Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Nhân cơ hội này, Dương Khai quan sát một chút võ giả cùng chung Phí Chi Đồ chạy đến đây. Đó là ba vị phản hư cảnh. Một người trung niên trong đó cùng Phí Chi Đồ thoạt nhìn tuổi không sai biệt lắm là phản hư lưỡng tầng cảnh, hai người khác là phản hư nhất tầng cảnh, chính là một lão ông cùng lão bà.

Thế nhưng hai người này tuy rằng chỉ có phản hư nhất tầng cảnh, nhưng khí tức trên người bọn họ lại tương đương thâm thúy sâu xa, đều không phải là loại phản hư cảnh mới vừa đột phá có thể so sánh, hẳn họ đã đắm chìm trong cảnh giới này trên nhiều năm, công lực hùng hồn.

Mấy vị phản hư cảnh này xuất hiện, khiến Dương Khai hơi chút an tâm. Xem ra Phí Chi Đồ cũng không phải không chuẩn bị sẵn sàng, hơn nữa, với thế cục trước mắt, ông ta len lén gọp đủ mấy vị phản hư cảnh như vậy khẳng định cũng không phải một chuyện dễ dàng. Dù sao nghĩ cách cứu viện Tiền Thông là ông ta ra sức ủng hộ, không phải từ Ảnh Nguyệt Điện điều động nhân thủ.

Đồng thời còn phải vì lần hành động này giấu giếm, che giấu tai mắt người, có thể có nhiều phản hư cảnh tham dự trong đó như vậy, đã ngoài dự liệu của Dương Khai. Huống chi, còn có bản thân của ông ta là một cường giả phản hư tam tầng cảnh dẫn đội, trên vấn đề an toàn sẽ không có điều gì cần lo lắng, chẳng qua là trong di tích thượng cổ có ẩn giấu hung hiểm gì hay không.

Phí Chi Đồ vẻ mặt ôn hòa sau khi cùng đám người Thái Hợp nói mấy câu, lúc này mới cười tủm tỉm nói:

- Xem ra, mấy tiểu tử các ngươi hẳn đã biết nhau, như thế cũng tốt. Một chuyến này, các ngươi đều có chỗ cần từng người xuất lực, trước đó biết một chút cũng hợp tác tốt. Mà chuyến này bất kể chuyện thành hay không, bổn thành chủ đều nhớ kỹ ân tình của các ngươi. Sau khi trở về nói cho gia chủ của các ngươi biết, ngày sau nếu có chỗ cần dùng đến Phí mỗ, chỉ cần gọi một tiếng.

Thái Hợp, Đỗ Tư Tư cùng Liên Nghiễm ba người nghe vậy, đều không hẹn mà cùng lộ ra một chút vẻ vui thích, trong miệng vội vàng nói cảm tạ.

- Được, nếu người đã đến đủ, vậy thì lên đường đi! Phí Chi Đồ vung tay lên, một kiện hư cấp hạ phẩm Tinh Toa được ông ta tế ra, dẫn đường trước mà đi.

Dương Khai còn tưởng rằng ông ta muốn giới thiệu một chút ba vị phản hư cảnh khác với nhóm người mình. Khi hiểu được đối phương căn bản không có quyết định này, sau khi hắn sửng sốt một chút cũng bận rộn tế ra Tinh Toa đi theo.

Trước đó lúc cùng Thái Hợp nói chuyện phiếm, Dương Khai cũng đã từ chỗ của hắn biết được, chuyến này đi đến bên trong chỗ di tích thượng cổ nọ, chỉ vì cứu ra Tiền Thông. Nhưng di tích thượng cổ rốt cuộc ở đâu, Phí Chi Đồ không có ý tiết lộ nửa điểm. Hiện tại người đã đến đủ, ông ta vẫn không có muốn ý giải thích. Điều này làm cho Dương Khai mắng thầm không dứt, nhưng cũng không chủ động hỏi thăm, chỉ là đi theo phía sau ông ta, gấp rút lên đường.



Ba vị phản hư cảnh cùng Phí Chi Đồ một đường đến đây, tựa hồ đều có bộ dáng hứng thú lớn đối với Dương Khai, thỉnh thoảng mang thần thức hoặc ánh mắt liếc hắn một cái. Nhất là lão ông ấy, có một lần Dương Khai đích thực không nhịn được, lúc hắn nhìn lại, đối phương không ngờ cười híp mắt gật đầu, một bộ dáng hòa ái dễ gần, khiến Dương Khai rất không hiểu, không biết đối phương dự tính làm gì trong bụng.

Phản hư lưỡng tầng cảnh võ giả cùng lão bà kia mặc dù không hiện rõ tốt như thế, nhưng cũng có nhiều ý thân cận. Mặc dù hiểu rõ ba người này không có cái gì ác ý với mình. Nhưng Dương Khai vẫn cảm giác trong lòng có chút sợ hãi, lập tức buồn bực không lên tiếng, vùi đầu chạy đi. Với hắn mà nói, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Hắn bây giờ mọi việc quấn lấy người, lần này nếu không phải Tiền Thông gặp phiền toái, hắn cũng sẽ không rời đi Long Huyệt Sơn, mà đã sớm bế quan tiếp tục tu luyện đủ loại bí thuật của mình.

Nhất là từ sau khi hỏa điểu khí linh thức tỉnh, hiệu suất luyện hóa Long Cốt Long Châu gia tăng thật lớn. Điều này khiến Long Cốt Long Châu vốn dự tính phải nhiều năm thời gian mới có thể luyện hóa hoàn toàn đã được rút ngắn rất nhiều trên thời gian.

Dương Khai liền hận không thể lập tức bế quan thúc giục uy lực của lò luyện khí, hoàn toàn luyện hóa hai thứ bảo vật này rồi nói sau. Một nhóm tám người, đều trầm mặc ít nói, ngay từ đầu còn truyền ra tiếng cười của Thái Hợp lấy lòng Đỗ Tư Tư.

Nhưng sau khi bị làm cho ngượng ngùng như vậy, hắn cũng rất thức thời không chọc người đẹp chán ghét nữa. Liên tiếp bay về phía trước thời gian bốn ngày, khi trước mặt một dãy núi liên miên như rồng nằm vắt ngang cả vùng đất xuất hiện, Phí Chi Đồ bỗng nhiên độn quang xoay một cái, bay đi xuống phía dưới.

Bảy người còn dư lại đương nhiên theo sát phía sau. Một lát sau, mọi người rơi vào vòng ngoài của vùng núi này, Phí Chi Đồ từ trong nhẫn không gian của mình lấy ra một tấm bản đồ da thú ố vàng, cẩn thận quan sát nó.

- Đây không phải là Lạc Đế Sơn sao? Thái Hợp tặc lưỡi lấy làm kỳ, kinh ngạc hỏi:

- Chẳng lẽ di tích thượng cổ giấu ở Lạc Đế Sơn?

- Không thể nào? Hàng năm người tới Lạc Đế Sơn không biết bao nhiêu, mặc dù ta và ngươi cũng đã tới mấy lần, nếu thật có di tích thượng cổ gì đó, làm sao có thể một chút phong thanh đều không tiết lộ ra ngoài? Đỗ Tư Tư chậm rãi lắc đầu. Vào lúc hai người nói chuyện, Dương Khai lại đang quan sát cái gọi là Lạc Đế Sơn.

Hắn lần đầu tiên nghe nói dãy núi này, cũng là lần đầu đến chỗ này, đương nhiên không có quyền phát ngôn gì. Hắn phóng mắt nhìn tới, chỉ cảm thấy vùng núi này liên miên tung hoành, dài qua không biết bao nhiêu dặm, giưa nui xanh um tươi tốt.

Nhưng cực kỳ cổ quái chính là, bên trong núi này lại một mảnh yên tĩnh, ngay cả một tiếng côn trùng kêu tiếng chim hót đều nghe không được. Hơn nữa cũng không thấy được bất kỳ bóng dáng của thú vật chim muông, khiến hắn không khỏi cảm nhận được nghi ngờ.

- Ha ha, tiểu hữu lần đầu tiên tới Lạc Đế Sơn phải không? Đang lúc Dương Khai hồ nghi không hiểu, lão ông kia bỗng nhiên đi tới bên cạnh hắn, tay vuốt chòm râu hoa râm, cười tủm tỉm hỏi một câu.

- À, vãn bối đúng là lần đầu tiên tới. Dương Khai nhướng mày, không rõ ông ta vì cái gì chủ động tìm mình nói chuyện.

- Cái này khó trách, tiểu lão nhi Ninh Hướng Trần!

Lão ông không ngờ thoại phong nhất chuyển, cười híp mắt tự giới thiệu mình một câu. Trong khi Dương Khai trong lòng hồ nghi, cũng không khỏi không làm lễ, dù sao tuổi tác của người ta cũng đặt ra ở đó. Đấy vẫn chưa xong, lão ông Ninh Hướng Trần lại chỉ vào một lão bà cùng cường giả phản hư lưỡng tầng cảnh khác giới thiệu một phen với Dương Khai.



Hai người đồng dạng đều vẻ mặt tươi cười cùng Dương Khai lên tiếng chào, luôn miệng khen ngợi hậu sinh khả uý vân vân. Bên này mấy phản hư cảnh cao thủ chủ động lấy lòng như thế, đương nhiên khiến đám người Thái Hợp mắt lộ ra ánh sáng ngạc nhiên, không rõ tại sao Dương Khai không ngờ có thể được nhiều cao thủ ưu ái như vậy.

Đỗ Tư Tư lại mặt lộ vẻ không như ý, dường như là cảm thấy danh tiếng đều bị Dương Khai đoạt hết.

- Các vị tiền bối, Lạc Đế Sơn này có chỗ kỳ diệu gì sao? Dương Khai thừa dịp bọn họ ngừng miệng, vội vàng mở lời chuyển sang đề tài khác. Chuyện cho tới bây giờ, hắn coi như đã nhìn ra, ba vị phản hư cảnh này chỉ sợ là có chỗ nào muốn cầu cạnh mình, nếu không làm sao lấy lễ hạ giao, chủ động tốt như thế.

Nhưng bất kể bọn họ yêu cầu mình giúp cái gì, hơn nữa không ngờ đều có ý tứ này, đối với mình mà nói nhất định là chuyện phiền toái, Dương Khai sẽ không để đề tài bị bọn họ dẫn dắt.

Nghe hắn hỏi lên như vậy, Ninh Hướng Trần thần sắc bỗng nhiên nghiêm một chút, không đáp hỏi ngược lại:

- Ngươi có biết nơi này tại sao được xưng là Lạc Đế Sơn không? Dương Khai cau mày trầm ngâm một hồi, hồ nghi nói:

- Chẳng lẽ có liên quan gì với Tinh Không Đại Đế trong truyền thuyết hay sao? Trên mặt của Ninh Hướng Trần không khỏi lộ ra một tia ý tán dương, lão bà bên cạnh cũng cười tủm tỉm đáp:

- Không sai, nơi này quả thật cùng Tinh Không Đại Đế có quan hệ, bởi vì nghe đồn, chỗ này là chỗ mà Đại Đế bỏ mình! Dương Khai biến sắc, thất thanh hỏi:

- Thật sao? Ninh Hướng Trần cười ha hả:

- Có phải thật vậy hay không, không người nào có thể xác nhận, nhưng trong Lạc Đế Sơn, đang có một tia đế uy mà người đời đều biết.

- Đế uy? Dương Khai chau mày.

- Ngươi cũng thấy đấy, Lạc Đế Sơn này căn bản không có chim muông thú vật, cũng không phải là chỗ này không thích hợp bọn chúng sinh tồn. Thời khắc này coi như là vùng đất non xanh nước biếc, linh khí dạt dào, cho dù làm chỗ ở cơ nghiệp của một ít tông môn, cũng không hẳn không được.

Nhưng chỗ này chẳng những không có bất kỳ tông môn cơ nghiệp, thậm chí ngay cả yêu thú cũng không có, cũng bởi vì bên trong Lạc Đế Sơn có lực lượng đế uy! Lực lượng đế uy vô hình bao phủ cả Lạc Đế Sơn, càng về trung tâm áp sát càng cường đại. Những thứ chim muông thú vật đó căn bản không cách nào sống thời gian dài dưới đế uy, cho nên ngươi mới không thấy được.

- Không sai, trước đây rất lâu, Lạc Đế Sơn cũng được một tông môn có thực lực không yếu coi trọng, muốn ở đây thành lập tông môn cơ nghiệp. Nhưng mặc dù là cường giả phản hư tam tầng cảnh cũng không thể dừng lại quá lâu trong Lạc Đế Sơn. Dưới sự ảnh hưởng không nhận thức được của đế uy, bất kể thực lực ngươi rất cao, cuối cùng đều chỉ có một kết quả bi kịch là nổi điên lên mà thôi! Lão bà tiếp lời, giải thích.

- Đế uy tuyệt vời như vậy ư? Dương Khai ngạc nhiên vạn phần.



- Cũng không nên coi thường đế uy. Năm đó ta cũng tới nơi này tu luyện qua, nếu không kịp thời thối lui ra khỏi, e là sớm đã tẩu hỏa nhập ma. Cường giả phản hư lưỡng tầng cảnh nghiêm mặt nói.

- Trong này còn có thể tu luyện sao?

Dương Khai trước mắt sáng ngời.

- Ha ha, đây đúng là điều mà tiểu lão nhi đợi lát nữa muốn nói cho tiểu hữu. Không sai, trong Lạc Đế Sơn có đế uy, không thích hợp bất kỳ vật sống dừng lại thời gian dài. Hơn nữa lực lượng đế uy khoảng cách càng gần trung tâm của Lạc Đế Sơn lại càng mạnh. Chỗ trung tâm nhất rốt cuộc có cái gì cũng không người biết, nhưng trong đó lại tương đương thích hợp rèn luyện lực lượng thần thức.

Cho nên mỗi một năm đều có rất nhiều võ giả đi tới Lạc Đế Sơn, chuyên môn lợi dụng lực lượng đế uy chỗ này tu luyện thần thức. Không chỉ như thế, lực lượng đế uy đối với sự lĩnh ngộ của thế cũng có tác dụng thôi ba trợ lan. Tiểu lão nhi nhìn tiểu hữu tư chất bất phàm, chung quy một ngày sẽ lên cấp phản hư, thật đến khi đó, không ngại đến Tinh Đế Sơn lĩnh ngộ lực lượng của thế. Đến lúc đó ngươi đương nhiên sẽ phát hiện, ở chỗ này tu luyện làm ít công to.

- Đúng vậy, trên cơ bản phản hư cảnh của U Ám Tinh, trong mười người thì có 6 người đã từng tới Tinh Đế Sơn ngưng tụ thế của bản thân. Hơn nữa mặc dù không có người chứng thực qua, nhưng thế được ngưng tụ ra từ trong Tinh Đế Sơn, so với thế lĩnh ngộ ra dưới tình huống bình thường, dường như cũng mạnh hơn một phần. Tiểu hữu ngày sau chớ bỏ lỡ một lần cơ duyên duy nhất này!

- Còn có chuyện tốt bực này! Dương Khai rất ngạc nhiên, vội vàng nghiêm nghị cung tay nói:

- Đa tạ ba vị tiền bối giải thích nghi hoặc, thật đến ngày đó, tiểu tử nhất định sẽ tới chỗ Tinh Đế Sơn này rèn luyện thế của mình. Mặc dù chuyện như vậy cho dù ba người bọn họ không nhắc nhở, Dương Khai cũng nhất định sẽ từ những cách khác biết được, nhưng dù sao người khác có hảo ý, Dương Khai cũng phải bày tỏ một hai.

- Nói hay, nói hay lắm! Ninh Hướng Trần mỉm cười ha ha: . Đọc 𝘵𝙧𝘶yện ch𝘶ẩn không q𝘶ảng cáo ﹛ T𝙧𝖴mT𝙧𝘶ye n.VN ﹜

- Đến lúc đó nếu tiểu hữu cần người đi kèm hộ giá, chỉ cần thông báo tới lão hủ, lão hủ chắc chắn sẽ tận tâm. Chẳng những Ninh Hướng Trần nói như thế, lão bà cùng vị phản hư lưỡng tầng cảnh võ giả khác đều nói như vậy, khiến Dương Khai trong lòng máy động. Hắn càng phát giác bọn họ có chuyện yêu cầu mình, lập tức liên tục nói không dám, đùn đẩy ra.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement