Được Hời Chú Ruột Của Chồng Cũ - Nữ Vương Bất Tại Gia

Advertisement

Dịch bởi: Em bé Laby

*********

Trần Lôi mười chín tuổi, gương mặt đen đuốc ửng đỏ vì phơi nắng bên ngoài làm ruộng, cô ta bước vào cửa rồi thản nhiên nói: “Tôi muốn mượn mấy cái bát. Hôm nay chú tôi đến đây.”

Sơ Vãn cũng đáp: “Đến phòng bếp mà lấy, ở trong tủ chén.”

Trần Lôi gật đầu, nói: “Nhà chị có mì trắng à?”

Sơ Vãn: “Mì trắng? Mì trắng ở đâu ra?”

Trần Lôi hơi do dự, nhưng vẫn nói: “Trần Vinh nhà tôi nhìn thấy chị leo lên xe bò của ông Hồ. Chị không phải đi chợ sao?”

Sơ Vãn nghe xong liền bật cười: “Cô có phải nghĩ nhiều quá không? Đi chợ thì có, nhưng tiền đâu ra mà mua mì trắng? Nhìn nhà tôi nghèo như vậy mà vẫn sẽ ăn mì trắng mỗi ngày sao?”

Trần Lôi liếc nhìn Sơ Vãn một chút, rồi nói: “Vậy thì quên đi, tôi vốn còn đang nghĩ rằng, chị cho tôi mượn một ít mì trắng thì tôi sẽ đem qua trả lại chị vài quả trứng.”

Sơ Vãn ra vẻ không quan tâm, nhưng gương mặt nhỏ có chút tái nhợt.

Trần Lôi này đặc biệt giỏi trong việc bao biện mọi thứ từ khi còn nhỏ, cô ta không ít lần tìm cách để moi móc mọi thứ từ cô. Khi Sơ Vãn còn nhỏ, cô đã bị lừa không ít.

Loại người đang đi xin ít mì trắng này, ngoài mặt thì nói là “mượn”, nhưng thật ra là chưa bao giờ trả lại. Cô ta biết rõ Sơ Vãn da mặt mỏng, sẽ không bao giờ đòi. Mà cô cũng không tìm được lý do để “mượn” lại, cuối cùng không biết bản thân cô đã lỗ mất bao nhiêu thứ.

Nhưng tất nhiên bây giờ, nó đã không còn nghĩa lý gì.

Trần Lôi nói xong cũng không có ý định rời đi, cô ta đột nhiên nở nụ cười: “Nhân tiện chị này, bạn trai của chị anh Tô ấy, anh ấy cũng dự định học đại học sao? Tôi nghĩ chắc chắn là đúng như vậy rồi nhỉ.”

Tô Nham Thúc hiện đang là giáo viên tại trường tiểu học nhỏ cạnh ngôi làng của bọn cô.

Ngay khi Sơ Vãn nghe thấy điều này, cô đã biết được ý định của cô ta.

Cô hiểu được suy nghĩ của Trần Lôi, cô ta luôn cảm thấy ông nội Sơ yêu thương Sơ Vãn, trong tiềm thức nâng lên cảnh giác rằng Sơ Vãn sau này sẽ được trọng dụng, cho nên cô ta vẫn luôn nhìn chằm chằm mọi thứ quanh cô.

Ngay cả khi Sơ Vãn lấy một đôi đũa để ăn, Trần Lôi cũng phải nhìn xem đôi đũa có phải là đồ cổ hay không.

Không nói đến những tên đàn ông khác, muốn kết giao với cô thì hẳn sẽ là một người đàn ông tốt, cho nên Trần Lôi thực sự đang ngấp nghé Tô Nham Thúc, cô ta cho rằng đây sẽ là một chiếc bánh ngon.

Nhưng mà sau khi Trần Lôi tự mình trúng tuyển đại học, cô ta biết vẫn còn nhiều thứ ngoài kia nên không còn quan tâm đến Tô Nham Thúc nữa. Tâm trí cô ta hiển nhiên đã đi nơi khác.

Sơ Vãn lúc này nghe vậy liền nhướng mi, liếc mắt nhìn cô em họ, nói: “Ai biết, chắc là không thi.”

Trần Lôi thắc mắc: “Đó là bạn trai của chị mà, chị không biết sao? Còn chưa nói chuyện với nhau à?”

Sơ Vãn: “Tại sao tôi phải biết chuyện này? Cô có hứng thú thì tự đi mà hỏi.”

Câu này lập tức khiến Trần Lôi đỏ mặt: “Sao tôi có thể tự đi hỏi được chứ!”

Vứt lại một câu như vậy, cô ta liền xoay người rời đi.

Sơ Vãn nhìn bóng lưng của Trần Lôi, im lặng một chút rồi tiếp tục dọn dẹp.

Cô cầm lấy chiếc giẻ, mặc kệ toàn thân mướt mồ hôi, cẩn thận lau qua bộ bàn ghế của ông nội. Thật ra bộ bàn ghế cũ có lau cũng không thể sạch hoàn toàn, đồ đã quá cũ kỹ, nước sơn loang lổ, nhưng phải lau xong cô mới thấy dễ chịu hơn.

Dọn dẹp xong, cô đi đun nước nóng, tắm rửa sơ qua rồi múc nước ngâm chân cho ông nội.

Ông nội đang cầm một điếu tẩu to, vừa hút thuốc lào, vừa thắc mắc: “Hôm nay Vãn Vãn sao vậy?”

Sơ Vãn: “Ông nội ơi, cháu gái của người đang hiếu thuận với người đó, người không nhận ra ạ?”

Ông nội bật cười khẽ, nhẹ nhàng đưa chân cho Sơ Vãn: “Con và Nham Thúc có chuyện gì vậy?”

Sơ Vãn lau khô chân cho ông nội, cẩn thận đi tất vải cho ông, sau đó mới cười nói: “Con hôm nay đi chợ thì nghe người ta bàn tán, nói quan hệ của Tô Nham Thúc với những người khác không rõ ràng. Con nghe được như vậy, ít nhiều cũng bị ảnh hưởng đến tâm tình mà. Hiện tại con chỉ muốn nhanh chóng chia tay với anh ta thôi.”

Cô còn nói thêm: “Con không nghĩ anh ta còn đáng tin cậy nữa đâu!”

Ông nội nhịn không được liền nở nụ cười, trầm giọng hỏi cháu gái nhỏ: “Con thực sự muốn chia tay ư?”

Sơ Vãn: “Hứ, người hỏi con câu này thật vô nghĩa!”

Ông nội thở dài: “Con đó, đứa nhỏ đầu óc hấp tấp này, bên ngoài thì có vẻ thấu tình đạt lý, nhưng thật ra não vẫn như một đứa con nít!”

Sơ Vãn trầm mặc một chút: “Ông nội, người không thể nói con như vậy.”

Ông nội nhấp một ngụm điếu tẩu, chậm rãi nói: “Xem ra con vẫn nên nghe lời ta, qua lại với cháu trai nhà họ Lục nhiều một chút. Dù sao nhà chúng ta cũng có hôn ước với nhà họ, khi nào chúng ta muốn cưới gả thì họ cũng sẽ lập tức đồng thuận. Ta biết bọn họ sẽ không bao giờ nuốt lời.”

Nghe vậy cô liền im lặng không nói chuyện.

Có nên gả đến nhà họ Lục một lần nữa hay không, muốn lấy ai, cô phải cân nhắc kỹ ưu nhược điểm.

Nhưng rốt cục trong đầu cô vẫn còn quanh quẩn hình ảnh chén ngọc Cửu Long bị vỡ, cô thực sự không còn tâm trí để nghĩ đến chuyện khác.

Ông nội lại thở dài: “Vãn Vãn, ta đã trải qua biết bao năm thăng trầm, đến khi già đi rồi, ta cũng chỉ còn lại một đứa cháu ruột là con. Tuy ta đã cố gắng truyền lại tất cả kinh nghiệm, bài học trong đời cho con, nhưng con vẫn còn quá nhỏ. Ta sợ khi ta đi rồi thì con chỉ là một đứa bé mồ côi, vô lực vô dụng.

Hơn nữa ta không biết đã đắc tội bao nhiêu người, e rằng họ sẽ động tay động chân với con! Nếu từ bây giờ, con có thể bỏ họ của con, có thể giấu tên của mình, hãy luôn dựng gai nhọn quanh mình bất cứ khi nào con muốn, thì còn sợ bọn họ sẽ tìm đến con sao?

Nhưng suy cho cùng, ta vẫn thực sự không yên lòng khi để con một thân một mình như vậy. Gả đến Lục gia, không cần quan tâm người ngoài có coi thường con hay không, chỉ cần biết nếu con đã gả cho họ, nếu họ không ngã xuống, thì họ chắc chắn sẽ mãi mãi che chở cho con.”

Nói rồi, ông lại hút một hơi thuốc lào, rồi tiếp tục chậm rãi nói: “Ta không biết ông lão bên kia có còn ở đó không, nhưng ta chắc chắn ông ấy sẽ bảo hộ con. Còn một khi ông ấy cũng đi theo ta, thì những thế hệ sau dù có biết đến duyên phận từ thời chúng ta, chuyện gì sẽ xảy ra đây? Trước kia họ cũng từng thử tìm đến ta, nhưng ta chưa bao giờ nhận sự giúp đỡ từ họ. Người ta nói tình cảm giữa người với người xuất phát từ việc qua lại với nhau, tuy vậy sau vài năm không liên lạc, nó cũng dần nhạt phai.”

“Hơn nữa, những ngôi làng lân cận cũng chẳng có gì tốt. Cháu gái của ta do một tay ta nuôi lớn. Trong tương lai, miễn là thời thế không thay đổi, ta biết con sẽ luôn tạo ra được sự khác biệt bằng cách dựa vào tay nghề của chính mình. Con nghĩ ta sẽ để con gả cho một người nông dân ư? Chôn vùi con ở chốn này, cuối cùng cũng sẽ sống không hạnh phúc. Ta nhất định sẽ tìm cho con một gia đình thật tốt ở Tứ Cửu Thành, sẽ không khiến tương lai con bị lấp vùi.”

Sơ Vãn nghe vậy, nhẹ mỉm cười: “Có ai biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra sau này đâu ạ. Có lẽ sau khi lên thành phố rồi, con lại tìm được thứ gì hay ho thì sao.”

Nói vậy, cô nhanh chóng lục lại trí nhớ về tất cả những điều mà cô biết ở kiếp trước, nhưng không có cái gì là đúng như ý nguyện.

Cũng không thể trách cô vì điều đó. Kiếp trước cô chỉ tập trung vào cổ vật, thậm chí còn không thèm quan tâm đến Lục Kiến Thời chứ đừng nhắc đến những người đàn ông khác.

Đột nhiên bây giờ, bỗng dưng một kẻ thù hay một người quen cũ được đưa đến, và người đó sẽ là chồng mình. Cô thực sự không dám nghĩ nữa.

Ông nội đưa mắt nhìn cháu gái, liếc một cái: “Vãn Vãn à, ta nói con đó, con đi chợ đồ cổ, mắt nhìn thì không cần bàn cãi. Nhưng mà đi chọn một người, ây dà…”

Ông lắc đầu bất lực.

Sơ Vãn nghe xong mà giật mình hốt hoảng.

Cô thừa nhận ông nội quả thật đã đúng.

Trước sau gì cô cũng đã chọn được hai người đàn ông, nhưng họ chưa bao giờ là một lựa chọn đúng đắn.

– ———–

🌈 Cập nhật thông báo tại:

FACEBOOK: https://www.facebook.com/tiemtradauso175

🌈 Ngắm những chiếc bìa xinh tại:

INSTAGRAM: https://www.instagram.com/tiemtradauso175/

🌈 Truyện được dịch chưa có sự cho phép của tác giả, chỉ được dịch và đăng tải tại:

WATTPAD: https://w.tt/3fhaXxO

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement