếu nói anh ấy ngày trước khiến người ta nhớ đến quản lý trật tự thành phố, thì anh ấy hiện giờ lại như bộ đội đặc nhiệm, vô cùng có sức sống, như một con dao nhọn.

Thấy tôi, Tôn Nam Bắc đưa một tập tài liệu cho tôi, nói: "Anh Danh, ở đây có hai phần tài liệu, một phần là tài liệu đám người dưới chướng tôi, một phần là tài liệu đám người dưới chướng Bào Văn."

Tôi nhận tài liệu, sau khi đọc kĩ, thì hiểu đại khái về những người này, đặt tài liệu xuống, tôi xúc động nói: "Tôn Nam Bắc, không ngờ cuối cùng người bằng lòng đứng cạnh tôi lại là anh."
Tôn Nam Bắc đột nhiên nở nụ cười bí hiểm khó lường, nói: "Anh Danh, anh vẫn chưa hiểu à?"

Tôi nhìn anh ấy với ánh mắt quái lạ, hỏi anh ấy hiểu gì? Anh ấy nói: "Từ ban đầu tôi đã là người ủng hộ đại tiểu thư tuyệt đối, lần đó tôi khiêu khích anh là cố tình tạo cơ hội cho anh tàn nhẫn, để làm những người khác sợ."

Nói xong, anh ấy xòe tay ra, vết sẹo dữ tợn kia đập vào mắt tôi, anh ấy nói: "Người anh em, cái này đau thật, nhưng ‘Tần Thục đánh nhau’ mà, khiến tôi thấy chịu một đòn này đáng! Còn về việc giờ sao tôi lại bằng lòng theo anh, thứ nhất là tôi đã hứa với đại tiểu thư, dù một ngày nào đó anh ngã xuống, tôi cũng sẽ đi theo anh, con người tôi từ trước tới nay không nuốt lời, thứ hai là tôi phục anh thật."

Lời của Tôn Nam Bắc vang lên bên tai tôi, dù thế nào tôi cũng không ngờ, thì ra mọi việc lúc đó đều do Tống Giai Âm sắp xếp, để giúp tôi ra oai. Nhớ lại người con gái như yêu nghiệt kia, lòng tôi có cảm giác khác thường, cô ấy đối với tốt quá tốt, tốt đến mức tôi vô cùng xấu hổ, khiến tôi không biết báo đáp cô ấy thế nào.
Tôn Nam Bắc lúc này nói: "Anh Danh, anh xem những đứa phản bội kia không cần nữa luôn hay là cướp đồ trong tay chúng?"

Tôi lạnh lùng nói: "Không phải cướp, mà là "lấy", lấy lại thứ thuộc về chúng ta, đó là thứ Giai Âm tặng cho tôi, ai cũng không có tư cách lấy đi."

Ngừng một lát, tôi nói: "Nhưng việc này cần làm từ từ, không vội được, tôi nay các anh em nào có thể gọi đến được thì gọi hết, ngoài ra, bố trí phòng 308 theo sắp xếp của tôi."

Phòng 308 là căn phòng tôi định "mời tiệc" Lý Cô Tiếu, tôi biết đám người dưới chướng ông ta đều rất giỏi, dù có Trần Nhã giúp thì tôi cũng phải ứng phó cẩn thận, nên tôi đã nghĩ xong kế hoạch chi tiết trên đường rồi.

Nói kế hoạch với Tôn Nam Bắc, anh ấy tỏ vẻ đã hiểu, đứng dậy nói anh ấy đi chuẩn bị.

Sau khi anh ấy đi, tôi đến trước cửa sổ sát đất, đánh quyền một lúc, sau khi đánh xong lại đọc sách một lát, đến tận lúc sắp đến giờ, tôi, Đoàn Thanh Hồ, Tam gia, anh Đậu và Triệu Côn Bằng, năm người chúng tôi mới cùng đến căn phòng.
Chín giờ, trưởng ca đúng giờ báo với chúng tôi, nói Lý Cô Tiếu dẫn một nhóm người đến Cẩm Tú, Tam gia ngay lập tức để họ lên lầu, cùng lúc đó, Trần Nhã gửi tin nhắn cho tôi, nói bà ấy đang ở trong một căn phòng ở tầng hai, tôi nói với Tam gia một tiếng, Tam gia cử người đến phòng đó ngay, hoàn thành việc mà tôi đã lên kế hoạch trước.

Cửa đột nhiên bị người đẩy ra, tiếp đó, một nhóm người hùng hổ đi vào, chướng mắt nhất chính là Lý Cô Tiếu mặc chiếc áo gió dài màu đen, ông ta giống như trước, mặt lúc nào cũng cười nho nhã, đôi mắt lại âm u đáng sợ, cả người tràn ngập sát khí, nếu người nhát gan gặp ông ta chỉ tám phần mười sẽ tè ra quần.

Ánh mắt Lý Cô Tiếu nhìn qua nhìn lại giữa tôi và Đoàn Thanh Hồ, cười giả lả nói: "Tao từng nói, nếu bọn mày dám quay về Nam Kinh, tao sẽ đuổi tận gϊếŧ tuyệt bọn mày."
Đúng là đơn giản thô bạo như cũ! Tôi trầm giọng nói: "Lý Cô Tiếu, tôi đã nói với Bào Văn rồi, lần này chúng ta hợp tác đóng kịch."

Lý Cô Tiếu khinh thường nhếch mép, nói: "Mày nghĩ tao sẽ hợp tác với mày chắc? Tao không cần biết ai đứng sau lưng mày, mày có gia thế gì, tao chỉ cần mạng mày, việc này chắc chắn sẽ không thay đổi."

Ông ta nói xong, Nhất Diệp Phù Bình tấn công tôi trước, mà ông ta vừa di chuyển, mười mấy người sau lưng Lý Cô Tiếu cũng xông đến, tôi cười với ông ta, nói: "Lý Cô Tiếu, ông tưởng tôi sẽ ngồi đây chờ chết à?"

Tôi vừa dứt lời, trần nhà đột nhiên rơi một đống bột trắng, bột trắng này như lớp tuyết dày đột nhiên lấp cả người đám Nhất Diệp Phù Bình, cùng lúc đó, tường hai bên đột nhiên dịch chuyển, mười mấy người lao ra từ bên trong, những người này đều cầm súng nước, họ đều giữ chặt cò súng, cột nước bỗng chốc bắn lên người đám người này, thoáng cái, bao người kêu thảm thiết không dừng, rất nhiều người nằm xuống đất lăn lộn.
Bột trắng này chính là vôi sống tôi bảo Tôn Nam Bắc để trong đèn, khi vôi sống rơi lên người những người này, tôi lại bảo bọn Tôn Nam Bắc dùng súng nước bắn lên người họ, vôi sống gặp nước sẽ nóng lên, nhiệt độ cao thậm chí có thể luộc trứng gà, da của những người này vì vậy sẽ như bị thiêu đốt, có người thậm chí còn bị bỏng mù mắt, làm gì còn năng lực tấn công?

Tôi nhìn Nhất Diệp Phù Bình, lão này đúng là giỏi, vừa thấy súng nước thì đã nhanh chóng lùi lại nhiều bước, đồng thời tóm lấy một người làm lá chắn, nên không bị thương nghiêm trọng lắm.

Giỏi, giỏi thật!

Nụ cười trên mặt Lý Cô Tiếu thoáng cái biến mất, ông ta nhìn tôi, nói: "Muốn chết?"

Tôi cười nói: "Đúng thế, ông đúng là muốn chết!"

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement