Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

Advertisement
Tiên huyết nhuộm đỏ cả đại địa, bộ dạng Dương Khai thê thảm. Ngược lại, đối thủ của hắn càng chiến càng mạnh, đoạt hết tiên cơ.

Tên tráng hán kia chiến đấu đến lúc này, nhất quyền đánh bay Dương Khai lên không trung. Đến khi hắn rơi xuống, lại cho một quyền lên lưng hắn, đánh Dương Khai xuống bùn đất.

Bụi đất mịt mờ, mọi người đều không nhìn rõ được tình hình trong trận chiến. Vì kết giới và cấm chế xung quanh tử đấu tràng bao phủ, ngay cả Nhập Thánh Cảnh phóng thần thức cũng không thể thăm dò được quá nhiều tin tức, chỉ mơ hồ cảm nhận được trận chiến này kết thúc tại đây.

Thật là vô vị! Không ít người thầm nghĩ.

Suy nghĩ còn chưa dứt, một cỗ lệ khí hung mãnh bỗng nhiên xuất hiện từ trong đám bụi đất mịt mù. Bình địa cuộn thành một cỗ cuồng phong, trong nháy mắt, bụi đất biến mất.

Đến khi mọi người nhìn rõ thế cục trước mắt thì không khỏi kinh hô.

Vốn dĩ ngã xuống bất động, thậm chí đã bị trọng sang thân vong nhưng giờ khắc này Dương Khai lại dùng đại thủ còn lành lặn kia vật ngã đối thủ của mình xuống đất.

Cánh tay ấy phủ lên gương mặt của tên tráng hán kia, không lớn nhưng lại như màn trời buông xuống. Mặc cho tên tráng hán kia giãy giụa như thế nào cũng không thể đứng dậy được.

Trong nháy mắt lúc nãy, không ai nhìn rõ trong đám bụi đất kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Khi bụi đất bay hết lại xuất hiện cảnh tượng này, thực là đủ để người ta thấy kinh ngạc.

Tuyệt địa phản kích, chuyển bại thành thắng không phải là họ chưa từng thấy, nhưng trước giờ chưa có lần nào lại mù mờ u mê như hôm nay.

Trong nháy mắt này, chiếc mặt nạ trên khuôn mặt Dương Khai cơ hồ cũng trở nên cực kỳ ác nghiệt.

Hai lực phong lôi dũng động, từ thủ chưởng của Dương Khai rót vào trong thân thể của tên tráng hán kia, hình thành một vùng Sát Lục Tràng trong nội thể của y.

Binh…

Đại hán thân hình cường tráng trực tiếp bạo thành một đám huyết vụ, hài cốt không còn!

Trên khán đài, đôi mắt đẹp của Tuyết Lỵ lóe sáng, thầm kinh ngạc nhìn Dương Khai, cơ hồ không nghĩ là hắn lại có biểu hiện khác lạ như vậy, đôi môi đỏ mọng nhếch lên, lộ ra một nụ cười.

- Thực lực thực sự của hắn rốt cuộc là như thế nào?

Tuyết Lỵ đột nhiên nhẹ giọng hỏi An Linh Nhi.

- Ta không nói cho ngươi!

An Linh Nhi không ngừng lắc đầu.

- Không nói với ta?

Lần này Tuyết Lỵ không những không nổi giận, ngược lại còn lộ ra vẻ như có điều suy nghĩ, mím môi cười:

- Vậy ta tư nghĩ cách tìm hiểu là được.



Nhìn xuống tử đấu tràng phía dưới, một cánh tay thõng xuống, toàn thân đầy thương tích, Dương Khai đang bước từng bước về phía dũng đạo. Tuyết Lỵ bỗng nhiên cảm thấy tên tiểu tử nhân loại này hẳn là có chút bản lĩnh khác người.

Trên khán đài, sau một hồi lâu yên ắng, bỗng nhiên bạo phát một trận huyên náo. Đa số mọi người dường như đều không thể chấp nhận được kết quả như vậy, đang bàn luận sôi nổi.

Dương Khai đã quay về dũng đạo, hai mắt của Úc Mạt chớp động hàn quang, nhìn hắn chằm chằm.

Nam tử mặt mày xanh lét kia càng há hốc miệng, ngây ngốc tại chỗ, tròng mắt sắp rơi ra ngoài.

Căn bản là không tới một nén nhang, tên tiểu tử nhân loại ăn nói ngông cuồng này đã giết được đối thủ.

- Trận này có vẻ gian khổ nhỉ?

Dương Khai bỏ mặt nạ xuống, nhìn Úc Mạt hỏi.

Khóe miệng Úc Mạt co rút, khẽ gật đầu.

Không những gian khổ, còn tương đối giống thật, không chút sơ hở, ngay cả Úc Mạt cũng cho rằng Dương Khai chết chắc, nhưng không ngờ giờ phút cuối cùng lại khiến người ta kinh ngạc.

Tên tiểu tử này thật to gan. Hắn không sợ chịu công kích cuồng bạo như vậy sẽ không dậy nổi sao?

Lúc này Dương Khai mới rung nhẹ cánh tay bị chặt gãy, âm thanh giòn tan vang lên, trong nháy mắt đã nối lại.

- Trận sau sắp xếp cho ta Siêu Phàm lưỡng tầng cảnh đi. Như vật thì các ngươi có thể kiếm được nhiều lợi ích hơn, ta cũng được lợi nhiều, nộp đủ tiền chuộc sớm chút nào thì ta cũng đi sớm được chút ấy!

Dương Khai nhếch miệng cười.

Úc Mạt không khỏi có chút thất thần.

Một lần nữa theo y đi về cung điện, Dương Khai nghỉ ngơi lấy sức.

Cơ hồ vì thắng lợi lần này, cho nên đãi ngộ của Dương Khai cũng trở nên tốt hơn rất nhiều. Trong thức ăn đưa tới có không ít lễ phẩm, ngay cả An Linh Nhi cũng được Tuyết Lỵ cho phép tới thăm Dương Khai một lần.

Hai người nói chuyện với nhau rất lâu, An Linh Nhi mới rời đi.

Ba ngày sau, Dương Khai được sắp xếp trận chiến thứ hai.

Có lẽ là bởi vì biểu hiện khác lạ lần trước, lúc hắn lại đeo mặt nạ xuất tràng đã thu hút được sự quan tâm chú ý của không ít người.

Vậy mà lần này, đối thủ của hắn quả nhiên là Siêu Phàm lưỡng tầng cảnh.

Một phen khổ chiến, Dương Khai hiểm tử hoàn sinh, một lần nữa giành được thắng lợi, khiến cho những Ma tộc nhân ngạc nhiên thán phục không thôi, không dám tin.

Chiến đấu vượt cấp, đây là hành động vĩ đại mà cực hiếm nhân tài có thể làm được, đặc biệt là sau Siêu Phàm Cảnh. Dù thực lực chỉ chênh lệch một tiểu cảnh giới, lực chiến đấu thực sự cũng khác nhau một trời một vực.

Một người là vũ giả Siêu Phàm lưỡng tầng cảnh có thể chết dưới cái nhấc tay nhấc chân của một tên Siêu Phàm nhất tầng cảnh. Nhưng điều này lại bị Dương Khai phá vỡ.

Lần này, trên người Dương Khai vẫn chịu cấm chế của Úc Mạt, không hề động dụng lực lượng đỉnh phong. Không giống với lần trước, trận chiến lần này hắn liều mạng thực sự.

Trong trận chiến sinh tử, hắn cảm thấy mình cảm ngộ được không ít thứ, lập tức có chút phấn khởi, cảm thấy tử chiến như thế này cũng có lợi ích lớn lao đối với sự trưởng thành của hắn.

Trong lòng cũng không phải là quá bài xích kiểu chiến đấu này, ngược lại trở nên có chút mong đợi.

Đây là một cơ hội, một cơ hội để ma luyện bản thân!

Sự trưởng thành của vũ giả không chỉ đơn giản là bế môn tạo xa khổ tu, chiến đấu sinh tử luôn có thể thu được lợi ích lớn hơn tu luyện theo hình thức bế quan. Đương nhiên tiền đề là có thể sống sót sau trận chiến đấu này.

Sau khi hiểu được điểm này, Dương Khai không những thúc giục Úc Mạt sắp xếp đối thủ càng cường đại hơn cho mình!

Úc Mạt sững sờ, thấy ánh mắt của Dương Khai cũng trở nên không bình thường, như nhìn một kẻ thần kinh vậy. Vũ giả ngoại tộc bắt về trước kia không kẻ nào giống Dương Khai, tự mình yêu cầu lên tử đấu tràng.

Tuyết Lỵ thì lại rất sáng suốt. Dương Khai yêu cầu là lập tức bắt tay vào sắp xếp cho hắn.

Đối thủ được sắp xếp có thực lực ngày càng mạnh, Dương Khai ứng phó cũng càng lúc càng gian khổ. Nhưng mỗi lần đều có thể làm ra một kỳ tích khiến ai cũng kinh ngạc vào những giờ phút không thể ngờ nhất.

Ba tháng tiếp theo, Dương Khai tổng cộng chiến đấu được mười bốn trận, đối thủ trong mười bốn trận này đều là Siêu Phàm lưỡng tầng cảnh. Những người này có Nhân tộc, có Yêu tộc, cũng có Ma tộc. Vì nguyên nhân khác nhau mà bị đưa lên tử đấu tràng, hết thảy đều trở thành bại tướng dưới tay Dương Khai.

Dương Khai thu hoạch cực lớn, không những bản thân có được cảm ngộ trong cuộc chiến sinh tử, còn cắn nuốt được năng lượng thần hồn của những người kia sau khi chết, có được cảm ngộ về thiên đạo võ đạo của chúng.



Sự trưởng thành của bản thân tăng lên vạn phần.

Trong thời gian ba tháng này, Dương Khai cũng vô tình khai hỏa tên tuổi của mình. Trong Sa Thành, ai cũng biết thủ hạ Tuyết Lỵ có một nhân loại quỷ dị đeo mặt nạ, tu vi chỉ có Siêu Phàm nhất tầng cảnh nhưng lại giết được vũ giả Siêu Phàm lưỡng tầng cảnh.

Khiến trong tử đấu tràng, tỉ lệ đặt cược cho Dương Khai càng lúc càng thay đổi, nhưng vẫn không ngăn cản được nhiệt tình mà người khác đặt cho hắn.

Tuyết Lỵ thân là chủ, trong những canh bạc này đương nhiên sẽ không thua lỗ, nhưng tốc độ trưởng thành khủng bố của Dương Khai lại khiến nàng cảm thấy một tia bất an.

Nàng nhìn rõ hơn ai hết, Dương Khai có được sự trưởng thành to lớn như thế nào trong những cuộc chiến cửu tử hoàn sinh kia.

Hôm nay, trong hành cung của Tuyết Lỵ, có tín sử bái kiến, vào cung điện nói chuyện với Tuyết Lỵ hồi lâu rồi mãn nguyện rời đi.

Sau một canh giờ, Dương Khai bị triệu kiến.

Trong sương phòng, Tuyết Lỵ nằm sấp trên giường, mông đẹp ngạo nghễ, ngực sữa bị đè nén, hai tay chống cằm, bày ra một tư thế khiến người ta phải tưởng tượng xa vời.

An Linh Nhi đang quỳ một bên, đang giúp nàng ta thư giãn gân cốt.

Trong sương phòng tràn ngập một cỗ u hương, bay vào mũi khiến người ta tâm khoáng thần di.

Úc Mạt dẫn Dương Khai vào sương phòng xong thì cúi đầu đứng một bên, không dám nhìn Tuyết Lỵ.

Dương Khai lại đứng bên hương sàng, lướt mắt nhìn thân hình mỹ diệu của Tuyết Lỵ, hai mắt sáng lên.

Tuy Ma tướng này tâm như xà hạt, nhưng không thể phủ nhận, thân hình của nàng ta rất man diệu, hơn nữa cực kỳ thành thục, thướt tha, không ngây ngô như An Linh Nhi, nàng là kiểu nữ nhân thành thục.

Nữ nhân như vậy đều có sức hấp dẫn chí mạng đối với bất kỳ nam nhân nào.

Nhưng mạnh mẽ như nhân vật Tuyết Lỵ này, dường như sẽ không động lòng với bất kỳ nam nhân nào. Thứ có thể khiến nàng động tâm duy chỉ có sức mạnh, sức mạnh siêu việt hơn tất thảy!

Chờ một lúc lâu sau, Tuyết Lỵ mới đột nhiên mở miệng nói:

- Vừa nãy Câu Quỳnh phái người tới.

- Hử?

Dương Khai cau mày

- Có liên quan đến ta?

- Đúng, Câu Quỳnh có vẻ như không giết người không được.

- Vậy người trả lời như thế nào?

Dương khai lạnh lùng nhìn nàng ta, đùa cợt nói:

- Không phải là bán đứng ta rồi đấy chứ?

- Bổn tọa có suy nghĩ này, nhưng lại từ chối y!

- Tại sao?

- Vì y là Câu Quỳnh!

Tuyết Lỵ cười lạnh một tiếng

- Ta sẽ không làm việc thuận theo ý nguyện của y. Nhưng, sứ giả mà y phái đến có một đề nghị, ta đã đáp ứng.

Dương Khai không hỏi nhiều, chỉ chờ nàng ta nói ra tình hình cụ thể.

- Tử đấu tràng ngày mai, ngươi sẽ quyết đấu một trận với người Câu Quỳnh phái xuất! Thắng, ngươi có đủ tiền chuộc của mình. Thua, người không có gì cả, bao gồm cả tính mạng của ngươi!

Tuyết Lỵ thản nhiên nói.

Dương Khai nhướng mày, cười ha hả:



- Người mà Câu Quỳnh phái xuất, thực lực không yếu chứ?

Tuyết Lỵ liếc nhìn hắn một cái, thuận miệng nói:

- Siêu Phàm tam tầng cảnh!

Nghe vậy, Úc Mạt vẫn luôn cúi đầu đứng bên cạnh cũng biến sắc.

- Các ngươi làm vậy là muốn liên thủ đẩy ta vào chỗ chết hả.

Dương Khai nhếch miệng mỉm cười, không thấy chút hoảng sợ.

- Y đúng là muốn ngươi chết, nhưng bổn tọa lại muốn xem cực hạn của ngươi rốt cuộc là ở đâu!

Khuôn mặt Tuyết Lỵ lạnh lùng:

- Đừng nghĩ rằng bổn tọa không nhìn ra, từ đầu đến cuối ngươi đều giấu thực lực của mình, cơ hồ ngươi có rất nhiều thủ đoạn chưa động dụng!

Dương Khai nhún nhún vai, không tỏ vẻ gì.

- Cho nên ta rất kỳ vọng vào biểu hiện ngày mai của người, nhưng đừng để ta thất vọng mới được.

- Vậy thì ngươi cứ chờ mà xem đi!

Tuyết Lỵ khẽ cười lạnh, dặn dò Úc Mạt:

- Giải cấm chế trên người hắn, ta muốn nhìn xem hắn có thể sống sót dưới tay của người của Câu Quỳnh không!

Úc Mạt khẽ gật đầu, đánh ra một đạo chân nguyên, giải trừ cấm chế vẫn luôn áp chế thực lực của Dương Khai.

- Có một vấn đề ta muốn làm rõ, nếu ngày mai ta thắng, chỉ đủ tiền chuộc của ta thôi sao, của An Linh Nhi thì sao?

Tuyết Lỵ nhìn hắn, nhoẻn miệng cười:

- Đương nhiên chỉ là của người thôi. Nhưng mà… ta lại có thể cho ngươi thêm một cơ hội, chỉ cần ngày mai ngươi thắng, ta liền thả cho hai ngươi đi!

- Lời này là ngươi nói đó!

Dương Khai cười ha hả

- Lời của Ma tướng, hẳn là đáng tin đúng không? Hi vọng ngươi đừng lật lọng!

Tuyết Lỵ đã nhắm mắt lại, không có phản ứng gì.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement