Đêm nay có kịch hay - Trần Danh (Truyện full)

Advertisement
Tôi vẫn luôn tưởng rằng khi Triệu Kiến Hoa và Vương Khải Uy cùng một giuộc, là thời cơ tốt để tôi bắt được hai người bọn họ chỉ trong một lần, nhưng không ngờ rằng khi tôi đang đợi cơ hội, Vương Khải Uy cũng đang chờ cơ hội đó, thứ tôi đợi chính là sự thật, ông ta chờ lại là một thời cơ tốt để vu oan giá họa, cũng là để tự tay tôi làm ầm ĩ chuyện này, sau đó đẩy bản thân vào tù và không có cách nào thoát khỏi.

Thủ đoạn này thật sự là cao siêu! Lần này, tôi thua tâm phục khẩu phục, dù thế nào tôi cũng không ngờ rằng kế hoạch của bản thân lại bị Vương Khải Uy nhìn thấu dễ dàng như vậy, cố gắng suy nghĩ xem, bản thân rốt cuộc đã để lộ ra sơ hở nào? Là hành động của Tam gia quá nóng vội, nên ngược lại khiến cho ông ta hoài nghi? Hay là Vương Khải Uy đã hiểu thấu tôi, biết tôi không thể nào tin tưởng hoàn toàn vào Triệu Kiến Hoa, cho nên đã sắp xếp toàn bộ xong từ sớm?

Chỉ là hơn cả những thứ này, điều càng khiến cho tôi kinh hãi đó chính là Triệu Kiến Hoa lại cam tâm tình nguyện làm con rối của Vương Khải Uy, cần phải biết rằng, ông ta cách vị trí đứng đầu Nam Tân chỉ còn một bước nữa, nhưng ông ta lại vì giúp Vương Khải Uy loại trừ tôi, mà vứt bỏ tiền đồ sáng lạn, thậm chí cam lòng chịu tai họa ngục tù, Vương Khải Uy này rốt cuộc có gia thế thâm sâu như thế nào?

Đang suy nghĩ những điều này, Vương Duy hỏi tôi nghĩ gì đó? Tôi nói hết suy nghĩ của mình ra, ông ấy thản nhiên nói: "Sao cháu có thể xác định Triệu Kiến Hoa là đang giúp Vương Khải Uy vậy? Biết đâu, Triệu Kiến Hoa cũng là bị ông ta hãm hại thì sao?"

Tôi lắc đầu, nói một cách chắc chắn: "Không, trước khi cháu đến, Triệu Kiến Hoa đang che chở bảo vệ cho Vương Khải Uy, khiến cháu tưởng rằng Vương Khải Uy đã chiếm được sản nghiệp của Diệp Phong, cũng bởi vậy cháu mới yên tâm rời khỏi Nam Tân, nghĩ rằng có thể bình chân như vại, nếu không thì cháu cũng sẽ không rơi vào bước đường này."

Vương Duy gật đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: "Xem ra Vương Khải Uy này không đơn giản, nhưng tài liệu mà chú có được cho thấy rằng, ông ta chỉ là một doanh nhân ở Thương Hải mà thôi, sao có thể có gia cảnh vững vàng như vậy được? Hay là, có người làm lu mờ gia cảnh của ông ta, bảo vệ cho ông ta, để phòng ngừa chúng ta điều tra ra thông tin thực sự của ông ta."

Tôi nói: "Không sai, đây là một kiểu bảo vệ ông ta, cũng là bảo vệ thế lực ở phía sau lưng ông ta."

Vương Duy bảo tôi đừng nóng vội, những thông tin ông ấy điều tra được đều là giả, cho nên đã sử dụng tất cả mối quan hệ có thể dùng, tiếp tục thăm dò.

Tôi gật đầu, thế nhưng trong lòng cũng không ôm nhiều hy vọng lắm, phải biết rằng Tống Giai Âm đã sớm điều tra từ lâu, nhưng ngay cả cô ấy cũng không cho tôi được tài liệu chuẩn xác gì, thì đừng nói đến Vương Duy. Vương Duy dù có lợi hại thế nào, chênh lệch thân phận với Tống Giai Âm ra sao, có một số chuyện ông ấy cũng không thể chạm tới, còn tôi thì càng không cần phải nói nữa.

Tôi không khỏi nhớ tới ‘Đại ca’ thần bí ẩn trốn ở thủ đô, ngẫm nghĩ xem chuyện này liệu có liên quan tới ông ta hay không? Còn nữa, lúc trước Tô Cảnh Hoa nói với tôi, ông ta là anh em tốt của bố tôi, nhưng tôi hỏi thăm Vương Duy, Vương Duy nói rằng ở thủ đô bên kia quen biết vài người anh em của bố tôi, ngoại trừ một người đã qua đời, những người khác sau khi bố tôi xảy ra chuyện đã rời khỏi thủ đô, có người tạo mối quan hệ với ông ta làm bá chủ một phương, nhưng có nhiều người lựa chọn cuộc sống yên ổn, ông ấy thỉnh thoảng lại tụ họp lại với những người "bạn cũ" này, nên vẫn rất hiểu rõ tình hình của bọn họ.

Cho nên tôi liền nghĩ, thứ gọi là "anh em" của bố tôi, thật sự tồn tại sao? Hay thực ra là Tô Cảnh Hoa đang đánh lừa tôi?

Đoạn Thanh Hồ vỗ cánh tay tôi, bảo tôi đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, tôi định thần lại, gật đầu, ngẫm nghĩ thì thấy tôi thật sự đã nghĩ quá nhiều rồi, bây giờ những điều cần nghĩ không phải là những điều này, mà là phải thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm như thế nào.
Nghĩ đến đây, tôi bảo bọn họ trở về trước, chờ tin của tôi, nếu thật sự không được, thì tôi sẽ lợi dụng Hàn Thanh Chí, mượn lực đánh lực, ép Vương Khải Uy kia lùi lại từng bước.

Vương Duy và Đoàn Thanh Hồ đành phải rời đi trước, chờ bọn họ đi khuất, tôi vừa nghĩ đến chuyện đó vừa đi tới nhà giam ở phía trước, còn chưa đi đến nhà giam, chợt nghe có người hét lên đã xảy ra chuyện, giọng nói đó là từ quản ngục chúng tôi truyền ra. Trong lòng tôi căng thẳng, lập tức chạy vọt vào trong, đập vào mắt là cảnh tượng mà tôi không bao giờ tưởng tượng nổi: chỉ thấy Cẩu Tử quỳ trên đất, dây thừng quấn chặt ở cổ, trợn tròn mắt, lè lưỡi ra, rõ ràng là đã tắt thở, đám người Giọng ái đều kinh hoàng hoảng sợ, sau khi nhìn thấy tôi đi vào, bọn họ vội đi tới hô lên "Đại ca."
Quản giáo vội chạy nhanh tới dìu Cẩu Tử xuống, tôi hỏi Giọng ái có chuyện gì vậy? Đồng thời ánh mắt quét trên mấy người này, tự hỏi rằng liệu kẻ gϊếŧ người có phải là một trong số bọn họ hay không, bọn họ bị tôi nhìn chằm chằm, liền mềm nhũn cả hai chân, Giọng ái nuốt nước bọt nói: "Đại ca, tôi vừa mới đi vào phòng, mấy người bọn họ cũng vừa mới tắm xong, kết quả là vừa vào thì thấy... thì thấy Cẩu Tử đã thắt cổ chết rồi!"

Cẩu Tử sao có thể thắt cổ được? Hắn căn bản không dám thắt cổ, bởi vì tôi từng nói, nếu như hắn chết, tôi sẽ khiến cho người nhà của hắn chết cùng, cho dù tôi thật sự sẽ không làm điều đó, nhưng trong mắt hắn, tôi chắc hẳn là một kẻ tội ác tày trời, chắc chắn tất cả những điều tôi làm đều là chuyện ác, cho nên uy hϊếp của tôi chắc chắn có ích, hắn tuyệt đối không dám chết.
Vậy thì, tại sao Cẩu Tử lại chết? Là chịu đựng nỗi uy hϊếp lớn hơn mà chết, hay là bị hại chết, mục đích của chuyện này có phải là muốn nhằm vào tôi hay không? Nghĩ vậy, tôi hỏi: "Các người sao lại vừa khéo đi tắm cùng nhau như vậy?"

Người trước đó đã la hét vội nói: "Đại ca, là ý của cấp trên, bọn họ nói hôm nay cho chúng tôi tắm sớm mười phút, còn nói chúng tôi có thể tắm nhiều hơn hai mươi phút, tôi vốn khát nước, nên muốn về sớm để uống nước, kết quả lúc đó cửa phòng tắm đã bị khóa lại, hết thời gian, chúng tôi mới được thả ra."

Hắn nói xong, trong lòng tôi cũng đã có đáp án chính xác, vậy thì nhất định chính là Cẩu Tử đã bị người khác gϊếŧ. Nghĩ đến đây, tôi đi từng bước tới phía trước. Lúc này Cẩu Tử đã được đặt nằm trên mặt đất, tôi ngồi xổm xuống nâng cổ hắn lên, mấy người quản giáo tiến vào lập tức đè sát tôi xuống đất, tôi không phản kháng, bởi vì phản kháng chỉ khiến cho đối phương thêm kiêu ngạo hống hách, bây giờ tôi không thể hành động liều lĩnh, chỉ có thể nhẫn nhịn.
Tôi nghĩ tới dấu vết trên cổ Cẩu Tử, là hai đường dây hằn lên, một đường sâu và một đường nhàn nhạt, cả hai đường tuy rằng có khoảng cách không lớn, thậm chí là hơi trùng nhau, nhưng tôi vẫn có thể nhìn ra, tôi nghĩ, Cẩu Tử đã bị siết cổ cho tới chết, hơn nữa người siết cổ hắn vì để làm giả hiện trường, nên khi siết cổ đã cố ý dựng thẳng dây thừng lên, nhưng dù sao không phải thật sự tự sát, cho nên vẫn hơi lệch.

Nghĩ như vậy, trong đầu tôi xuất hiện một hình ảnh, sau khi Cẩu Tử bị người ta đưa đi gặp một người, lời nói của Cẩu Tử không lừa người này, hoặc là nói, người này cảm thấy năng lực làm việc của Cẩu Tử quá kém, nên nghĩ đến việc dùng cách tốt hơn để đối phó tôi, cách này chính là gϊếŧ chết Cẩu Tử, rồi mang xác tới nhà giam, sau đó tạo hiện trường giả.
Nhưng thật sự là như vậy sao? Tôi vẫn cảm thấy bản thân giống như tự đâm đầu vào chỗ nào đấy, bởi vì nếu đối phương thật sự muốn sử dụng Cẩu Tử để đối phó tôi, hắn tự sát thực sự có thể tạo ảnh hưởng lớn tới tôi sao? Cho dù nói hắn là bị tôi ngược đãi mà tự sát, tôi cũng không thể bị phán tội chết được.

Hơn nữa tôi có bằng chứng ngoại phạm, chuyện đám người Vương Duy tới thăm, cũng không phải là chuyện có thể tùy ý biến mất, cho nên nếu bọn họ muốn cái chết của Cẩu Tử giá họa lên người tôi, nếu nói là tôi gϊếŧ người rồi tạo hiện trường giả, thì cũng không logic.

Người ở phía sau lưng, rốt cuộc là đang có âm mưu gì?

Một quản giáo dùng súng nhắm vào tôi, nói: "Không được nhúc nhích!"

Tôi không động đậy, đám người Giọng ái cũng sợ tới mức ngồi xổm xuống, một người cầu xin tha thứ, nói rằng chuyện này không liên quan đến bọn họ, tôi nghĩ nếu tôi thật sự rơi vào bẫy, mấy người này nhất định sẽ sớm bán đứng tôi.
Đang suy nghĩ, một quản giáo lấy ra từ gầm giường của Cẩu Tử một tờ giấy, anh ta mở ra rồi nhìn, đột nhiên trợn mắt lên nhìn tôi, quát: "Đưa người này đi!"

Hai quản giáo kéo tôi đứng lên, còn có một quản giáo cầm súng chĩa vào đầu tôi để tôi không nhúc nhích, tôi nói: "Bắt tôi thì được thôi, nhưng dù sao các người cũng phải cho tôi một lý do chứ?"

Tên quản giáo đi tới, đặt tờ giấy trước mặt tôi, nói: "Vì sao bắt anh? Tự anh nhìn đi!"

Tôi nhìn chăm chú, chỉ thấy mặt bên trên viết thật to hai chữ: "Di thư".

Phía dưới di thư viết một câu như thế này: "Tôi thật sự là chịu không nổi sự tra tấn và xỉ nhục của số 7474, bố mẹ ơi, vợ, con trai ơi, con thật là có lỗi với mọi người, con đi trước một bước! Số 7474, người như mày nên xuống mười tám tầng địa ngục!"
Tôi đọc xong di thư, thầm nghĩ rằng những người này chuẩn bị cũng thật đầy đủ, thời gian ngắn như vậy mà ngay cả di thư cũng làm giả được, đây thực sự là mưu hại tôi gϊếŧ bạn cùng phòng của mình? Nhưng vu cáo hãm hại như vậy thì có gì tốt cho bọn họ? Hay là nói đây mới chỉ là bước đầu tiên đối phương muốn đòi mạng tôi, như vậy thì bước thứ hai...

Tôi không khỏi liếc nhìn mấy người quản giáo này một cái, hai người quản giáo lôi kéo tôi ra ngoài cửa, một khẩu súng vẫn dí sát vào đầu tôi, còn người quản giáo cầm di thư ở phía sau nói: "Các người là bạn cùng phòng với 7474, cũng nên biết làm như thế nào rồi chứ?"

Giọng ái đầu óc ngu dốt vội nói: "Chúng tôi không biết gì hết!"

Cảnh ngục kia cười khẩy nói: "Không, các người phải nói toàn bộ chuyện ngày hôm nay ra ngoài, một chữ cũng không được thiếu, các ngươi phải để cho tất cả mọi người biết, số 7474 kiêu ngạo hống hách đến mức nào, ăn ở ngang ngược ra sao."
Mấy người kia lập tức phụ họa thêm: "Hiểu rồi hiểu rồi."

Cửa phía sau "loảng xoảng" một tiếng rồi đóng lại, tôi biết, tôi đã hoàn toàn bị đám người kia phản bội. Nhưng trong lòng tôi không có cảm giác gì, bởi vì vốn dĩ chúng tôi sẽ không có đồng minh nào là chắc chắn cả, dựa vào uy hϊếp để tạo thành đồng minh thì căn bản sẽ không lâu dài được, giống như quan hệ đồng minh của tôi và Triệu Kiến Hoa.

Lúc này, tôi bị đám người này áp giải, trong lòng không khỏi căng thẳng, bởi vì tôi biết, tôi rất có thể đang đi trên con đường chết....

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement