Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Tuyết Nguyệt âm thầm tính toán hết thảy, chuẩn bị cho Dương Khai biết rõ cái gì gọi là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, chuẩn bị thừa cơ hội này thoát khỏi mâu thuẫn của chính mình, cho hắn nhận thức được chênh lệch về địa vị thân phận giữa hắn và nàng, và để chính nàng và tên nam nhân này phân rõ vạch giới hạn!

Mọi sự đã chuẩn bị, chỉ còn chờ cơ hội!

Nàng đợi Dương Khai chủ động mở lời.

Nào ngời nàng đợi trái đợi phải, chuyện cũng không như chính mình tưởng tượng, nàng không khỏi mở mắt ra nhìn Dương Khai, chợt sắc mặt trở nên cổ quái.

Tên nam nhân này, trước đó đã chiếm hết tiện nghi từ nàng, sờ sạng khắp thân thể nàng, nay trong một điều kiện hấp dẫn là cô nam quả nữ ở chung trong một nơi kín đáo thì hắn lại khí định thần nhàn ngồi đó, trên tay nắm một viên thánh tinh, vận chuyển huyền công hấp thu năng lượng bên trong thánh tinh, bổ sung hồi phục năng lượng bản thân đã tiêu hao.

Hắn đang ngồi tu luyện!

Một cảm giác bị thất bại rõ ràng chợt dâng trào, Tuyết Nguyệt âm thầm cắn răng, oán hận nhìn qua Dương Khai.

Nàng chủ động mở miệng, cố gắng để cho giọng nói của mình bình thản.

- Ta có một số việc nghĩ mãi không rõ, ngươi có thể trả lời không?

Dương Khai mở mắt, nhìn chằm chằm vào nàng, bỗng nhếch miệng cười nói:

- Ta cũng có chút việc nghĩ không rõ!

- Ta nói trước!

Tuyết Nguyệt kiêu ngạo quát.

- Vậy ngươi hỏi trước.

Dương Khai hào phóng, vấn đề này hắn cũng không muốn dây dưa với nàng.

Tuyết Nguyệt ngơ ngác một chút, mở miệng nói:

- Ngươi tên gì, xuất thân từ đâu?

Cho đến bây giờ nàng cũng chưa biết danh tính Dương Khai, nghĩ lại bao nhiêu chuyện trước đó, nàng lập tức cảm thấy mình chịu quá nhiều thiệt thòi.

- Dương Khai! Xuất thân từ nơi mà ngươi cũng không biết, là một đại lục cấp thấp, ta là người đầu tiên thoát ra khỏi nơi đấy, thành công tiến vào Tinh Vực.

Dương Khai trung thực trả lời.

- Đại lục cấp thấp?

Tuyết Nguyệt kinh ngạc nhìn hắn, có chút hứng thú:

- Vậy đại lục của các ngươi tu vi cao nhất là gì?

- Nhập Thánh tam tầng cảnh... Lúc trước hình như từng có một Thánh Vương Cảnh, nhưng chưa thể vào Tinh Vực đã qua đời, có điều đó đã là chuyện từ mấy nghìn năm trước rồi.

- Chỉ có Nhập Thánh tam tầng cảnh... Đúng là đại lục cấp thấp.

- Đúng vậy, sau khi ta tới đây mới biết được trên Nhập Thánh Cảnh có Thánh Vương Cảnh, Thánh vương cảnh phía trên có Phản Hư Cảnh, hư Vương cảnh..

- Đúng là kiến thức nông cạn, kém hiểu biết!

Tuyết Nguyệt che miệng cười rộ lên, chế nhạo:

- Có điều người ta chọn tướng quân trong số những tên lùn, ngươi có thể đi đến ngày hôm nay, chắc cũng chịu không ít khổ cực rồi nhỉ?

Nàng hình như đã bắt đầu quan tâm Dương Khai, sau khi nói xong, nàng cũng ý thức được không ổn, nụ cười trên mặt bỗng nhiên tắt ngúm.

- Cũngtạm, chỉ là không cẩn thận xông vào...

- Không cần nói nữa, ta không quan tâm cái này.

Tuyết Nguyệt lạnh mặt cắt lời hắn.

- Ta hỏi ngươi, vì sao ta không tìm thấy ngươi ở Thủy Nguyệt Tinh, ngươi trốn ở nơi nào, có phải có người giúp ngươi không?

- À, ta ở trong hành cung của Thần Đồ, chắc là ngươi chưa tới đó tìm ta.

Dương Khai thuận miệng đáp, một chút cũng không có ý bán đứng Thần Đồ.

- Thần Đồ…

Tuyết Nguyệt nhắc lại một tiếng, bỗng nhiên cười nhạt:

- Hóa ra là hắn cản trở ta, ta biết rồi, vài ngày không đánh, lại giở trò gỡ ngói nóc nhà, dám đối nghịch với ta, chờ sau khi ta trở về sẽ cho hắn biết tay!

Nàng lúc này trông như một mụ rắn rết, nghiến chặt răng, tựa hồ muốn phanh Thần Đồ thành tám mảnh.

- Cũng là hắn sắp xếp ngươi lên chiến hạm?

Tuyết Nguyệt tiếp tục hỏi.

- Đúng vậy, hắn tưởng ngươi đã rời khỏi Thủy Nguyệt Tinh một ngày trước, không nghĩ rằng ngươi chưa đi, ta nhanh chân lên chiến hạng trước, ngươi tới sau ta, mỹ nhân, ngươi nói chúng ta có phải có duyên không?

Hắn cười hì hì nhìn Tuyết Nguyệt.

- Ai có duyên phận với ngươi?

Tuyết Nguyệt lườm Dương Khai một cái, phong tình vạn chủng, khiến hắn chợt rúng động, bất giác cảm thấy lạ thường, trong đầu không tự chủ được lại nghĩ đến cảnh tượng bám riết giằng co với nàng trên ngôi sao chết trước đó, và cả cảm giác mềm mại nơi bàn tay khi chạm vào đôi gò bồng đào ấy, ánh mắt hắn nhìn Tuyết Nguyệt cũng lập tức thay đổi.

- Ngươi đang nghĩ gì đấy?

Tuyết Nguyệt bỗng nhiên ửng đỏ mặt, như đã nhìn ra suy nghĩ xấu xa của Dương Khai, không chịu nổi ánh mắt như muốn cấu xé đó của hắn, nàng vội vàng đổi chủ đề:

- Sức mạnh thần thức của ngươi là sao vậy? Mấy ngày nay ta đặc biệt chú ý, vì sức mạnh thần thức của ngươi rất là quỷ dị. Rốt cuộc thần thức của ngươi có bí ẩn gì?

- Đấy là bởi vì ta tinh thông...

Dương Khai không hề nghĩ ngợi bèn trả lời, nói được một nửa thì sắc mặt biết đổi, cau mày nói.

- Uy lực của Xích linh hồn này lợi hại thật. Hình như ta không hề đề phòng gì ngươi cả...

Nàng hỏi gì, hắn cũng nguyện ý trả lời, Dương Khai lập tức sinh lòng cảnh giác, không dám có sơ ý chủ quan.

Thấy Dương Khai bừng tỉnh lại, Tuyết Nguyệt nhịn không được nói thầm một câu, hình như là chửa rủa gì đó, mang vẻ mặt đầy não nề.

Chỉ thiếu một chút thôi là nàng có thể hiểu rõ bí mật thần thức của Dương Khai, không ngờ vào thời khắc cuối cùng lại thất bại trong gang tấc.

- Xích linh hồn là thần thông do một tiền bối nguyên lão của thương hội tu luyện, uy lực đương nhiên không thể tưởng tượng được, có điều ngươi có thể ngăn cản, cũng làm ta hơi bất ngờ.

Tuyết Nguyệt ngạc nhiên nhìn hắn.

- Ngươi có phải định mượn cơ hội này, bắt ta khai hết mọi gốc gác ra không?

Dương Khai cười lạnh.

- Đó là điều đương nhiên! Ngươi tự nghĩ đã làm những gì với ta đi... Ta đương nhiên là muốn tìm hiểu rõ tất cả về ngươi!

- Ngươi giao chính bản thân mình cho ta, không cần uy lực của Xích linh hồn, ta cũng sẽ thẳng thắn đối với ngươi!

- Ngươi mơ đi!

Tuyết Nguyệt hừ hừ, lại càng cảm thấy xấu hổ và giận dữ vì sự vô sỉ vô lại của Dương Khai.

- Được rồi, bây giờ đến lượt ta hỏi ngươi.

Dương Khai cười nhẹ, không cho Tuyết Nguyệt có thời gian hỏi, mở miệng nói:

- Ngươi dùng phương pháp gì để ngụy trang thành một nam nhân? Ta biết có một số bí bảo có thể thay đổi dung mạo, nhưng đến vóc người mà cũng thay đổi được, vậy có hơi khoa trương quá không?

Tuyết Nguyệt nam tính và Tuyết Nguyệt nữ tính vài phần tương tự về dung mạo, nhưng vóc người lại khác xa, nhất là bờ mông cao và bộ ngực đầy đặn đó, Dương Khai thật sự nghĩ mãi mà không hiểu nàng che giấu bằng cách nào.

- Cũng là do tác dụng của bí bảo!

Tuyết Nguyệt đáp một cách không cam nguyện:

- Bí bảo do một vị đại sư chuyên luyện chế bí bảo cho ta trong thương hội, độc nhất vô nhị! Nhưng trong tai nạn đó, bí bảo bị hỏng rồi, hiện tại ta chỉ có thể duy trì hình dáng này!

- Như vậy rất tốt mà.

- Ta cũng nghĩ rất tốt!

Tuyết Nguyệt cười hì hì đáp, nàng có vẻ rất thích khía cạnh nữ nhân của mình.

- Ngươi bây giờ có tu vi gì?

Dương Khai lại hỏi.

Tuyết Nguyệt cau mày, không muốn trả lời, nhưng vẫn mở miệng đáp:

- Thánh Vương tam tầng cảnh! Một năm trước mới đột phá, đây cũng là bí mật, ngươi cũng đừng tiết lộ ra ngoài.

Dương Khai nghiêm mặt, bấm đốt tay tính qua tính lại, kinh ngạc nói:

- Vậy chẳng phải cao hơn ta một cảnh giới lớn và một cảnh giới nhỏ sao?

Tuyết Nguyệt cười khanh khách nói:

- Nhận thức được khoảng cách giữa ta và ngươi rồi chứ? Nếu như không phải bị thương, ta có thể bóp chết ngươi, đâu cho ngươi làm xằng làm bậy!

- Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?

Dương Khai nhìn nàng.

Tuyết Nguyệt mặt trầm xuống, oán hận cắn răng nói:

- Liên quan gì đến ngươi! Chưa ai dạy ngươi không được hỏi tuổi của nữ nhân à?

Dương Khai bèn cười ngượng ngùng.

- Ta cảm thấy một việc này rất là kỳ quái!

Tuyết Nguyệt bỗng trở lên nghiêm túc.

- Trong tai nạn đó, ta phải dựa vào một bí bảo áo giáp Hư cấp mới may mắn thoát khỏi đó, dù là vậy, ta cũng suýt chết, ngươi chỉ là Nhập Thánh lưỡng tầng cảnh, làm thể nào có thể sống sót?

- Chắc là nhờ vận khí tốt.

Dương Khai nhún vai, bỗng nhiên nhớ lại lúc xảy ra tai nạn đó, Tuyết Nguyệt đúng là đã khoác lên mình một bộ giáp đỏ lửa, nhưng mà bí bảo đó cũng bị tróc ra từng mảng rồi.

- Ta thấy ngươi không chỉ đơn thuần là vận khí tốt!

Tuyết Nguyệt đăm chiêu nhìn Dương Khai.

- Trước đó ta đã gây ra rất nhiều vết thương trên người ngươi, nhưng giờ xem ra, những thương thế đó hình như cũng đã khỏi hẳn, hơn nữa... Máungươi có màu vàng, tích chứa sức sống và sức hồi phục cực mạnh, rốt cuộc ở ngươi có bao nhiêu bí mật vậy?

Nàng nhìn qua Dương Khai đầy vẻ hiếu kỳ.

Theo như nàng thấy, tai nạn như vậy, ngay cả nàng cũng suýt mất mạng, người như Dương Khai không có khả năng sống sót.

- Khả năng hồi phục và kháng đòn của ta quả thực tương đối mạnh, đó có thể là nguyên nhân ta còn sống sót.

Dương Khai cười, đổi chủ đề:

- Ngươi có biết sự việc lần đó xảy ra như thế nào không?

- Không biết.

Tuyết Nguyệt lắc đầu, gương mặt đầy ảm đạm.

- Ta không rõ có phải là nhằm vào thương hội không, hay là nhằm vào ta, nhưng có thể khẳng định rằng có nội gián, mặc kệ là ai, ta sẽ điều tra ra hết, phải cho hắn nợ máu trả bằng máu!

Nói rồi, trong đôi mắt Tuyết Nguyệt hiện ra hàn quang lạnh lẽo, sát niệm như thủy triều.

Nàng dường như có thể thay đổi thành một người hoàn toàn khác, biến thành tên Tam thiếu gia Tuyết Nguyệt lòng dạ độc ác, máu lạnh vô tình, vì tìm kiếm Dương Khai mà không tiếc giết lầm hai nghìn võ giả!

- Hơn nữa, Toái Tinh Thiểm bố trí trong cái bẫy đó cũng là một vũ khí do thương khai phá, chưa từng bán cho bên ngoài, chỉ cần lần theo điều này để truy tìm, ta nghĩ sẽ sớm biết được chân tướng.

Nàng khẽ cười khẩy.

Dương Khai nhếch miệng, âm thầm thấy lo lắng cho kẻ hạ thủ sau chuyện này, có thể tưởng tượng được, đợi Tuyết Nguyệt ra tay, tất sẽ có một trận mưa máu gió tanh nổi lên.

Đó có thể sẽ là biến cố cực lớn làm lay chuyển cả Hằng La Thương Hội!

Nói chuyện trong sơn động, hai người cũng không cảm nhận được dòng thời gian đang trôi qua, đôi bên càng hiểu nhau hơn, bất luận là Dương Khai hay là Tuyết Nguyệt, đều cảm giác đối phương đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

Vết thương trên người chưa lành, lại phải lo lắng bên ngoài kẻ địch đang truy tìm, Tuyết Nguyệt không có sức hồi phục quái đản như Dương Khai, nói một hồi liền cảm thấy mệt nhọc, dựa vào vách đá ngủ thiếp đi.

Không biết đã qua bao lâu, Tuyết Nguyệt chợt nghe Dương Khai khẽ giọng gọi, nàng vội vàng ngồi thẳng lên, nhíu mày nhìn qua Dương Khai đang gần trong gang tấc, quay đầu nhìn một bàn tay đang ôm tại trên vai mình, á khẩu:

- Ngươi ôm ta làm gì?

Dương Khai lườm nàng:

- Ngươi tự dựa vào ta đấy!

- Ta...

Tuyết Nguyệt đỏ mặt, không biết nên giải thích thế nào.

- Phải đi rồi, bọn chúng đang tiến về ngôi sao chết này, không đi thì sẽ bị phát hiện mất.

Dương Khai sốt ruột nói, đứng dậy trước, đẩy cửa động ra, lấy Tinh Toa ra, quay đầu lại vẫy tay gọi Tuyết Nguyệt.

Tuyết Nguyệt tức tối xông tới, đứng lên Tinh Toa, hừ bảo:

- Lần sau kể cả ta có dựa vào ngươi, ngươi cũng đừng có ôm ta, đây cũng không phải ý của ta!

- Được! Sau này ta tuyệt đối không màng sự sống chết của ngươi!

Dương Khai dứt khoát đáp.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement