Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Tranh đoạt Thánh khí Thánh khí, đó là bảo vật chỉ có Ma Thánh mới có tư cách khống chế, phóng mắt nhìn khắp Ma Vực cũng không có bao nhiêu kiện, không kiện nào không có uy năng hủy thiên diệt địa.

Thân là Ma Vương, mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều gặp một vài Thánh khí, từng cảm nhận trên những bảo vật kia truyền ra dao động lực lượng hủy diệt, đương nhiên đều có hiểu biết chút ít về Thánh khí.

Thời khắc này bỗng nhiên nghe Sa Nhã nói nhặt được Thánh khí, đều có chút đầu phát bối rối, phản ứng đầu tiên là không thể tin được.

Tuy nhiên bộ dáng Sa Nhã lại dường như không giả, đúng là đang nắm vật gì đó.

Cho nên sau khi chần chờ trong nháy mắt, lập tức có mấy Ma Vương cao lớn vạm vỡ vọt tới, đứng bên cạnh Sa Nhã, vung tay chộp vào trong lốc xoáy kia, nhưng trong tay đều là một mảnh hư không, căn bản không có bất kỳ vật gì.

Mấy người quay đầu, nghi hoặc nhìn Sa Nhã.

Sa Nhã vội la lên: Nắm tay của ta a!

Lúc này mấy Ma Vương kia mới chợt hiểu, rối rít chộp vào trên cánh tay của Sa Nhã, vừa chạm vào đều đổi sắc, bởi vì quả nhiên bọn họ cảm nhận được phía trước có một lực lượng khổng lồ đang chống lại Sa Nhã.

Mấy Ma Vương đều gầm nhẹ một tiếng, bắt đầu khởi động ma khí, lập tức Sa Nhả giống như có thần trợ giúp, thân mình chợt lui ra sau một bước, hai tay từ đầu ẩn trong lốc xoay lập tức rút ra.

Tiếp theo chớp mắt một cái, mười mấy cặp mắt đều kinh hãi mà lại tham lam nhìn một vật cầm trên tay Sa Nhã. Nghiêm chỉnh mà nói, vật này vẫn chưa có hoàn toàn bị rút ra, chỉ lộ ra một đoạn mà thôi.

Đây là chuỗi của một kiện vũ khí, cụ thể là vũ khí gì, ai cũng không biết, nhưng một đoạn lộ ra này lại tản ra ma khí vô cùng tinh thuần.

Đó là tồn tại ma khí còn cao cấp hơn so với các Ma Vương.

Đúng thật là… Thánh khí!

Một vị Ma Vương thấp giọng nói, trong nháy mắt con ngươi liền đỏ bừng, các Ma Vương khác cũng đều lộ vẻ phấn khởi.

Mặc dù còn chưa có hoàn toàn rút ra khỏi lốc xoáy, chỉ là hơi nhìn thoáng qua, nhưng với nhân lực của các Ma Vương tại đây, cũng không có người nào còn hoài nghi.

Đây khẳng định là một kiện Thánh khí, một kiện Thánh khi chỉ có Ma Thánh mới có thể khống chế!

Ngay lúc mọi người khiếp sợ và sửng sốt, từ trong lốc xoáy bỗng nhiên truyền ra lực lượng cường đại hơn, lực lượng kia lại khiến mấy Ma Vương đều sinh ra một loại cảm giác không thể ngăn cản… ai nấy kinh hô một tiếng, ma khí trong cơ thể hỗn loạn.

Mà Sa Nhã lại phát ra một tiếng hét thảm, trên hai tay trắng như tuyết bắn ra máu tươi, thân mình chợt bật lui về phía sau đặt mông ngả ngồi dưới đất, liên đới mấy Ma Vương vừa rồi giúp nàng cũng lảo đảo thổi lui ra sau.

Lốc xoáy phía trước lần nữa trở lại bình thường, nửa thanh Thánh khí không biết là thứ gì kia đã biến mất không còn thấy bóng dáng. Các Ma Vương vẫn còn nhìn chằm chằm vào lốc xoáy, dường như muốn nhìn vào chỗ sâu trong đó, tìm bóng dáng Thánh khí kia.

Sa Nhã hít một hơi không khí lấy lại tinh thần, lúc này các Ma Vương mới nhớ tới nhìn lại nàng, đều muốn hỏi rõ tình huống.

Khi nhìn lại đập vào mắt, chỉ thấy hai tay Sa Nhã máu thịt bầy nhầy, trên bàn tay còn ló ra xương trắng hếu. Rõ ràng là vừa rồi chống lại lực kéo của Thánh khí đã bị chút thương thế. Thương thể như vậy thoạt nhìn thê thảm, nhưng đối với một Ma Vương mà nói cũng không tính là gì.

Mà đáng để ý chính là quanh quẩn miệng vết thương trên tay Sa Nhã là một tia ma khí bất đồng với mọi người.

Mỗi một Ma Vương đều nhìn chằm chằm, đều vô cùng phấn chấn, bởi vì bọn họ nhìn thấu một tia ma khí kia chính là khí tức của Thánh khí lưu lại, điều này làm cho mọi người biết rõ, mới vừa xảy ra đều không phải là cảnh tượng hư ảo.

Sa Nhã thật sự từ trong đó lôi ra một kiện Thánh khí, đáng tiếc cuối cũng đều thất bại trong gang tấc, không thể thấy rõ hình dáng của Thánh khí kia, làm mọi người có chút tiếc nuối.

Sa Nhã, đó là loại Thánh khí gì?

Ảnh Ma lên tiếng hỏi. Từ trước đến giờ hắn luôn giữ tỉnh táo, thời khắc này thanh âm lại có chút run rẩy, có thể thấy được tâm tình hắn kích động.

Trong mắt Sa Nhã lóe ra sắc thái nhớ lại: Một cây chiến chùy!

Chiến chuy! Chúng Ma Vương đều nhẹ hít vào một hơi.

Petruv

Bảo Kỳ trầm giọng nói:

Người đã thấy gì? Bên trong có nguy hiểm gì không?

Sa Nhã lắc đầu nói:

Không có gặp nguy hiểm! Trong đó hình như là một thế giới rất đặc biệt, ta thấy có Thánh khí, ta còn thấy được… thi thể của Cổ Thánh!

Các Ma Vương trong mắt đều sáng ngời, rối rít quay đầu nhìn lại hướng lốc xoáy.

Sa Nhã mang về tin tức tuy rằng không nhiều lắm, nhưng vậy là đủ rồi, hơn nữa Thánh khí kia vừa hiện lại mất còn là mang đến lực hấp dẫn trí mạng với các Ma Vương.

Bảo Kỳ hít sâu một hơi, cất cao giọng nói: Mọi người hẳn là nghe rõ rồi chứ, nếu bên trong không có nguy

hiểm…

Hắn còn chưa nói hết lời, bỗng nhiên Ánh Ma phát ra một trang tiếng cười quái dị, nhưng để cho các Ma Vương cảm thấy kinh dị là: thanh âm của hắn lại là truyền đến từ bên kia, lúc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tên khốn Ảnh Ma này lại đang lách mình chui vào bên trong lốc xoáy, mà bóng đen ở lại bên ngoài rõ ràng là thủ thuật che mắt, ngay khi hắn đi vào lốc xoáy đồng thời liền tan rã.

Ma Kha Thác!

Cốt Ma Phỉ Lực quát một tiếng, không cam lòng yếu thế, lập tức đuổi theo.

Các Ma Vương khác thấy vậy, đâu còn có tâm tình đứng nghe Bảo Kỳ nhiều lời? Nếu chậm một chút nữa, chỉ sợ canh cũng không có mà húp, lập tức trước sau giành nhau phóng vọt vào lốc xoáy, từng người biến mất không thấy.

Bảo Kỳ đứng tại chỗ, vẻ mặt cổ quái nhìn các đồng liêu ngày xưa chui đầu vô lưới, cũng không có hứng thú nói gì nữa… Chờ bọn họ đều đi hết sạch, lúc này mới liếc nhìn Sa Nhã một cái: Đó rốt cuộc là vật gì vậy?

Hắn không tin đó là Thánh khí thật, nhưng trước mắt thấy lại không có lời nào giải thích hợp lý.

Sa Nhã chân thành đứng dậy, hai tay máu thịt bầy nhầy đang khối phục lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, trong chốc lát lần nữa trở nên trắng nõn mịn màng, nàng khẽ cười nói:,

Là cái gì chính ngươi cũng không nhìn rõ sao?

Bảo Kỳ cau mày: Nhưng mà…

Nhưng mà Vu Ngưu đại nhân tìm đâu ra Thánh khí chứ? Lần này Ma Thánh xâm lấn chỉ có mấy vị như vậy, lúc trước tuy rằng đại chiến một trận với các Vụ Thánh của dị tộc, nhưng cũng không có người nào chết đi, dĩ nhiên Thành khí cũng không có thất lạc ra ngoài.

Vào xem chẳng phải sẽ biết sao?

Sa Nhã cười khanh khách nói, rồi cất bước đi vào lốc xoáy, không có trở ngại chút nào liền bước vào Tiểu Huyền Giới..

Bảo Kỳ vốn không muốn đi theo vào, dù sao lần này hắn theo lệnh của Dương Khai thiết kế hại nhiều Ma Vương như thế, tuy không phải ý của hắn, nhưng đích thực không còn mặt mũi đi đối mặt với các Ma Vương kia… nhưng hắn vẫn không kềm chế được tò mò trong lòng, trù trừ một hồi liền cắn răng một cái đi vào trong lốc xoáy.

Bên trong Tiểu Huyền Giới, một đám Ma Vương đang hỗn chiến làm một đoàn, dường như mỗi người đều là cừu địch không đội trời chung, đánh cho nước sôi lửa bỏng, ma khí cuồn cuộn, từng thần thông uy lực lớn lao nở rộ, từng chiêu thức tàn nhẫn ác độc.

Bảo Kỳ mới vừa đi vào liền bị cục diện trước mắt làm hoảng sợ, đầu óc không khỏi có chút phát bối rối, theo bản năng cảm giác như mình xuất hiện ảo giác, nhưng cẩn thận nhìn lại phát hiện mình cũng không có nhìn sai, vừa rồi các Ma Vương còn tụ tập chung một khối quả thật đang đánh nhau chết sống, xuống tay đều rất trầm trọng.

Ngay lúc Bảo Kỳ thất thần, ánh mắt của hắn bị một cây chiến chùy giữa không trung hấp dẫn, đoạn chuối chiến chùy kia nhìn rất quen mắt, chính là một đoạn chuối trước đó nhìn thấy. Mà cả cây chiến chùy lúc này hiện ra trước mắt, càng làm cho mọi người xác định đây là một kiện Thánh khí.

Bởi vì trên chiến chùy này tràn ngập ra ma khí tinh thuần đều không phải là giả.

Trong chiến đấu, Thánh khí chiến chùy không ngừng đổi chủ. Phàm là có Ma Vương cướp được vào tay, đều sẽ gặp phải các Ma Vương khác hợp lại công kích, cho nên hoàn toàn không có khả năng có người giữ được. Ngay cả Ảnh Ma Ma Kha Thác, Cốt Ma Phỉ Lực tồn tại như vậy đến gần Ma Thánh cũng không được.

Một đám ngớ ngẩn! Bên cạnh truyền đến tiếng cười khẽ của Sa Nhã.

Bảo Kỳ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vu Ngưu đại nhân và Sa Nhã không biết từ lúc nào xuất hiện ở bên cạnh mình, Sa Nhã lộ vẻ mặt châm chọc ngắm nhìn chiến đấu phía dưới, Vu Ngưu đại nhân thì sắc mặt lạnh nhạt, dường như đang nhìn một đám trẻ con đánh nhau.

Đại nhân… Thánh khí kia…

Bảo Kỳ thật sự không nhịn được, hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.

Là thật! Dương Khai trả lời.

Bảo Kỳ khiếp sợ, có ý muốn hỏi rõ, cũng không dám mở miệng nữa.

2 Ma Binh Chiến Chùy đương nhiên là thật! Đây là chiến lợi phẩm năm đó Dương Khai chiếm được ở ngoài Phong Lâm Thành, là binh khí của Độc Nhãn Cự Ma thượng cổ kia, sau khi Dương Khai luyện hóa đã giao cho pháp thân sử dụng.

Chỉ có điều pháp thân luôn đang dung hợp thánh linh Thạch Hỏa căn nguyên, cho đến hôm nay cũng chưa có thức tỉnh. Ma Binh Chiến Chùy cũng một mực không có đất dụng võ.

Hôm nay Dương Khai lấy ra dùng một chút, quả nhiên là miếng mồi cực tốt, dù là các Ma Vương cũng không chống đỡ được dụ hoặc của Ma Binh Chiến Chùy này, lần lượt bước chân vào trong hũ.

Đại nhân hiện thân như vậy, không có quan hệ gì sao?

Sa Nhã tò mò hỏi. Nhắc tới cùng kỳ quái, nàng và Bảo Kỳ hai người còn chưa tính, thời khắc này đại nhân đứng ở chỗ này xem kịch vui, mà cũng không lo lắng các Ma Vương kia hoài nghi chút nào. Các Ma Vương kia lại làm như không có phát hiện, căn bản cũng không có ánh mắt nào nhìn hắn.

Dương Khai mỉm cười nói:

Ta nếu đã thống trị hết thảy, dĩ nhiên có phương pháp làm cho bọn họ không nhìn thấy ta!

Sa Nhã ồ một tiếng, tỏ ý hiểu rõ.

Dương Khai lại nói: Ngươi nên ra sân đi!

Sa Nhã nói: Đại nhân nhưng phải coi chừng bảo vệ ta!

Nói dứt lời, nàng quát to một tiếng: C Thánh khí là ta phát hiện, đó là của ta!

Sau đó thấn thể mềm mại nhoáng lên một cái, cũng tham dự vào trong chiến đấu, một bộ giá thế muốn tranh đoạt Ma Binh Chiến Chùy kia. Nhưng thực lực của nàng trong đám Ma Vương nhóm chỉ là tầng dưới cùng, ngay cả biểu diễn ra hết sức, vẫn không cách nào lọt vào vòng trong, nàng lộ dáng vẻ cấp bách mà lại không thể làm gì được.

Các Ma Vương chiến đấu máu tanh mà tàn bạo, vì tranh đoạt Ma

Binh Chiến Chùy kia lại dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Không bao lâu liền có người bị thương. Tuy nhiên thương thế cũng không có làm cho các Ma Vương kia dừng tay, ngược lại càng kích phát lên hung tính của bọn họ, làm cho chiến đấu càng thêm kịch liệt,

Ma Binh Chiến Chùy lần lượt đổi chủ, qua một đợt giao phong, mấy Ma Vương thực lực hơi yếu đã không dám tới gần trung tâm chiến trường, chỉ có thể không ngừng chạy vòng quanh tìm cơ hội. Cứ như vậy, Sa Nhà cuối cùng cũng có mấy đồng bạn, không có vẻ đặc biệt khác người nữa.

Trận hỗn chiến giữa Ma Vương này kéo dài chừng hơn một canh giờ, cuối cùng chợt truyền ra tiếng gầm giận dữ:

Tất cả dừng tay!

Chúng Ma Vương theo bản năng dừng tay, đồng thời kéo ra khoảng cách với người khác, nhìn lại hướng nơi phát ra thanh âm.

Bên kia, Cốt Ma Phỉ Lực cả người xương cốt đều rời rạc không ít, tùy tiện nhích động lại truyền đến tiếng “lịch kịch lịch kịch”, ánh ma trơi luôn nhấp nháy lên trong hốc mắt hắn, dường như cũng hơi yếu đi nhiều. 2.

Các Ma Vương khác cũng đều như thế, vốn khí tức cường thịnh trở nên hư nhược không ít, mỗi người đều không ngừng thở dốc.

Thời khắc này Ảnh Ma Ma Kha Thác là chủ nhân của Ma Binh Chiến Chùy, cả chiến chùy hắc khí bao quanh cách xa mọi người.

Phỉ Lực như không nhìn thấy các Ma Vương khác, ánh mắt hắn nhìn lên giữa không trung, ma trơi trong hốc mắt đối diện với Bảo Kỳ…

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement