Đêm nay có kịch hay - Trần Danh (Truyện full)

Advertisement
Thấy tin nhắn cầu cứu của Bào Văn, tôi ngay lập tức quýnh lên.

Vì tình hình lần này rõ ràng khác hẳn, không phải đánh đấm bình thường, cô ấy có thể bị kẻ thù bắt cóc hay gì đó.

Còn tôi mặc dù từng đeo mặt nạ trình diễn màn anh hùng cứu mỹ nhân trước mặt cô ấy, nhưng đó cũng chỉ là tình huống đặc biệt, nếu để tôi đi đánh nhau với đám người đó, dù có đeo một trăm cái mặt nạ thì tôi vẫn chỉ là một tên nhát gan.

Đương nhiên, tôi quýnh lên còn vì tôi khá lo cho cô ấy thật. Việc này không liên quan đến tình yêu, chỉ là trách nhiệm của một người đàn ông, dù sao cô ấy cũng là vợ tôi, dù tôi không gánh được trách nhiệm này tôi cũng muốn gánh.

Do dự một lúc, tôi đeo mặt nạ lên, thay quần áo.

Vừa ra khỏi cửa, trong đầu vừa suy nghĩ.

Chẳng mấy chốc tôi đã phân tích được đại khái, tôi cảm thấy nếu thực sự là tình trạng nguy hiểm đến tính mạng hay gì, cô ấy không thể báo riêng cho tôi, dù sao tôi cũng không phải thần thánh gì, cô ấy sẽ không đùa với mạng sống của mình.

Vì vậy tôi bình tĩnh hơn nhiều, tôi nghĩ có lẽ là phiền phức tôi có thể giải quyết.

Nhưng để đề phòng bất trắc, tôi vẫn liên lạc với chàng trai tên Tráo Tử lần trước Bào Văn giới thiệu cho tôi khi giúp Trần Nhã.

Tráo Tử vẫn nhớ tôi, tôi cũng không nhắc đến việc của Bào Văn, chỉ nói muốn hắn giúp một việc, mượn mấy người để dùng.

Tráo Tử cũng khá nghĩa khí, có lẽ là nể mặt Bào Văn nên chẳng bao lâu sau hắn đã tập hợp với tôi, còn dẫn thêm năm, sáu anh em.

Tôi bảo họ đi thẳng đến gần sân bay, sau khi đến đó tôi mới nhận ra điểm đến là một xưởng dệt bỏ hoang.

Trước cửa xưởng dệt có hai người đang hóng gió, cứ nhìn quanh bốn phía.

Tôi nghĩ quả nhiên Bào Văn bị bắt rồi, nhìn tình hình này thì người của đối phương cũng rất nhiều, chúng tôi có lẽ không phải đối thủ của họ.

Đang chuẩn bị tiết lộ tình hình cho Tráo Tử thì hắn đột nhiên nhìn người hóng gió ở cửa xưởng dệt, nói: "Ơ, đấy không phải bọn Đại Kiện à?"

Tráo Tử thế mà lại biết đám bắt cóc Bào Văn, tôi vội hỏi hắn: "Bọn Đại Kiện là người thế nào, có lai lịch gì, có thù với Bào Văn?"

Tráo Tử kinh ngạc nhìn tôi một cái, cứ như tôi ngu lắm vậy.

Sau đó hắn mới nói với tôi: "Bọn Đại Kiện cũng là anh em với tôi, chúng tôi đều nghe lời chị Văn. Không lâu trước chị Văn mới gọi điện cho họ, bảo tập hợp lại mà, cũng không biết là có việc gì, thì ra là ở đây, chẳng lẽ là xử mấy đứa côn đồ có mắt không tròng?"

Nghe Tráo Tử nói xong, tôi sửng sốt, cái gì? Người đứng hóng gió là người của Bào Văn, hơn nữa còn là Bào Văn gọi họ đến?

Tôi cảm thấy không đúng lắm, liệu có phải Bào Văn bị người của mình bán đứng không?

Đang khó hiểu thì trong đầu tôi bất chợt xuất hiện một suy nghĩ.

Tôi đoán, liệu có phải là âm ưu của Bào Văn cố ý dụ tôi đến cứu cô ấy không?

Nghĩ tới đây, tôi vội mở miệng hỏi Tráo Tử: "Tráo Tử, cậu chắc hẳn nhận được sự tín nhiệm rất cao của Bào Văn nhỉ, lần trước cô ấy nói với tôi, cậu là người cô ấy cực kỳ coi trọng."

Được tôi khen như vậy, Tráo Từ liền cười, hắn cười nói: "Lại chẳng, có việc gì chị Văn cũng bảo tôi lên trước."

Tôi hỏi tiếp: "Vậy lần này thì sao, ngoài cậu không được gọi ra, thì cô ấy còn gọi những ai?"

Tráo Tử nói luôn: "Lạ thật, ngoài tôi và mấy anh em thân thiết của tôi, chị Văn hình như đã gọi hết anh em khác đến. Có việc gì thế nhỉ, chẳng lẽ tôi đã làm gì sai khiến chị Văn không vui?"

Nghe đến đây, tôi hơi hiểu ra. Tôi chắc không đoán sai, Bào Văn có lẽ không bị bắt thật, bảo tôi đến cứu là cô ấy đang lừa tôi.
Còn nguyên nhân không gọi Tráo Tử và anh em của hắn là vì những người này tôi đã từng gặp, cô ấy sợ tôi nhận ra thì họ sẽ bị lộ.

Nhưng sao Bào Văn lại phải lừa tôi như vậy?

Tôi cảm thấy có hai khả năng, một là muốn thử tôi, xem tôi có bằng lòng chiến đấu đổ máu vì cô ấy không, hai là cô ấy chắc chắn cũng muốn nhìn rõ mặt tôi, nhưng cô ấy không tiện ra tay ép tôi tháo ra, nên mới muốn sử dụng khổ nhục kế, mượn tay người khác khiến tôi bại lộ.

Nếu thực sự là vậy thì tôi phải thừa nhận, Bào Văn này đúng là nhiều thủ đoạn thật. Trông có vẻ ngang ngược thô lỗ, thực ra cũng là không thiếu mưu kế của phụ nữ.

Lần này tôi hơi do dự rồi, rốt cuộc tôi có nên đi "cứu cô ấy" không?

Cuối cùng tôi không quan tâm nữa, đưa ra một quyết định to gan.

Tôi nói với bọn Tráo Tử là không có việc gì nữa, sau đó để họ đưa tôi về trạm xăng gần đó, tôi vẫn nói với Tráo Tử việc hôm nay tôi tìm hắn không cần nói với Bào Văn. Tôi ám chỉ với hắn sau này tôi sẽ là người đàn ông của Bào Văn, sẽ cất nhắc hắn, hắn cũng rất biết điều nói chắc chắn sẽ nghe theo sự dặn dò của anh Hề.
Sau khi bọn Tráo Tử đi, tôi mua mấy túi nilon ở cửa hàng tiện lợi của trạm xăng, còn mua cả một thùng xăng.

Sau đó tôi tìm một chỗ không người, chia xăng vào trong túi nilon, cuối cùng tôi buộc những túi xăng này lên người, bắt một chiếc taxi đi thẳng đến xưởng dệt bỏ hoang kia.

Tôi quang minh chính đại đến cửa xưởng dệt, hai gã canh cửa kia sau khi thấy tôi thì quay đầu nói vào trong mấy câu, cứ như đang báo tin, việc này khiến tôi càng tin vào phán đoán của mình, Bào Văn đang dùng khổ nhục kế.

Tôi xông thẳng lên, hai gã đang hóng gió kia ngay lập tức qua ngăn tôi lại, nhưng họ không sử dụng hết sức lực, hơi qua quýt, chẳng bao lâu tôi đã xông vào.

Sau khi vào xưởng, tôi thấy hai tay Bào Văn bị trói vào cột, liều mạng thật đấy, làm tôi cũng nghi ngờ là thật hay giả.

"Chàng Hề, chạy mau, bọn chúng là lũ liều mạng, sẽ lấy mạng anh đó!" Lúc này, Bào Văn đột nhiên nhìn tôi nói.
Tôi nghĩ bụng không phải cô gọi tôi đến cứu cô sao, giờ lại bảo tôi chạy, thể hiện cô quan tâm tôi? Diễn xuất này hơi kém rồi đó, trí thông minh của phụ nữ khi yêu đúng là giảm sút...

"Nếu tôi đến rồi thì sẽ dẫn em đi." Tôi nhìn cô, nói rất khí phách.

"Bốp, bốp, bốp"

Tiếng vỗ tay truyền tới ngay lập tức, là người đàn ông trọc đầu trong đám người đang vỗ tay.

Vừa vỗ tay hắn vừa nói: "Hay, hay, đúng là chó điên cứu người đẹp. Giọng điệu còn lớn lối hơn cả mùi chân bố mày, con mẹ mày không biết tự lượng sức mình, với cái bộ dạng này của mày mà muốn một mình cứu người? Tưởng mình đeo mặt nạ thì là Zorro thật đấy à? Với lại sao người mày hôi vậy, vừa chui từ nồi xăng ra à?"

Lúc này tôi mới nâng mắt lên nhìn tình hình xung quanh, ở đây ít nhất có hai mươi người, trong tay ai cũng cầm súng, vô cùng khí thế, đúng là sợ thật, nếu không phải tôi đoán được Bào Văn đang diễn khổ nhục kế thì tôi đã sợ đến hai chân nhũn như chi chi từ lâu rồi.
Tôi nhìn gã đầu trọc một cái, nói với hắn: "Tao biết bọn mày nhiều người, hôm nay tao không đến đánh nhau, tao chỉ muốn hỏi mày, làm sao mới chịu thả cô ấy."

Hắn khinh thường trừng tôi một cái, nói: "Ranh con, si tình ghê nhỉ? Sao, con đàn bà này là người trong lòng mày?"

Lúc hắn nói thế, còn nhìn Bào Văn theo phản xạ tự nhiên, chắc hẳn là muốn thử xem tôi có thích Bào Văn thật không.

Tôi nói luôn: "Mày nói làm sao mới thả cô ấy trước."

Hắn nói: "Được, mày quỳ xuống lạy bố mày trước, rồi tao sẽ nói cho mày biết."

Tôi quay đầu nhìn Bào Văn, lúc này cô ấy tức đến mức mặt đỏ phừng phừng, liên tục nói với tôi: "Chàng Hề, anh đi đi, việc này không liên quan tới anh, tôi không cần anh lo."

Tôi nói với đầu trọc: "Đừng có quá đáng, dưới đầu gối của đàn ông có vàng, mày bảo tao quỳ lạy mày, thì chi bằng bảo tao đi chết còn hơn."
Hắn mắng ngay: "Đệch mẹ mày, không quỳ thì cút đi, bộ dạng ẻo lả của mày mà còn đòi anh hùng cứu mỹ nhân, các anh em, cho nó một bài học đi."

Nói xong thì mấy người đến cạnh Bào Văn, làm tư thế định cởi đồ của Bào Văn, nhưng tôi nhìn ra được bọn chúng không định cởi thật, chỉ làm ra vẻ cho tôi xem thôi.

Nhưng tôi không thể thể hiện là mình đã nhìn thấu mọi thứ, tôi lập tức hét một tiếng: "Dừng tay!"

Đầu trọc hừ khẽ, nói: "Sao, ranh con mày muốn chết à, vội đi đầu thai thế?"

Tôi nói: "Đừng động vào cô ấy, tôi quỳ!"

Đầu trọc cười nhăn nhở nói: "Ôi ôi, đúng là một anh chàng si tình!"

Tôi từ từ cong hai đầu gối, đồng thời dùng khóe mắt nhìn Bào Văn, tôi thấy mắt cô ấy đã lộ vẻ cảm động.

Vì những người này chỉ đang diễn khổ nhục kế chứ không làm thật, nên lúc tôi sắp quỳ xuống, thì ngẩng mạnh đầu, đập đầu vào háng đầu trọc. Làm đầu trọc ngã luôn, cùng lúc đó tôi tóm cổ đầu trọc.
Sau đó tôi còn bóp thủng hết túi trên người, mùi xăng lập tức lan tỏa, mà cả người tôi cũng ướt hết rồi.

"Nếu muốn chết cháy cùng tao thì đừng có thả người." Tôi lạnh lùng nói với đầu trọc.

Đầu trọc nói ngay: "Đệch, thằng cháu ác thật, tao đã bảo mày từ nồi xăng chui ra mà, thì ra là còn có chiêu này."

Nhưng gan hắn cũng rất to, không sợ hãi xin tha ngay, hắn chỉ nói với tôi: "Có giỏi thì mày đốt đi, tao không tin mày bằng lòng chết vì một con đàn bà."

Tôi lấy bật lửa ra, quay đầu nhìn Bào Văn, sau đó mới không sợ hãi, tình cảm nói: "Thế thì phải xem cô ấy là kiểu phụ nữ thế nào, vì cô ấy, tao bằng lòng, vậy chúng ta chết chung thôi."

Nói xong tôi bật bật lửa lên thật, nhưng tôi không dựa sát người vào.

Đầu trọc giật mình, cơ thể cứng lại, sợ đến mức quên cả nói chuyện.
Còn Bào Văn cũng hét to với tôi: "Chàng Hề, đừng!"

"Mày, mày mau dừng tay, coi như mày giỏi, bố mày phục!" Lúc này đầu trọc đã tỉnh táo lại mới nói.

Dừng một lát, hắn nói tiếp: "Tao nói là giữ lời, hôm nay tao phục bản lĩnh của mày, mày buông tao ra, tao thả người."

Trong tình huống bình thường chắc chắn không đơn giản như vậy, nhưng nếu là khổ nhục kế thì đủ rồi.

Quả nhiên, sau khi tôi buông đầu trọc ra, thì hắn dẫn người đi thật, chỉ để lại tôi và Bào Văn.

Tôi vội lao đến, cúi người cởi trói cho cô ấy.

Bào Văn vẫn không nói gì, cô ấy nhìn nhìn tôi rất nghiêm túc, trong đôi mắt xinh đẹp ấy có nước mắt. Việc này cũng bình thường, cô ấy có ngang ngược thô lô hơn nữa thì xét cho cùng vẫn là phụ nữ, lúc này người đàn ông mình vốn có tình cảm lại bằng lòng chết vì mình, đây là việc hạnh phúc nhất của phụ nữ trên đời này.
"Chàng Hề, anh, anh bằng lòng chết vì tôi thật sao?" Bào Văn dịu dàng hỏi tôi.

Tôi không trả lời cô ấy, chỉ vỗ nhẹ mặt cô ấy, nói: "Chúng ta sẽ không chết."

Đột nhiên, cô ấy cúi đầu, nói với tôi: "Chàng Hề, xin lỗi, tôi không muốn lừa anh, thực ra việc hôm nay là tôi thử anh, người bắt cọc tôi đều là người nhà."

Tôi giả vờ ngạc nhiên nói: "Cái gì? Em... tại sao em lại làm vậy?"

Cô ấy ấp úng nói: "Tôi... tôi chỉ muốn nhìn xem anh, có thực sự đối với tôi..."

Cô ấy ngập ngừng muốn nói lại thôi, cũng không biết là cảm thấy có lỗi với tôi hay xấu hổ nữa.

Còn tôi lại bắt lấy cơ hội này hôn mạnh đôi môi hồng thắm gợi cảm của cô ấy.

Cơ thể cô ấy cứng lại, đầu tiên là chống đối một chút, nhưng không lâu sau cũng cứng ngắc phối hợp với tôi.

Tôi cảm thấy cả người đang run rẩy kích động, cảm giác này thoải mái thật.
Nhưng tôi không dám lỗ mãng, hôn xong tôi nâng cằm cô ấy, nói với cô ấy: "Đây là hình phạt cho việc em lừa anh."

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement