Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Tấn cấp lên Hư Vương Cảnh, không phải chỉ nhìn vào thực lực, có đôi khi cũng phải có sự may mắn trong đó.

Hiển nhiên, vận may Tiền Thông không được tốt lắm.

Mặc dù thực lực của lão mạnh hơn những Phản Hư tam tầng cảnh bình thường rất nhiều, ở trong Huyết Ngục lão cũng có thu hoạch lớn, nhưng chính vì vậy mà uy lực thanh tẩy của thiên địa cũng mạnh không thể tưởng tượng nổi.

Lão có thể chịu đựng được đến bây giờ không chết, đã là rất mạnh mẽ rồi.

Nhưng không có khả năng lão sẽ kiên trì đến thời khắc cuối cùng được. Tầng mây đen trên bầu trời kia mới chỉ biến mất một nửa mà thôi, điều này có nghĩa là uy năng thiên địa mới chỉ thanh tẩy lão được một nửa.

Không ai nỡ tiếp tục nhìn lão nữa! Ngay cả Lạc Hải cũng thu hồi ánh mắt, không chú ý nữa.

Tuy rằng trước đó Dương Khai nói rất mạnh miệng, nhưng trong lòng cũng đang hết sức lo lắng cho Tiền trưởng lão.

Hắn từ chưa từng gặp qua cảnh tượng này, nên không thể phán đoán được điều gì.

Tuy nhiên, hắn có lòng tin đối với Tiền Thông, có lòng tin đối với thứ hắn đưa cho Tiền Thông!

Người bình thường không thể nào cảm nhận được khát vọng đối với đẳng cấp Hư Vương Cảnh của võ giả trên U Ám Tinh. U Ám Tinh bị pháp tắc thiên địa áp chế trói buộc, mấy vạn năm trở lại đây chưa ai có thể thăng cấp lên Hư Vương Cảnh, nhưng càng như vậy thì võ giả trên U Ám Tinh càng hướng tới cảnh giới chí cao này.

Nói riêng về ý chí quyết tâm, Tiền Thông không thua bất kỳ kẻ nào.

Đùng...

Lại một luồng uy năng thanh tẩy của thiên địa kinh khủng giáng xuống, truyền vào bên trong cơ thể Tiền Thông, vừa tẩy kinh phạt tủy, vừa phá hủy thân thể lão.

Ở trung tâm của khu vực năng lượng hỗn loạn đó, sức sống của tiền Thông vốn đã hết sức suy yếu lại có nguy cơ sắp bị dập tắt!

Lâm Ngọc Nhiêu kinh hãi a lên một tiếng, mặt trắng bệch, không nhịn được lấy tay che miệng lại.

Sắc mặt đám người Dương Tu Trúc, Sở Hàn Y, Mặc Vũ cũng tái nhợt!

- Không được rồi, thật sự là không được rồi! Cưu lão lắc đầu tiếc nuối thốt lên: - Vận may của người này không đủ, nếu không rất có khả năng sẽ đạt đến Hư Vương Cảnh, chỉ tiếc... Hả? có chuyện gì vậy?

Cưu lão bỗng nhiên trợn tròn mắt, chăm chú nhìn về phía trước, dường như vừa phát hiện ra điều gì đó.



Những Hư Vương Cảnh khác cũng đều tỏ ra hết sức kinh ngạc, hô lên nhao nhao.

- Sao có thể như vậy chứ? Sao sức sống của người này lại đang tăng lên mãnh liệt như vậy chứ?

- Chẳng lẽ hắn uống đan dược nghịch thiên gì đó, mà thứ đan dược gì lại có công hiệu thần kỳ như vậy chứ?

- Nói bậy, làm gì có thứ linh đan gì có thể khiến cho một người sắp chết trở nên có sức sống mãnh liệt như vậy chứ? Linh đan cấp Hư Vương cũng không thể khiến cho một người sắp chết trở thành có sinh cơ mãnh liệt như vậy được!

- Lạ thật, rốt cuộc người này đã dùng thứ gì chứ?

Các Hư Vương Cảnh đều mê man không hiểu. Không biết tại sao Tiền Thông vốn đã sắp hoàn toàn mất đi sức sống lại đột nhiên tỏa ra sức sống bừng bừng, tựa như cây khô gặp mưa xuân đâm chồi nảy lộc như vậy.

Sức sống đang bừng bừng tỏa ra kia, cho dù đang bị năng lượng cuồng bạo khi tấn cấp ảnh hưởng, nhưng người ta vẫn có thể cảm nhận rõ ràng.

Từ phía trong truyền ra tiếng Tiền Thông cười ha hả, thân hình của lão thẳng tắp như kiếm, ngạo nghễ đứng trên mặt đất ngẩng đầu nhìn trời, khí thế nói: - Lão phu vẫn còn chưa sống đủ, sao có thể chết tha hương như vậy chứ! Lão trời già còn thủ đoạn gì nữa thì cứ giở hết ra đi!

Cơ mặt của đám người Cưu lão co rút lại, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Không ngờ người này lại dám khiêu khích uy năng thiên địa khi tấn cấp, từ cổ chí kim chưa từng thấy người nào như vậy.

Chẳng lẽ hắn không biết rằng, ở cấp bậc này, uy năng thiên địa khi hắn tấn cấp có linh tính hay sao?

Khiêu khích như vậy, quả thực là tự đào hố chôn mình mà!

Quả nhiên, khi Tiền Thông vừa dứt lời, mây đen trên bầu trời bỗng nhiên vần vũ xoay tròn, từ bên trong đó truyền ra hàng loạt tiếng sấm nổ ầm ấm, rúng động tâm hồn.

Trong chớp mắt, trên đỉnh đầu Tiền Thông liền xuất hiện một lốc xoáy cực lớn.

Ngay sau đó, từ trong lốc xoáy kia phóng ra từng cột sáng năng lượng nối đuôi nhau giáng lên người Tiền Thông!

Tiếng gầm thê lương của Tiền Thông lần nữa lại vang lên, sức sống mãnh liệt đang bị tiêu tán với tốc độ cực nhanh.

- Lão già chết tiệt này! Cưu lão chép miệng liên tục, thật không biết phải nói gì nữa.

Đôi mắt của Lạc Hải rực sáng, chăm chú nhìn về phía đó, lộ ra vẻ xúc động.

Uy năng thiên địa dường như đang theo cột sáng kia trút xuống, mây đen trên bầu trời bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang nhỏ đi.

Chỉ trong vòng không tới mười hơi thở, trời quang mây tạnh, uy năng thiên địa khủng khiếp chợt biến mất, năng lượng đang càn quét trong nháy mắt cũng tan thành mây khói.

Ở nơi đó chỉ còn có thân hình của Tiền Thống đang đứng thẳng tắp không nhúc nhích!

Cũng không biết là còn sống hay đã chết.

Nhưng một luồng ý cảnh kỳ diệu lấy lão làm trung tâm đang ầm ầm khuyết tán ra xung quanh, mãi tới khi lan ra đến trăm dặm mới dần dần tan biến.

Mà ngay sau đó, luồng ý cảnh kia liền lập tức thu về, chui thẳng vào trong cơ thể Tiền Thông.

Dường như đã phát sinh biến hóa gì đó...

Rất nhiều cường giả Phản Hư Cảnh đều chau mày, không nhìn rõ huyền bí trong đó. Nhưng còn những Hư Vương Cảnh kia thì đều nhướng mày, lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Áp súc Thế của bản thân thành Lĩnh vực, người này... không ngờ đã thành công! Lão ẩu họ Lôi khẽ nói.



Dương Khai nãy giờ vẫn luôn chú ý tới động tĩnh của những Hư Vương Cảnh này, nghe vậy liền cười lên ha hả.

Hắn không thể nhìn ra manh mối từ cảnh tượng Tiền Thông tấn cấp, chỉ có thể dựa vào những Hư Vương Cảnh ở đây mà thôi. Lúc này nghe được lão ẩu họ Lôi vừa nói như vậy, hắn liền cảm thấy yên tâm.

Hiện tại Tiền Thông đã là cường giả Hư Vương Cảnh thứ thiệt!

Chỉ có điều, so với những cường giả Hư Vương Cảnh như nhóm người Lạc Hải này, lão vẫn còn có vẻ hơi non nớt. Dù sao cũng không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thiện Lĩnh vực.

Cường giả Hư Vương Cảnh ở đây, người tấn cấp gần nhất cũng đã qua 500 năm, đã có 500 năm kinh nghiệm rèn luyện Lĩnh vực của bản thân.

Nói cách khác, một đấu một mà nói, Tiền Thông không thể trụ nổi ba hơi thở trước mặt bọn họ!

Nghĩ nghĩ một chút, Dương Khai liền bay lên trời, ôm quyền cất cao giọng nói: - Chư vị, hiện tại mặc dù Tiền trưởng lão đã tấn cấp lên Hư Vương Cảnh, nhưng vẫn cần một ít thời gian để củng cố tâm cảnh, vãn bối hy vọng các vị không nên ở đây lâu, nếu có chỗ nào đắc tội, xin hãy bao dung lượng thứ!

Các võ giả hai mặt nhìn nhau, hiểu rằng Dương Khai đang muốn đuổi người.

Không chút khinh thường như trước, những võ giả Phản Hư Cảnh kia đều rất biết điều xoay người rời đi. Một số người còn từ xa hướng về phía Dương Khai ôm quyền, nói vài câu xã giao.

Trước đó bọn họ khinh thường không quan tâm, đó là vì bọn họ ỷ vào nhiều người, nhưng hiện tại Tiền Thông đã trở thành Hư Vương Cảnh, nếu bọn họ còn dám trêu chọc, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

Không có ai dám làm như vậy.

- Các vị tiền bối, các vị... Dương Khai lại nhìn về phía những Hư Vương Cảnh kia, tỏ ý hỏi thăm ý kiến.

- Được rồi được rồi, ngươi cũng không cần đuổi, lão phu tự đi!

Cưu lão hừ hừ, nói: - Tuy nhiên, đợi sau khi vị bằng hữu kia tỉnh lại, ngươi hãy nói cho hắn biết, đám người lão phu đang ở gần thành trì nơi này chờ hắn. Hắn vừa mới đột phá, nhất định là có rất nhiều điều không rõ, nếu có điều gì cần hỏi thăm, cứ tìm tới ta, ta sẽ không giấu giếm.

- Đúng vậy, cứ nói với hắn, chúng ta sẽ giải thích những thắc mắc của hắn. Lão ẩu họ Lôi cũng gật đầu phụ họa.

- Vậy vãn bối xin thay mặt Tiền trưởng lão đa tạ các vị tiền bối. Dương Khai cung kính gật đầu.

Mấy vị Hư Vương Cảnh liếc nhìn nhau rồi thoắt một cái, biến mất.

Dương Khai nhìn thấy rõ, trước khi đi không biết Lạc Hải vô tình hay cố ý liếc hắn một cái.

Nơi này thật sự không nên ở lâu!

- Dương huynh, ta cũng cáo từ, hy vọng một ngày nào đó ta và ngươi còn có duyên gặp lại. Hứa Tân Bạch ôm quyền nói với Dương Khai.

- Hứa huynh nhớ bảo trọng!

Dương Khai gật gật đầu. Mặc dù hắn cảm thấy Hứa Tân Bạch là người rất tốt, đáng giá để kết giao, nhưng dĩ nhiên hiện tại không phải là lúc để kết giao bằng hữu, cho nên cũng không giữ lại.

Rất nhanh, trên hoang nguyên chỉ còn lại nhóm người Dương Khai.

Triệu Thiên Trạch cũng không đi, giờ phút này đang mang vẻ mặt hâm mộ nhìn Tiền Thông ở phía xa, thầm buồn rầu sao mình lại không có ngộ tính như vậy. Lão và Tiền Thông cùng nhau tiến vào Huyết Ngục, cùng một đường rèn luyện, nhưng Tiền Thông thì thành công, còn lão thì ngược lại, chẳng qua chỉ cảm thấy trình độ về Thế tăng nhiều mà thôi, khoảng cách tấn cấp lên Hư Vương Cảnh còn rất xa vời.

- Triệu Thành chủ. Dương Khai đi tới bên cạnh Triệu Thiên Trạch rồi lên tiếng.

- Dương tông chủ, có phân phó gì không? Triệu Thiên Trạch hỏi.



- Phân phó thì không dám, có điều... e rằng chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây.

- Rời khỏi sao? Triệu Thiên Trạch ngạc nhiên hỏi: - Đi đâu?

- Trở về U Ám Tinh! Dương Khai nói nhỏ.

- Tại sao phải đi? Triệu Thiên Trạch tỏ vẻ không hiểu, ngay cả đám người Dương Tu Trúc cũng ngạc nhiên nhìn Dương Khai, không biết tại sao hắn lại nói như vậy. - Không phải các vị tiền bối kia mời Tiền trưởng lão tới chỗ bọn họ sao, vì cái gì...

Đang nói, Triệu Thiên Trạch liền nhíu mày, dường như đã cảm thấy được điều gì đó.

Dương Khai cũng khó mà nói ra chân tướng sự việc, chỉ nói: - Tiền trưởng lão nhất định là sẽ không gia nhập bọn họ, nếu đã không gia nhập, cần gì phải đi tìm bọn họ. Trước đó vãn bối từ chối bọn họ mời chào, tuy rằng bọn họ không nói gì, nhưng trong lòng cũng sẽ không thoải mái, bây giờ nếu Tiền trưởng lão lại từ chối, khó mà nói bọn họ sẽ không trở mặt.

- Không đến mức như vậy chứ. Trên trán Triệu Thiên Trạch toát ra mồ hôi lạnh.

Tuy rằng lão cảm thấy những Hư Vương Cảnh kia không đến mức hẹp hòi như thế, nhưng Dương Khai nói cũng có lý, chuyện như vậy không thể không đề phòng.

- Tóm lại nà nên phòng ngừa vạn nhất, cho nên ta nghĩ, đợi Tiền trưởng lão tỉnh lại sẽ lập tức rời khỏi Thúy Vi Tinh!

Triệu Thiên Trạch khẽ gật đầu, than thở: - Vậy cũng được, đáng tiếc, Triệu mỗ còn muốn mời Dương tông chủ tới Lục Thủy Thành của ta nghỉ ngơi mấy ngày.

- Có cơ hội sau này sẽ tới. Dương Khai cười ha hả, nói tiếp: - Hiện tại vãn bối có một chuyện muốn nhờ Triệu Thành chủ.

- Dương tông chủ cứ việc nói, Triệu mỗ nhất định sẽ hoàn thành phân phó. Triệu Thiên Trạch trầm giọng nói. Ở trong Huyết Ngục, Dương Khai không để bụng hiềm khích trước đó, đưa lão quay trở về Vực Thạch Sơn tìm hiểu những điều huyền bí, sau đó không biết vô tình hay có ý lại cứu lão một mạng, hiển nhiên Triệu Thiên Trạch rất muốn đền ơn.

- Có thể mời Triệu Thành chủ trở về Lục Thủy Thành một chuyến, dẫn Thiên Nguyệt tới đây cho ta hay không?

- Thiên Nguyệt cô nương sao?

Hiển nhiên Triệu Thiên Trạch không xa lạ gì Thiên Nguyệt. Năm đó, khi Dương Khai rời khỏi Thúy Vi Tinh, Tiền Thông được mấy vị Phản Hư tam tầng cảnh giữ lại, Thiên Nguyệt cũng ở lại để dò la tung tích của đám người Tô Nhan và Băng chủ Thanh Nhã.

Hiện tại Dương Khai muốn rời khỏi, tất nhiên sẽ không thể quên nàng.

- Điều này không thành vấn đề, Triệu mỗ sẽ lên đường ngay, lâu thì sáu bảy ngày, nhanh thì hai ba ngày, nhất định Triệu mỗ sẽ dẫn Thiên Nguyệt cô nương tới đây! Triệu Thiên Trạch nói chắc chắn, rồi sau đó cáo từ đám người Dương Tu Trúc, nhanh như chớp rời khỏi đó.

- Tông chủ, vì sao lại khẩn trương như vậy? Dương Tu Trúc không hiểu nhìn Dương Khai hỏi. Hắn có thể cảm nhận được, Dương Khai cảnh cảnh giác điều gì đó, chỉ là không biết tại sao hắn phải cảnh giác như vậy.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement