Đêm nay có kịch hay - Trần Danh (Truyện full)

Advertisement
Thế mà tôi lại bị một người quỷ không biết thần không hay dí súng vào sau gáy, không hề cảm nhận được gì, có thể thấy người này lợi hại thế nào!

Đầu óc nhanh chóng nhảy số, tôi đang suy nghĩ xem làm thế nào để đàm phán với đối phương, thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên, mang theo vài phần kinh ngạc hỏi: "Trần Danh? Sao lại là anh?"

Nghe được giọng nói này, ban đầu tôi sững sờ, sau đó vô cùng vui mừng, quay người lại thì thấy Tống Giai Âm sắc mặt tái nhợt loạng choạng sắp ngã đứng ở đó, nhìn thấy tôi ánh mắt của cô ấy không hề có một chút vui mừng nào, ngược lại là sự lo âu sâu sắc. Thật không ngờ người cầm súng dí vào đầu tôi lại là cô ấy, dọa cho tôi còn tưởng rằng hôm nay mình sẽ phải chôn thân ở đây.

Tôi nói: "Em nói xem sao anh lại ở đây chứ? Anh tới cứu em".

"Ai bảo anh tới? Anh có biết nơi này nguy hiểm thế nào không?", Tống Giai Âm nhíu mày trầm giọng nói.

Tôi sững sờ, rồi tức giận, tôi đặt người phụ nữ kia lên giường, dùng băng gạc quấn tóc cô ta lại, dùng chăn đắp lên người cô ta, sau đó đến bên cạnh Tống Giai Âm, trầm giọng hỏi: "Lẽ nào vì nơi này có nguy hiểm nên anh không thể đến cứu em sao? Vì để cứu em, nơi này cho dù có một trăm khẩu súng chĩa vào anh, anh cũng tuyệt đối không lùi bước".

Nói rồi tôi nắm lấy tay cô ấy nói: "Anh nhất định sẽ đưa em ra ngoài, anh không muốn nửa đời còn lại cô độc một mình, không có ai bên cạnh".

Nghe tôi nói vậy, toàn thân Tống Giai Âm sững sờ, lập tức rút tay ra khỏi tay tôi, quay mặt đi nhỏ giọng nói: "Nếu như anh có chuyện gì, bọn họ phải làm sao? Thật ra anh có thể bảo Tô Quảng Hạ tới cứu em mà".

Tôi nhìn cô ấy, biết cô ấy vẫn đang để tâm chuyện lúc trước, tôi vừa tức vừa buồn cười, Tống Giai Âm trước đây sẽ không so đo những chuyện đó trong những lúc thế này, nhưng bây giờ...

Tôi nắm lấy tay của Tống Giai Âm, cô ấy ngẩng lên nhìn tôi, tôi đặt tay của cô ấy lên ngực mình, từng câu từng chữ chân thành nghiêm túc nói: "Tống Giai Âm, em nghe rõ đây, anh đã nghĩ kỹ rồi, từ nay về sau, chỉ có em là trách nhiệm của anh, Đoàn Thanh Hồ cũng được, Tô Nhược Thủy cũng được, cho dù bọn họ có yêu cầu anh không rời xa họ, anh cũng tuyệt đối không đồng ý, bởi vì người anh không thể rời xa được là em. Em nghe kỹ cho anh, Trần Danh anh, mặc dù do dự thiếu quyết đoán, mặc dù có rất nhiều khuyết điểm, nhưng anh tình nguyện bị người ta chửi là cặn bã, chửi là kẻ phụ tình phụ nghĩa, anh cũng tuyệt đối không buông tay em, chỉ cần em không bỏ rơi anh, dù cho anh có bị mang danh ác độc khó nghe thế nào, anh cũng tuyệt đối không rời xa em".

Tống Giai Âm nhìn vào mắt tôi, tôi nói: "Anh thật sự nghiêm túc, đánh cược với tất cả những gì anh có".

Tống Giai Âm đột nhiên thở dài, tôi hỏi cô ấy có phải không tin tôi không? Cô ấy lắc đầu, thản nhiên nói: "Không, em tin anh, cho dù những lời anh nói là giả dối, em cũng tin anh, nhưng em không thể quá dễ dàng để anh nắm tay em lần nữa, bởi vì em đã hiểu ra một chuyện, quá dễ dàng có được thì sẽ không biết trân trọng, Trần Danh, nếu như anh thật lòng yêu em, vậy hãy cố gắng chứng minh đi".

Cô ấy nói rồi rút tay từ trong tay tôi về, tôi nhíu mày, thầm nghĩ cô ấy đang chuẩn bị thử thách thành ý của tôi lại từ đầu sao? Nhưng không sao, chỉ cần cô ấy vẫn cho tôi cơ hội, cho dù có thử thách tôi lại từ đầu cũng không sao, lần này tôi nhất định sẽ đối xử tốt với cô ấy, thể hiện tốt bản thân, tuyệt đối không cho cô ấy cơ hội nghi ngờ tôi, khiến tôi đau lòng nữa.
Dường như biết tôi đang nghĩ gì, Tống Giai Âm nhìn sâu vào mắt tôi, ý tứ sâu sắc nói: "Đây là cơ hội cuối cùng mà em cho anh, đừng khiến em thất vọng nữa".

Tôi giơ tay lên thề: "Được, anh thề ở đây, anh tuyệt đối không để Tống nữ thần em thất vọng nữa, nếu như anh còn khiến em thất vọng, thì anh sẽ biến thành thái giám".

Lời tôi nói đã chọc cho Tống Giai Âm cười, nhìn nụ cười trên gương mặt cô ấy, tôi thở phào nhẹ nhõm nói: "Cuối cùng em cũng cười rồi".

Tống Giai Âm hờn dỗi lườm tôi một cái nói:"Được rồi, bây giờ không phải là lúc nói những chuyện này, nói đi, anh có kế hoạch gì?"

Tôi nói: "Anh định dụ đám người này ra, rồi nhân lúc hỗn loạn chạy thoát".

"Làm sao để dụ chúng ra? Còn nữa, tiếng súng bên ngoài là sao vậy? Tô Quảng Hạ đến rồi sao? Anh ấy và anh cùng bắt tay thực hiện kế điệu hổ ly sơn này sao?", Tống Giai Âm cảnh giác nhìn ra bên ngoài, nhỏ giọng hỏi.
Tôi lắc đầu nói không phải, nói là Đoàn Thanh Hồ.

Nghe thấy Đoàn Thành Hồ tới, Tống Giai Âm có chút phẫn nộ trừng mắt nhìn tôi, ánh mắt này khiến tôi giật mình, vội nói: "Là chị ấy nhất định đòi tới, anh cũng không ngăn được, hơn nữa anh quả thật cần sự giúp đỡ của chị ấy, chuyện liên quan đến sự an toàn của em nên bọn anh không có lựa chọn".

Tống Giai Âm thở dài, nói: "Được rồi, nếu như anh đã sắp xếp xong rồi, thì hành động thôi, nhưng sau khi ra ngoài em sẽ rời đi trước, anh đi tiếp ứng cho Thanh Hồ, em ra ngoài tìm xe tiếp ứng cho hai người".

Suy nghĩ này của Tống Giai Âm không mưu mà hợp với ý của tôi. Bây giờ cơ thể cô ấy đã suy yếu, nếu như cùng tôi đi cứu Đoàn Thành Hồ thì nói không chừng sẽ còn vướng chân chúng tôi, cho nên để cô ấy rời đi là quyết định tốt nhất. Tôi đưa chìa khóa xe cho cô ấy, nói với cô ấy vị trí tôi đỗ xe và cả biển số xe, bảo cô ấy cẩn thận một chút, nhanh chóng rời khỏi đây, bởi vì đã mất điện được một thời gian rồi, đoán chừng sẽ sắp có điện lại thôi, mà sau khi có điện lại, chạy trốn sẽ trở nên khó khăn.
Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng người tri hô rằng đã phát hiện ra tình hình rồi, tôi biết mấy thi thể mà tôi giấu kia e là đã bị phát hiện ra, không thể kéo dài thời gian thêm nữa, tôi và Tống Giai Âm đi đến ban công, tôi móc bật lửa ra, ném vào tấm rèm cửa bên cạnh đã được tẩm xăng, lửa nhanh chóng bốc lên, bao vây cả căn phòng, tôi nhanh chóng trượt xuống dưới lầu, bảo tống Giai Âm nhảy xuống, cô ấy không do dự nhảy xuống, tôi đón chắc lấy cô ấy, trong bóng tối, cô ấy ôm lấy cổ tôi, chúng tôi nhìn nhau thật sâu, ánh lửa chiếu lên gương mặt của chúng tôi, tôi có thể nhìn thấy được sự dịu dàng và tình yêu trong ánh mắt của cô ấy.

Tôi không nhịn được mà hôn môi cô ấy, dịu dàng nói: "Đợi anh!"

Tống Giai Âm đột nhiên nói một tiếng "cẩn thận", sau đó bắn vào một nơi cách đó không xa, phát súng này bắn liền hai viên đạn, đồng thời giải quyết hai tên ở đó.
Tôi đặt cô ấy xuống, rút súng ra giải quyết hai tên khác đang chạy tới, nói với cô ấy: "Em mau đi đi!"

Tống Giai Âm gật đầu, không có sự lưu luyến và do dự của một cô gái nhỏ bé, chạy xuyên vào trong khu rừng, dựa vào sự tối tăm của màn đêm và rậm rạp của rừng cây mà ngay đến cả cái bóng cũng không thấy nữa, tôi vừa nổ súng vào mấy tên khác, vừa chạy vào một hướng khác trong rừng, liều mạng chạy đến nơi cách đó không xa, trong biệt thự cũng không còn người đuổi theo nữa, bốn phía tiếng kêu chữa cháy vang lên, tôi biết, một mồi lửa đó của tôi đã cháy đến phòng của ông chủ bọn chúng, người phụ nữ của ông ta lại đang ở trong phòng, đám người này chắc chắn đang náo loạn, bọn chúng nhất định sẽ đặt việc dập lửa lên hàng đầu.

Và đúng lúc bọn chúng đẩy cửa ra để chữa cháy thì lựu đản sẽ phát nổ.
Suy nghĩ này vừa mới vụt qua thì phía sau lưng vang lên tiếng nổ mạnh, tôi biết kế sách đã thực hiện được rồi, tôi không quay đầu lại, nhanh chóng chạy xuyên qua rừng cây. Thời gian còn lại cho chúng tôi không nhiều nữa, tôi và Đoàn Thanh Hồ bắt buộc phải nhanh chóng rút lui, nếu như một khi điện được sửa xong thì hai chúng tôi có thể nói là không còn nơi để ẩn nấp nữa!

Nghĩ đến đây, tôi tăng tốc, cách đó không xa vang lên tiếng súng, tôi lập tức tìm nơi ẩn nấp, cẩn thận quan sát thì phát hiện ra viên đạn bắn đến nơi khác, chắc chắn là nơi Đoàn Thanh Hồ đang ẩn nấp, thầm nghĩ tên Tả Thanh Lưu này cũng thật là không biết xấu hổ. Một kẻ mạnh không phải đều thích đơn thương độc mã chiến đấu sao? Sao hắn còn mang theo một đám lâu nhâu cùng ức hϊếp một mình Đoàn Thanh Hồ chứ? Ông đây thật coi thường hắn!
Vừa nghĩ tôi vừa nhanh chóng trèo lên một cái cây lớn, phát hiện ra xung quanh có không ít thi thể, có lẽ là do Đoàn Thanh Hồ hạ gục, trên gò núi phía trước có một người đang nằm úp, trong bụi cỏ cũng có một tên, những người còn lại tôi tạm thời không phát hiện ra. Tôi điều chỉnh hơi thở, nhắm vào hai tên đó, nhanh chóng bắn hai phát súng.

Súng vừa dứt tôi còn chẳng thèm nhìn đến thành quả chiến đầu mà vội vàng đổi vị trí, nếu không tôi sẽ bị bắn thành cái rây mất, hơn nữa tôi có tự tin bắn chết hai tên này.

Tôi vừa nhảy xuống cây, một viên đạn bắn trúng nơi tôi vừa đứng, khiến tôi sợ đến toát mồ hôi lạnh. Tôi rất chắc chắn nếu như không phải bởi vì tôi không quan sát thành quả chiến đấu, vừa bắn xong liền nhảy xuống chạy đi thì có lẽ bây giờ tôi đã chết ở chỗ đó rồi. Là ai? Sao lại có thể có tốc độ phản ứng nhanh như vậy, có khả năng bắn súng chuẩn như vậy, điều quan trọng là tôi lại không hề cảm nhận được một tia sát khí nào.
Người này, chắc chắn không phải là một người lương thiện.

Lúc này, trong đầu tôi thoáng hiện lên một người, đó chính là Sơn Khuyển Tả Thanh Lưu. Liệu có phải là ông ta không?

Đang suy nghĩ thì mí mắt tôi đột nhiên giật lên, một luồng sát khí mãnh liệt xông tới, tôi nắm chặt súng nhanh chóng bổ nhào sang một hướng khác, cùng với lúc đó là mấy viên đạn bắn trúng ngay dưới chân tôi, tôi bò dậy tiếp tục chạy băng băng về phía trước, lúc này tôi cảm nhận được bản thân đang bị mấy tầm mắt bao vây, lông tơ toàn thân tôi dựng đứng, trái tim như nhảy lên tận cổ họng, súng trong tay bắn điên cuồng về nơi tôi cảm nhận được có nguy hiểm.

Tôi vừa bắn quét vừa tìm nơi an toàn để ấn nấp, cũng không quan tâm mình có bị bắn trúng hay không, dù sao cũng không thể để hỏa lực của đối phương ngăn chặn lại. Khi tôi nấp đằng sau một thân cây lớn, tiếng súng cũng dừng lại, tôi từ từ ngồi xổm xuống, suy nghĩ kế sách, cắn chặt răng, tôi tháo rời chiếc điện thoại vừa lấy trộm được, sau đó ném sang hai bên trái phải, tiếng súng lại vang lên, tôi giờ súng lên bắn một phát về phía vừa phát ra tiếng súng.
Nơi Đoàn Thanh Hồ đang nấp cách đó không xa cũng bắn ra vài phát súng.

Mấy tên trong bụi cây ngã xuống, có một tên giống như hồn ma, nhanh chóng né tránh, mặc dù tốc độ của tên đó rất nhanh nhưng tôi vẫn nhìn rõ được mặt của ông ta, chắc chắn đó chính là Tả Thanh Lưu.

Tiếng bước chân truyền đến gần đó, tôi biết em trai của Tả Thanh Lưu từ bên ngoài đã chạy tới chi viện rồi, trận đấu này nếu như còn kéo dài tiếp, tôi và Đoàn Thanh Hồ đều không thể rời khỏi. Lòng tôi nóng như lửa đốt, lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng lá cây bị chặt đứt, rất sắc nhọn, âm thanh này vang lên như tia chớp vừa cắt ngang bầu trời đêm, tôi nhìn thấy một bụi cây khẽ lay động, tim tôi thắt lại, nhìn thấy một họng súng đen nhánh từ từ thò ra ngoài bụi cây, chĩa về một phía, phía đó nhanh chóng lại vang lên tiếng lá cây xào xạc, tôi sợ thót tim, bởi vì tôi biết đây là tiếng do Đoàn Thanh Hồ tạo ra, chị ấy muốn để lộ vị trí của bản thân, ép Tả Thanh Lưu ra tay!
Tả Thanh Lưu ở đó nổ súng, không biết ông ta đổi đạn từ lúc nào, phát súng này vừa bắn ra ngay đến hòn đá ở đó cũng nổ tung, một đám lửa nhanh chóng bốc lên, đầu óc tôi bốc hỏa, phẫn nộ bắn về hướng vị trí của Tả Thanh Lưu, không ngờ ông ta lại cảm nhận được, toàn thân chuyển động muốn tránh né, nhưng sau khi tôi nổ phát súng đó thì không hề dừng lại mà đoán nơi ông ta có thể tránh né, bắn liên tiếp ba phát súng nữa.

Tôi không biết có bắn trúng Tả Thanh Lưu hay không, cũng bất chấp không xem xét tình hình, mà phi như điên đến chỗ Đoàn Thanh Hồ, cả đường tôi vô cùng căng thẳng, chỉ sợ Tả Thanh Lưu sẽ bắn trúng tôi, nhưng hình như tôi đã may mắn bắn trúng ông ta, không thấy ông ta ra tay với tôi nữa, tôi đến chỗ vị trí của Đoàn Thanh Hồ, nhìn thấy chị ấy đang ngồi dưới một gốc cây lớn, sắc mặt tái nhợt, một bên đùi đều là máu.
Tôi hít một hơi thật sâu, áp chế sự căm phẫn trong lòng, dìu chị ấy lên, nói: "Chị phụ trách gϊếŧ người, em phụ trách mở đường".

Đoàn Thanh Hồ nói chắc như đinh đóng cột: "Được!"

Tôi cắn răng, lạnh giọng nói: "Xông lên!"

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement