Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Advertisement

Chương 146: Ai khiến ai ấm ức còn chưa chắc đâu

Tôn Uyển Hà không nhịn được, nước mắt ầm ầm chảy xuống, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nhỏ của cậu bé, giọng nói nghẹn ngào: “Không sao,bà ngoài không đau, nhóc Dương ngoan quá”

Bà ngẩng đầu lên nói với Thời Ngọc Minh: “Đứa nhỏ này, sao dáng dấp giống với Đình Quận như đúc vậy.”

Thời Ngọc Minh gật đầu, điểm này cô không giấu diếm.

Chuyện giữa cô và Phong Đình Quân, cho dù ai thích cũng được, ai hận cũng được, trở thành người xa lạ cũng tốt, cô đều không muốn liên lụy đến con cái.

Phong Đình Quân đúng là bố đẻ của Dương và Minh Nguyệt, cô vẫn luôn nói với bạn nhỏ từ đầu, tương lại bọn nhỏ chọn thế nào là tự do của chúng nó.

Minh Nguyệt trong ngực cũng rất vui vẻ, cô bé duỗi bàn tay nhỏ quơ quơ trong không trung, Tôn Uyển Hà duỗi một ngón tay ra, bị bàn tay nhỏ của cô bé nắm lấy, hai bà cháu liền cười đến vui vẻ.

Tôn Uyển Hà hít một hơi, nói: “Con bé này trông rất giống con”

“Giống con, cũng giống bố của nó. Thời Ngọc Minh cười khổ nói: “Đại khái là gen nhà họ Phong tương đối mạnh, cho nên nhà chúng ta có chút thiệt thòi”

Tôn Uyển Hà nín khóc mỉm cười, an ủi cô: “Không sao, mặc kệ lớn lên giống ai, đều là con của con. Với cả dáng dấp của Đình Quân cũng không tệ, đúng là… Haiz, hồ đồ rồi”

“Không sao đâu mẹ, sau này anh ấy là anh ấy, con là con, con có thể chăm sóc lũ nhỏ”

“Lần đầu làm mẹ đều như mò đã qua sông, bây giờ mẹ tìm bác sĩ xin xuất viện, một mình con chăm hai đứa nhỏ nhất định rất vất vả, mẹ phải giúp con, chính con còn là trẻ con ấy, sao chăm được hai cục cưng này chứ..”

Thời Ngọc Minh vội vàng ngăn cản bà: “Mẹ, con đã hai mươi sáu rồi.”

“Hai mươi sáu cũng là trẻ con” Tôn Uyển Hà không khỏi cười khổ một tiếng: “Minh của mẹ đã hai mươi sáu rồi, trong trí nhớ của mẹ, con vẫn là cô gái nhỏ tính tình bốc đồng, nói muốn học thiết kế trang sức, một mình chạy tới Milan, một đứa con gái như con lại tha hương nơi đất khách quê người, bố của con lo đến đêm ngủ không yên. Cũng may lúc đó có Đình Quân, nó có thể thường xuyên qua chăm con một chút…”

Tôn Uyển Hà nói tới đây đột nhiên ngừng lại, vội vàng nói bù: “Được rồi, được rồi, không nói nó nữa, đều là chuyện quá khứ rồi, Minh à, vậy bây giờ con tính thế nào?”

“Làm xong thủ tục ly hôn với Phong Đình Quân, nếu không làm thì con chỉ sợ Cố Quân Nhi lại có ý đồ xấu”

Tôn Uyển Hà gật đầu: “Minh à, chuyện này… rốt cuộc đều tại mẹ, nếu như không phải mẹ một lòng muốn giúp cậu con, tâm huyết cả đời của bố con cũng sẽ không bị nó cướp đi, bây giờ không biết còn lại bao nhiêu?

Từ nhỏ Tôn Bảo đã không học hành gì, toàn bộ đều nhờ chị và anh rể giúp đỡ, trong công ty cũng có cái chức vụ nhàn hạ, còn la lối om sòm cả ngày, đừng nói là quản lý, ngay cả sản nghiệp nhà họ Thời ông ta còn không hiểu rõ.

Người như vậy có thể quản lý tốt công ty mới là lạ.

Cứ việc chuẩn bị tâm lý tốt, nhưng đột nhiên nghe được tin tâm huyết cả đời bố bị hủy trong tay ông ta, Thời Ngọc Minh vẫn cảm thấy đáy lòng nhoi nhói.

Tôn Uyển Hà tiếp tục nói lải nhải liên miên: “Còn cả nhà họ Phong, cũng không biết biến thành bộ dạng gì, mẹ không biết còn có thể khuyên cậu con trả lại nhà họ Phong cho Đình Quân không, dù sao cũng là sản nghiệp của bố mẹ nó. Điểm này mẹ vẫn luôn thấy có lỗi với Đình Quân”

Thời Ngọc Minh nói: “Mẹ, chờ con làm xong thủ tục ly hôn với Đình Quân, cho Dương tới trường, đến lúc đó con sẽ xử lý chuyện này. Trong tay con vẫn còn cổ phần mà bố để lại, cậu đừng mơ cản con tiếng vào bản giám đốc của công ty”

“Nhưng mà Minh, dù sao con cũng là một đứa con gái, đó là cậu con, mẹ sợ con chịu ấm ức.”

Thời Ngọc Minh bình tĩnh nhếch môi: “Mẹ, ai khiến ai chịu ấm ức còn chưa chắc đâu. Huống chi, di sản của bố con cho dù còn thừa bao nhiêu, đó cũng là đồ mà bố con để lại, con nhất định phải cần về. Còn nhà họ Phong, con cũng sẽ trả cho Phong Đình Quân, đến lúc đó sẽ thực sự xóa bỏ được chuyện trước kia”

“Minh, tiền tài đều là vật ngoài thân, mẹ thật sự không quan tâm đến những thứ này, mẹ chỉ muốn con được sống vui vẻ là được rồi. Bây giờ con ở đâu? Chăm sóc mấy đứa nhỏ có mệt không? Còn đủ… tiền không?”

Thời Ngọc Minh nắm chặt tay mẹ, nói khẽ: “Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ, bây giờ con…”

Tinh tinh tinh…

Tiếng chuông điện thoại vang lên.

Thời Ngọc Minh nhíu mày, nhìn dãy số hiển thị trên điện thoại.

Tôn Uyển Hà nói: “Con nghe máy đi, không cần vội”

Thời Ngọc Minh đi tới ban công nhận điện: “Alo, tổng giám đốc Lục?”

“Thời Ngọc Minh, chuyện của em là sao?” Điện thoại vừa mới kết nối, Lục Danh liền nổi giận gào thét: “Tôi mới đi công tác một tuần, lúc về bọn họ nói em từ chức rồi? Em tưởng Trang sức Duy Nhất của tôi là nơi nào? Muốn tới thì tới muốn đi thì đi à? Tôi nói cho em biết, bây giờ lập tức quay về công ty cho tôi!”

Lục Danh nổi nóng, hơn nữa chuyện mình cách chức đúng là có chút đột ngột.

Cô nhẹ nhàng giải thích: “Tổng giám đốc Lục, tôi xin lỗi, tôi có chút chuyện tư cần xử lý, cho nên không thể không từ chức, có điều bản thiết kế trang sức hợp tác với Katrina tôi đã làm xong, nếu như có chỗ nào không ổn thì anh có thể nói với tôi, tôi sẽ dốc toàn lực sửa chữa”

“Cô ấy rất hài lòng.”

“À, vậy thì tốt rồi.”

“Nhưng tôi cực kỳ không hài lòng!” Lục Danh tức không chịu được: “Thời Ngọc Minh, có phải em cảm thấy việc tối thổ lộ với em ở chỗ làm là quấy rối tình dục em không? Cho nên để tránh tôi, em mới vội vàng từ chức?”

“Không phải đâu tổng giám đốc Lục, anh hiểu lầm rồi.”

“Không phải?” Lục Đình càng tức: “Vậy thì có phải cái tên tiên sinh chó má của em không? Cảm thấy tôi và em có chuyện gì nên nhịn không được, ép em từ chức? Em gọi anh ta ra, tôi đích thân nói chuyện thẳng mặt với anh ta! Tôi rất thích rất tán thưởng em, nhưng mà cái này có phạm pháp đâu? Dựa vào cái gì mà anh ta yêu cầu em từ bỏ nghề nghiệp của mình, anh ta như vậy có chút tự trọng của đàn ông nào không?”

… Càng nói càng quá đáng.

Thời Ngọc Minh hít sâu một hơi, giải thích: “Tổng giám đốc Lục, tôi muốn từ chức, không liên quan đến tiên sinh, là trong nhà tôi có chuyện cần xử lý “Không phải vì anh ta à? Vậy..” Giọng điệu của Lục Danh lập tức mềm nhũn ra: “Vậy cũng không được, em đột nhiên đi rồi, công ty thiếu hụt nhà thiết kế, tổn thất nhiều đơn đặt hàng, tổn. thất này ai gánh chịu được chứ?”

Thời Ngọc Minh ngẫm nghĩ, nói: “Nếu không thì thế này đi, sau này tôi có thể bù năm bản thiết kế trang sức cho Trang sức Duy Nhất đền bù cho việc tôi từ chức đột ngột, anh cảm thấy như vậy được chứ?”

“Em cứ nói chuyện khách sáo với tôi như vậy thật là khó chịu. Với cả em hẳn rõ ràng, tôi không thiếu tiền, đơn hàng mất thì mất, coi như tôi hunger marketing”

“Tổng giám đốc Lục, vậy anh… anh muốn tôi phải làm sao?”

Lục Đình nói: “Hai con đường, hoặc là em về làm việc, hoặc là em để tôi và tiên sinh chó má kia cạnh tranh công bằng, Lục Danh tôi lần đầu theo đuổi con gái, không thể cứ như vậy mà chấm dứt được, chưa bắt đầu theo đuổi mà đã thua thì đúng là mất mặt”

Thời Ngọc Minh có chút mệt mỏi: “Tổng giám đốc Lục, tôi và anh thật sự không hợp”

“Tôi là nam em là nữ, dáng dấp cũng đều đẹp, có gì mà không thích hợp?”

“Tôi có con”.

“Tôi biết! Tôi không quan tâm”

“Hai đứa”

“À một đứa tôi còn không để ý, hai đứa càng không thành vấn đề”

“Nhưng tôi có người mình thích”.

“Ấy, chờ chút.” Lục Danh kêu dùng: “Em đứng gấp gáp quyết định như vậy, có câu nói rất hay, hàng hóa phải soi ba lần, mặc dù tôi không phải hàng, nhưng tôi cảm thấy em cũng phải so sánh nhiều chút, dù sao ở thành phố Hòa Vân, tôi cũng được coi là ông chồng được vận cô thiếu nữ chọn đấy. Tôi nói với em nhé, ở thành phố Hòa Vân này, ngoại trừ Phong Đình Quân, còn có anh tôi, trừ hai người họ thì tôi tuyệt đối là người đàn ông tuyệt vời nhất ở đây”

“Nhưng mà anh tôi em không đùa được, đời này anh ấy nằm trong tay cái cô Thẩm Như Ý ngốc nghếch kia rồi, còn về phần Phong Đình Quân…

tôi nhớ không phải em tính ly hôn với anh ta à?”

“Đúng vậy.”

“Vậy em còn do dự gì nữa! Cho dù sắp xếp theo trình tự, vậy thì hẳn phải chọn tối chứ! Tôi không tin, trừ tôi ra, còn có ai có điều kiện tốt hơn, thích hợp với em hơn tôi”

Thời Ngọc Minh hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: “Có”

“Ai?”

“Tiên sinh”

“Không thể nào” Lục Danh tràn đầy tự tin nói: “Trừ phi có tên tiên sinh chó má kia là anh của tôi hoặc Phong Đình Quân, nếu không tuyệt đối không có khả năng”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement