Long Uy Chiến Thần - Uy Long - Huy Vũ (full)

Advertisement

Tất cả đều sững sờ khi nghe lời mời của Lê Uy Long.

Tất nhiên, họ cũng từng nghe tin cha anh bị đánh đến chết. Nhưng không ai ngờ rằng sau gần một tháng, Lê Uy Long lại tổ chức một buổi lễ phúng điếu cho cha mình!

“Là Giám đốc công ty Chu Thị, tôi bận rất nhiều việc, tôi không có thời gian mà tới.” Chu Hữu Lộc nói trước.

“Ngày mai thì tôi có hẹn chơi mạt chược với bạn rồi. Chẳng phải việc gì vui vẻ mà tôi cũng không có thời gian để đi.” Thúy Họa cũng bĩu môi.

“Chết được gần một tháng rồi cơ mà! Còn làm lễ phúng điếu gì nữa? Anh muốn làm thì tự đi mà làm. Tôi không có thời gian để tham gia vào những việc vô bổ như vậy.” Chu Hoàng Lâm dài giọng.

“Bà thì già rồi. Kể về tuổi tác, thế hệ bà còn lớn hơn cả cha anh nữa. Người tóc trắng tiễn kẻ đầu xanh không phải chuyện hay ho gì. Vì không hợp lẽ nên bà cũng không tới được đâu !” bà Chu vừa nói vừa thở dài ra chừng mệt mỏi.

Tất cả đều thẳng thừng hoặc tìm cớ thoái thác không tham gia buổi lễ.

Mặc dù lần trước Lê Uy Long đã tổ chức một đám cưới giật gân ở thành phố này, nhưng đó là một sự kiện vui và việc mời nhiều người, đặc biệt là những vị khách đức cao vọng trọng  tham dự là chuyện bình thường. Nhưng lần này là một đám tang. Họ không tin rằng Lê Uy Long vẫn có thể tổ chức một buổi lễ hoành tráng như vậy thêm một lần nữa, nhất là khi ai ai cũng biết anh ta chỉ là một quân nhân quèn trong quân ngũ.

Vì vậy, họ không muốn tham dự lễ phúng điếu của Dương Văn Đoàn.

“Tùy mọi người.” Lê Uy Long không ép buộc. Dù sao việc cần mời thì anh đã mời, muốn đến hay không là việc của họ. Nếu không đến thì sau này cũng đừng hối tiếc. Còn anh chắc chắn buổi lễ này cũng sẽ không thua kém gì đám cưới trước kia về độ hoành tráng và sự đầu tư.

“Uy Long, chắc chắn cha sẽ tới viếng cha con.” Vào lúc này, Chu Hòa nhìn Uy Long ân cần và ấm áp.

“Cảm ơn cha.” Lê Uy Long cảm thấy được an ủi chút ít trong lòng khi thấy bố vợ thể hiện sự cảm thông, chia sẻ với mình.

Anh không biết rằng nội tâm ông Chu Hòa luôn dồn nén một cảm giác hối hận, tội lỗi bấy lâu nay vì những gì vợ ông ta đã gây ra cho người cha nuôi của Lê Uy Long khi anh không ở nhà.

Sau bữa tiệc, Lê Uy Long và Chu Nhược Mai lái xe trở về nhà.

Trên đường về, Chu Nhược Mai hỏi: “Anh định làm gì cho lễ phúng điếu của cha? Tôi có thể làm gì để giúp cho anh được?”

“Không, tôi đã sắp xếp xong xuôi hết cả rồi. Khi nào tới giờ thì em hãy đến.” Lê Uy Long nhẹ giọng nói.

“Được rồi. Là con dâu của cha đương nhiên tôi sẽ đến.” Trong lòng Chu Nhược Mai buồn bã.

Đến trước biệt thự, Lê Uy Long dừng xe. Ngay khi định mở cửa xe bước xuống đột nhiên bản năng cảnh giác trong anh trỗi dậy. Lê Uy Long mơ hồ cảm thấy một thứ cảm giác ghê người! Cảm giác chết chóc!

“Nguy hiểm ! Có kẻ định giết chúng ta! Hãy ở trên xe! Đừng xuống!” Lê Uy Long vội vàng nói với Chu Nhược Mai.

“Giết người? Ai định giết chúng ta? Sao tôi không cảm thấy có gì bất thường hết?” Chu Nhược Mai ngạc nhiên hỏi.

“…” Lê Uy Long không thể giải thích với Chu Nhược Mai. Nếu cô ấy có thể có thứ bản năng cảnh giác đó thì cô đã trở thành một chiến binh thiện chiến như Lê Uy Long rồi!

“Tôi không thể giải thích cho em được. Nói tóm lại, em hãy ở yên trong xe, khóa cửa lại. Đừng ra khỏi xe trong bất cứ tình huống nào. Nếu tôi đoán không lầm, lần này sẽ là những kẻ vô cùng nguy hiểm tới! ” Lê Uy Long nói nhanh với một vẻ mặt hết sức nghiêm túc.

Thấy vẻ mặt nghiêm túc và căng thẳng của Lê Uy Long, Chu Nhược Mai hiểu ngay rằng đây không phải một trò đùa! Cô lo lắng nói: “Được rồi. Tôi hiểu. Anh hãy cẩn thận.”

“Yên tâm.” Sau lời động viên dành cho vợ, Lê Uy Long nhìn quanh một lúc rồi mở cửa xe và bước xuống.

Khi anh ra khỏi xe, Chu Nhược Mai ngay lập tức khóa chặt cửa.

Đột nhiên bảy bóng đen lao nhanh về phía Lê Uy Long từ bảy hướng khác nhau như một cơn lốc kinh hồn!

Khi đến gần Lê Uy Long, chúng dừng lại tạo thành một vòng vây khép kín.

Bảy người đàn ông đeo mặt nạ màu đen!

Một thứ sát khí khủng khiếp tỏa ra từ bảy bóng đen cao lớn. Trên tay mỗi gã cầm một con dao găm sáng lấp loáng dưới ánh đèn đường. Thoạt nhìn là biết ngay chúng không phải hạng sát thủ nghiệp dư tầm thường!

“Mày là Lê Uy Long?” Một trong bảy kẻ lạnh lùng gằn từng tiếng.

“Đúng vậy. Chúng mày là ai?” Lê Uy Long cũng lạnh lùng hỏi lại.

“Chúng tao là Thất bang Sát thủ của Đại Long. Ắt hẳn mày đã từng nghe tới?” Chất giọng hắn lành lạnh, kì dị, nghe sởn từng gai ốc.

“Chúng mày đến để giết tao?”

Tất nhiên Lê Uy Long đã từng nghe nói đến bảy sát thủ chuyên nghiệp này. Ở Đại Long không ai là không biết về bọn chúng, những linh hồn khét tiếng tàn ác ám ảnh giấc mơ của cả người già lẫn những đứa trẻ lên năm.

Người ta đồn rằng không ai có thể thoát khỏi cái chết thảm thiết một khi bị truy đuổi bởi Thất bang Sát thủ! Chúng thiện chiến, liều mạng lại có những hành vi vô cùng kì dị, tàn nhẫn.

“Tất nhiên. Hắc… hắc… Không lẽ mày nghĩ rằng chúng tao ở đây để trò chuyện với mày sao?” Vẫn giọng nói the thé của gã mặc đồ đen thủ lĩnh.

“Kẻ nào thuê chúng mày?” Lê Uy Long hỏi lại.

“Dù sao thì chốc nữa thôi mày cũng chết. Vậy để tao nói cho mày biết kẻo mày chết đi lại làm một con ma không hiểu cớ sự, đầu đuôi. Trương gia đã thuê chúng tao đến đây để lấy mạng mày!” Hắn cao giọng tự mãn.

Lê Uy Long cũng đoán ra ngay kẻ đứng sau vụ này ắt hẳn là gia đình họ Trương. Anh không ngạc nhiên vì điều đó. Rốt cuộc, Trương gia đã đến bước đường cùng giữa ranh giới sống chết nên tự nhiên chúng phải vời những sát thủ chuyên nghiệp này đến.

“Đừng trách chúng tao. Chúng tao nhận tiền của người ta thì phải hoàn thành nhiệm vụ mà người ta giao phó! Đời này chẳng ai chống lại được cám dỗ của tiền, của rất nhiều tiền ! Hắc… hắc…” Hắn ngửa cổ cười man rợ. Tiếng cười vang khắp không gian, ngấm vào từng thớ thịt! Chúng chuẩn bị khai đao!

“Chúng mày không thể giết được tao.” Lê Uy Long nói rất nhẹ nhàng.

“Chưa từng có kẻ nào có thể thoát khỏi sự truy sát của Thất bang Sát thủ.” Kẻ mặc đồ đen tiếp tục uy hiếp tinh thần.

“Vậy thì đừng nói nhảm nữa, hãy lên đi!” .

“Được rồi! Để chúng tao tiễn mày về địa ngục!” Bảy gã sát thủ cùng một lúc nâng tay.

Lê Uy Long đã sẵn sàng chiến đấu.

Sát khí trùng trùng khắp nơi. Một chiếc lá rơi từ hàng cây bên đường xuống, lơ lửng, lơ lửng rồi dừng lại, không thể tiếp tục rơi bởi thứ sát khí quá mạnh mẽ ở đây.

Chu Nhược Mai đang trốn trong xe liền cảm thấy như nghẹt thở!

Đây có phải là những gì cô đã từng được nhìn trên phim khi những bậc thầy võ thuật đối đầu với nhau? Họ đang dùng định lực của mình để phân cao thấp?

Thực tế là Chu Nhược Mai đã suy nghĩ quá nhiều. Đây không phải những cảnh trong phim. Những con người bằng da bằng thịt trước mắt cô chưa đạt đến cảnh giới như trong những bộ phim cô đã từng xem. Những người này còn đứng yên, chưa cử động bởi họ đang chờ đợi đối phương lộ ra sai sót.

Người chiến thắng không phải là người ra tay trước mà là kẻ xuất phát lại sau nhưng có thể áp chế được đối phương. Trong những hoàn cảnh thế này thì kẻ nào tấn công trước đương nhiên sẽ lộ ra sơ hở trước.

Khi gia đình họ Trương trả giá cao để mời Thất bang Sát thủ tới thành phố này lấy mạng Lê Uy Long, họ đã nói trước với chúng rằng Lê Uy Long là kẻ thù vô cùng khó đối phó. Đánh giá thấp Lê Uy Long là hành vi ngu xuẩn phải trả giá bằng mạng sống. Không thể có cơ hội thứ hai.

Tất nhiên chúng đều là sát thủ chuyên nghiệp, những điều này chúng đều nắm rõ. Kẻ có thể khiến Trương gia chi ra xấp xỉ cả nghìn tỉ đồng để lấy mạng ắt hẳn phải là kẻ có sức mạnh phi thường. Nếu không, việc gì bọn họ phải vung tay chi nhiều tiền như thế?

Bây giờ khi trực tiếp đối mặt với Lê Uy Long, chứng kiến định lực vô hình toát ra từ con người hắn, chúng thậm chí còn chắc chắn hơn rằng Lê Uy Long thực sự là một nhân vật phi thường không thể tưởng tượng nổi.

Chúng lựa chọn giết Lê Uy Long bằng dao bởi chúng luôn tự tin vào dao pháp của mình. Là những bậc thầy dao kiếm, chúng khinh thường cách giết người bằng súng đạn và vì vậy chúng chưa bao giờ học cách sử dụng súng.

Phút sau, Thất bang Sát thủ không thể kiên nhẫn hơn được nữa. Không thể chịu đựng nổi định lực của Lê Uy Long và không thể tìm ra sơ hở của anh thì cứ đối đầu thế này sẽ không phải là một giải pháp.

Chúng tới đây để giết Uy Long nên chúng phải ra tay hành động!

Vì vậy, người đàn ông mặc đồ đen đang nháy mắt ra hiệu cho sáu người còn lại.

Ngay lập tức, bảy người cùng lao tới và tấn công về phía Lê Uy Long.

Những bóng người lướt nhẹ qua cùng ánh sáng sắc lạnh lóe lên từ những lưỡi dao khiến Lê Uy Long có một thoáng khó chịu.

Anh đang đứng ở giữa và trực tiếp nhân lấy mọi đòn tấn công từ bọn chúng. Đám sát thủ này hành động xuất quỷ nhập thần, giống như những bóng ma, vút lên vút xuống, tấn công tới tấp để Lê Uy Long không kịp trở tay.

Bên trong xe, Chu Nhược Mai cũng đang căng thẳng đưa mắt theo dõi trận chiến này, cô cuối cùng đã thấy được sức mạnh của một sát thủ thực sự.

Nếu đây là những sát thủ giả giống như kẻ mà Nhược Mai đã từng thuê, bọn chúng chắc chắn không thể cầm cự được đến chiêu thứ hai.

Còn những sát thủ này thì khác, họ đã chiến đấu với Lê Uy Long trong một khoảng thời gian khá lâu, nhưng vẫn chưa phân thắng bại, cũng chưa có ai bị thương. Đối mặt với những kẻ nguy hiểm như vậy, Nhược Mai không khỏi lo lắng cho chồng mình.

Có vẻ như lần này Lê Uy Long đã gặp những cao thủ thực sự.

Lúc này, Nguyễn Tú Hằng đang ngồi chăm chú viết tiểu thuyết trong biệt thự, đột nhiên nghe thấy âm thanh đánh nhau dữ dội bên ngoài. Cô rất ngạc nhiên nên tạm gác công việc lại rồi chạy ra ngoài để xem chuyện gì đang xảy ra.

Khi vừa đến cửa biệt thự, cô thấy Lê Uy Long và bảy người đàn ông mặc đồ đen đang chiến đấu dữ dội trong sân cổng, Tú Hằng đã rất sốc.

Nguyễn Tú Hằng không biết những người mặc đồ đen này là ai, nhưng thấy một người mạnh mẽ như Lê Uy Long cũng đang bị bọn họ làm khó, cô biết rằng những người này chắc chắn không phải hạng xoàng.

Đồng thời, Tú Hằng cũng nhác thấy Chu Nhược Mai đang trốn trong xe, không dám ló đầu ra ngoài thì ngay lập tức hiểu rằng tình hình này vô cùng nguy hiểm.

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Tú Hằng lúc này đó là lập tức gọi điện thông báo việc này với phía cảnh sát và yêu cầu họ tiếp viện.

Vì vậy, cô ngay lập tức quay trở lại phòng khách biệt thự, tìm điện thoại di động của mình và quay số để gọi cảnh sát.

………….

Cùng thời điểm này, Ánh Hạ đang điều tra vụ án của ông Dương Văn Đoàn tại Công viên Tử Sơn cách căn biệt thự không xa. Cô cũng đang định đến thăm một số người để xem liệu có thể tìm thấy nhân chứng tối hôm đó không.

Đột nhiên, Ánh Hạ nhận được một cuộc gọi từ đồng nghiệp của mình, nói rằng ai đó vừa mới trình báo về một vụ tấn công tại căn Biệt thự lớn trên đồi Mây.

Biệt thự này nằm khá gần với công viên Tử Sơn. Vì vậy Ánh Hạ ngay lập tức lái xe tiến về phía cuộc tấn công đó.

……………

Lúc này, trước biệt thự đồi Mây…….

Sau khi Lê Uy Long đã tung hơn 30 chiêu với bảy sát thủ nọ, anh đã làm bị thương nặng hai kẻ trong số chúng bằng nắm đấm của mình, nhưng quần áo của anh  cũng đã bị cắt trúng bởi một vài lần lia dao của bọn chúng.

Nhóm Thất bang sát thủ này chỉ đứng thứ chín trong bảng xếp hạng sát thủ của đất nước, nhưng Lê Uy Long đã không thể hạ hết bọn chúng dù đã dùng tới hơn 30 chiêu thức. Tuy nhiên chuyện này không phải là do anh yếu kém hơn chúng, mà là bởi vì cánh tay phải của anh vẫn đang bị thương, chưa lành hẳn.

Đó chính là vết thương do chắn viên đạn cho một đặc vụ của Thiên Thành tên Lương Tuấn Kỳ khi họ bị tấn công trên hẻm núi vào ngày cưới tháng trước.

Mặc dù đã hơn một tháng trôi qua, nhưng viên đạn đã bắn trúng xương vào thời điểm đó và vết thương vẫn chưa lành hoàn toàn.

Khi chỉ tiếp xúc và làm những việc thông thường, vết thương ở cánh tay phải của anh sẽ không hề hấn gì, ngay cả khi đối phó với Tứ Quan Gia, nó cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.

Nhưng bây giờ, đối với các cao thủ của Thất bang Sát thủ, vết thương ở cánh tay phải của Lê Uy Long đã phải chịu những tác động nhất định.

Sau khi vài người trong Thất bang Sát thủ bị Lê Uy Long đánh trọng thương, chúng không dám tiếp tục tấn công dữ dội thêm nữa mà cẩn trọng quan sát hơn. Tất cả đều đã có một sự nhận thức sâu sắc về sức mạnh đáng sợ của Lê Uy Long.

Vì vậy lúc này, họ chỉ cầm dao găm và vây quanh Uy Long, cố gắng tìm ra một sơ hở của anh, và sẽ nhân cơ hội đó để tung đòn chí mạng.

Lúc này, Lê Uy Long lại tình cờ đứng ngay sau chiếc Bugatti Veyron của mình.

Chu Nhược Mai chợt nhớ rằng lần trước sau khi Lê Uy Long đã giải cứu cô thoát khỏi khu nhà máy bỏ hoang bằng cách sử dụng thanh đoản kiếm lớn, cô đã đặt thanh kiếm đó vào cốp chiếc Bugatti Veyron này, và ngay lập tức mở cốp tìm nó.

Ngay khi cốp xe được mở hé ra, Lê Uy Long, người đang đứng sau xe lúc ấy, lập tức hiểu ra ý đồ của vợ mình và rút lấy thanh kiếm bảo vật của người cha già!

Tất cả thành viên của Thất bang Sát thủ đều rùng mình khi thấy Lê Uy Long đột nhiên lấy ở đâu ra một thanh kiếm sáng loáng.

Lúc nãy Lê Uy Long đã chiến đấu chống lại bảy sát thủ này mà không có vũ khí gì trong tay, vì vậy nhóm sát thủ đã có ưu thế hơn. Nhưng giờ đây Lê Uy Long đã có một thanh kiếm lớn trong tay, thế trận đã cân bằng trở lại và anh sẽ khó đối phó hơn rất nhiều.

“Không phải các người muốn đưa tôi xuống địa ngục sao?? Nào, mau lại đây, để xem ai mới là kẻ phải xuống địa ngục!” Với một thanh kiếm lớn trong tay, Lê Uy Long đã tự tin phát biểu hùng hồn hơn rất nhiều.

Xét cho cùng, Thất bang Sát thủ vẫn là một nhóm sát thủ chuyên nghiệp đã giết chết vô số người. Vì vậy, cho dù e sợ trước sức mạnh của Lê Uy Long, bọn chúng vẫn sẽ không bao giờ thu mình lại.

“Lên đi!” Thủ lĩnh nhóm sát thủ mặc đồ đen ra lệnh.

Lập tức, bảy sát thủ cùng lúc giữ chặt một con dao găm trong tay xông tới tấn công Lê Uy Long.

Lần này, Uy Long đã có một thanh kiếm lớn trong tay, anh không còn lo sợ trước mấy con dao găm tí hon trong tay họ nữa.

Khi bọn chúng bao vây lấy anh ta, Lê Uy Long nhanh chóng vung kiếm lên và lia thành một đường tròn tại chỗ. Ngay lập tức, một năng lượng mạnh mẽ từ lưỡi kiếm tuôn ra.

“Á … Á… Á…………..”

Một vài tiếng hét thất thanh vang lên, và ba trong số bảy sát thủ đã bị lưỡi kiếm của Uy Long cắt xuyên qua bụng!

Bốn sát thủ còn lại tránh được lưỡi kiếm cũng bị kích động khi chứng kiến đồng đội bị chém, nhưng họ vẫn không thể lùi bước và tiếp tục xông tới chiến đấu với Lê Uy Long.

Ba sát thủ bị cắt xuyên qua bụng đã không chết, bọn chúng nhanh chóng vực lại tinh thần và quay trở lại trận chiến.

Tuy nhiên, sức mạnh của Lê Uy Long đã tăng lên rất nhiều, áp đảo tất cả. Bây giờ anh đã có một thanh kiếm lớn trong tay, tác động lên chấn thương cánh tay phải đã không còn quá lớn.

Lê Uy Long đã sử dụng kiếm thuật của Dương gia do đích thân cha nuôi truyền lại và chiến đấu quyết liệt với Thất bang Sát thủ kia.

…………..

Chu Nhược Mai thấy chồng mình lúc này đã chiếm thế thượng phong nhờ thanh kiếm bảo vật của cha nuôi, cô cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.

Sau khi báo cáo vụ việc với cảnh sát địa phương, Nguyễn Tú Hằng cũng nhanh chóng quay lại khu vực cửa biệt thự để tiếp tục theo dõi trận chiến.

Lê Uy Long lúc này có một thanh kiếm trong tay thì giống như hổ mọc thêm cánh, trở nên thiện chến hơn rất nhiều và bất cứ ai dám lại gần anh đều sẽ phải nhận lấy kết cục đau đớn.

Nhưng quá trình chiến đấu không quan trọng, quan trọng là kết quả.

Và kết quả là Lê Uy Long chỉ sử dụng đúng mười chiêu để kết liễu toàn bộ Thất bang Sát thủ. Từng người trong số chúng đều đã bị gửi xuống địa ngục.

Lê Uy Long đã nhắc nhở bọn chúng ngay từ đầu, rằng một khi đã nhập trận, nếu chúng không giết được anh thì anh sẽ giết chúng trước.

Cũng xui xẻo cho Thất bang Sát thủ, đối tượng mà chúng nhắm đến lần này lại là Lê Uy Long, một người đã từng trải qua vô số trận chiến, kinh nghiệm giết chóc đầy mình. Vì vậy chúng đành phải chịu đựng thất bại lần này.

Kẻ thù đã mời tới những người chuyên nghiệp bậc nhất trong giới sát thủ để ám sát Lê Uy Long, nhưng cuối cùng đám sát thủ này lại một đi không trở lại. Bọn chúng thực sự được xếp thứ chín trong bảng xếp hạng sát thủ của đất nước này sao?

Nếu Lê Uy Long thậm chí không thể xử lý loại sát thủ này, anh đâu có xứng đáng làm Tổng tư lệnh quân đội nữa?

Sau khi mọi chuyện đã tạm ổn thỏa, Chu Nhược Mai rón rén bước ra khỏi xe với vẻ sợ hãi.

“Uy Long, anh ổn chứ?” Chu Nhược Mai lo lắng hỏi.

“Ừ. Lúc nãy có phải là em đã cố tình mở cốp xe để anh thuận tay lấy thanh kiếm này?” Lê Uy Long hỏi.

Cùng lúc này, Nguyễn Tú Hằng cũng vừa chạy tới và hỏi trong hoảng loạn: “Lê Uy Long, những người này là ai? Tại sao bọn họ lại muốn giết anh?”

“Bọn chúng là Thất bang Sát thủ, do Trương gia đích thân mời đến để ám sát  tôi.” Lê Uy Long ôn tồn nói.

“Lại là đám người nhà họ Trương! Trương gia này thực sự quá độc ác đấy!” Nguyễn Tú Hằng tức giận nói.

“Không sao, Trương gia muốn chơi trò gì, Lê Uy Long tôi cũng có thể cân được hết.” Anh nói nhẹ nhàng. Sắp tới sẽ là ngày chết của toàn thể Trương gia. Trước khi chết, hãy để chúng nếm chút mùi vị thất bại!

Bây giờ Lê Uy Long đã giết tất cả những sát thủ mà Trương gia nghĩ là rất mạnh, khi biết kết cục này, bọn chúng chắc chắn sẽ càng sợ hãi hơn và cố gắng tìm một cách thức khác tối ưu hơn để đối phó với anh.

Bằng cách này, mọi chuyện sẽ còn thú vị hơn rất nhiều. Nếu không, ngày mốt, khi sư đoàn tinh nhuệ của Lưu Bảo Kim tiến vào thành phố xử lý toàn bộ Trương gia mà bọn chúng lại không có kế sách gì chống lại thì sẽ nhàm chán lắm!

“Nhiều xác chết nằm la liệt ngay trước biệt thự của chúng ta như vậy thì khủng khiếp quá. Chúng ta nên nghĩ cách giải quyết mớ hỗn độn này đã.” Chu Nhược Mai nhăn nhó nói.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement