Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Huyền Long Phong, là Ban Thanh tự mình lĩnh ngộ, ngưng kết cả đời tu luyện kết tinh bí thuật phòng ngự.

Từ sau khi hắn tấn thăng tu vi Đế Tôn Cảnh, bí thuật này chỉ sử dụng có ba lần mà thôi, hơn nữa mỗi lần gặp đối thủ đều là cường giả Đế Tôn Cảnh.

Nhưng hiện tại, trước mặt Dương Khai võ giả Đạo Nguyên Cảnh này, hắn nhưng lại không thể không sử dụng lần nữa.

Bởi vì hắn cảm giác được, nếu không sử dụng bí thuật này bản thân phải chết không thể nghi ngờ!

Loại cảm giác này không hề có căn cứ, lại khiến hắn tin tưởng không nghi ngờ.

Long ảnh hiện lên, dây dưa giao hội, ngưng đọng trước mặt, chớp mắt một cái, liền xuất hiện một quầng sáng vuông vức bộ dáng như cái khiên phòng hộ, trên cái khiên kia, mơ hồ có thể thấy được đồ án Chân Long, trông rất sống động.

Sau khi thi triển ra một chiều này, trong lòng Ban Thanh hơi yên tâm, loại cảm giác hoảng sợ cuối cùng cũng biến mất không ít.

Nhiên…

Lưỡi dao cắt qua, giản dị tự nhiên, lợi khí trước mặt Dương Khai có thể phòng ngự một kích toàn lực Huyền Long Phong của cường giả Đế Tôn Cảnh, nhưng lại giống như một miếng đậu phụ không chịu nổi một kích, vô thanh vô tức, ngưng đọng phòng hộ liền bị cắt thành hai nửa, đao kia không có chút trở ngại nào, đâm thẳng vào ngực Ban Thanh.

Một kích này nếu là thực sự, với biểu hiện công kích quỷ dị của đao này, chỉ sợ mạnh như Ban Thanh ũng muốn bị bổ làm đôi.

Sắc mặt Ban Thanh đội nhiên đại biến, cũng không dám do dự nữa, thúc giục thần hồn lực, dùng dức toàn lực lui về phía sau.

Xuy…

Một tiếng vang nhỏ truyền ra, Ban Thanh ép buộc thoát khỏi kiềm chế của lực lượng pháp tắc không gian, cách một ly tránh được một kích trí mạng này.

Nhưng chỗ ngực hắn, lại xuất hiện một vết thương dài khoảng hai thước, từ miệng vết thương ở ngực kia, kéo dài đến tận bả vai, suýt nữa chém đứt một tay của hắn.

Miệng vết thương không có máu tươi chảy ra, không có dáu hiệu máu thịt phiên quyển. Thậm chí không thấy được xương cốt gì, nhưng từ trong vết thương kia, lại có năng lượng thần hồn tinh thuần chảy ra, không ngừng tiêu tán trong thiên địa này.



- Đáng tiếc! Dương Khai nhìn hắn, không cam lòng mà thì thầm một tiếng, lúc trước hắn hai lần lỗ mãng vọt tới trước mặt Ban Thanh. Chính là muốn dẫn dụ đối phương buông lỏng cảnh giác, sau đó tìm cơ hội cho hắn một kích trí mạng.

Tuy rằng kế sách coi như thành công, Dương Khai hai lần hành động lỗ mạng, không thể nghi ngờ khiến Ban Thanh đánh giá thấp năng lực của hắn, do đó trực tiếp đến gần bên cạnh Dương Khai, để Dương Khai có cơ hội thi triển tuyệt địa phản giết, nhưng Đế Tôn Cảnh chính là Đế Tôn Cảnh, lúc gặp phải nguy hiểm trí mạng, tốc độ phản ứng không phải là nhanh bình thường. Khoảng cách gần như vậy, công kích đột ngột như vậy, hắn đều có thể tránh được.

Mà đối diện cách đó không xa, Ban Thanh bị thương nặng, con ngươi run lẩy bẩy, sắc mặt cũng biến áo mấy lần, trừng mắt nhìn chuôi đao trên tay Dương Khai, quát lớn nói:

- Đây là thứ quỷ gì!

- Trảm Hồn Đao! Trường đao trên tay Dương Khai vung ra. Xa xa chỉ vào Ban Thanh, cười gằn nói:

- Không tổn thương da thịt. Chỉ chém thần hồn!

Lần này đi vào thế giới Thần Du Kính, Dương Khai ngoại trừ linh thể thần hồn đi vào đây, mang theo cũng chỉ có ba món.

Một là Tử Dương Huyền Quang Tráo Cáo Tuyết Đình đưa chó hắn, hai là Ôn Thần Liên bảy màu trong thức hải, ba là Trảm Hồn Đao này.

Đây chính là Trùng Đế vật.

Năm đó ở U Ám Tinh, Trùng Đế là mối tai họa của thiên hạ, Dương Khai chém chết nó, lấy được hai Đế Bảo khác nhau là Nô Trùng Trạc, Trảm Hồn Đao.

Nô Trùng Trạc kia có tác dụng đặc thù với các loại sâu, Dương Khai nhiều lần mượn Nô Trùng Trạc sống lại từ cõi chết, về phần Trảm Hồn Đao hắn vẫn chưa làm thế nào để sử dụng. Hắn thậm chí không biết đồ chơi này lại là một kiện bí bảo thần hồn.

Cho nên ban đầu khi đi vào thế giới này, lúc kiểm tra thân thể mình, phát hiện Trảm Hồn Đao hắn còn kinh hãi.

Ngay cả Đế Bảo chưa bao giờ luyện hóa qua này, cũng không thể phủ nhận sát thương cường đại của nó đối với thần hồn. Tay Dương Khai cầm đào, chỉ là một kích nhưng lại đem cường giả như Ban Thanh bị thương nặng, nếu là có luyện hóa một chút, ở thế giới đặc thù Thần Du Kính này, hắn lấy mạng Ban Thanh khẳng định dễ như trở bàn tay.

Thất bại một lần rút được kinh nghiệm, Dương Khai âm thầm quyết định chủ ý, đợi chuyến này sau khi trở về, nhất định phải tìm cơ hội luyện hóa mấy thứ Đế Bảo trên người mình thật tốt.

Trước kia không có luyện hóa là bởi vì thực lực không đủ, nhưng hiên tại hắn đã đến cấp bậc Đạo Nguyên Cảnh, thần thức lực lại có thể so với Đạo Nguyên Cảnh đỉnh phong, luyện hóa một chút sẽ không có vấn đề gì.

Bất luận là Trảm Hồn Đao hay Nô Trùng Trạc, tại mỗi một trường hợp đặc thù đều có thể tạo nên đại dụng.

- Chết tiệt! Ban Thanh cắn răng quát khẽ, tuy rằng hắn nghe không hiểu câu “không tổn thương da thịt” kia của Dương Khai rốt cuộc là có ý gì, nhưng thông qua một kích vừa rồi cũng rõ ràng nhận thức được uy hiếp của trường đao kia đối với mình, đây tuyệt đối là một loại uy hiếp trí mạng.

Giờ này bản thân bị thương nặng, Dương Khai lại không hao tổn lông tóc, hơn nữa Dương Khai người này hình như còn hiểu được một chút thần thông kỳ lạ, Ban Thanh dĩ nhiên bắt đầu nảy sinh muốn rút lui.

Mặc dù với tu vi Đế Tôn Cảnh bị một võ giả Đạo Nguyên Cảnh làm cho kinh sợ rút lui, đồn đại ra ngoài luôn có chút mất thể diện, nhưng giờ này khắc này, Ban Thanh đành phải vậy, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn, thế diện gì gì đều là thứ yếu!

Hơn nữa Ban Thanh người này tu luyện bí thuật công pháp, đều là phối hợp sử dụng ẩn nấp ám sát, nói như vậy, người thần thông tu luyện bí thuật này, nói dễ nghe một chút thường đề cẩn thận, nói khó nghe một chút chính là gan nhỏ như hcuyenej, hành động của bọn họ cho tới bây giờ đều là một kích vô công, trốn xa ngàn dặm, tuyệt đối sẽ không cùng kẻ địch dây dưa cận chiến, trong giao phong chính diện, năng lực của bọn họ sẽ giảm đi rất nhiều.

Nếu như lúc này đứng ở trước mặt Dương Khai chính là cường giả giống như Liêm Viêm, ngay cả nhất thời không tra xét bị Dương Khai ám toán, cũng sẽ không lập tức rút lui.

Chênh lệch tuyệt đối về thực lực cảnh giới, một chút thương thế há có thể bù đắp?

Nói tóm lại, Ban Thanh sau khi nói ra câu nói kia, thân hình liền thoắt một cái, trước tiên rút lui, tinh việc lâu dài.



Nhưng đúng lúc này, trong mắt hắn lại đột nhiên bị mất dấu vết Dương Khai, một khắc trước tiểu tử Đạo Nguyên Cảnh còn đứng trước mặt mình cách đó không xa, nhưng thời gian mới nháy mắt, đối phương lại biến mất không thấy.

- Cái gì? Ban Thanh kinh hãi, bản thân hắn chính là cường giả cực kỳ am hiểu Ẩn Tàng Thuật, nhưng giờ này khắc này, hắn lại phát hiện trên đời này lại là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.

Chiêu thức đột nhiên biến mất của Dương Khai, không thể nghi ngờ thủ đoạn so với hắn còn cao minh hơn, đó thần thông không gian không thấy cách trở không gian chân chính.

Hắn vội vàng thả ra thần niệm, cần phải dò xét vị trí Dương Khai, nhưng ngay sau đó, sau gáy liền truyền đến một cỗ gió lạnh, gió lạnh kia giống như từ Luyện Ngục cửu u thổi tới, dường như có thể đem thần hồn người ta đóng kết lại.

Ban Thanh trợn tròn mắt, dĩ nhiên ý thức được vị trí của kẻ địch, hắn không dám sơ suất, đồng thời vội vàng xoay người, thần hồn chi lực khuynh sào bính phát, biến thành công kích tinh thuần mà mắt thường có thể nhìn thấy được, hướng phía sau nghênh đón.

Oanh…

Năng lượng cuồng bạo va chạm, cả người Dương Khai đều bị một kích này làm cho chấn động bay ra ngoài, giữa không trung tia sáng trên người chớp lóe bất định, mà Ban Thanh lại vẫn không nhúc nhích tí nào.

Rốt cuộc có chêch lệch tuyệt đối trên cảnh giới, ngay cả Dương Khai lợi dụng bí thuật không gian dẫn đầu xuất thủ đánh lén, vẫn không thể đạt thành hiệu quả dự trù.

Như thế xem ra, vừa rồi nếu không phải Ban Thanh quá mức khinh thường, không biết bí bảo thần hồn những thứ này tồn tại, cũng không đến mức bị Dương Khai một đao chém bị thương, chỉ cần hắn hơi chút có điều minh xác đối với Trảm Hồn Đao, hơi chút cảnh giác một chút xíu, cũng sẽ không để Dương Khai được như ý.

- Hát!

Dương Khai rơi xuống đất, buồn bực rống lên một tiếng, sắc mặt cũng biến ảo liên tục, loại thần hồn này va chạm sâu, quả thực không phải người nào cũng chịu được, loại đau đớn đó, so với đau đớn máu thịt khí nhịn ngàn vạn lần.

Thần hồn dường như muốn bị xé rách, căn bản không có bất kỳ phương pháp nào áp chế, ngoại trừ nhịn thì không còn cách nào khác.

Nhưng Dương Khai lại đang mỉm cười…

Bởi vì thủ đoạn của hắn lại có hiệu quả.

Ông ông…

Tiếng vang kì dị truyền ra, Ban Thanh trở nên sửng sốt, nhưng rất nhanh liền kịp phản ứng âm thanh này rốt cuộc từ chỗ nào mà đến.

Hắn vội vàng cúi đầu, chỉ thấy miệng vết thương trên người kia, nhưng lại bao trùm một tầng điểm nhỏ rậm rạp chằng chịt đen như mực, Ban Thanh lập tức tê dại cả da đầu.

Bởi vì những điểm nhỏ đen như mực kia, nhưng lại là những con sâu nhỏ, đếm không xuể, rậm rạp chằng chịt.

Bất cứ người nào bị những con côn trùng này bò đầy trên người, chỉ sợ cũng khó nhịn được, khiến Ban Thanh vô cùng hoảng sợ chính là, những con côn trùng nhỏ theo miệng vết thương chui vào, một con lại một con, chớp mắt một cái liền chui vào hơn một nửa.

Sắc mặt Ban Thanh hoàn toàn xanh mét.

Với tu vi Đế Tôn Cảnh như hắn, đương nhiên có thể cảm nhận được, những con côn trùng này sau khi chui vào trong cơ thể mình lại ăn lực lượng của mình, cắn nuốt bốn phía.

Lực lượng của hắn, nhưng lại không ngừng trôi qua!



- Đây là cái gì! Ban Thanh không nhịn được lùi xuống mấy bước, cúi đầu nhìn thân thể mình, hoảng sợ rống lên:

- Đây là cái gì vậy!

Từ lúc cùng Dương Khai chạm mặt, hắn đã nhiều lần hỏi vấn đề như vậy.

Đối với một người sống ở thế giới Thần Du Kính, võ giả sinh trưởng ở thế giới Thần Du Kính, đối với thủ đoạn, vật mà hôm nay Dương Khai sử dụng, có nhiều thứ hắn không rõ, không biết.

Mấu chốt nhất chính là, ngay cả Ban Thanh không hề biết Phệ Hồn Trùng, nhưng khi hắn thấy được thứ này, lại sinh ra một sự sợ hãi bản năng, loại sợ hãi này là chôn sâu trong linh hồn, tính bẩm sinh, giống như ếch gặp rắn, thỏ gặp ưng…

Lúc rống giận, Ban Thanh chấn động thân thể, tạo thành một cỗ khí tràng vô hình, bao phủ bản thân.

Phệ Hồn Ma Trùng còn chưa kịp chui vào trong cơ thể hắn đã bị một kích này của hắn cho bay ra ngoài.

Nhưng từ miệng vết thương Ban Thanh chảy ra lại là năng lượng thần hồn tinh thuần, đối với Phệ Hồn Trùng mà nói quả thực là thức ăn ngon miệng nhất, bọn chúng như thế nào có thể bỏ qua?

Không đợi Dương Khai thúc giục, bọn chúng liền lần nữa tập kết thành một khối, biến thành một đám mây trùng, đem Ban Thanh bao vây lại.

Một màn xuất hiện khiến Ban Thanh tuyệt vọng.

Khí tràng phòng hộ Đế Tôn Cảnh của hắn, đối với những con trùng này không có bất kỳ tác dụng cản trở nào, bọn chúng cứ như vậy nằm ngoài khí tràng, không ngừng gặm nhấm, không lâu sa đã đem khí tràng hoàn mỹ không sứt mẻ gặm thành một cái lỗ thủng, lại lần nữa bao trùm lấy hắn, theo miệng vết thương hướng cơ thể hắn chui vào.

- Thánh Trùng! Ban Thanh bỗng nhiên như là nhớ ra cái gì đó, sắc mặt đại biến, hoảng sợ gào thét:

- Đây là Thánh Trùng!

Lúc gào thét, hai tròng mắt hắn không khỏi toát ra thần tình thê thảm.

Mặc dù là đối mặt với Trảm Hồn Đao, hắn cũng không có đơn độc như thế, nhưng là khi đối mặt với Phệ Hồn Trùng, vị cường giả cập bậc Đế Tôn Cảnh này lại lộ vẻ tuyệt vọng.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement