Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Tinh Vực, Dương Khai vẫn đang bỏ trốn.

Tuy rằng chim thần bị pháp tắc thiên địa bài xích, không thể tiếp tục truy đuổi, nhưng Dương Khai biết mình chưa hết nguy hiểm.

Bởi vì sau lưng hắn còn có ánh sáng màu tím đang đuổi tới.

Tử Long!

Không cần nghĩ Dương Khai cũng biết đó là ai, màu sắc chói mắt như vậy trừ Tử Long tu luyện Tử Khí Trường Hà Quyết ra thì còn ai nữa?

Nếu Tử Long đuổi tới đây, chắc chắn Hứa Nguy cũng thế.

Với thực lực của hắn hiện giờ, nếu ở thời kỳ toàn thịnh, đối mặt một Hư Vương nhất tầng cảnh có lẽ còn được, nhưng đối với cường giả như Tử Long, hắn căn bản lực bất tòng tâm.

Huống chi lúc hắn bị chim thần truy đuổi đã liên tục điều động lực lượng không gian, tiêu hao quá lớn, thân mình lại bị lông chim xuyên thủng thụ thương, giờ Dương Khai chỉ muốn chạy càng xa càng tốt, nào dám chậm trễ?

Mặc dù hắn có lực lượng không gian, nhưng chạy trốn lâu như vậy, bây giờ đã sắp chịu không nổi.

Điều động lực lượng không gian, mỗi lần chỉ có thể đi mười mấy dặm một cách khó khăn, khoảng cách như vậy đối với một Hư Vương lưỡng tầng cảnh mà nói không đáng kể chút nào, cho dù không tinh thông lực lượng không gian, với thực lực của Tử Long, trong nháy mắt cũng đi được nhiêu đó.

Rơi vào đường cùng, Dương Khai chỉ có thể lấy Tinh Toa ra, khoanh chân ngồi lên, vừa điều khiển Tinh Toa, vừa thúc giục Phong Lôi Vũ Dực.

Sau lưng vang lên tiếng sấm nổ, đôi cánh trong suốt giang ra, nửa bên trái năng lượng phong hệ quanh quẩn, nửa bên phải lực lượng lôi hệ cuồng bạo, giúp tốc độ bạo tăng.

Quay đầu nhìn lại, xác định tốc độ của mình hiện giờ không kém tốc độ truy kích của Tử Long, Dương Khai mới yên tâm không ít.

Chỉ cần có thể tranh thủ được thời gian, hắn sẽ có cơ hội khôi phục.

Bất quá giờ chạy đi đâu mới là vấn đề.

Bất Lão Thụ có lực hấp dẫn quá lớn, hắn chắc chắc Tử Long sẽ không chịu bỏ qua, cho nên hắn phải tìm một nơi an toàn mới được!

Trong Tinh Vực chỉ có hành tinh tu luyện chứa Thông Huyền đại lục và U Ám Tinh là quen thuộc nhất, nhưng hai nơi đó đều cách quá xa, chỉ sợ mất tới một hai năm, hơn nữa hai nơi đó cũng không coi là an toàn.

Nếu dẫn Tử Long dẫn tới đó chỉ tổ gây tai nạn, vô luận là Thông Huyền đại lục hay U Ám Tinh cũng không thể ngăn cản Tử Long.



Thông Huyền đại lục không được, U Ám Tinh cũng không được, vậy thì đi đâu?

Dương Khai cảm thấy mờ mịt.

Hắn lăn lộn trong Tinh Vực nhiều năm như vậy, giờ mới phát hiện mình tiếp xúc không nhiều, lúc sinh mạng bị uy hiếp lại không có nơi để trốn.

Nghĩ vậy, hắn đem ý thức đắm chìm vào thức hải, huyễn hóa ra linh thể thần hồn, ngẩng đầu nhìn lên.

Bầu trời thức hải đầy sao, lung linh tỏa sáng.

Đó là Tinh Đồ bị Dương Khai luyện hóa vào trong thức hải, bao gồm cả Tinh Vực Tinh Đồ!

Thần niệm của Dương Khai nhanh chóng xuyên qua Tinh Đồ, tìm nơi để tị nạn.

Nhìn qua nhìn lại, hắn đều chậm rãi lắc đầu, sắc mặt càng trầm xuống...

Nhất thời hắn không tìm được nơi nào tốt.

Bất chợt, hắn thấy một chỗ, ánh mắt không khỏi sáng ngời, nói nhỏ: - Đúng vậy, có thể đi tới đó a, thật là ngu xuẩn.

Hắn âm thầm tự trách mình nóng nảy mà quên nhiều chuyện, lại quên mất nơi đó, nếu mình có thể chạy vào đó, cho dù Tử Long là Hư Vương lưỡng tầng cảnh thì sao? Đừng nói hắn, cho dù những lão quái vậy lánh đời kia cũng đừng mơ bắt mình ra.

Nơi đó là nơi an toàn tuyệt đối!

Hơn nữa cũng có thể nhân cơ hội này củng cố thu hoạch của mình, để xem có thể tấn thăng Hư Vương Cảnh hay không.

Giờ hắn không kém Hư Vương Cảnh, chỉ là kém về mặt cảnh giới, cảm ngộ thiên đạo mà thôi, ngoài ra vô luận là thân thể hay thần thức đều mạnh hơn Hư Vương Cảnh bình thường.

Cho nên chỉ cần hắn có thể tấn thăng đến Hư Vương Cảnh, hắn không cần e ngại Tử Long.

- Quyết định tới đó vậy! Dương Khai khẽ quát, linh thể thần hồn tản ra, tâm thần ra khỏi thức hải, trở về thân thể.

Ngay sau đó, hắn mở mắt, con ngươi lóe tinh quang, nghiêng đầu nhìn Tử Long, không ngừng cười lạnh: - Đuổi theo đi, đuổi theo đi, sớm muộn gì cũng có ngày ngươi hối không kịp, hừ!

Thúc dục thánh nguyên, tốc độ Tinh Toa đột nhiên tăng mạnh.

- Hỗn đản này! Ngoài mấy ngàn dặm, Tử Đông Lai tức giận mắng to. - Rốt cuộc hắn dùng bí thuật gì mà tốc độ lại nhanh như vậy?

Tử Long âm trầm, tâm tình không tốt.

Vốn hắn nghĩ không có chim thần quấy nhiễu, với thực lực của hắn muốn bắt Dương Khai tuyệt đối là chuyện dễ dàng, nhưng không ngờ mình đuổi theo Dương Khai chạy tán loạn trong Tinh Vực mà khoảng cách vẫn không rút ngắn được.

Phương diện tốc độ của tiểu tử này lại có thể ngang hàng với mình!

- Thiếu chủ nói phải, nhất định là tiểu tử này dùng bí thuật hy sinh gì đó nên mới có thể nhanh như vậy, bất quá thiếu chủ yên tâm, đợi bí thuật của hắn mất hiệu lực, nhất định tốc độ sẽ giảm nhiều, với bản lãnh của Tử Long đại nhân, nhất định có thể dễ dàng tróc nã. Hứa Nguy thấy Tử Đông Lai nổi trận lôi đình, vội vàng trấn an.

Không phải hắn lo lắng cho Tử Đông Lai, nhưng giờ hắn là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, vạn nhất Tử Đông Lai tức giận không có chỗ phát tiết, phát lên đầu mình thì chẳng phải mình gánh dùm Dương Khai sao?

Chuyện ngu xuẩn như vậy sao hắn làm được.

Hắn chỉ cầu được bình an, ngoài ra hắn không mong gì hơn.



Tử Đông Lai nhìn hắn, trong lòng Hứa Nguy không ngừng lo lắng, không biết thiếu gia này đang nghĩ gì, chỉ có thể cười cười.

- Ngươi dám khẳng định hắn dùng bí thuật? Ngươi dám khẳng định bí thuật của hắn sẽ mất hiệu lực? Tử Đông Lai hỏi.

- Ách, cái này... Hứa Nguy lập tức nghẹn lời.

Con bà nó! Không phải ngươi vừa nói hắn dùng bí thuật sao? Chẳng qua lão phu chỉ tiếp lời ngươi thôi, giờ ngươi hỏi ngược lại lão phu, con mẹ nó ngươi là heo a!

Trong lòng Hứa Nguy không ngừng oán thầm, vô cùng tức giận, lại không dám biểu hiện ra mặt, khó chịu muốn chết.

- Phế vật! Tử Đông Lai mắng một tiếng, quay đầu đi không nhìn hắn nữa.

Hứa Nguy ưỡn mặt ra, cười bồi: - Dạ dạ dạ, lão nô phế vật!

Sau này lão phu không bao giờ tiếp lời ngươi nữa... trong lòng Hứa Nguy ức chế!

Lúc hai người nói chuyện, Tử Long vẫn chăm chú nhìn về phía trước.

Thần niệm của hắn mạnh hơn Tử Đông Lai và Hứa Nguy đều nhiều, thị lực cũng cực mạnh, cho nên mặc dù cách mấy ngàn dặm hắn vẫn có thể thấy tình huống của Dương Khai.

Quả thật Dương Khai vận dụng bí thuật, đó là một loại bí thuật có thể mọc cánh sau lưng.

Mặc dù Tử Long chưa tu luyện qua loại bí thuật này, nhưng cũng biết vật này không tiêu hao nhiều, muốn chờ bí thuật mất hiệu lực, kiệt sức là chuyện không thể nào.

Hắn lại nhìn ra sau và cau mày.

Không ngoài dự đoán của hắn, Nghê Quảng và cái người quỷ khí dày đặc kia đang đuổi theo, cách mình mấy ngàn dặm.

Đêm dài lắm mộng! Nếu để cho Dương Khai hội họp với hai người đó thì phiền phức.

Vừa nghĩ vậy, Tử Long bỗng mở miệng, hộc ra một hơi.

Một kiện bí bảo hình thoi xuất hiện.

- Đây là... Tử Đông Lai lần đầu tiên gặp đồ chơi này, không khỏi sáng mắt lên.

Hứa Nguy cũng chau mày, bằng vào lịch duyệt của hắn cũng không biết đây là gì.

Nếu là Dương Khai khẳng định sẽ thất kinh.

Bởi vì này vật và chiếc chiến hạm loại nhỏ của Lăng Tiêu Tông khá giống nhau.

Năm đó Dương Viêm ngoài luyện chế được một một chiếc chiến hạm cấp Hư Vương, còn luyện chế thêm một chiếc loại nhỏ, cũng có hình thoi.

- Phá Không Toa! Tử Long từ tốn nói. - Mấy vạn năm trước một vị tiền bối trên Tử Tinh có được phương pháp luyện chế từ Đại Đế, chỉ có điều năng lực có hạn, chỉ luyện chế được một chiếc mà thôi, hơn nữa... còn một chút tỳ vết, bất quá dùng để truy kích tiểu tử này là có thừa, toàn bộ lên đây!

Vừa nói, Tử Long vừa vung tay lên, Phá Không Toa phình ra, trong chớp mắt đã dài đến ba trượng.

Trên toa xuất hiện một cửa ngầm, ba người nối gót đi vào.



Vào bên trong, Hứa Nguy và Tử Đông Lai đều lấy làm lạ nhìn xung quanh, phát hiện bên trong Phá Không Toa khắc rất nhiều trận pháp phức tạp khó hiểu, trong những trận pháp đều được khảm nhiều thánh tinh thượng phẩm.

- Hứa Nguy, chủ trì trận pháp này! Tử Long chỉ vào một chỗ, phân phó Hứa Nguy.

- Xin Tử Long đại nhân chỉ giáo, lão nô nên làm như thế nào...

- Ngồi trên trận pháp, rót thánh nguyên vào là được. Tử Long giải thích.

- Lão nô đã hiểu. Hứa Nguy chợt lách người, khoanh chân ngồi trên trận pháp kia, hắn còn chưa kịp rót thánh nguyên liền biến sắc, kêu lên đau đớn.

Bởi vì trong nháy mắt, trận pháp này lại chủ động rút thánh nguyên của hắn, hơn nữa tốc độ cực nhanh.

Điều này làm cho sắc mặt hắn đại biến.

Theo bản năng muốn nhảy ra ngoài, nhưng gặp ánh mắt lạnh lùng của Tử Long, đầu co rụt lại, lại ngồi trở xuống.

Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, cha nào con nấy...

Hai cha con này quả nhiên không có chỗ nào tốt! Hứa Nguy bị hành hạ vô cùng thê thảm...

Trách không được Tử Long lại nói Phá Không Toa có tỳ vết, thì ra là phải rút lấy thánh nguyên của võ giả mới có thể sử dụng, hơn nữa nhìn uy thế của trận pháp này, võ giả bình thường không thể chịu nổi, cho dù mình là Hư Vương Cảnh, chỉ sợ cũng không kiên trì được lâu.

- Đông Lai ngươi ngồi ở đây. Tử Long lại chỉ vào một trận pháp khác, nói với Tử Đông Lai.

- Rõ, phụ thân. Tử Đông Lai không do dự ngồi xuống.

Còn Tử Long ngồi trên một trận pháp thứ ba.

Ba người khoanh chân ngồi trong Phá Không Toa, trận pháp khởi động, chỉ một thoáng, Phá Không Toa vù vù bay đi.

Tốc độ nhanh hơn Tử Long rất nhiều, thoạt nhìn như phá toái hư không, không hổ danh là Phá Không Toa.

- Ha ha, tiểu tử, xem lần này ngươi chạy đi đâu!

Tử Đông Lai cười ha hả, hắn ngồi trên trận pháp, sau khi vận chuyển thánh nguyên, phát hiện mình và Phá Không Toa có liên hệ chặt chẽ, có thể cảm ứng rõ ràng vị trí của Dương Khai, không khỏi vui mừng, kể từ đó, hắn có thể hưởng thụ cảm giác nhìn Dương Khai chật vật chạy trốn.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement