Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm (full)

Advertisement

Editor: Mèo (meoancamam)

Bị đánh, xem như là việc nhỏ.

Nhưng quá đáng nhất, là những người cùng giới tính với cô kia thế nhưng lại đối với cô…

Mặc kệ cô có gào to như thế nào, mọi người bên ngoài giống như không hề nghe thấy.

Trong toàn bộ quá trình đó, cả thể xác và tinh thần Phạm Manh Manh đều bị tổn thương nghiêm trọng.

Sau này, những người đó đối việc xâm hại cô liền trở thành cơm bữa.

Lúc đầu, Phạm Manh Manh vẫn còn kêu cứu.

Mãi đến khi có một người nói cho cô: “Không cần kêu, mày có gào đến rách họng cũng không có người để ý mày đâu!”

“Đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn tao, muốn trách thì trách mày đã đắc tội người kia!”

Đắc tội người kia?

Khi đó Phạm Manh Manh mới ý thức được, những việc xảy ra tại nơi tối tăm ngột ngạt này, đều là do người đàn ông tên Kiều Trác Phàm kia sai khiến.

Từ một giây kia bắt đầu, Phạm Manh Manh mặc kệ gặp phải đối xử thế nào, cũng không lại la hét, cũng không lại kêu gào.

Cô chỉ yên tĩnh nhìn những người đó đối với cô như vậy, cắn chặt răng mà chịu đựng! Bởi vì, cô muốn sống sót!

Nhất định phải sống sót!

Chỉ có sống sót thì mới có thể khiến cho những kẻ đã bắt nạt phụ bạc cô nhận được trừng phát đáng có!

Phạm Manh Manh hận Kiều Trác Phàm!

Hận anh không chút lưu tình tống cô đến cái nơi không thuộc về mình kia, hận anh thế nhưng lại sai khiến nhiều người như vậy đối với cô làm ra những việc bẩn thỉu như vậy, càng hận anh bỏ mặc cô ta!

Nhưng Phạm Manh Manh lại càng hận người con gái tên Tiếu Bảo Bối kia.

Theo ý cô ta, nếu không phải vì Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm vốn sẽ không làm ra những việc tàn nhẫn như vậy với cô ta.

Chính là vì cái người tên Tiếu Bảo Bối ở bên cạnh xúi giục mới khiến biến thành cục diện ngày hôm nay.

Cho nên, cô ta càng muốn giữ lại một hơi!

Chờ khi cô ta ra ngoài, cô ta nhất định muốn Tiếu Bảo Bối cảm nhận một chút, những thứ cô ta đã từng chịu qua…

Chính là những hận thù này đã chống đỡ Phạm Manh Manh sống sót.

Cũng là những hận thù này khiến Phạm Manh Manh tới gặp Kiều Trác Phàm.

Chẳng qua, từ lúc Kiều Trác Phàm gặp cô ta, vẻ mặt vẫn luôn lạnh nhạt như vậy.

Đến nói cũng không nói nhiều thêm vài câu.

Cả quá trình, Phạm Manh Manh đều phải cố gắng nghĩ ra đề tài.

Mà ngay lúc này, một giọng nữ phát ra bên cạnh bọn họ: “Thật khéo!”

Giọng nữ này khiến Phạm Manh Manh và Kiều Trác Phàm đều lập tức xoay người, nhìn về phía cô.

Sở dĩ Phạm Manh Manh phản ứng nhanh như vậy, thực ra chính là không hy vọng bất luận kẻ nào xuất hiện vào lúc này quấy rầy cuộc đối thoại giữa cô ta và Kiều Trác Phàm, ngăn cản cô ta lấy được tin tưởng của anh lần nữa.

Mà Kiều Trác Phàm phản ứng nhạy bén như vậy, đơn giản bởi vì giọng nói kia là…

“Cục cưng, tại sao em lại ở chỗ này?”

Kiều Trác Phàm nhìn Tiếu Bảo Bối trên người mặc bộ thể thao màu trắng, trên đầu còn đội mũ lưỡi trai của anh, mày khẽ cau.

Nếu anh không nhớ lầm thì khi anh ra ngoài, Tiếu Bảo Bối vẫn đang ôm gối con cừu của mình, ngủ đến nước miếng văng khắp nơi.

Anh vốn đang định ngủ dậy trước thay quần áo, khi cô nhóc thối này tỉnh dậy thì liền đúng hẹn theo như đã nói tối qua mà đưa cô đi chơi.

Không nghĩ tới, lúc anh đã thay quần áo xong thì liền nhận được điện thoại của Phạm Manh Manh.

Mà Phạm Manh Manh hết lần này tới lần khác nhấn mạnh với anh đây tuyệt đối là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ. Đây mới khiến Kiều Trác Phàm đồng ý

Nhưng Kiều Trác Phàm cũng không định hủy cuộc gặp. Bạn‎ có‎ biế𝙩‎ 𝙩rang‎ 𝙩r𝘶yện‎ +‎ TR𝘶MTRU‎ Y𝐸𝑁﹒𝓥n‎ +

Anh suy nghĩ, trước sau khi gặp mặt với Phạm Manh Manh bên này liền lập tức chạy về đưa Tiếu Bảo Bối đã thức dậy đi chơi.

Chỉ là không nghĩ tới, khi anh còn chưa kết thúc “lần gặp mặt cuối cùng” này với Phạm Manh Manh, Tiếu Bảo Bối đã xuất hiện rồi.

“Kiều Trác Phàm, em xuất hiện ở chỗ này khiến anh cực kỳ giật mình sao?” Miệng nhỏ Tiếu Bảo Bối giật giật, giọng nói vẫn dễ nghe như vậy.

Chẳng qua, giọng nói không có chút cảm xúc này lại khiến Kiều Trác Phàm cảm thấy có chút không ổn.

Cô nhóc này, hẳn sẽ không cho rằng anh và Phạm Manh Manh…

“Cũng không ngạc nhiên…” Khi Kiều Trác Phàm còn muốn nói chút gì đó, Phạm Manh Manh bên cạnh lại thay anh lên tiếng: “Tiểu thư Tiếu, thực xin lỗi. Thực ra tôi thật sự không muốn đòi Kiều gặp mặt riêng, chỉ là ngày hôm qua sau khi Kiều để người ta thả thôi ra, tôi chỉ muốn ở trước mặt anh ấy nói lời xin lỗi mà thôi. Cô cũng đừng tức giận với Kiều Trác Phàm được hay không?”

Bởi vì ngây người trong tù một hồi, Phạm Manh Manh gầy đi rất nhiều.

Lại kết hợp với kiểu tóc mái bằng (tề lưu hải), quả thật có dáng vẻ điềm đạm đáng yêu.

(*) tề lưu hải: là một trong những kiểu mái kinh điển nhất, rất nhiều người cho rằng tóc mái bằng chỉ dùng để trông trẻ hơn hay đáng yêu nhưng sự thời thượng của kiểu tóc này không hề thấp.

Nhưng, lời cô ta nói lại khiến Tiếu Bảo Bối có chút muốn cười.

Nếu cô ta thật lòng thành tâm muốn xin lỗi mà nói, vậy Phạm Manh Manh cô ta không nên tìm Kiều Trác Phàm mà hẳn nên tìm Tiếu Bảo Bối cô mới đúng!

Phải biết rằng, ngày đó người cô ta vu oan hãm hại chính là Tiếu Bảo Bối cô, liên quan cái rắm đến Kiều Trác Phàm?

Một giây này, Tiếu Bảo Bối tức giận. Cô thật muốn trực tiếp đi lên dứt khoát xé nát gương mặt của kỹ nữ tâm cơ này.

Nhưng vào lúc này, Nhạc Dương đã đi tới.

Tại lúc Tiếu Bảo Bối thiếu chút nữ không khống chế được cảm xúc của bản thân, Nhạc Dương đột nhiên dùng cơ thể cao lớn của mình va vào Tiếu Bảo Bối. Khiến cho Tiếu Bảo Bối bỗng dưng ngã vào trong lòng Kiều Trác Phàm!

Mà một màn này đúng lúc lọt vào mắt Phạm Manh Manh.

“A, đây không phải là Kiều thiếu sao? Khi nãy tôi vừa hẹn với Bảo Bối ra ngoài ăn cơm, còn tưởng rằng nhìn nhầm người rồi! Bảo Bối vẫn khăng khăng là anh, chúng tôi liền đánh cuộc đi qua!”

Nhạc Dương vừa xuất trận liền cười ha ha. Căm hận đối với hai người ở một bàn khác lúc trước giống như đã biến mất trong nháy mắt. Mà cô lúc này, thực giống như chỉ vô tình gặp được Kiều Trác Phàm.

Nhưng sau khi cười cười xong, Nhạc Dương lại cố gắng nháy mắt với Tiếu Bảo Bối, sau khi ý bảo cô không thể quá mức nôn nóng, cô lại nhìn về phía Phạm Manh Manh đang ngồi đối diện.

“Ô này, vị này chính là…”

Khi Nhạc Dương hỏi những lời này, thật đúng là giống như đang tò mò thân phận của Phạm Manh Manh.

“Đây là con gái nuôi của mẹ tôi Phạm Manh Manh.” Sau khi Kiều Trác Phàm nghe được lời của cô liền nói.

Giới thiệu như vậy ngược lại không có vấn đề.

Nhưng nếu cẩn thận nghe, bạn tuyệt đối sẽ nghe hiểu được, Kiều Trác Phàm đang cố gắng quăng sạch mối quan hệ giữa anh và Phạm Manh Manh đến không còn một mảnh.

Nếu không thì, vì sao anh lại giới thiệu là con gái nuôi của mẹ? Mà không phải là em gái nuôi của Kiều Trác Phàm anh!

Phạm Manh Manh nghe ra điểm này, trên mặt một hồi xanh một hồi trắng.

“A, thì ra là con gái nuôi!” Khi nói đến đây, Nhạc Dương lại nhìn thoáng qua Tiếu Bảo Bối mà nói tiếp “Chữ nuôi dường như có tận mấy ý nghĩa! Nếu như là ý nghĩa khác vậy thì vẫn được, nhưng nếu mà dùng làm động từ thì, vậy liền không tốt rồi…”

Lời này của Nhạc Dương ngược lại trực tiếp biểu lộ địch ý của cô với Phạm Manh Manh. 

Lúc này, Tiếu Bảo Bối hoàn toàn không thích hợp quá mạnh mẽ xuất đầu. Nhất là dưới tính huống Phạm Manh Manh giả vờ đáng thương sạch sẽ như vậy, Tiếu Bảo Bối mạnh mẽ xuất hiện thì chỉ có thể làm nổi bật Phạm Manh Manh vô tội thôi.

Cho nên Nhạc Dương nghĩ trước nghĩ sau một hồi, vẫn nên để cô tự mình đối phó người này thôi.

Bất kỳ người phụ nữ nào muốn phá hoại hạnh phúc gia đình êm ấm của Tiếu Bảo Bối, nhất định trước hết phải bước qua xác của Nhạc Dương cô đã!

“Cô…”

Phạm Manh Manh không ngốc.

Nhạc Dương đột nhiên giải thích chữ “nuôi” kia đương nhiên là ám chỉ tâm tư của cô ta đặt không đúng chỗ.

Nếu như là trước kia, Phạm Manh Manh khẳng định sẽ không chút lưu tình đánh trả.

Nhưng sau khi trải nghiệm qua tai ương ngục tù kia, Phạm Manh Manh học ngoan rồi. Càng hiểu được, phải dùng sắc (vẻ ngoài, vẻ mặt) tự bảo vệ bản thân!

Sau khi liếc nhìn Kiều Trác Phàm cùng với Tiếu Bảo Bối đang đứng bên cạnh anh, Phạm Manh Manh đột nhiên nhắm mắt, liền rơi xuống hai hàng lệ nóng.

Nước mắt chảy ra này hoàn toàn khiến Nhạc Dương bội phục sát đất.

Trước mắt cô thật muốn qua đó hỏi thăm một chút, rốt cuộc trong khoảng thời gian này Phạm Manh Manh là ở trong tù lao hay vào trường nghệ thuật học diễn đây?

Nước mắt lô hỏa thuần thanh(*) này cũng thật sự là một vũ khí sắc bén!

(*) lô hỏa thuần thanh: là một thành ngữ,dùng để ví với công phu, bản lĩnh đã đạt tới cảnh giới thuần thục hoàn mỹ.

“Thật xin lỗi, tiểu thư Tiếu! Hôm nay tôi thật sự chỉ muốn hẹn Kiều ra ngoài nói xin lỗi, ăn một bữa cơm, không hơn. Nếu như sự xuất hiện của tôi khiến mấy người không thoải mái, khiến mấy người tức giận, tôi đây thật sự xin lỗi đối với việc này…”

“Thực xin lỗi, tiểu thư Tiếu! Hết thảy đều là tôi không tốt, nếu không phải trước kia tôi quá tùy hứng thì cũng sẽ không đến mức biến thành cục diện như vậy. Tất cả đều là tôi đáng tội trừng phạt, xin cô đừng tức giận với Kiều, được không? Tôi thật sự không muốn bởi vì do mình mà khiến cô đối với Kiều…” Tức giận!

Chỉ là hai chữ cuối cùng kia, Phạm Manh Manh còn chưa nói ra đã khóc không thành tiếng.

Đối với hành động như vậy, Nhạc Dương có chút nhíu mày.

Được rồi, cô gái này hiện tại thật sự đã lột xác thành một vai ác rồi. 

Liên tiếp giải thích như vậy, dáng vẻ lại còn khóc lóc kể lể, cực kỳ dễ dàng gợi lên ý muốn bảo vệ của đàn ông.

Trước mắt, Nhạc Dương càng lo lắng Kiều Trác Phàm chịu không nổi tiếng khóc như vậy mà chủ động đứng ra bảo vệ cô ta. Đến lúc đó sẽ đến lượt Tiếu Bảo Bối bị thương tổn!

Nhưng mà, lo lắng của Nhạc Dương ngược lại không hề được trình diễn.

Chính tại lúc diễn ra này, Tiếu Bảo Bối đột nhiên tựa vào trong lòng Kiều Trác Phàm, sau đó gương mặt liền cười ngọt ngào.

Nụ cười kia, ngọt ngào giống như nữ sinh ngồi trên xe đạp đằng sau nam sinh trong khuân viên đại học. 

Chỉ là nụ cười này lại khiến Nhạc Dương có chút không hiểu.

Cô liều mạng dùng ánh mắt hỏi: Tiếu Bảo Bối, rốt cuộc cậu lại đứt dây thần kinh chỗ nào rồi hả?

Nhưng mà lúc này Tiếu Bảo Bối bận đến nỗi thời gian trả lời cô cũng không cô.

Cô lúc này, không những cười đến ngọt ngào còn trực tiếp kéo tay Kiều Trác Phàm, hôn một cái.

Một màn này, không chỉ Nhạc Dương và Phạm Manh Manh sợ ngây người, còn cả Kiều Trác Phàm được Tiếu Bảo Bối hôn cũng có chút giống như chưa tiếp thu được chuyện thật như vậy.

Thực ra, sau khi Kiều Trác Phàm nhìn thấy Tiếu Bảo Bối và Nhạc Dương liên tiếp xuất hiện, cũng đã lập tức ý thức được một điều: Là Nhạc Dương phát hiện bọn họ, sau đó báo cho Tiếu Bảo Bối qua đây.

Cho dù lúc trước, Nhạc Dương vẫn nhấn mạnh bọn họ đã hẹn nhau ăn cơm trước mới vô tình mà gặp mặt.

Nhưng đối với điểm này, Kiều Trác Phàm vẫn nghiêng về suy đoán trong đầu mình hơn.

Anh vẫn luôn lo lắng, Tiếu Bảo Bối có thể vì việc anh ở sau lưng gặp Phạm Manh Manh mà tức giận hay không, chỗ nào nghĩ đến Tiếu Bảo Bối không những không tức giận còn ở trước mặt Phạm Manh Manh mà hôn anh.

Lập tức, anh hưng phấn đến nỗi chỉ muốn ôm Tiếu Bảo Bối gặm một chút.

Không có cách nào, kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng) tới quá đột nhiên, đến thời gian tiêu hóa anh cũng không có.

Chẳng qua, anh vừa mới khẽ vươn tay muốn ôm Tiếu Bảo Bối mà hôn thì đã bị cô ngăn lại.

Tiếu Bảo Bối lúc này, vẫn là dáng vẻ làm nũng hơi oán giận vỗ vỗ ngực anh, miệng khẽ nỉ non: “Đáng ghét!” 

Giọng nữ trong trẻo kia càng khiến Kiều Trác Phàm vui vẻ đến nỗi có chút choáng váng rồi.

Được rồi, khi ở trên giường anh thích nhất là nghe Tiếu Bảo Bối nói với anh như vậy. Sau đó, anh liền lập tức có thể hóa thành sói rồi…

Nghĩ đến điều gì đó, Kiều Trác Phàm cúi đầu nghĩ muốn tới gần miệng nhỏ của Tiếu Bảo Bối nhưng lại bị cô trông đến ngọt ngào đẩy ra: “Để về nhà rồi hãy nói! Anh không thấy tiểu thư Phạm nhà người ta đang nhìn sao? Lại không đứng đắn nữa, người ta cũng không để ý anh nữa!”

Tiếu Bảo Bối nũng nịu cường điệu lại khiến người khác lập tức nổi da gà toàn thân.

Hết chương 138.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement