Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Sau khi ổn định tình hình trong tông môn, Dương Khai mới bắt đầu bắt tay vào xử lý những chuyện khác.

Chuyện thứ nhất phải làm đương nhiên là trị thương cho đám người Diệp Tích Quân. Toàn bộ nhân mã của Lăng Tiêu Tông, không chỉ có mình Diệp Tích Quân bị thương, mà 99% những cường giả Phản Hư Cảnh khác cũng đều bị thương với mức độ nặng nhẹ khác nhau.

Những thương thế này họ đều dính phải khi chiến đấu với cường giả Thi Linh Giáo. Thương thế bị thi khí xâm nhập rất khó lành lại, thi khí âm độc đó có khả năng làm hoại tử quỷ dị, ngăn cản việc đều động thánh nguyên của cường giả Lăng Tiêu Tông.

Trừ khi có linh đan giải độc chuyên biệt mới được.

Trước đó thương thế của bọn họ không thể khỏi hẳn, chỉ có thể dùng tu vi mạnh mẽ áp chế rồi dùng thánh nguyên từ từ hóa giải, quá trình này rất là lâu dài.

Nhưng sau khi Dương Khai trở về, mọi chuyện trở nên khác hẳn.

Hắn và tiểu sư tỷ Hạ Ngưng Thường liên thủ luyện chế ra một loại linh đan chuyên giải độc thi, rồi đưa cho những người bị thương mỗi người uống một viên, trong chốc lát tai họa độc thi đã được giải trừ.

Không có độc thi hoành hành, với tu vi của bọn họ thì việc khôi phục thương thế dĩ nhiên không phải việc khó. Hơn nữa Dương Khai còn luyện chế một số lượng lớn các loại đan dược quý hiếm cung cấp cho bọn họ sử dụng.

Cho nên chỉ trong vòng mười ngày, một đống vấn đề làm đau đầu những cường giả Lăng Tiêu Tông đã được giải quyết dễ dàng. Toàn bộ Lăng Tiêu Tông trở nên sáng sủa, khí thế hẳn lên.

Trong sự kiện lần này, nhờ có quyết định sáng suốt của Diệp Tích Quân, cho nên nhân số hy sinh cũng giảm đến mức thấp nhất. Hơn nữa trước khi đi, nàng đã mang hết toàn bộ những bảo bối quan trọng theo, trong đó bao gồm cả Hồng Chúc Quả, Vạn Niên Hương và Cửu Khúc Ngọc Tinh Thụ. Nói chung, ngoại trừ tổng đà Lăng Tiêu Tông bị người ta chiếm cứ ra, thì cũng không bị tổn thất gì.

Sau khi Diệp Tích Quân quay trở về, Hồng Chúc Quả, Vạn Niên Hương và Cửu Khúc Ngọc Tinh Thụ lần nữa được bố trí ở một nơi đặc biệt.

Hồng Chúc Quả là nguyên liệu chính để luyện chế Hư Vương đan, còn hai thứ sau là bảo bối có tác dụng hỗ trợ to lớn cho võ giả khi tấn cấp. Tác dụng của chúng đối với toàn bộ tông môn là không thể đo lường được.

Hơn mười ngày sau, Lăng Tiêu Tông đã hoàn toàn yên ổn.

Dương Khai liền triệu tập tất cả các cao tầng của Lăng Tiêu Tông tới Đại điện nghị sự.

Không ai biết hắn muốn làm gì, nhưng mọi người đều tập trung đến đúng giờ để nghe hắn phát biểu.



Thật ra cũng không có gì quan trọng, đầu tiên Dương Khai hướng về phía các vị trưởng lão bày tỏ cảm tạ vì đã âm thầm công hiến trong những năm qua, rồi bày ra viễn cảnh huy hoàng trong tương lai, tất cả đều không có chút mùi vị đao kiếm.

Cuối cùng, bỗng nhiên Dương Khai mới ra vẻ bí hiểm nhìn về phía mọi người cười cười, rồi nói: - Chuyến ra ngoài lần này, ta có đem một vài thứ tốt về cho mọi người, tuy nói thứ này chưa chắc đã phát huy được tác dụng lớn nhất trên U Ám Tinh, nhưng chắc chắn có thể trợ giúp các ngươi đến bình cảnh Hư Vương Cảnh. Tin rằng chỉ cần tích lũy đầy đủ, sau này một khi thoát khỏi áp chế của pháp tắc thiên địa trên U Ám Tinh, sẽ có thể thuận lợi tấn cấp lên Hư Vương Cảnh!

Vừa dứt lời, cả đại điện đều trở nên yên tĩnh. Tất cả mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối Dương Khai, tựa như chưa thể tiêu hóa kịp tin tức mà hắn mang tới vậy.

Ngay cả Diệp Tích Quân cũng giật mình, tò mò nhìn Dương Khai, không biết rốt cuộc hắn đang nói gì.

Từ trước đến nay, Hư Vương Cảnh chính là một truyền thuyết trên U Ám Tinh, đó là một rào cản mà ngay cả Diệp Tích Quân cũng không thể đột phá được. Lúc trước nàng lựa chọn ở lại mà không cùng với Dương Khai rời khỏi U Ám Tinh, nhưng không có nghĩa là nàng không khát khao đối với cảnh giới này.

Ngược lại, nàng khát khao cảnh giới này mãnh liệt hơn bất kỳ Hư Vương Cảnh nào, bởi vì nàng đã có tư cách tấn cấp lên Hư Vương Cảnh- Thế đã đại thành!

Chỉ vì phải bảo vệ Dương Viêm, nàng mới lựa chọn ở lại để tránh cho việc xuất hiện tình huống ngoài ý muốn mà không có người trấn giữ tông môn.

Giờ phút này nghe được Dương Khai nói, hiển hiên nàng hết sức lưu tâm.

- Tông chủ, rốt cuộc là thứ gì mà thần kỳ như vậy?

Cung Ngạo Phù cười tủm tỉm hỏi.

Mặc dù nàng chỉ mới gia nhập và đảm nhiệm chức vụ trưởng lão Lăng Tiêu Tông, nhưng nàng hòa nhập cũng hết sức nhanh chóng. Hơn nữa, tâm địa của nàng thật ra cũng không xấu, mới chỉ hơn nửa tháng nàng đã được trưởng lão đoàn của Lăng Tiêu Tông ngầm công nhận tư cách của nàng.

Cho nên ở những hội nghị như thế này, nàng vẫn có quyền phát ngôn.

Những người khác cũng hết sức tò mò nhìn Dương Khai, chờ hắn nói ra đáp án.

- Là thứ này! Dương Khai cũng không úp mở, quơ trảo vào trong hư không rồi lấy ra một thứ gì đó giống như tinh thạch vậy.

Khối này tinh thạch này vừa xuất hiện, trong đại điện bỗng nhiên liền tràn ngập ra một loại lực lượng mềm mại mà thần kỳ. Vẻ mặt của các cường giả Phản Hư Cảnh đều đồng loạt chấn động, hiện ra vẻ hoài nghi cùng khó hiểu. Mặc dù bọn họ không thể nhận ra này bản chất của loại lực lượng này, nhưng vẫn cảm giác được loại lực lượng này cao thâm hơn Thế rất nhiều, tất nhiên đây chính là lực lượng cao cấp hơn Thế!

- Vực Thạch! Ngược lại, Dương Tu Trúc lại nhanh mắt nhanh miệng, một câu nói đã vạch trần lai lịch của khối tinh thạch này.

Sở Hàn Y và Lâm Ngọc Nhiêu cũng nhận ra, đồng loạt thốt lên, ánh mắt lộ ra vẻ vừa vui mừng vừa sợ hãi.

- Vực Thạch là thứ gì? Diệp Tích Quân nhíu mày hỏi. Những người ở đây, chỉ có nàng là có tu vi cao thâm nhất, hiển nhiên đã nhận ra sự thần kỳ trong khối tinh thạch này. Nàng mới chỉ hơi cảm nhận một chút đã có một loại cảm giác như được tẩy rửa linh hồn, có thể tưởng tượng được, nếu dùng khối tinh thạch này để tu luyện trong khoảng thời gian dài, thì lợi ích mà nàng thu được sẽ lớn tới cỡ nào.

Dương Khai mỉm cười nhìn Dương Tu Trúc, ra hiệu để lão giải thích.

Dương Tu Trúc liền lập tức nhiệt tình giải thích lai lịch và tác dụng của Vực Thạch.

Vừa nghe nói thứ này không ngờ lại là bảo vật được tạo thành từ việc luyện hóa cô đọng Vực trường của cường giả Hư Vương Cảnh khi mất mạng, ánh mắt của mọi người trong đại điện đều sáng lên.

Sau đó lại nghe nói về sự kỳ diệu của Vực Thạch, khi cảm ứng nó sẽ lĩnh ngộ được lực lượng Lĩnh vực, toàn bộ các vị trưởng lão trong đại điện đều hít thở dồn dập, ánh mắt không kìm được nhìn chằm chằm vào Vực Thạch trên tay Dương Khai, tựa như một đám yêu râu xanh vừa thấy được một mỹ nữ đang cởi hết đồ ra vậy.

Trong mắt của mỗi người đều hiện rõ ham muốn trắng trợn.



- Vực Thạch là bảo vật trân quý trong Huyết Ngục, chỉ ở Huyết Ngục Thúy Vi Tinh mới có, mỗi một khối đều vô giá. Tuy Dương mỗ không có duyên với loại bảo vật này khi ra vào Huyết Ngục, nhưng Lâm trưởng lão lại may mắn thu hoạch được một khối. Dương Tu Trúc nhìn về phía Lâm Ngọc Nhiêu với vẻ hâm mộ.

Lâm Ngọc Nhiêu cười hì hì rồi lấy ra một khối từ trong nhẫn không gian của mình, đung đưa trước mặt.

Sở Hàn Y ở bên cạnh nhìn chằm chằm, hâm mộ muốn chết.

Lúc trước, khi xâm nhập Huyết Ngục, ba người bọn hắn đã tách riêng ra. Tuy rằng lão dựa vào tu vi mạnh mẽ nên không gặp tai nạn gì, nhưng cũng chỉ thu hoạch được một ít chỗ tốt mà thôi. Không như Tiền Thông, vừa ra khỏi Huyết Ngục đã đột phá rào cản của bản thân, tấn cấp lên Hư Vương Cảnh.

Nếu như có được một khối Vực Thạch, sẽ thoái mái lĩnh ngộ được lực lượng Lĩnh vực, đây là một loại hấp dẫn không thể cản nổi đối với bất kỳ võ giả Phản Hư Cảnh nào!

- Lâm trưởng lão quả là may mắn! Thường Khởi ở bên cạnh suýt xoa không dứt.

Tuy nhiên, so với những người ở trên thì nhóm người Thường Khởi, Hách An, Ninh Hướng Trần, Hoàng Quyên cũng không quá quan tâm. Dù sao tu vi của bọn họ mới chỉ là Phản Hư nhất tầng cảnh, cho dù có được Vực Thạch nhưng cảnh giới tu vi theo không kịp thì trước mắt cũng không lĩnh ngộ được lực lượng Lĩnh vực, chỉ có thể dựa vào Vực Thạch, khiến cho Thế trường của bản thân mạnh mẽ, cô đọng hơn mà thôi.

Dù sao Lĩnh vực cũng từ Thế trường tiến hóa thăng cấp mà thành, tìm hiểu huyền bí trong Vực Thạch đối với việc tu luyện Thế trường cũng là một sự trợ giúp rất lớn.

Tuy là nói vậy, nhưng không thể phủ nhận tác dụng của Vực Thạch đối cường giả Phản Hư Cảnh!

Diệp Tích Quân trầm mặc một hồi lâu, mới chợt lên tiếng: - Tông chủ, nếu có thể được, bổn cung muốn 10 khối Vực Thạch!

Một trận hít lạnh liền vang lên, đám người Dương Tu Trúc quay đầu lại, dùng một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Diệp Tích Quân.

Người ngoài không biết sự quý giá của Vực Thạch thì thôi, nhưng đám người Dương Tu Trúc thì hiểu rất rõ, ba người bọn hắn trải qua một chuyến đi vào Huyết Ngục nhưng cũng chỉ có Lâm Ngọc Nhiêu may mắn chiếm được một khối Vực Thạch mà thôi. Vậy mà không ngờ Diệp Tích Quân lại đòi một lúc những10 khối.

Đây đúng là yêu quá đáng mà!

Hành động này không phù hợp với phong cánh xử sự của đại trưởng lão chút nào!

Đây mà là đại trưởng lão mà mọi người vừa yêu mến vừa kính sợ sao?

Đám người Dương Tu Trúc không khỏi hơi cảm thấy hoảng hốt.

Diệp Tích Quân khẽ hừ lạnh nói: - Các ngươi tưởng rằng tông chủ chỉ có một khối này thôi sao? Với tính cách của tông chủ, nếu không phải hắn thu hoạch được một số lượng rất nhiều, thì sao có thể đàng hoàng phô bày trước mặt mọi người chứ? Hắn cũng không phải là con nít thích khoe hão.

Vừa nghe nàng nói vậy, đám người Dương Tu Trúc mới hồi phục lại tinh thần, trong lúc nhất thời ánh mắt mọi người đều trở nên sáng quắc nhìn Dương Khai đầy mong đợi.

Dương Khai bật cười khanh khách, lắc lắc đầu nói: - Đại trưởng lão quả thực là hiểu rõ lòng người, ta không lừa được ngươi mà!

- Tông chủ... Dương Tu Trúc nuốt nước miếng cái ực, chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc.

- Không sai! Chuyến này vào Huyết Ngục, quả thật ta đã thu hoạch được không ít Vực Thạch... Ừm, rất nhiều! Dương Khai cũng không định che giấu, đứng dậy nhìn mọi người rồi mỉm cười nói.

- Rất nhiều... là bao nhiêu? Sở Hàn Y run run hỏi thăm.



- Đủ cho các ngươi mỗi người 10 khối! Dương Khai mỉm cười.

- Hii...ít! Đám người Dương Tu Trúc đều hít sâu một, dùng một loại ánh mắt gần như là sùng bái nhìn Dương Khai.

Người trong đại điện cũng không nhiều, chỉ khoảng 15 người, đây là còn bao gồm cả Cung Ngạo Phù và Đại Diên vừa mới gia nhập Lăng Tiêu Tông.

Cung Ngạo Phù biết Dương Khai không ưa gì Doãn Tố Điệp nhưng lại khá chú ý Đại Diên, cho nên gần đây cũng thuận ý dẫn theo Đại Diên ở bên cạnh. Về phần Doãn Tố Điệp thì có dấu hiệu bị thất sủng, căn bản không có tư cách xuất hiện ở nơi này.

- A... Xem ra bổn cung vẫn còn đánh giá thấp khả năng của tông chủ rồi. Diệp Tích Quân khẽ nhíu mày, vẻ mặt có chút ảo não.

Dương Khai cười ha hả nói: - Nếu Đại trưởng lão đã muốn, tất nhiên ta sẽ thỏa mãn mọi yêu cầu. Tuy nhiên, với cảnh giới tu vi và trình độ Thế trường của đại trưởng lão, ta cảm thấy ngươi chỉ cần 2, 3 khối là nhiều rồi, có nhiều hơn nữa đối với ngươi cũng vô dụng.

- Không có tác dụng đối với bổn cung cũng có thể giữ lại để ban cho người bên cạnh mà.

Diệp Tích Quân thản nhiên nói: - Nhưng thôi, 10 khối thì 10 khối vậy.

Dương Khai không nói gì thêm, vung tay ném 10 khối Vực Thạch về phía Diệp Tích Quân.

Không thấy nàng có động tác gì, chỉ thấy nhẫn không gian trên tay lóe lên một cái, Vực Thạch đã được nàng thu vào.

Lộ rõ phong phạm cao thủ.

- Tông chủ... Dương Tu Trúc đỏ mặt xoa xoa hai tay, ánh mắt mong đợi nhìn Dương Khai.

Lão không phải là loại người quen nịnh nọt, trước kia khi còn ở Tinh Đế Sơn, tác phong làm người kiên cường chính nghĩa, vào Lăng Tiêu Tông vẫn là như vậy, nhưng lần này dù có phải đeo mặt mo lão cũng chấp nhận.

Cường giả Phản Hư tam tầng cảnh coi trọng Vực Thạch hơn nhiều so với những người khác. Tuy lần này lão không thể tấn cấp lên Hư Vương Cảnh, nhưng chỉ cần có Vực Thạch trong tay để cảm ngộ lực lượng Lĩnh vực, lần sau khi rời khỏi U Ám Tinh, lão tin chắc mình có thể tấn cấp!

Mà hiện tại Lăng Tiêu Tông cũng đã sắp có năng lực đi xa, lão tin rằng Dương Khai sẽ dẫn bọn họ rời khỏi U Ám Tinh!

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement