Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
- Mau lui lại.
Mộng Vô Nhai trầm giọng nói.

- Lui lại đến đâu?
Dương Khai vội hỏi.

- Hồi phủ.

Dương Khai ngạc nhiên nhìn lão, nhưng rất nhanh ánh mắt trở lên kiên định , nặng nề gật đầu , nếu Mộng Vô Nhai đã nói vậy , khẳng định đã có biện pháp hóa giải lần nguy nan này.

Hai người thảo luận một chút , Diệp Tân Nhu cũng đã bình tâm lại , đang chỉ huy liên quân thất đại gia dần ổn định lại , chuẩn bị rút về Trung Đô , bỗng nhiên nhớ tới gì đó , quay đầu qua Dương Khai nói :
- Dương Khai , ta muốn mượn dùng thủ hạ của ngươi.

Dương Khai thản nhiên liếc ả một cái , vẻ mặt chán ghét.

- Thủ hạ ngươi nhiều cao thủ như vậy , chúng ta nên cùng nhau hành động , đoàn kết một chỗ độ an toàn sẽ lớn hơn không ít , hy vọng ngươi lấy đại cục làm trọng , ân oán giữa chúng ta gác lại sau này hãy nói.

Lời này Thu Ức Mộng đã từng nói với ả , tuy nhiên ả không để trong lòng , hiện giờ đại nạn lâm đầu , lại dùng làm lý do thoái thác nói với Dương Khai , làm cho không ít người trong lòng buồn bực.

Dương Khai lắc đầu nói:
- Ta và các ngươi không cùng đường, mời các ngươi tùy ý quay về Trung Đô.

Diệp Tân Nhu gầm lên:
-Dương Khai , vì sao ngươi ích kỷ như vậy?Không đi cùng chúng ta là tự đi tìm chết, ngươi không vì mình cũng nên vì những người bên cạnh mà nghĩ lại đi?

- Chuyện của phủ ta , không cần ngươi hao tâm tốn sức.
Dương Khai vẻ mặt thong dong giống như không biết nguy hiểm đã đến gần, mặt lạnh thản nhiên nói:
- Ngươi tự lo bên mình trước đi rồi hãy nói, bảy người kia không cản được họ bao lâu đâu , các ngươi cứ chần chừ, chỉ sợ vĩnh viễn không trở về Trung Đô được đâu!.

Diệp Tân Nhu biến sắc , lạnh lùng nói:
- Bên kia chỉ có ba người , bát đại gia tộc ta có bảy người , chẳng lẽ còn sợ bắt không được bọn họ sao?

Cho tới giờ khắc này , nữ nhân này vẫn còn ảo tưởng , nghĩ rằng có thể dựa vào đám người Dương Lập Đình đánh tan tiên phong của Thương Vân Tà Địa.

- Diệp Tân Nhu , tiểu công tử nói có chút đạo lý , chúng hay vẫn là nhanh đi thôi.
Cao Nhượng Phong thúc giục nói.

- Đúng vậy a.
Khang Trảm cũng vội vàng gật đầu. Cảm nhận được cỗ hơi thở hủy diệt kia, không người nào nguyện ý ở lại chỗ này cả , trăm dặm bên ngoài trung đô mới là nơi che mưa chắn gió tốt nhất ,
- Mạnh huynh đã thông tri cho đại thiếu. Chúng ta đi nhanh thôi. Người của phủ Đại Thiếu sẽ lập tức tới hội họp , tiểu công tử nếu không muốn đi cùng , cũng không cần miễn cưỡng!

Cao Nhượng Phong , Khang Trảm khuyên bảo khiến Diệp Tân Nhu cũng không dây dưa nữa , phẫn nộ nói:
-Nếu như thế. Chúng ta đi đây!

Nói xong , hận ý nhìn Dương Khai , trên mặt đẹp hiện lên thần sắc vui sướng khi người gặp họa:
- Dương Khai , hy vọng ngươi không chết quá sớm , xử lý xong việc này rồi. Ta sẽ lại tới tìm ngươi đấy.

Dứt lời , cũng không cho Dương Khai cơ hội phản bác , quay đầu bước đi.

Liên quân Thất đại gia vội vàng theo sau.

- Hồi phủ!
Dương Khai vung tay lên , dẫn mọi người dẹp đường hồi phủ.

Vừa thu dọn rời đi, giờ lại bị ép quay trở về , tất cả mọi người không khỏi có chút choáng váng , nhất là bên ngoài Chiến thành mười dặm , còn đang bùng nổ kinh thiên đại chiến , vô số yêu thú hình hồ đang đánh tới bên này.

Trong lòng mỗi người đều hoảng loạn. Một loại cảm giác hơi thở tử vong lan tràn khắp người.

-Hiện tại làm như thế nào?
Trong phủ mọi người nhìn Dương Khai hỏi.

Dương Khai lại nhìn về phía Mộng Vô Nhai

Mộng chưởng quầy mỉm cười:
- Không cần lo lắng , nếu đã để các ngươi trở về , lão phu tất nhiên đã có kế sách vẹn toàn. Nói các người làm gì liền làm theo , nhưng ngàn vạn lần không được rời khỏi phủ đệ. Bên ngoài quá nguy hiểm.

Mọi người vừa mờ mịt vừa kinh ngạc , hoàn toàn không biết Mộng Vô Nhai đang nói cái gì.

Người của Thương Vân Tà Địa đã đánh tới tận cửa rồi , nhóm người mình không đi coi như xong , ở lại ít nhất cũng bố trí chút phòng ngự chứ ? Nhưng Mộng Vô Nhai lại nói làm theo lời ông ta , đâu là ý gì?

Mộng Vô Nhai nghiêm mặt , nói:
- Lão phu sẽ không lấy tính mạng các ngươi để đùa giỡn. Thời gian nguy hiểm đã tới rồi các ngươi sẽ rõ. Nếu tin lão phu thì đừng ở đây nhìn chằm chằm ta như vậy.

Mọi người nghe Mộng Vô Nhai nói lại càng không hiểu , nhưng nghe ý tứ trong lời nói , lại mười phần nắm chắc có thể bảo hộ mọi người an toàn.

Mộng Vô Nhai không nói dùng cách gì , chắc không tiện nói rõ , Dương Khai cau mày nói:
-Nếu Mộng chưởng quầy đã nói như vậy , các ngươi cứ làm theo , tản ra đi , nên làm gì thì làm cái đó.

Dương Khai nói xong , mọi người liền tản ra , tuy rằng trong lòng nghi hoặc chưa hiểu , nhưng cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng phán đoán của Dương Khai mà thôi.

Lý Nguyên Thuần kinh nghi bất định nhìn Mộng Vô Nhai , thần thức hùng mạnh không ngừng quét qua thật lâu trên người hắn mới hồ nghi nói:
-Lão huynh , ngươi thật có bản lĩnh lớn như vậy , cũng đừng nói khoác a.

Lý Nguyên Thuần mới đến , tự nhiên không hiểu rõ về Mộng Vô Nhai , chỉ cho rằng hắn là một Thần Du Cảnh đỉnh phong bình thường mà thôi.

Đến hắn cũng cảm nhận được áp lực lớn lao phía ngoài kia , Mộng Vô Nhai này có biện pháp gì có thể bảo hộ được nhiều người như vậy?

Mộng Vô Nhai cười hắc hắc , vẻ mặt bí hiểm.

Ngay cả Địa Ma , cũng có chút không quá tin tưởng nhìn Mộng chưởng quầy , không rõ Mộng Vô Nhai như thế nào lại không hề lo lắng , có thể đảm bảo bảo vệ an toàn cho mọi người trong phủ.

- Thu Ức Mộng , mau an bài nơi nghỉ cho các vị tiền bối hải ngoại đi.
Dương Khai thản nhiên chỉ bảo một tiếng.

- Được .
Thu Ức Mộng gật đầu , ra hiệu cho mọi người theo nàng tiến đến.

Lý Nguyên Thuần lắc đầu:
-Lão phu phải ở lại cùng Dương công tử.

Lão hiển nhiên quyết định vẫn là đi theo Dương Khai , đến khi nào hắn trả lại Thái Nhất ấn thì thôi.

Thu Ức Mộng chần chừ nhìn Dương Khai , Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu.

Thu đại tiểu thư lúc này mới mang theo những người khác đi vàobên trong phủ.

Dao động kịch liệt bên ngoài Chiến thành truyền đến , hơn người cổ khí tức cường hoành đan cùng một chỗ , liều chết chiến đấu.

Dương Khai sắc mặt bình tĩnh , thần thức phóng ra giám thị động tĩnh bên ngoài.

Tuy nói hắn cũng Bát đại gia có mâu thuẫn với nhau , thậm chí còn coi nhau là địch , trận đại chiến đêm qua chết không ít người.

Nhưng hiện giờ Thương Vân Tà Địa xâm lấn quy mô lớn , Dương Khai vẫn là không hy vọng bảy người kia cứ như vậy chết hết.

Nếu bọn họ gặp bất trắc , chỉ sợ Chiến thành sinh linh lầm than. Đến lúc đó Bát đại gia tổn thất thảm trọng , Trung Đô giữ nổi hay không vẫn là khó nói chắc được.

Ở Trung Đô còn có cha mẹ mình a!

Nếu không phải vì vậy , Dương Khai sao lại quản sống chết của những người Bát đại gia đó chứ.

Đang cảm giác , Dương Khai sắc mặt khẽ biến , thần thức hùng mạnh vội vàng thu hồi , quay lại bao phủ lại một phương Chiến thành.

Ở nơi nào đó , có hai cổ khi tức quỷ bí âm trầm kinh khủng , lén lút lan tràn ra.

- Còn có cao thủ!
Dương Khai vẻ mặt kinh hãi.

Lăng Thái Hư và Lý Nguyên Thuần đều giật mình , vội vàng đứng lên điều tra . Lập tức sắc mặt cũng biến đổi.

Bọn họ cũng phát hiện.

Bên trong chiến thành không ngờ vô thanh vô tức , tiền nhập hai vị Thần Du Chi Thượng! Chỉ sợ thừa dịp ba người Thiểm Điện Ảnh Vương gây ra động tĩnh lớn , mới có thể tình huống âm thầm không người phát hiện lẻn vào.

Tuy nhiên rất nhanh. Lý Nguyên Thuần thần sắc trở lên quái dị đứng lên. Kinh ngạc nhìn Dương Khai , bởi vì gã ý thức được vị Dương công tử này còn phát hiện hai người kia tồn tại trước chính mình.

Tiểu tử này... Lý Nguyên Thuần phát hiện mình có chút nhìn không thấu được Dương Khai.

- Tuyệt Diệt độc vương , Âm Minh quỷ vương!
Lăng Thái Hư kinh hãi quát.

Hắn từ trên hai ngươi kia cảm nhận được cổ khí tức độc đáo , hai vị này là Tà Vương rất đặc thù. Một người cả thân là độc , một người quỷ khí dày đặc , Lăng Thái Hư muốn không nhận ra cũng khó.

- Là đi tới vị trí thất đại gia liên quân.
Lăng Thái Hư nói xong , quay đầu nhìn Dương Khai.

Bên kia thất đại gia liên quân trải qua trận chiến đêm qua. Tổn thất không nhỏ ,tuy rằng đã hội tụ cùng tất cả luyện võ giả của phủ Dương Uy và Dương Chiếu, nhưng không có Thần Du Chi Thượng tọa trấn , chỉ bằng bốn người Huyết tùy tùng của Dương Uy , Dương Chiếu căn bản không thể ngăn cản công kích của hai Đại Tà Vương.

Khí tức bọn họ đã bại lộ , hiển nhiên đã chuẩn bị động thủ.

Dương Khai thần sắc do dự , trầm ngâm một chút , trầm giọng nói:
- Ta qua đó xem.

Lăng Thái Hư khẽ mỉm cười:
- Ta đi cùng ngươi.

Địa Ma nói:
- Lão nô cũng đi.

- Chúng ta đều đi.
Đám người Đồ Phong đồng thanh nói.

Mộng Vô Nhai ho nhẹ một tiếng:
- Ta ở lại đây.

Lão ta nhất định phải ở lại , bằng không an nguy những người trong phủ không thể đảm bảo được.

Lý Nguyên Thuần chấn động nhìn bọn hắn:
- Lũ ngốc các ngươi?

Lão thật sự nghĩ mãi không hiểu. Vì sao bên ngoài nguy hiểm như vậy , những người này còn phân tán thức lực của mình.

Suy nghĩ của những cao thủ này và đám người hải ngoại không ngờ khác biệt như vậy ? Lý Nguyên Thuần thầm suy nghĩ.

Dương Khai nhìn hắn một cái:
- Tiền bối đường xa mệt nhọc , hay là lưu lại nghỉ ngơi chút đi.

Lý Nguyên Thuần lắc đầu như trống bỏi:
- Như vậy không được , lão phu thời khắc nào cũng phải đi theo ngươi.

Dương Khai nhíu mày. Thản nhiên nói:
- Tùy vậy.

Lý Nguyên Thuần suýt nữa tức giận đến hộc máu. Bộ dáng này của Dương Khai rõ ràng coi mình là tùy tùng đây , chính mình thành ra bảo tiêu sai bảo miễn phí a.

Nhưng mình không có biện pháp nào, đành mặc kệ hắn vậy.

Trong lòng buồn bực lại không thể nói gì. Chỉ có thể tức giận không ngừng.

- Địa Ma ngươi đừng đi , khôi phục lại quan trọng hơn.
Dương Khai dặn dò một tiếng. Đêm qua y thi triển Ma Ảnh thánh pháp , hiện tại hẳn không thể trì hoãn quá mức , đi cũng không có nhiều tác dụng.

Địa Ma ngẫm nghĩ chút , cũng không kiên trì , chỉ nói:
- Thiếu chủ cần phải thận trọng.

- Yên tâm đi , đối diện cũng chỉ là hai vị Thần Du Cảnh chi thượng , bên ta cũng có hai vị mà , còn có tám vị Huyết tùy tùng , như thế nào cũng không có nguy hiểm đâu.
Dương Khai nhẹ nhàng hít vào một hơi , bước nhanh đi ra.

Một nơi trong chiến thành.

Thất đại gia liên quân dưới sự chỉ huy của Diệp Tân Nhu nhanh chóng hành động, hướng Trung Đô lao tới.

Trong quá trình này , nguyên bản luyện võ giả của phủ Dương Uy và Dương Chiếu liên tục không ngừng tụ lại đây , rất nhanh hình thành một đội ngũ khổng lồ.

Đội ngũ này khoảng chừng gần bảy tám trăm người , tuy rằng phân nửa trong đó thực lực không tính là cao , nhưng nhân số lớn , bất kể là Diệp Tân Nhu hay Khang Trảm , Cao Nhượng Phong đều không khỏi sinh ra cảm giác an toàn.

Dường như ở bên trong đám người này , mặc dù Thương Vân Tà Địa có đánh tới cũng không thể tổn thương bọn họ.

Ở bên trong đội ngũ, Dương Chiếu và Dương Uy cưỡi hai con Thất đạp vân câu ,sóng vai đi trước.

- Lão Cửu đâu rồi?
Dương Uy không phát hiện bóng dáng Dương Khai trong đám người , không khỏi mở miệng hỏi.

- Tiểu công tử khinh thường đi cùng chúng ta , cùng người trong phủ hắn ở lại.
Diệp Tân Nhu bĩu môi cười lạnh đáp:
- Hắn tự tìm đường chết , ta cũng không có biện pháp.

Dương Chiến thản nhiên liếc mắt nhìn Diệp Tân Nhu , trên mặt một vẻ lãnh đạm.





Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement