Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Tên đầu lĩnh ra lệnh, bọn thủ hạ lập tức xông lên, trói gô toàn bộ võ giả Nhân tộc và Hải tộc còn sót lại, ai phản kháng sẽ bị đấm đá, mặt mũi sưng phù.

Những người đi theo tên cao gầy không phân biệt tu vi, đều có tố chất thân thể cực mạnh hơn xa những người ở ngoài, cho nên không quan tâm Nhân tộc và Hải tộc phản kháng, nhanh chóng trấn áp.

Tên cao gầy cười nói: - Ngoan ngoãn nghe lời, các ngươi còn có chỗ tốt, nhưng nếu dám lỗ mãng, hắc hắc... hàng năm U Hồn Đảo chết không ít người, các ngươi tự mà nghĩ.

Bọn người Bàng Chấn và Thiên Mạch sa sầm mặt, trong lòng sinh ra cảm giác không ổn.

..

Ngoài trăm dặm, Dương Khai cau mày nhìn hai thi thể trên mặt đất, khẽ thở dài.

Hắn mới tới, vốn không muốn đại khai sát giới.

Nhưng hai tên này cứ cắn hoài không nhả, muốn đuổi tận giết tuyệt, Dương Khai bất đắc dĩ phải hạ sát thủ.

Trong điều kiện không thể vận dụng thánh nguyên, người có thể dùng lực lượng thân thể chiến đấu với Dương Khai trên cả Tinh Vực chỉ sợ cũng không đếm đủ một bàn tay, hai tên này chỉ là lâu la tiểu tốt, sao có thể là đối thủ của Dương Khai?

Hai ba chiêu đã nằm xuống!

Dương Khai cướp lấy nhẫn không gian của bọn họ, lúc này mới rời đi.

Sau nửa canh giờ, lại có võ giả đến đây, thấy hai cổ thi thể trên mặt đất, không khỏi biến sắc, vội vàng quay về U Hồn Đảo hồi báo tình hình.

Lúc này, Dương Khai đã chạy xa mấy trăm dặm.

Trong một nham động thiên nhiên bên bờ biển, Dương Khai ngồi xếp bằng, hang ẩm ướt, không thích hợp để ở, nhưng Dương Khai không để ý điều này.

Hắn ngồi dưới đất, thử vận chuyển thánh nguyên trong cơ thể, thử trao đổi với U Ám Tinh nhưng đều thất bại.

Địa phương quỷ dị này ngăn cản hắn liên lạc với U Ám Tinh, làm cho ưu thế lớn nhất của hắn không còn.

Dương Khai nhăn mặt.



Cũng may tuy rằng thần niệm bị áp chế, nhưng vẫn còn dùng được, bằng không hắn đừng mong dùng được nhẫn không gian, càng khỏi dùng bí bảo trong người.

Vô luận là sử dụng nhẫn không gian hay bí bảo đều cần thần niệm làm cầu nối, một khi không thể vận dụng thần niệm, vậy cũng không dùng không được những thứ này.

Điều này làm cho Dương Khai an tâm một chút.

Nghĩ nghĩ, hắn lấy nhẫn không gian của hai người lúc nãy ra, bắt đầu dò xét vật phẩm của bọn họ.

Với tài sản của Dương Khai hiện nay, đương nhiên không coi tài phú của hai võ giả bình thường vào đâu, nhưng hắn có thể dựa vào các loại vật phẩm mà từ dò xét tình hình U Hồn Đảo, cho nên trước khi đi hắn mới lấy nhẫn không gian của chúng.

Tu vi hai người kia vốn không cao, cấm chế trên nhẫn không gian dễ dàng bị Dương Khai phá giải.

Cẩn thận tìm kiếm, Dương Khai phát hiện hai người này đều cực kỳ nghèo, trong nhẫn trừ thức ăn ra chỉ có một ít thánh tinh, vài món bí bảo cấp thấp, vài võ điển bí tịch tầm thường, còn có vài bình ngọc.

Thánh tinh ở đây không có ích gì, thánh nguyên không dùng được, thánh tinh sao có tác dụng?

Bí bảo và võ điển bí tịch Dương Khai cũng không để ý.

Hắn lấy mấy bình ngọc ra, đổ ra một viên đan dược màu xám tro.

Vừa cầm lên, Dương Khai liền bĩu môi.

Với thân phận luyện đan sư cấp Hư Vương, liếc là biết đan dược này luyện chế không hoàn chỉnh, tuy không thể nói là thất bại, nhưng tuyệt đối không phát huy ra toàn bộ công hiệu của nguyên liệu, thủ pháp luyện chế cực kỳ kém, dược lực của nguyên vật liệu cũng không ngưng luyện được.

Viên đan dược này chỉ là mấy loại vật liệu trộn lại, là một sản phẩm thất bại!

Nhưng nghĩ lại ở đây không thể vận dụng thánh nguyên, Dương Khai liền hiểu ra.

Dưới tình huống không dùng được thánh nguyên, luyện đan sư không có biện pháp ngưng luyện nước thuốc, phát huy hoàn toàn tác dụng của vật liệu, đại khái cũng vì nguyên nhân này mới dẫn đến viên đan dược này luyện chế không hoàn chỉnh.

Tuy rằng với nhãn giới và trình độ chuyên nghiệp của Dương Khai, căn bản coi thường loại linh đan này, nhưng hắn vẫn rất hiếu kỳ với tác dụng của nó.

Những linh đan mà hắn biết từ trước tới giờ đều không giống với loại này, điều này làm cho hắn lấy làm kỳ lạ.

Ngắm nhìn một hồi, lại ngửi một mùi vị đan dược, Dương Khai xác định không có độc, dứt khoát há miệng, nuốt mất một viên.

Một lát sau, Dương Khai cau mày, lộ vẻ kinh ngạc, lẩm bẩm: - Thì ra là thế, trách không được tố chất thân thể của bọn họ đều không tệ, thì ra nguyên nhân là có đan dược này!

Sau khi thưởng thức, hắn lập tức hiểu tác dụng của đan dược này.

Là đan dược dùng để tôi luyện thân thể!

Sau khi dùng viên đan dược đó, Dương Khai cảm thấy một cổ nhiệt lưu ở bụng, chảy khắp tứ chi bách hài của mình, cải tạo lục phủ ngũ tạng và gân cốt, làm cho thân thể của mình phát triển.

Một viên đan dược, tác dụng đối với Dương Khai cực kỳ bé nhỏ, gần như không đáng kể.

Nhưng đối với những võ giả không chuyên rèn luyện thân thể mà nói là có chút trợ giúp, nếu như có thể quanh năm suốt tháng uống loại linh đan này, tuyệt đối có thể tăng tố chất thân thể lên.



Chỉ sợ đây chính là nguyên nhân võ giả trên U Hồn Đảo có tố chất thân thể cường hãn hơn Nhân tộc và Hải tộc rất nhiều!

Bọn họ đều dùng loại linh đan này!

Trên U Hồn Đảo trên không thể sử dụng thánh nguyên, thần niệm cũng bị áp chế cực hạn, nhưng võ giả sinh sống ở đây lại tìm được một phương thức khác để trở nên mạnh mẽ, tồn tại của U Hồn Đảo không phải không có đạo lý.

Dương Khai cũng cảm thấy rất hứng thú với loại linh đan này.

Nhưng hắn không biết đan phương, cũng không biết nguyên vật liệu, chỉ có thể tạm thời bỏ qua.

Ra khỏi hang, Dương Khai nhìn ra xa, hắn có thể mơ hồ thấy được ở trung tâm U Hồn Đảo có một tòa thành trì, kia hẳn là nơi cư dân U Hồn Đảo sinh sống, giữa thành trì có một tòa kiến trúc cao ngất, gần như chạm trời, không thấy điểm cuối.

Dương Khai thu hồi ánh mắt, nhìn về phía biển, không chần chờ thả người nhảy xuống biển rộng, bơi đi.

Do không thể dùng thánh nguyên, hắn chỉ có thể dùng phương thức di chuyển nguyên thủy nhất dưới nước.

Giờ hắn đã đoán ra U Hồn Đảo tuyệt đối là một không gian độc lập, giống như năm đó lúc hắn mới vào Tinh Vực, xui xẻo đi vào Huyền Không đại lục vậy, nơi này có pháp tắc thiên địa của chính mình, không chịu ảnh hưởng của U Ám Tinh.

Nếu là không gian độc lập thì sẽ có một cực hạn, Dương Khai muốn tìm cái cực hạn đó, thử xem có thể đánh vỡ nó để thoát ra hay không.

Nếu không được thì tìm biện pháp khác, tỷ như tìm đảo chủ U Hồn Đảo hỏi thăm tình hình, chắc chắn đảo chủ phải hiểu rõ tình hình hơn hắn nhiều.

Nước biển lạnh như băng, tốc độ Dương Khai cực nhanh.

Có rất nhiều hải thú dưới biển, hung tàn dữ tợn, dưới quyền cước của Dương Khai liền nổ thành bột phấn.

Liên tiếp mấy ngày, Dương Khai phát hiện những hải thú này khác với ngoại giới, tố chất thân thể của bọn hơn xa ngoại giới cùng chủng tộc, giết bọn chúng làm Dương Khai mất không ít khí lực.

Trong mấy ngày này thỉnh thoảng Dương Khai thấy có mấy chiếc thuyền rời bến, đi quanh một vùng biển.

Hẳn là thuyền của cư dân U Hồn Đảo, xem bọn hắn bận bịu chăm chú, dường như tìm cái gì đó dưới biển.

Dương Khai không muốn bại lộ hành tung cho nên cố gắng tránh bọn họ.

Những con thuyền này chỉ có thể hoạt động ở gần biển, xa một chút bọn họ không dám tới, dù sao càng ra xa nguy hiểm càng lớn, những hải thú kia không đánh lại Dương Khai không có nghĩa là chúng yếu.

Liên tiếp mấy ngày sau, Dương Khai không thu hoạch được gì, dần dần không thấy bóng người nữa, nhưng hắn vẫn tiếp tục thăm dò.

Một ngày kia, trong biển rộng mênh mông, Dương Khai bỗng phát hiện gì đó, vội vàng ngưng thần nhìn về phía trước.

Một màn sương mù mỏng đủ màu phát ra hào quang ập vào tầm mắt Dương Khai.

Dương Khai lập tức phấn chấn, nhanh chóng tiến qua.

Đã nhiều ngày nhìn quanh chỉ có một cảnh sắc quen thuộc, căn bản không có cảnh sắc, đối với Dương Khai là một loại đau khổ, giờ bỗng nhiên có biến hóa nên hắn vô cùng mừng rỡ.

Không quản hào quang kia là cái gì, dù gì cũng tốt hơn cảnh biển nhàm chán.



Không lâu sau, Dương Khai đã tới được đó.

Nhưng cảnh tượng nơi đây lại làm Dương Khai hơi thất thần.

Ở giữa biển rộng lại có một mảng hoa sen!

Đếm sơ sơ cũng có ít nhất mấy chục hoa sen đủ màu tranh nhau nở rộ, có màu hồng nhạt, màu xanh, màu bạc, màu vàng, mỗi một đóa đều tản ra linh khí dày đặc.

- Hải Liên? Dương Khai cau mày.

Bất quá đây không phải Hải Liên bình thường mà là tài liệu luyện đan trân quý.

Dương Khai sáng mắt bơi lên, tới trước một đóa Hải Liên màu xanh, đưa tay lấy một cánh hoa bỏ vào miệng nhai.

Một lát sau, ánh mắt của hắn sáng lên, không khỏi cười ha hả: - Thì ra tài liệu luyện đan dược kia là vật này!

Trước đó hắn rất hứng thú với linh đan, chỉ tiếc không biết nguyên liệu là gì, không ngờ lần này chó ngáp phải ruồi, dễ dàng tìm được.

Nghĩ vậy, chắc mấy chiếc thuyền lúc trước đụng phải cũng đang tìm Hải Liên này.

Chỉ tiếc bọn họ chỉ có thể hoạt động ở gần biển nên bỏ lỡ một mảng Hải Liên này.

Dương Khai vui vẻ hái hết, dùng thủ pháp đặc thù để bảo tồn, bỏ vào nhẫn không gian.

Sau khi hắn dò xét thì phát hiện những Hải Liên này căn cứ vào màu sắc mà dược hiệu cũng khác nhau, hồng nhạt dược lực thấp nhất, tiếp đến là là màu xanh, màu bạc, màu vàng.

Hải Liên có dược lực càng mạnh, số lượng càng ít, Hải Liên màu vàng chỉ có một đóa mà thôi, thanh cao nằm ở trung tâm hồ Hải Liên.

Màu bạc cũng không nhiều, tổng cộng chỉ có sáu đóa, vô cùng trân quý.

Những tài liệu này vào tay Dương Khai có thể phát huy tác dụng to lớn, với trình độ của hắn, hoàn toàn có thể tự suy ra đan phương của linh đan tôi luyện thân thể, đến lúc đó có thể tự luyện chế.

Hắn không định bỏ qua bất kỳ một gốc Hải Liên nào.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement