Long Uy Chiến Thần - Uy Long - Huy Vũ (full)

Advertisement

“Cô à, cô đừng lo lắng quá, em có thể xử lý chúng!” Lê Uy Long bình thản nói.

“Tên của mày là Lê Uy Long, phải không?” Lương Tuấn Thịnh bỗng gầm gừ hỏi khi nghe Lê Hồng Ngọc gọi tên Uy Long.

“Phải.” Lê Uy Long nói.

“Vậy mày chính là thằng con rể nổi tiếng vô dụng của Chu gia có phải không?” Lương Tuấn Thịnh hỏi lại.

Mặc dù hắn ta không biết mặt Lê Uy Long, nhưng cũng đã được nghe khá nhiều về cái tên này. Tuy nhiên, Lương Tuấn Thịnh lo mình có thể nhầm lẫn, vì vậy hắn muốn xác nhận lại cho rõ ràng.

“Phải, có giỏi thì đến tìm tao giải quyết một mình nếu mày có khả năng.” Lê Uy Long cao giọng nói.

“Được, mày cứ đợi tao đi, tao sẽ không tha cho mày đâu!” Lương Tuấn Thịnh nói xong, và cố gắng lết dậy.

Mấy tên đàn em ẻo lả của hắn cũng vậy.

“Chúng mày! Đi!” Lương Tuấn Thịnh biết rằng những người này không phải là đối thủ của Lê Uy Long, vì vậy hắn tìm cách rời khỏi đây trước, rồi trong tương lai sẽ tìm Lê Uy Long tính sổ sau.

Rốt cuộc, Lương Tuấn Thịnh cũng chỉ là một gã công tử bột, chỉ giỏi đi bắt nạt những người yếu thế. Chính hắn ta cũng sợ gặp phải những người mạnh mẽ và tàn nhẫn như Lê Uy Long, vì vậy hắn không dám làm liều.

“Đợi đã!” Lê Uy Long đột nhiên hét lên.

Lương Tuấn Thịnh nghe tiếng gọi thì lại sợ run lên, khẽ quay người lại và hỏi: “Anh muốn làm gì nữa?”

“Mày không định xin lỗi cô Dung mà cứ rời đi như thế à?” Lê Uy Long lạnh lùng hỏi.

“Tôi là người của Lương gia, làm sao tôi có thể nhận lỗi với một người phụ nữ được?” Lương Thành vẫn một mực từ chối.

“Được, mày thích làm gì thì làm. Nhưng nhớ đấy! Tao đã cho mày cơ hội rồi. Sau này, cho dù mày muốn nhận lỗi với cô ấy cũng sẽ không còn cơ hội đâu.” Lê Uy Long nói.

“Tôi cũng cho anh một cơ hội rồi đấy. Nếu anh biết điều, tôi có thể tha cho tội chết.” Mặc dù trong lòng Lương Tuấn Thịnh rất run sợ, nhưng hắn vẫn ngoan cố và không muốn thừa nhận thất bại.

“Biến đi, đừng làm ảnh hưởng đến việc tao với cô Dung dùng bữa.” Lê Uy Long cảm thấy đã quá mất thời gian với đám sâu bọ này. Giờ anh chỉ muốn có một bữa ăn ngon lành với cô giáo cũ, và không muốn phải xử lý đám Lương Tuấn Thịnh trong lúc này, vì vậy anh đã để bọn chúng rời đi.

Lương Tuấn Thịnh cũng nhận thức được tình thế hiện tại không có lợi cho mình và không muốn chịu tổn thất lúc này, vì vậy hắn ta ngay lập tức cùng đám đàn em đi khỏi nhà hàng.

Sau khi Lương Tuấn Thịnh rời đi, Lê Hồng Ngọc nói một cách lo lắng: “Lê Uy Long, em đã gây ra chuyện lớn rồi, hãy mau rời khỏi đây ngay đi.”

“Cô à, các món ăn đã được đặt hết rồi, nếu lúc này bỏ đi mà không ăn thì thật là lãng phí! Cổ nhân đã dạy rồi, chúng ta không nên bỏ phí thức ăn đâu!” Lê Uy Long hóm hỉnh nói.

“Nhưng, giờ cô đâu còn tâm trạng để ăn nữa, cô đang lo Lương Tuấn Thịnh sẽ nhanh chóng gọi ai đó đến đây để trả thù em đấy.” Lê Hồng Ngọc cau mày nói.

“Chuyện này sớm muộn gì cũng xảy ra thôi mà! Hà tất phải tránh né. Nếu cậu ta còn dám quay lại, em nhất định sẽ dạy dỗ lại hắn.” Lê Uy Long nói quả quyết.

“Cha của cậu ta là ủy viên hội đồng nhân dân thành phố đấy, em không sợ sao?” Lê Hồng Ngọc hỏi lại.

“Chức vụ của ông ta cũng đâu phải to lớn gì lắm đâu, có gì mà phải sợ. Cô Dung, có lẽ cô chưa biết chuyện em có quan hệ bạn bè với Đại úy Vũ Hải, người đứng đầu Căn cứ phía Nam nhỉ?” Lê Uy Long không muốn tiết lộ danh tính của mình vào lúc này. Vì vậy như thường lệ, anh lại phải đưa ra cái tên Vũ Hải.

Xie Haihua có lẽ không bao giờ ngờ rằng Lê Uy Long, một Soái tướng dũng mãnh, một Tổng tư lệnh quyền lực, lại thường xuyên sử dụng mình như một tấm bình phong như vậy.

“Có, cô cũng nghe nói qua. Theo như cô biết thì Đại úy này đã đến dự đám cưới của em vào tháng trước. Còn hai ngày trước, khi em tổ chức lễ tưởng niệm cho cha nuôi của mình, anh ta cũng đến thì phải.”

“Vâng. Đúng là như thế! Nếu Lương Trọng đó dám làm bất cứ điều gì xằng bậy, em hoàn toàn có thể nhờ Vũ Hải giúp mình xử lý ông ta!” Lê Uy Long nói.

“Đại úy đó thực sự sẽ giúp em sao?” Lê Hồng Ngọc hỏi với vẻ nghi ngờ.

“Tất nhiên, em đã từng cứu mạng anh ấy nên anh ấy cũng sẽ bảo vệ em.” Lê Uy Long nói xanh rờn.

“….Vậy thì tôi có thể tạm yên tâm rồi.” Lê Hồng Ngọc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Được rồi, vậy giờ cô đã có thể yên tâm dùng bữa với em chưa, em sẽ ổn thôi mà.” Uy Long nói.

Cùng lúc này, một người đàn ông trung niên đeo kính dây vàng vội vã đến phòng 668 với sự hỗ trợ của một nhóm vệ sĩ. Người quản lý nhà hàng cũng vội bước theo sau ông ta.

Người đàn ông trung niên đeo kính vàng này chính là chủ sở hữu của khách sạn Grand Hyatt-Jin Yongfu.

“Cậu Lương và người của cậu ấy đâu rồi?” Dương Văn Đức hỏi ngay khi ông ta bước vào mà không thấy Lương Tuấn Thịnh và những người khác.

“Đều bị tôi đuổi đi rồi.” Lê Uy Long nói nhẹ nhàng.

“Cái gì? Anh thực sự đã đuổi cậu Lương đi?” Dương Văn Đức kinh ngạc thốt lên.

“Đúng vậy, cậu ta cứ ngồi đây gây ảnh hưởng đến việc ăn uống của chúng tôi, vì vậy tôi đã đuổi cậu ta đi.” Lê Uy Long bình thản nói.

“Anh thật coi trời bằng vung! Cậu Lương là một trong những khách VIP của chúng tôi, vậy mà anh dám đuổi cậu ấy đi. Anh không muốn sống nữa có phải không? Gậy chuyện như thế chưa đủ à?” Dương Văn Đức tức giận nói.

Cha của Lương Tuấn Thịnh, Lương Văn Trọng, là một ủy viên hội đồng nhân dân thành phố, là người mà không ai dám đụng vào. Bây giờ Lê Uy Long lại dám đuổi Lương Tuấn Thịnh đi, làm sao ông không tức giận cho được?

“Ông làm ăn kinh doanh kiểu gì vậy? Sao có thể nói chuyện với khách hàng một cách khiếm nhã như thế?” Thiên Thành không thể chịu đựng được và nói một cách giận dữ.

“Tôi sẽ không quan tâm nếu chuyện này không ảnh hưởng lớn đến khách sạn chúng tôi!! Các người đã xúc phạm cậu Lương, xin mời các người đi chỗ khác dùng bữa giúp tôi!!” Dương Văn Đức nói.

“Thật là vô lý, hôm nay chúng tôi nhất định phải ăn ở đây đấy, thì sao nào?!” Sự tức giận của Thiên Thành càng được đẩy lên cao.

“Lôi bọn họ ra! Tôi không muốn họ tiếp tục ăn ở đây nữa!” Dương Văn Đức quay lại nói với các vệ sĩ của mình.

Tám vệ sĩ bước tới ngay lập tức.

Lê Hồng Ngọc cũng kinh hoàng khi chứng kiến chuyện này. Thật không ngờ, chuyện vô lý như thế này lại xảy ra trong một khách sạn năm sao. Họ không chỉ bị đuổi đi mà dường như còn bị đe dọa tấn công nữa!

Lê Uy Long cũng không ngờ rằng lại có quá nhiều rắc rối xảy ra chỉ vì anh muốn được cùng cô giáo cũ dùng bữa. Dù Lương Tuấn Thịnh đã bị đuổi đi, nhưng chủ khách sạn lại đến để sinh sự.

Lúc này, Thiên Thành thấy các vệ sĩ đi tới, dù chưa có lệnh của Lê Uy Long, anh ta cũng đã đứng phắt dậy.

Những người này đe dọa sự an toàn của Lê Uy Long. Là người thân cận nhất của Lê Soái, tất nhiên Thiên Thành muốn bảo vệ anh ấy và cô giáo Lê hết sức có thể.

“Ra ngoài nhanh lên, hoặc chúng tôi sẽ ném các người ra ngoài!” Một trong những vệ sĩ nói.

“Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng. Các ông đừng để tôi phải ra tay đấy nhé. Hãy để chúng tôi yên!”, Thiên Thành giận dữ nói.

Lê Hồng Ngọc thấy Thiên Thành sắp đánh nhau với các vệ sĩ, cô liền vội vàng nói với Lê Uy Long, “Uy Long, chúng ta cứ ra ngoài cho rồi, bọn họ đã không chào đón chúng ta ăn ở đây, hà tất phải ngoan cố như vậy!”

“Cô Dung, nếu họ yêu cầu chúng ta đi một cách lịch sự, em vẫn có thể cân nhắc rời đi, nhưng họ lại muốn đuổi chúng ta ra ngoài khiếm nhã như vậy. Em không thể nhắm mắt để yên được!” Lê Uy Long nói. Anh thực sự không chịu đựng được thái độ và cung cách làm việc thiếu chuyên nghiệp này của ban quản lý khách sạn.

Anh đã đích thân mời cô giáo của mình đi ăn tối, bây giờ lại bị đuổi ra ngoài như một người ăn xin, mặt mũi của một Tổng tư lệnh còn ở đâu nữa?

Lê Uy Long hiện vẫn đang bị chấn thương ở chân và không tiện hành động. Chuyện nhỏ này chỉ cần để Thiên Thành giải quyết là được.

“Dù là như thế, nhưng đây vẫn là khách sạn của họ. Nhìn qua mấy vệ sĩ này cũng thất họ rất mạnh rồi! Chúng ta tốt nhất đừng dây vào họ làm gì!! Mau đi khỏi đây thôi!” Lê Hồng Ngọc nhìn thấy những vệ sĩ hung dữ và độc ác, cô vô cùng sợ hãi, chỉ muốn rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.

Nhưng trước khi Lê Hồng Ngọc kịp nói hết câu, tám vệ sĩ đã lao về phía Thiên Thành với những nắm đấm siết chặt.

Trạn chiến xem như đã bắt đầu, cho dù Lê Hồng Ngọc muốn dừng lại cũng không còn kịp nữa rồi!

“Bốp …Bốp…….”

Thiên Thành đấm ra tới tấp, những nắm đấm của anh nhanh đến mức không ai có thể kịp nhìn thấy!

“Á… …”

Tám vệ sĩ thậm chí không thể chạm vào Thiên Thành, tất cả họ đều bị anh tấn công và ngã xuống một cách thảm hại, nhiều người còn bật ngửa về phía sau.

Trận chiến còn chưa kịp bắt đầu, vậy mà nó dường như đã kết thúc!

Thiên Thành ngay lập tức hạ gục tám vệ sĩ của Dương Văn Đức!

Anh dường như chỉ mất vài giây để đánh bại tất cả bọn họ!

Thiên Thành vốn là một chiến binh ba sao đã trải qua hàng trăm trận chiến. Một mình anh có thể địch lại cả trăm quân thù. Chỉ một vài vệ sĩ bình thường thế này đâu có nhằm nhò gì với anh?

Dương Văn Đức sững sờ khi thấy tất cả các vệ sĩ của mình đều đã bị đánh gục một cách chóng vánh, ông ta không thể tin nổi vào mắt mình!

Dương Văn Đức thậm chí còn không kịp nhìn thấy những chuyển động của Thiên Thành, vậy mà chỉ trong thoáng chốc, tất cả các vệ sĩ của ông đã ngã hết xuống đất, răng bay đầy trên sàn nhà.

Người quản lý khách sạn cũng vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy điều này, khuôn mặt anh ta nhanh chóng trở nên tái nhợt vì sợ hãi. Những vệ sĩ này đều là những võ sư hạng nhất được tuyển chọn từ công ty chuyên dụng, làm sao họ có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement