Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite - Tác giả:PTQDung

Advertisement

Quyển I: Nó là Hoàng Anh Kiệt

Chương 77: Lên huyện thị

Sau khi làm việc với hai ngôi làng kia xong, nhân sự kiện đại biểu các làng lên huyện thị dâng thư đề nghị thành lập lực lượng dân quân, Kiệt cũng đi lên cùng. Hiện tại làng Hồng Bàng đã không còn vấn đề gì lớn cần cậu phải ở lại, chính sách đã quyết xong, việc kiểm tra, giám sát, đốc thúc là phải để các cán bộ làm, sai thì sửa, thế thì mới tích lũy được kinh nghiệm, chứ việc gì Kiệt cũng nhúng tay thì chết.

Đi qua làng Thụi, nhìn quang cảnh một ngôi làng tan hoang, những ngôi nhà bị đốt trụi, những cánh đồng trồng đậu tương bị hủy hoại, những cây dừa bị lửa thui hỏng rất nhiều. Đột nhiên, Kiệt nhớ tới một câu nói quảng cáo cái game gì đó trên youtube: Chiến tranh đã thiêu rụi quê hương của chúng tôi. Và Kiệt tự nhủ, cậu nhất định phải cố hết sức để làm cho làng Hồng Bàng không rơi vào tình cảnh thế này.

Huyện thị Sơn Hải trong mắt Kiệt cũng không có gì quá khác biệt so với mấy năm trước, hoặc có lẽ do Kiệt hay lên đây, nên có thay đổi gì cậu cũng biết, thành ra không thấy được sự thay đổi, chứ ai mà lâu chưa tới, chỉ khoảng 2 năm thôi là thấy sự khác biệt chóng mặt. Sau khi làng Hồng Bàng đầu tư lên, rồi phải liên tục cử người lên đây làm ăn để kiếm tiền về xây dựng lại làng, thì những thói quen của họ bắt đầu ảnh hưởng mạnh tới nơi đây ở nhiều phương diện. Đã từng đi làm việc trong nhiều công ty, thấy được rằng muốn công việc phát triển, thì công nhân phải được đào tạo bài bản, khiến họ có sự kỷ luật, trách nhiệm, phối hợp,… nên bất kể ở những cơ sở của mình làm chủ hay chỉ đi làm thuê, mọi người dân Hồng Bàng đều được đào tạo cẩn thận. Nhờ được đào tạo cẩn thận, dù công việc họ làm không nhiều hơn người khác, sự kỷ luật, tính cẩn thận, trách nhiệm cao, vệ sinh sạch sẽ,… nhanh chóng chiếm được cảm tình của người chủ hoặc khiến cho người làm thuê phải làm theo. Ban đầu, có những người rất không hài lòng, nhất là ở những nơi người dân Hồng Bàng tới lao động, họ thấy bọn này làm chả hơn mình bao nhiêu, mà làm mấy cái dị dị không thôi đã được ông chủ yêu quý hơn biết bao nhiêu. Rồi họ cũng có điều cản trở, thậm chí chơi bẩn, rồi thì làm áp lực lên người chủ để đuổi dân Hồng Bàng đi.

Những người này về kêu với Kiệt, Kiệt lên tiếng động viên họ rằng ta đi đúng đường, gian khổ một tí nhưng nhất định sẽ tới đích. Động viên họ quay sang tìm việc, Kiệt cũng không để không mà lại tổ chức một Ngày hội Môi giới lao động. Nghe rất lạ tai, tổ chức ở ngay nhà hàng Hồng Bàng trên huyện thị, mời tất cả những người có nhu cầu sử dụng lao động lại ăn một bữa tiệc đứng, rồi giới thiệu ưu điểm của công nhân Hồng Bàng. Những ưu điểm này thực sự tồn tại, nhưng giới chủ hiện tại vẫn còn bị sự bó buộc kiến thức quá nhiều, không nhận thấy được những ưu điểm này sẽ mang tới cho mình cái gì, hơn nữa dân Hồng Bàng tuy làm việc rất năng suất, nhưng tuyệt đối không tăng ca, làm thêm vô tội vạ, nên chưa tạo ra nhiều giá trị thặng dư cho mấy ông chủ này, nên họ chả để ý gì mấy. Nhưng giờ đây, khi làng Hồng Bàng vạch rõ những ưu điểm này về dài hạn, về ngắn hạn là gì, thì khiến những kẻ cần sử dụng lao động này vỡ lẽ hết: có thể dùng máy móc tăng năng suất lao động, không ăn uống bậy bạ nên không bệnh, giữ vệ sinh chung để không có dịch bệnh, làm việc ngăn nắp khiến tránh tai nạn lao động, không làm quá sức nên luôn giữ được sức để làm dài hạn,… Thế là một người lao động Hồng Bàng có thể ngang với 2 người lao động bình thường trên huyện thị. Hơn nữa, khi đã thuê dân Hồng Bàng tới, họ còn có thể hướng dẫn cho các lao động khác làm theo, dù chưa tới mức một người làm việc bằng hai, nhưng làm hơn một ngươi bình thường cũng là tốt mà.

Sau Ngày hội kia, huyện thị Sơn Hải dần dần bị dân Hồng Bàng chiếm lĩnh, họ được nhận lại công việc, được thuê, rồi thì dần dần giúp công việc của mọi người thuê họ đi lên, hướng dẫn công nhân khác giống họ. Và hiệu quả là giờ đây dân Hồng Bàng hầu như đang làm các chức vụ tương đương quản đốc phân xưởng sản xuất vậy đó, vẫn làm việc, nhưng được hưởng lương cao, lại có quyền lực. Ảnh hưởng của làng Hồng Bàng được gia tăng đáng kể, dù chỉ là quyền lực mềm, nếu như có kẻ nào thực sự dám chơi như lão già Từ Văn Đồng lần trước, thì thứ quyền lực này chả có chút giá trị nào. Thế nên, giờ đây Kiệt phải lên để tìm cách vận động hành lang, hối lộ, dùng mọi mối quan hệ để chuẩn bị cho làng Hồng Bàng một lực lượng quân sự.

Các cuộc gặp mặt diễn ra liên tục, nhưng ngoại trừ cuộc gặp gỡ với Huyện thừa Mạc Văn Hành, Kiệt không ra mặt trực tiếp, mà để Bá hộ Đào và Đỗ Bá Xuyên lo liệu. Kiệt thông minh thì ai cũng nghe qua rồi, nhưng trừ phi trực tiếp gặp mặt, nếu không cũng rất khó có ai thấy được cái từ “thông minh’ khi nói về Kiệt nó nghĩa là sao, và Kiệt chưa muốn lộ bí mật này, hoặc chí ít cũng không muốn người ta có cơ hội phân tích bản thân. Với Mạc Văn Hành, do bản thân đã cột chặt lợi ích với làng Hồng Bàng, Kiệt hi vọng ông ta hiểu mình làm việc cho người thế nào, nên không ngại lộ ra vài năng lực.

Các cuộc trò chuyện, du thuyết có thành có bại, nhưng tựu chung, khả năng được thông qua vẫn rất lớn. Kiệt thấy vậy, cũng thả lỏng người, rồi quay đi tìm ông anh trai Hoàng Anh Minh. Kể ra cũng phải ba tháng rồi không gặp Minh rồi đấy, do hai anh em quả thực đã bận rộn rất nhiều. Từ sau khi Minh giúp bố mẹ trong việc hầm mỏ ở huyện Thanh Sơn, cậu ta phải chuyên tâm cho việc học, chuẩn bị cho một đợt thi tuyển sắp diễn ra.

Cuộc thi này là cuộc thi để tuyển chọn nhân lực cai trị Nam Giao Đô Ty. Đây là lực lượng tay sai được tuyển chọn nhằm giúp Đại Hoa cai trị dân Bách Việt dễ dàng hơn. Không ai hiểu cách trị dân Bách Việt hơn dân Bách Việt mà.

– Có ai ở nhà không?

– Hoàng Anh Kiệt! Tới rồi đó hả! Đợi tý nha!- Minh vội ra mở cổng khi nghe thấy Kiệt gọi vọng vào.

– Anh đang học hả?

– Ừ, thầy Thắng đang giúp anh kiếm vài đề khi trước thi, với cả những bài thi có được giải cao.

– Ông ấy có em gái hoặc con gái nuôi à!

– Làm gì có đâu? Hỏi chi vậy Kiệt?

– Tưởng ông định kiếm chàng rể hay cậu em rể chứ sao?

– Chỉ nói bậy là giỏi!

Hai anh em đang nói đùa, thì Kiệt nhìn thấy một con nhóc chạc tuổi mình đang ngồi ở trong phòng học của Minh.

– Ai vậy!

– Đây là Trần Phương Nhung, em con cô con cậu với Đỗ Bá Tuần.

– Ể, nó kiếm đâu ra đứa em con cô con cậu thế! Em nhớ là mình biết hết bọn em họ nó rồi mà, toàn làm cho em không

– Chuyện nhà người ta thôi thì đáng ra không kể, nhưng không nói ra thì chú mày không giúp được, nên anh nói, thực ra là con riêng của Đỗ Bá Xuyên. Ông ta có con gái riêng, không dám tự tiện mang về nhà, gửi tạm ở nhà người em gái. Bây giờ ông ta thấy anh cũng được, hi vọng cho con bé này tới làm người hầu, được thì kiếm một mối.

– Vậy là thì em chuẩn bị có chị dâu rồi hả?

– Chị dâu cái gì chứ, anh chỉ coi nó như một con nhóc đáng thương, nên cho nó làm đứa hầu thôi. Nếu lúc đó anh không nhận nó, chắc chắn nó khó sống được. Vợ cả của Đỗ Bá Xuyên dữ như hổ cái, biết chuyện tới nhà em gái ông ta làm loạn lên, thế là Đỗ Bá Xuyên mang nhóc này tới đây lánh nạn. Dù gì anh cũng là anh trai của Hoàng Anh Kiệt, dân Hồng Bàng ai dám động tới

– Vậy cũng tốt, có đứa nhóc này ở đây chăm chút, anh sẽ chuyên tâm học hành, để rồi sau này em được người ta gọi là em trai của Hoàng Anh Minh.

Hai anh em lại cười, Kiệt biết anh trai chịu áp lực lớn khi cứ suốt ngày phải đứng dưới bóng ngươi em, nhưng biết làm sao được, cậu đâu thể cứ giả ngây giả dại sống trong nghèo túng. Hơn nữa chỉ cây bầu gió bị thương mới cho ra thứ trầm đáng giá tiền triệu, chứ cây bầu gió lành lặn, được chở che thì chỉ mãi là một thứ cây tầm thường.

– Anh nghĩ chú nên mang con bé này theo thì tốt hơn. Chú mày sắp tới bận túi bụi, cần có người chăm sóc, còn anh, mang con nhóc này theo dễ chọc người ta nói này nói nọ.

– Thế thì để nó cho mẹ đi, bà ấy dù gì cũng là mẹ của Hoàng Anh Kiệt.

– Nhưng bà ấy sẽ không thể dạy con nhỏ này tốt như chú đâu. Kiệt, anh nói thật, mẹ là một người phụ nữ giỏi, nhưng bà ấy vẫn là một người phụ nữ thời đại này, bà ấy sẽ biến con nhỏ này thành một tiểu thiếp, một người hầu, tam tòng tứ đức, có lẽ sẽ có chút tài năng thi ca nhạc họa, hầu chồng dạy con. Nhưng anh thì không hi vọng vậy, ở với nó mấy ngày, tìm hiểu gia thế của nó, anh biết nó là niềm hi vọng của mẹ nó. Bà ta là một tình nhân, đã bị xảy thai, khó mang thai lại, e rằng chỉ có nó là chỗ dựa về sau. Một đứa bé gái như nó, muốn làm được chỗ dựa cho một người mẹ như vậy, chỉ có đi theo chú mày thôi.

– Anh là một thằng quân tử điển hình!- Kiệt nhìn ông anh của mình một hồi, rồi nói – Nhưng quan trường, trường thi sẽ không như thế đâu!

– Anh làm việc không thẹn với lòng, không cầu thành công, chỉ cầu thành nhân. Hơn nữa, có chú mày rồi, thi trượt thì đợi mấy năm nữa chú mày bỏ tiền mua cho anh một chức quan, khó gì?- Minh đã từng tiếp xúc qua một vài viên quan nhỏ khi đi buôn lậu quặng ở huyện Thanh Sơn nên hiểu quan trường hiện tại ở Bách Việt không phải có tài là được, và những kẻ muốn làm người quân tử như Minh e rằng không thể ngoi lên tẹo nào, như thầy Thắng vậy. Song cậu không lo, học tập tài giỏi kiếm chút công danh, thậm chí kiếm tí danh tiếng là đủ, còn thành bại đã có Kiệt lo.- Nhung, lại đây chào anh Anh Kiệt đi.

– Chào anh Anh Kiệt!

– Chào nhóc! Biết gì về anh mày chưa!

– Dạ, anh Anh Minh đã nói qua, em nhất định cố theo anh học hành để sau này làm chỗ dựa cho mẹ em.

– Ừ ngoan! Anh mày không vì mày là con gái mà nhẹ tay đâu, học là phải chăm, nghe chưa!

– Dạ!

– Anh trai học tốt thi tốt nhé, thằng em đi làm việc tiếp đây.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement