Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Trong phòng, xuân quang vô hạn. Bên ngoài phòng, Nguyễn Tâm Ngữ đỏ bừng cả mặt, lắng nghe tiếng rên rỉ lí nhí kỳ lạ như muỗi kêu, người nàng tê dại, quằn quại không ngừng.

Một hồi lâu, nàng mới ý thức được nghe lén vậy là không đúng, bèn tức giận cảm thán một tiếng: - Tuổi trẻ đúng là không cưỡng nổi cám dỗ!

Nói xong, nàng vội vàng quay về phòng mình, bịt tai, nín thở trầm ngâm.

Một đêm nhanh chóng qua đi, ở cách vách phòng Dương Khai, Nguyễn Tâm Ngữ cũng chịu đủ mọi giày vò. Trong đêm này, đất rung núi chuyển, khiến nàng gần như không thể nào an tâm nổi.

Khi sắp bình minh, động tĩnh phòng bên cạnh mới dần dần lắng xuống. Nguyễn Tâm Ngữ không khỏi thở phào một hơi, nàng ổn định tâm trạng, đang chuẩn bị đi nghỉ ngơi thì mặt đất bỗng nhiên lại chấn động lần nữa.

- Có để người ta sống hay không hả? Nguyễn Tâm Ngữ muốn khóc mà không ra nước mắt, nàng thật sự không ngờ, đôi cẩu nam nữ phòng bên lại tinh lực dồi dào đến vậy. Vừa dứt lời, nàng bỗng nhiên ý thức được có chút gì đó không đúng.

Bởi vì lần chấn động này, khác hẳn lần trước, nương theo chấn động, một cảm giác ớn lạnh nhanh chóng ập đến từ xa xa.

Nguyễn Tâm Ngữ biến sắc, vội vàng xông ra ngoài.

Cửa phòng bên cạnh cũng mở ra, Dương Khai và Vân Huyên xuất hiện cùng lúc. Hắn thì thần sắc ngưng trọng đến cực điểm, còn nàng thì vẻ mặt thỏa mãn, như đóa hoa tươi thấm nhuần mưa sương, xinh đẹp hơn lúc trước nhiều.

Nguyễn Tâm Ngữ nhìn nàng một cái, không khỏi tán thưởng, có điều cũng không nói thêm gì, nàng lại quay đầu, chăm chú nhìn về phía chân trời xa xôi.

Ở đó, bầu trời toàn một màu đỏ rực, bầu trời xanh như nhuộm bằng máu, trông đến kinh hãi, mà thứ màu đỏ này, đang tràn về phía bên này với tốc độ cực nhanh.

Toàn Liệt Hỏa thành vang tiếng vù vù, vô số võ giả cảm giác được điều bất ổn đều đứng dậy tra xét, ai nấy sắc mặt cũng đại biến.

- Chuyện gì vậy?

Nguyễn Tâm Ngữ khẽ nhíu mày lại.

- Có thứ gì đó đang đến gần đây! Dương Khai nheo hai mắt lại, thả thần thức tìm hiểu, hắn cảm nhận được một luồng khí rất nguy hiểm và tàn ác, luồng khí này mạnh đến mức khiến hắn không kìm được cảm giác bất an.

- Thứ gì mà có khí thế đến vậy? Vân Huyên hoảng sợ.

- Không biết. Dương Khai lắc đầu.

Bên trong phủ thành chủ, tiếng y phục bay phần phật truyền ra, hiển nhiên Kỷ Viêm đã thống lĩnh cao thủ trong phủ tiến đến đó, hòng tìm hiểu rõ ràng.

- Ta qua đó xem thử, hai người hãy đợi ở đây. Dương Khai ngẫm nghĩ một chút rồi chạy ra ngoài, Vân Huyên kéo hắn lại: - Cùng đi đi, có gì còn tiện bề phối hợp.

Dương Khai nhíu mày, cũng không nhiều lời, mặc cho hai nàng theo sau.

Ba người họ theo sát phía sau đám người Kỷ Viêm, chạy như bay ra ngoài.

Sau chốt lát đã ra tới ngoài thành.

Lúc này, Liệt Hỏa Thành đương tụ tập rất nhiều võ giả, những võ giả này một là tụm năm tụm ba, hai là mười mấy người một nhóm, tất cả đều dừng chân ở ngoài thành, đổ xô nhau tìm vị trí cao, nghển cổ nhìn xung quanh, cốt để tìm hiểu ở nơi đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Những võ giả này, có một số là đệ tử Độc Ngạo Minh, cũng có nhiều võ giả của thế lực khác, vì nhiều nguyên nhân mà ở lại Liệt Hỏa Thành, vừa vặn tham gia vào vụ việc náo động hôm nay.

Tất cả mọi người xì xào bàn tán, chỉ trỏ bầu trời phương xa, suy đoán dị tượng này từ đâu mà ra, nhưng chẳng ai giải thích được.

Trong số đó, người có tu vi Siêu Phàm Cảnh là Kỷ Viêm rõ ràng chính là người có công lực mạnh nhất, lúc này lão đang cau chặt mày, thần thức đòng đưa qua lại, dò xét tình hình phía xa, chỉ chốc lát sau, thần sắc lão chợt biến đổi, vẻ mặt đầy cổ quái.

- Kỷ thành chủ, bên đó rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Có người cao giọng hỏi Kỷ Viêm.

Kỷ Viêm lắc đầu: - Ta cũng không biết, nhưng nơi này nhất định sẽ gặp nguy hiểm, nếu các vị quý trọng tính mạng bản thân thì nên nhanh chóng rời khỏi nơi đây đi.

Nghe lão nói vậy, liền có vài người thi triển thân pháp rời đi, nhưng nhiều người lại lựa chọn ở lại hơn.

Nhiều khi nguy hiểm sẽ đi liền với kỳ ngộ, chuyện lần này khá kỳ lạ, nói không chừng có thể vớt vát được gì đó hay ho, những ai biết mưu đồ lẽ dĩ nhiên sẽ không vì một câu của Kỷ Viêm mà bị dọa lui.

Huống chi, nơi này nhiều người như vậy, nếu thật sự có nguy hiểm, cũng chưa chắc là không chạy thoát được.

Thấy lời khuyên của mình không hữu hiệu, Kỷ Viêm cũng không nhiều lời nữa, chỉ lẳng lặng chờ đợi.

Đang đứng nhìn, chợt phát hiện ba người nhóm Vân Huyên, vội vàng vẫy tay gọi bọn họ.

Vân Huyên khẽ mỉm cười, cùng Dương Khai và Nguyễn Tâm Ngữ phi thân tới chỗ đám người Kỷ Viêm.

- Vân cô nương, thương thế của cô nương chưa lành, đừng tới đây thì hơn. Kỷ Viêm có phần lo lắng.

- Đã đỡ hơn nhiều rồi, làm phiền Kỷ thúc thúc quan tâm. Vân Huyên hé miệng cười.

- Ừ, xem khí sắc, quả thật đã tốt hơn mấy ngày trước nhiều, cũng hồng hào hơn thấy rõ. Kỷ Viêm mỉm cười gật đầu.

- Ha ha... Vân Huyên không khỏi xấu hổ, bèn giải thích: - Nhờ Tâm Ngữ chăm sóc tốt đấy.

Nguyễn Tâm Ngữ bĩu môi, lén lút trừng Dương Khai một cái.

- Người này là đội viên của cô nương à?

Kỷ Viêm nhìn Dương Khai, gật đầu nói: - Tiểu tử cố làm cho tốt vào, đi theo Vân cô nương, ngày sau chắc chắn làm nên việc lớn, đừng phụ lòng kỳ vọng của Vân cô nương với ngươi đấy.

Dương Khai chẳng ừ hử gì.

Vân Huyên sợ Dương Khai nói ra chuyện không nên nói, vội vàng chuyển chủ đề: - Kỷ thúc, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?

Kỷ Viêm nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: - Tình hình cụ thể ta không rõ lắm, nhưng xem ra hiện tượng này đúng là có nguy hiểm nhất định, có điều ta cảm giác được có không ít cao thủ đang bay tới nơi này, theo sát phía sau luồng khí tà ác kia.

Chính vì cảm thấy được khí tức của những người này, Kỷ Viêm mới thong dong bình tĩnh như vậy.

Nếu chỉ có luồng khí tà ác kia, chắc chắn Kỷ Viêm đã cho sơ tán người trong Liệt Hỏa thành rồi, vì luồng khí này mạnh đến độ khiến lão kiêng kị vạn phần.

- Theo sát phía sau? Vân Huyên kinh ngạc.

Kỷ Viêm gật đầu: - Tuy nhiên có chút kỳ quái là, song phương không khai chiến, những người theo sau đấy hình như đang trông ngóng, chờ đợi cái gì đó, còn chủ nhân của luồng khí tà ác đi phía trước cũng không có ý ra thủ, thành thử ta cũng không rõ lắm.

Nói xong, lão lắc đầu bất đắc dĩ.

Vân Huyên và Nguyễn Tâm Ngữ nhìn nhau, cũng cảm thấy có chút gì đó quái lạ.

Dương Khai vẫn thong dong, vẫn cái bộ dạng bình tĩnh, điểm này khiến cho Kỷ Viêm nhìn hắn với cặp mắt khác hẳn, lão âm thầm cảm thấy đội viên này của Vân Huyên, tâm lý không tồi, là một hạt giống tốt đây.

Thời gian dần trôi qua, sắc đỏ như máu nhuộm đó xâm lấn bầu trời Liệt Hỏa Thành từng chút một, luồng khí gây bất an cũng ngày càng đến gần.

Rất nhanh, một điểm đen nhỏ xíu lọt vào tầm mắt mọi người.

- Đó là cái gì?

Có người kinh hô.

- Hình như là một người?

Tất cả mọi người đều nhìn về phía điểm đen đó, nhưng sắc trời còn chưa tỏ, ánh sáng không rõ ràng, lại cách quá xa, không ai thấy rõ rốt cuộc đó là người như thế nào.

Chỉ thấy ở phía sau điểm đen này, loáng thoáng mấy cường nhân, mà trong đám cường nhân này, toát ra rất nhiều khí tức Siêu Phàm Cảnh.

Sắc mặt Kỷ Viêm mỗi lúc một nặng nề hơn.

Lại một lúc sau nữa, điểm đen trên bầu trời đó cuối cùng đã rõ ràng hơn. Đợi sau khi thấy rõ hình rõ dạng y, đồng tử Kỷ Viêm bất giác co rút lại, lão kêu lên thất thanh:

- Bối Quan Nhân?

Ba chữ đó thốt ra từ miệng Kỷ Viêm, lão lập tức ý thức được điều bất ổn.

Nhìn về đó, quả nhiên đám võ giả xung quanh đây đều lộ vẻ mặt cực kỳ phấn khích, ai ai cũng rục rịch manh động, chăm chú nhìn cái người được gọi là Bối Quan Nhân trên bầu trời với ánh mắt thèm thuồng.

Vân Huyên cũng kinh ngạc ra mặt, vội hỏi: - Kỷ thúc, đó là Bối Quan Nhân trong truyền thuyết?

Nguyễn Tâm Ngữ há hốc miệng, như thể không ngờ có ngày mình lại được gặp nhân vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

- Chắc là vậy. Kỷ Viêm tối sầm mặt, đối lập hoàn toàn với đám võ giả xung quanh. - Luồng khí này, sức mạnh này, chỉ y mới có được, không ngờ Bối Quan Nhân lại xuất thế...

Dương Khai vừa lắng nghe họ nói chuyện, vừa giương mắt lên quan sát gã Bối Quan Nhân trên bầu trời, chợt hiểu được tại sao y lại có danh xưng quái dị như vậy.

Bởi vì y có vác một cái quan tài ngay sau lưng. Quan tài màu đỏ cực lớn, vừa quái đản vừa khiến người ta phải sởn tóc gáy, từng luồng khí như của tử thi phát tán ra từ người gã vác quan tài đó.

Mà bản thân Bối Quan Nhân, cũng vai u thịt bắp, cao lớn thô kệch, tầm vóc của y to lớn hơn gấp mấy lần so với những người Dương Khai đã từng gặp. Y dường như không thuộc về loài người, thân cao hơn hai trượng, cơ bắp nổi cuồn cuộn, nhưng trên người y lại có không ít mụn mủ và bướu thịt, hình thái đáng sợ, mặt mũi dữ tợn, trong cái miệng đang há rộng, mấy cái răng nanh y hệt răng cưa mọc lung tung, y thở hồng hộc từng hơi nặng nề.

Động tác của y rất chậm chạm, mỗi bước đi như đều phải chuẩn bị sẵn thật lâu, nhưng mỗi bước của y đều tích chứa ý cảnh cao thâm, nên dù động tác chậm chạp, tốc độ vẫn cực nhanh.

Dương Khai âm thầm quan sát bước chân của y, chỉ nhìn có mấy giây liền bắt đầu váng đầu hoa mắt.

Kỷ Viêm quát lạnh: - Đừng tham ngộ võ đạo của y, đó không phải là thứ ngươi có thể hiểu được đâu.

Dương Khai rùng mình, khẽ gật đầu.

Xoay người, hắn lén hỏi Vân Huyên: - Bối Quan Nhân nổi tiếng lắm hả?

Vân Huyên ngạc nhiên nhìn hắn, chợt nhớ ra, tên này hầu như không hiểu gì về mọi chuyện bên ngoài, nàng vội vàng giải thích cặn kẽ: - Y là một truyền thuyết,

về cơ bản, ở Thông Huyền đại lục, đâu đâu cũng có lưu truyền tên của y. Chẳng ai biết được y xuất thân từ đâu, cũng không biết tại sao y phải vác quan tài màu máu đỏ sau lưng, bởi kiểu cách đó mà thế nhân gọi y là Bối Quan Nhân. Đây cũng là lần đầu ta nhìn thấy y, có điều nghe nói, cứ cách mười năm, Bối Quan Nhân sẽ xuất thế một lần, mà mỗi lần y đều xuất thế ở những nơi khác nhau, Đông, Nam, Tây, Bắc đều có in dấu chân y. Có điều, nếu đúng là y, thì cũng không cần lo lắng cho lắm.

- Tại sao? Dương Khai hồ nghi.

- Vì Bối Quan Nhân tuy vô cùng mạnh, tướng mạo đáng sợ, nhưng y chưa bao giờ ra tay với ai cả.

- Không ra tay với ai cả ư? Dương Khai kinh ngạc.

- Ừ, rất kỳ quái, không biết là y bị quy tắc gì trói buộc, dù sao thì cũng chưa thấy y hạ thủ bao giờ cả. Không chỉ vậy, Bối Quan Nhân xuất thế, còn mang đến những lợi ích mà người ta không thể nào ngờ tới được.

- Lợi ích gì?

Dương Khai hứng trí hỏi.

- Bối Quan Nhân sẽ tùy ý lựa chọn một nơi nghỉ chân, mỗi lúc như vậy, nếu quấy rối y, y sẽ tung ra rất nhiều bí bảo, công pháp võ kỹ hoặc linh đan diệu dược..., những thứ này đều là hảo phẩm mà các võ giả đổ xô nhau tranh giành.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement