Lúc này, một đám vệ sĩ đã xuống xe rồi đứng hai bên. Một vệ sĩ trong số đó tiến lên mở cửa xe cho Long Chấn Tiêu.
Sau đó, một người đàn ông có phong thái hiên ngang, khí phách ngạo nghễ bước xuống xe.
Người đàn ông này chính là Long Chấn Tiêu! Bố của Lê Vĩnh Thiên, chồng của Lê Tuyết Tương.
Những người hầu của nhà họ Chu phụ trách đón khách ở ngoài cửa vừa thấy chủ nhân Long Chấn Thiên của gia tộc đỉnh cao ở Long Đô đến đây thì đều sợ đến nỗi luống cuống tay chân.
Họ không hề ngờ tới ngay cả Long Chấn Thiên, chủ nhân của gia tộc đỉnh cao nhất Long Đô cũng sẽ không ngại đường xá xa xôi đến đây tham dự tiệc mừng thọ của bà Chu.
Tuy họ chưa từng gặp qua Long Chấn Tiêu ở ngoài đời nhưng ông ấy là một người có máu mặt như vậy, nên họ đều từng thấy qua trên báo đài.
Nhìn thấy sự xuất hiện hoành tráng của Long Chấn Tiêu, họ đều sợ đến nỗi không biết nên đón tiếp thế nào, đồng thời cũng cảm thấy bản thân không đủ tư cách để đón tiếp.
Mấy người hầu lũ lượt chạy vào trong, báo cáo tình hình:
“Bà chủ, không hay rồi, có người máu mặt đến rồi!” Một người hầu vừa chạy vào vừa nói năng lộn xộn.
“Vớ vẩn! Có người máu mặt đến sao lại không hay hả? Các người có biết ăn nói không? Là ai đến đấy?” Bà Chu hỏi.
“Là… là chủ nhân của nhà họ Long ở Long Đô, Long Chấn Tiêu, ngài Long đến rồi!” Người hầu ấy căng thẳng nói.
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Không ai có thể ngờ được rằng Long Chấn Tiêu, chủ nhân của nhà họ Long ở Long Đô sẽ đến đây mừng thọ bà Chu.
Người nhà họ Chu nằm mơ cũng không thể ngờ đến ông ấy sẽ đến đây.
Bởi vì họ biết nhà họ Chu của họ và nhà họ Long không thân thiết cũng chẳng quen thuộc, không có dây mơ rễ má nào cả.
Ngay cả bà Chu cũng ngạc nhiên đến sững sờ. Bà ta làm gì có năng lực, mặt mũi to lớn để có thể khiến cho một người có máu mặt như Long Chấn Tiêu đến mừng thọ mình.
Người nhà họ Chu đều không biết Long Chấn Tiêu là bố của Lê Vĩnh Thiên vì anh chưa từng nói cho họ biết.
Lê Vĩnh Thiên biết tin Long Chấn Tiêu đến đây cũng rất ngạc nhiên, không biết rốt cuộc ông ấy đến đây để làm gì?
“Vĩnh Thiên, chúng ta mau đi thôi!” Lê Tuyết Tương sợ gặp Long Chấn Tiêu nên vội vàng kéo Lê Vĩnh Thiên, muốn đi khỏi đây.
“Mẹ, bây giờ Long Chấn Tiêu đã ở ngoài cửa rồi, bây giờ chúng ta ra ngoài sẽ gặp ông ta đấy.” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Mẹ không muốn gặp ông ta, mẹ trốn trước nhé.” Lê Tuyết Tương vừa nói xong thì định tìm chỗ trốn.
“Mẹ, chỗ này là nhà họ Chu, chúng ta có thể trốn đi đâu được? Mẹ bình tĩnh chút đi, có con ở đây mà, ông ta đâu thể ăn thịt mẹ.” Lê Vĩnh Thiên an ủi bà ấy.
Anh cũng muốn xem thử rốt cuộc Long Chấn Tiêu đến đây là muốn giở trò gì.
“Đúng vậy, mẹ à, mẹ đừng căng thẳng. Chuyện gì nên đối mặt thì sớm muộn cũng phải đối mặt thôi ạ.” Chu Nhược Mai cũng an ủi.
Lúc này, bà Chu đã tỉnh táo lại rồi nói: “Mau ra ngoài, đón tiếp ngài Long!”
Dứt lời, bà Chu bèn đứng dậy trước rồi đi ra ngoài cửa.
Người nhà họ Chu vội vàng đi theo bà Chu ra ngoài để đón tiếp Long Chấn Tiêu.
Lúc bà Chu đi ngang qua Lê Vĩnh Thiên, Lê Tuyết Tương và Chu Nhược Mai, bà ấy nói: “Các người còn đứng đây làm gì? Mau cút ra, tránh làm mất mặt người khác!”
Lê Tuyết Tương không muốn đứng ở đây từ lâu rồi vì không muốn chạm mặt với Long Chấn Tiêu, vừa nghe thấy bà Chu nói vậy thì bà ấy lập tức đi vào một góc.
Lê Vĩnh Thiên và Chu Nhược Mai cũng đành phải đi theo Lê Tuyết Tương.
Long Chấn Tiêu đang ở bên ngoài, nghĩ đến lát nữa sẽ gặp Lê Tuyết Tương, thật ra ông ấy cũng rất hồi hộp.
Ông ấy cử hai vệ sĩ khiêng một rương vàng bạc châu báu, chuẩn bị tặng quà cho bà Chu trước rồi mới tự bước vào.
Lúc này, một đám vệ sĩ đã xuống xe rồi đứng hai bên. Một vệ sĩ trong số đó tiến lên mở cửa xe cho Long Chấn Tiêu.
Sau đó, một người đàn ông có phong thái hiên ngang, khí phách ngạo nghễ bước xuống xe.
Người đàn ông này chính là Long Chấn Tiêu! Bố của Lê Vĩnh Thiên, chồng của Lê Tuyết Tương.
Những người hầu của nhà họ Chu phụ trách đón khách ở ngoài cửa vừa thấy chủ nhân Long Chấn Thiên của gia tộc đỉnh cao ở Long Đô đến đây thì đều sợ đến nỗi luống cuống tay chân.
Họ không hề ngờ tới ngay cả Long Chấn Thiên, chủ nhân của gia tộc đỉnh cao nhất Long Đô cũng sẽ không ngại đường xá xa xôi đến đây tham dự tiệc mừng thọ của bà Chu.
Tuy họ chưa từng gặp qua Long Chấn Tiêu ở ngoài đời nhưng ông ấy là một người có máu mặt như vậy, nên họ đều từng thấy qua trên báo đài.
Nhìn thấy sự xuất hiện hoành tráng của Long Chấn Tiêu, họ đều sợ đến nỗi không biết nên đón tiếp thế nào, đồng thời cũng cảm thấy bản thân không đủ tư cách để đón tiếp.
Mấy người hầu lũ lượt chạy vào trong, báo cáo tình hình:
“Bà chủ, không hay rồi, có người máu mặt đến rồi!” Một người hầu vừa chạy vào vừa nói năng lộn xộn.
“Vớ vẩn! Có người máu mặt đến sao lại không hay hả? Các người có biết ăn nói không? Là ai đến đấy?” Bà Chu hỏi.
“Là… là chủ nhân của nhà họ Long ở Long Đô, Long Chấn Tiêu, ngài Long đến rồi!” Người hầu ấy căng thẳng nói.
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Không ai có thể ngờ được rằng Long Chấn Tiêu, chủ nhân của nhà họ Long ở Long Đô sẽ đến đây mừng thọ bà Chu.
Người nhà họ Chu nằm mơ cũng không thể ngờ đến ông ấy sẽ đến đây.
Bởi vì họ biết nhà họ Chu của họ và nhà họ Long không thân thiết cũng chẳng quen thuộc, không có dây mơ rễ má nào cả.
Ngay cả bà Chu cũng ngạc nhiên đến sững sờ. Bà ta làm gì có năng lực, mặt mũi to lớn để có thể khiến cho một người có máu mặt như Long Chấn Tiêu đến mừng thọ mình.
Người nhà họ Chu đều không biết Long Chấn Tiêu là bố của Lê Vĩnh Thiên vì anh chưa từng nói cho họ biết.
Lê Vĩnh Thiên biết tin Long Chấn Tiêu đến đây cũng rất ngạc nhiên, không biết rốt cuộc ông ấy đến đây để làm gì?
“Vĩnh Thiên, chúng ta mau đi thôi!” Lê Tuyết Tương sợ gặp Long Chấn Tiêu nên vội vàng kéo Lê Vĩnh Thiên, muốn đi khỏi đây.
“Mẹ, bây giờ Long Chấn Tiêu đã ở ngoài cửa rồi, bây giờ chúng ta ra ngoài sẽ gặp ông ta đấy.” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Mẹ không muốn gặp ông ta, mẹ trốn trước nhé.” Lê Tuyết Tương vừa nói xong thì định tìm chỗ trốn.
“Mẹ, chỗ này là nhà họ Chu, chúng ta có thể trốn đi đâu được? Mẹ bình tĩnh chút đi, có con ở đây mà, ông ta đâu thể ăn thịt mẹ.” Lê Vĩnh Thiên an ủi bà ấy.
Anh cũng muốn xem thử rốt cuộc Long Chấn Tiêu đến đây là muốn giở trò gì.
“Đúng vậy, mẹ à, mẹ đừng căng thẳng. Chuyện gì nên đối mặt thì sớm muộn cũng phải đối mặt thôi ạ.” Chu Nhược Mai cũng an ủi.
Lúc này, bà Chu đã tỉnh táo lại rồi nói: “Mau ra ngoài, đón tiếp ngài Long!”
Dứt lời, bà Chu bèn đứng dậy trước rồi đi ra ngoài cửa.
Người nhà họ Chu vội vàng đi theo bà Chu ra ngoài để đón tiếp Long Chấn Tiêu.
Lúc bà Chu đi ngang qua Lê Vĩnh Thiên, Lê Tuyết Tương và Chu Nhược Mai, bà ấy nói: “Các người còn đứng đây làm gì? Mau cút ra, tránh làm mất mặt người khác!”
Lê Tuyết Tương không muốn đứng ở đây từ lâu rồi vì không muốn chạm mặt với Long Chấn Tiêu, vừa nghe thấy bà Chu nói vậy thì bà ấy lập tức đi vào một góc.
Lê Vĩnh Thiên và Chu Nhược Mai cũng đành phải đi theo Lê Tuyết Tương.
Long Chấn Tiêu đang ở bên ngoài, nghĩ đến lát nữa sẽ gặp Lê Tuyết Tương, thật ra ông ấy cũng rất hồi hộp.
Ông ấy cử hai vệ sĩ khiêng một rương vàng bạc châu báu, chuẩn bị tặng quà cho bà Chu trước rồi mới tự bước vào.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Truyện tranh hay |
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan |
Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị |
Kiếm Vực Vô Địch |
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Top Truyện hay nhất
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |