Đêm nay có kịch hay - Trần Danh (Truyện full)

Advertisement
Sau đó Bào Văn còn cự nự mẹ mấy câu, ý bảo mẹ đừng can thiệp vào chuyện của mình nữa rồi bước lên tầng trên đôi giày cao gót.

Tôi sợ tới mức ngồi im trên ghế không dám nhúc nhích, giả vờ như không hay biết gì.

Rất nhanh thôi Bào Văn đã về tới phòng, tôi vội vàng nở nụ cười bước ra đón, vươn tay cầm túi cho cô. Nhưng cô lại đẩy tôi ra, bảo tôi cút đi.

Tôi không dám phản ứng gì, tiếp tục đi theo sau lưng cô xum xoe lấy lòng.

Cô không quan tâm tới tôi mà tiến thẳng vào phòng tắm tắm rửa. Xong xuôi cô bước ra, mặc một bộ đồ thể thao vừa vặn cỡ người, tôn lên dáng mình cao ráo lả lướt.

Bào Văn thích tập aerobic, thế là cô bèn nhảy ngay trước gương, nhìn cơ thể hoàn hảo của cô uốn éo trước mắt mình mà tôi cũng đâm nóng nảy bứt rứt.

Nhìn bóng lưng cô mà tôi không nén nổi ý nghĩ, cô ấy là vợ tôi mà, tại sao tôi không thể chiếm lấy cô ấy?

Lúc này Bào Văn chợt bắt gặp tôi nhìn trộm cô qua gương. Có lẽ do còn chưa hết giận nên cô tiến thẳng tới chỗ tôi, cho tôi một bạt tai, mắng: "Cậu có tư cách gì mà nhìn tôi, cậu mà còn nhìn nữa tôi sẽ móc mắt cậu ra đấy."

Ở vùng quê chúng tôi, đàn ông bị phụ nữ đánh chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất, nhưng tôi chỉ có thể nhẫn nhịn. Tôi giả vờ như không nghe được lời cô nói, mơ màng nhìn cô rồi chạy vào nhà tắm.

Vào phòng rồi tôi mới hiểu ra. Chắc chắn mẹ Bào Văn đã gỡ camera trong phòng nên cô ấy mới dám đối xử ngang ngược với tôi như vậy, cô ấy đã không cần diễn kịch nữa rồi.

Mà tôi cũng biết thử thách thật sự mới chỉ vừa bắt đầu, chẳng biết một Bào Văn không phải diễn kịch nữa sẽ đối xử với tôi thế nào đây. Trong mắt cô tôi không phải đàn ông, thậm chí chẳng bằng một con người, dường như cô coi tôi như là một con chó được bỏ tiền ra mua về.

Tôi nhục nhã, mở nước tắm rửa. Bộ đồng phục tiếp viên và tất quần của Bào Văn mới thay lúc trước vẫn đang đặt bên cạnh. Thế là cuối cùng một chàng trai trẻ khí huyết bừng bừng như tôi cũng không nín nhịn nổi phải vươn tay về phía đôi tất...

Nào ngờ lúc này Bào Văn đẩy cửa phòng tắm ra, vừa khéo lại thấy cảnh này, cô bèn xông tới đập vào ót tôi. Sau đó, cô rút ngay điện thoại ra đánh chữ cho tôi nhìn, cô bảo từ hôm nay tôi không được động vào đồ của cô nữa, đến giờ ngủ cũng không được nằm trên giường cô, phải xuống đất mà ngủ.

Tôi không dám cãi, chỉ đành gật đầu.

Thế là chúng tôi bắt đầu trải qua những ngày tháng ở cùng phòng nhưng không chung giường. Bào Văn rất nóng tính, lại thêm cả sự nhẫn nhịn nhượng bộ của tôi, cô thành ra được voi đòi tiên, cô ấy mắng mỏ tôi không chỉ một lần, mà thậm chí còn ra tay đánh tôi nữa. Có lúc tôi thật sự nghĩ tới việc dẹp bỏ chuyện cưới xin này, ly hôn với cô ấy. Nhưng tôi đã cầm bốn mươi nghìn tệ tiền lễ của nhà Bào Văn, mà tháng nào cô ấy cũng đưa tôi ba nghìn tệ, tôi không đành lòng ly hôn.

Có lúc tôi tự an ủi bản thân rằng đi làm cái công việc bẩn thỉu mệt nhọc, khổ sở mệt mỏi biết chừng nào mà chỉ kiếm được vài nghìn tệ, thế mà ở đây tôi chỉ cần nuốt giận vào bụng thôi là đã có tiền rồi. Cứ tạm coi đây là một công việc, sau này có cơ hội phát triển thì tôi sẽ ly hôn.

Bị đánh bị mắng thì tôi còn có thể nhịn, tuy nhiên rất nhanh sau đó có một chuyện khiến tôi không thể chịu đựng đã xảy ra.

Hơn mười một giờ tối hôm đó, tôi vốn nằm ngủ dưới đất rồi thì đột nhiên chuông điện thoại của Bào Văn reo lên.

Cô ấy tưởng tôi không nghe được gì nên chẳng hề đề phòng mà nhận máy ngay, cất giọng nũng nịu: "Cuối cùng cưng cũng về nước rồi à? Người ta nhớ cưng chết mất."

Nghe câu này tôi vẫn còn chưa ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, mà còn nghĩ phụ nữ với nhau cũng thường hay nói chuyện bằng giọng điệu này.
Nhưng câu sau của Bào Văn khiến tôi có cảm giác như bị sét đánh. Cô cất giọng ngọt ngào: "Cưng đặt phòng khách sạn rồi à? Nóng vội thật đấy, được, người ta tới ngay đây."

Tôi là dân quê, dù không bắt kịp được với nhịp điệu của thời đại nhưng cũng chẳng phải kẻ ngốc, có dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết Bào Văn đã nɠɵạı ŧìиɧ rồi!

Khi ấy tôi tức tới nỗi muốn hộc máu, làng chúng tôi mà có người nɠɵạı ŧìиɧ thì người này sẽ bị xì xào nhiếc móc sau lưng suốt cả đời, bẽ mặt tới mức phải uống thuốc trừ sâu tự sát.

Tôi rất muốn lao ra tóm lấy đầu Bào Văn, hỏi cô chuyện này là thế nào, nhưng tôi lại không dám. Tôi chỉ có thể nhắm chặt mắt lại giả vờ như đang ngủ.

Tôi thấy tim mình như đang rỉ máu, mà cũng có cảm giác khó hiểu vô cùng, Bào Văn đã có người đàn ông khác rồi thì tại sao không kết hôn với anh ta đi mà lại tìm đến một tên "câm điếc" như tôi?
Với nhan sắc của cô ấy thì muốn tìm loại đàn ông thế nào chẳng được?

Nhưng nghĩ đến cuộc điện thoại ban nãy của cô ấy, tôi lờ mờ đoán được gì đó, chẳng lẽ Bào Văn là người thứ ba?

Lúc bấy giờ Bào Văn đã thay một bộ váy liền xinh đẹp quyến rũ, trang điểm nhẹ rồi rời đi.

Tôi thoáng ngẩn ra trong chốc lát, cuối cùng mới nghiến răng lặng lẽ bám theo, tôi muốn xem xem đêm nay người vợ kiêu ngạo lạnh lùng không coi chồng ra gì của tôi sẽ đi tằng tịu với tên đàn ông nào.

Rời nhà, tôi bắt một chiếc taxi bám theo cô từ xa, rất nhanh sau đó cô đã tới khách sạn hạng sang Shangri-La, hình như tiền phòng một đêm ở đây cũng phải hơn cả nghìn tệ, nỗi phẫn nộ của tôi cũng hạ xuống tức thì, tên đàn ông kia là kẻ có tiền, tôi lấy gì mà đọ với người ta?

Tôi vào khách sạn theo Bào Văn, trơ mắt nhìn cô tiến vào một căn phòng, cuối cùng cũng chẳng đủ dũng khí bước vào bắt quả tang.
Tôi ngồi một mình dưới sàn, gục xuống đầu gối, lòng nghẹn ngào chực khóc nhưng lại không khóc nổi.

Vốn tôi không bao giờ hút thuốc nhưng giờ lại đi mua một bao thuốc, hút một hơi hết nửa bao, cổ họng như bốc khói rồi mà vẫn không nén nổi nỗi bất lực trong lòng mình.

Vợ tôi vào khách sạn cùng kẻ khác, còn tôi thì chẳng dám ho he gì, tôi có còn là đàn ông không?

Cuối cùng, tôi quyết định quay phim, lúc về đưa cho mẹ Bào Văn xem, như vậy thì dù có ly hôn bọn họ cũng sẽ không đòi tiền lễ của tôi do Bào Văn đã nɠɵạı ŧìиɧ trước.

Vậy nên tôi mới nấp ở cuối hành lang, đợi đến khi Bào Văn và tên gian phu kia ra ngoài.

Đợi đến hơn ba giờ sáng, cửa phòng Bào Văn đột nhiên mở ra, tôi lập tức lấy điện thoại lén quay phim.

Đầu tiên là Bào Văn bước khỏi phòng, rất nhanh sau đó có một người cũng tiến ra theo. Khi ấy tim tôi đã sắp nhảy ra khỏi cổ họng rồi, nhưng rồi lại phát hiện ra người này không phải đàn ông, đó là phụ nữ, người phụ nữ này còn vô cùng xinh đẹp, đẹp theo kiểu quyến rũ ma mị, vừa nhìn đã thấy giống hồ ly tinh.
Tôi nghĩ, không phải chứ, Bào Văn cùng một người phụ nữ khác phục vụ đàn ông sao?

Nhưng rất nhanh sau đó tôi đã ý thức được chuyện không phải như vậy, vì Bào Văn ôm lấy eo cô hồ ly tinh này, gọi cô ta là vợ, bảo rằng muốn đi ăn khuya.

Lúc này tôi mới hiểu, hóa ra người cắm sừng tôi không phải đàn ông, mà là một người phụ nữ!

Biết được bí mật này tôi vẫn không hề thấy vui chút nào, ngược lại, tôi càng thêm đau lòng, Trần Danh tôi còn không bằng cả một người phụ nữ sao? Chẳng lẽ những thứ cô ta cho Bào Văn, tôi lại không thể cho cô ấy ư?

Thấy bọn họ tiến tới ngày một gần, cảm nhận được vẻ lạnh lùng kiêu ngạo ở Bào Văn, cuối cùng tôi vẫn sợ hãi quay đầu chạy mất.

Tôi chạy một mạch mấy cây số như điên trên đường, đến khi người đầm đìa mồ hôi mới trở về cái ngôi nhà lạnh như băng kia.
Tôi bất lực nằm trên giường, nhớ lại từng cảnh một khi mình cưới Bào Văn, cuối cùng tôi cũng hiểu được mọi chuyện. Rốt cuộc tôi cũng biết tại sao Bào Văn lại cưới một tên "câm điếc" như tôi làm chồng rồi, tôi cũng hiểu tại sao cô ấy lại lừa mẹ mình, hóa ra vì Bào Văn không hề thích đàn ông!

Tôi nên làm sao đây? Giả vờ như không biết gì sao? Hay là vạch mặt cô ấy rồi ly hôn đây?

Cuối cùng, tôi quyết định vẫn cứ nhẫn nhịn trước đã, tôi phải tìm một lối thoát tử tế cho bản thân mình rồi sau đó mới giải quyết cuộc hôn nhân với Bào Văn.

Nhưng vài hôm sau, Bào Văn lại làm một chuyện khiến tôi hoàn toàn phát điên.

Sáng sớm hôm ấy Bào Văn đã rời nhà, khi trở lại cô ấy ném cho tôi một tờ giấy rồi gõ chữ nói với tôi: Hôm nay mẹ sẽ tôi tới đây, lát nữa cậu hãy đưa bản báo cáo nào cho bà ấy xem, bảo bà ấy rằng mình sẽ tích cực điều trị, bác sĩ nói chỉ cần chữa trị nửa năm là khỏi bệnh, bảo rằng mình sẽ làm một đứa con rể tốt.
Tôi hoài nghi cầm lấy tờ giấy, xem xong, tôi sững sờ.

Đây là một tờ phiếu xét nghiệm của bệnh viện, người xét nghiệm là tôi, kết quả xét nghiệm nói tôi vô sinh!

Sao Bào Văn có thể làm nhục tôi hết lần này tới lần khác như vậy?

Giờ phút này, một ý nghĩ điên rồ bắt đầu nảy sinh trong lòng tôi. Bào Văn, cô được lắm, không phải cô bảo tôi vô sinh sao, vậy tôi lại càng không để cô được như ý!

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement