Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Advertisement

Chương 223: Chồng Tôi Đã Qua Đời Ba Năm Trước

Trần Quân Ninh bế tắc thật rồi, cô ngày đầu tiên đi làm, người trong công ty căn bản còn chưa quen biết hết, cô biết đi chỗ nào tìm tài xế nam đây?

“Nếu không thì, tôi nhờ một người đàn ông lái xe giúp, cô thấy có được không?”

“Vậy cô tới đây làm gì, trực tiếp gọi tài xế khác tới thay không phải xong rồi sao?”

Cộc cộc cộc…

Cửa bị gõ vang nhẹ nhàng.

Ngô Mẫn Mãn nhíu lông mày một cái, nhìn về phía Trần Quân Ninh: “Cô vừa mới gọi tài xế mới ?”

“Không phải…” Trần Quân Ninh hồ nghỉ đi tới cửa mở hé một cái khe nhỏ, lại bất ngờ thấy một bóng người quen thuộc đứng ở cửa.

Người đó mặc chân váy hoa nhí giản dị thanh lịch, khuôn mặt xinh đẹp nhu thuận khẽ cười nói: “Xin chào, vừa rồi cô đánh rơi chìa khoá ở cửa phòng tôi, tôi tới trả cho cô”

Trần Quân Ninh nhanh chóng sờ và trong túi của mình, rỗng tuếch!

Chùm chìa khóa này bên trên còn có logo Maybach, cái đó nếu mà rơi mất…cô nhất định sẽ bị đuổi việc…

“Cảm ơn! Vô cùng cảm ơn…”

Thời Ngọc Minh cười cười: “Không có gì, vậy tôi đi trước, không quấy rầy các cô nữa”

“Đợi đã…” Ngô Mẫn Mẫn đột nhiên gọi cô lại, cô ta nhanh chóng đi tới cửa phòng, vừa đi vừa dùng ánh mắt băn khoăn nhìn Thời Ngọc Minh: “Chúng ta có phải là đã từng gặp ở đâu đó rồi hay không?”

Thời Ngọc Minh cũng cẩn thận quan sát một chút người phụ nữ trước mắt này, cô ta xem ra nhỏ hơn mình mấy tuổi, nhưng vẻ mặt trông đầy cao ngạo, vốn dĩ ở tuổi này mặt mộc cũng không quá xấu, nhưng mà làn da của cô ta không tốt lắm, bị xỉn một chút, cho nên nhìn hơi mỏi mệt, trên người mặc áo sơ mi đơn giản cùng quần jean, còn đeo một mắt kính dày cộp.

Thời Ngọc Minh có chút khó tin, người này chẳng lẽ chính là người vừa nhắc đến…vợ sắp cưới của Phong Đình Quân?

Vậy thì gu thẩm mỹ của anh ta thật đúng là biến hóa rất lớn.

Những người trong ngành trang sức có yêu cầu cao về sắc đẹp mà Phong Đình Quân lại còn là một anh tài kiệt xuất. Ngay cả Cố Quân Nhi, mặc dù vẻ ngoài không tính là khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng coi như là không tệ.

Mà cô Ngô này, không thể nói là khó coi, chính là rất…phổ thông.

Nhưng chuyện này đã không có quan hệ gì với cô, lần này cô trở về còn có chuyện quan trọng hơn muốn làm, hơn nữa…cô thật sự không muốn gặp lại gương mặt kia. Khuôn mặt đó giống với tiên sinh y như đúc.

Cô cười cười, lắc đầu: “Hản là không, tôi mới từ nước ngoài trở về.”

“Vậy thật ngại quá, tôi nhận lầm người.”

“Không có gì, nhớ kĩ chìa khoá phải để cẩn thận, đừng đặt ở trong túi áo khoác, rất dễ bị rơi ra ngoài. Tôi đi trước”

Trần Quân Ninh giống là tìm được vị cứu tinh, giữ chặt lấy Cái đó…chị gái, chông của chị có đây không? Chị là t, có thể lại giúp em một lần cuối cùng không?”

“Chồng tôi..”

“Chị gái, chị yên tâm, em chỉ muốn tìm một tài xế nam giúp đưa Ngô tiểu thư đi thử áo cưới một lúc…em thật sự là không tìm được người…”

Thời Ngọc Minh có chút xin lỗi: “Cái này sợ là tôi không thể giúp được cô, chồng tôi…đã qua đời hơn ba năm trước”

Trần Quân Ninh trong nháy mắt kinh ngạc: “Thật xin lỗi thật xin lỗi…”

“Cô hản là biết lái xe, tại sao còn muốn tìm tài xế nam vậy?”

Trần Quân Ninh lộ ra vẻ mặt khó xử: “Bởi vì…tài xế nam có thể khiến cho người ta yên tâm, xã hội bây giờ dường như có thành kiến đối với tài xế nữ, cảm thấy tài xế nữ đúng là sát thủ đường cái. Kỳ thực em lái xe cũng rất được, em lấy bằng lái được sáu năm rồi, chưa từng xảy ra sự cố khi lái xe..”

Lúc hai người bọn họ nói chuyện, Ngô Mãn Mãn chăm chú len lén đánh giá Thời Ngọc Minh. Không biết vì cái gì, cô luôn cảm thấy người phụ nữ này cô chính xác đã từng gặp. Nhưng mà gặp ở nơi nào, gặp lúc nào, lại đều không nhớ nổi.

Hơn nữa lại nói, cô vẫn luôn sống ở nước ngoài…chẳng lẽ là từng nhìn thấy trên TV? đó đều là định kiến cứng nhắc mà thôi, trên thực tế cơ quan chuyên môn thống kê, xác suất xảy ra tai nạn xe cộ của tài xế nam cao hơn rất nhiều so với tài xế nữ” “Thật vậy sao?”

“Cô có thể lên mạng tra một chút con số cụ thể”

Trần Quân Ninh xoa xoa tay cười cười, cô tin tưởng cũng vô dụng thôi, cô Ngô kia không tin, ai cũng không có cách.

Ngô Mẫn Mẫn đột nhiên nói: “Xin hỏi bây giờ cô có thời gian không?”

Thời Ngọc Minh chỉ chỉ chính mình: “Tôi?”

“Đúng vậy, có thể làm phiền cô đưa tôi đi một chuyến đến tiệm áo cưới không?”

Yêu cầu này thực sự có chút vô lễ.

Dù cho Thời Ngọc Minh rất tốt bụng cũng cảm thấy có chút vượt giới hạn, sắc mặt cô dần dần trầm xuống: “Xin lỗi, tôi còn phải chăm sóc con trai, không giúp cô được: Ngô tiểu thư nhìn ra cô hình như không vui lắm, vội vàng nói: “Thật xin lỗi, tôi không phải có ý ra lệnh cho cô, tôi thật sự cảm thấy chúng ta đã gặp nhau ở đâu đi Đang nói chuyện Thời Ngọc Minh thấy Trần Quân Ninh vừa dựa vào tường vừa hít thở sâu.

Cô ấy hôm nay vì đi phỏng vấn nên đeo đôi giày cao gót 8 phân. Vừa rồi lại bước nhanh lao lên, chân trật khớp rồi.

Thời Ngọc Minh hỏi: “Không sao chứ?”

“Không có gì không có gì, chỉ là có chút đau, chờ một lúc là khỏi thôi”

Ngô Mẫn Mẫn rất không vui: “Mang giày cao gót thì không thể lái xe , đây là quy tắc giao thông! Cô rốt cuộc đã thi đỗ bằng lái xe chưa vậy? Tôi thật sự không dám ngồi trên xe cô lái”

Trần Quân Ninh thật sự khóc không ra nước mắt: “Tổng giám đốc Phong thúc giục cấp bách, tôi cũng không có thời gian đi đổi giày…”

Nhìn thấy cổ chân của Trần Quân Ninh đang sưng lên theo tốc độ mà mắt thường cũng thấy được, Thời Ngọc Minh trầm mặc thật lâu, nói: “Các cô đi tới tiệm áo cưới, Phong Đình Quân có đi không?”

“Không đi” Trần Quân Ninh nói: “Tổng giám đốc Phong cực kì cực kì bận mải, nên để em đưa cô Ngô đi chọn áo cưới với đồ trang sức”

“Đưa chìa khoá cho tôi.”

“Hả?”

Thời Ngọc Minh xòe bàn tay ra trước mặt cô: “Đi thôi, tôi đưa các cô đi”

Trần Quân Ninh mừng rỡ: “Chị gái, chị thật là tốt bụng!”

Ngô Mẫn Mẫn muốn nói lại thôi, muốn nói gì đó thế nhưng lại bị Thời Ngọc Minh làm cho sững sờ: “Cô Ngô không dám ai, ai nói tôi không dám?”

“Vậy xin nhanh chóng thay đồ rồi xuống tầng, tôi còn có việc bận cần làm, không có thời gian rảnh chờ đợi”

Nói xong, Thời Ngọc Minh quay người rời đi.

Trong phòng hai người nhất thời đều ngẩn ra.

Trần Quân Ninh khoan khoái ở trong lòng giơ lên một cái ngón tay cái cho Thời Ngọc Minh, chị gái khí chất siêu cường!

Cô Ngô vừa mới vênh vênh váo váo nhìn người bây giờ bị Thời Ngọc Minh lấn át cho một câu lời cũng không dám nói, ngoan ngoãn đi lấy điện thoại cùng túi tiền, đi theo sau cô ra ngoài.

Trần Quân Ninh cũng muốn đuổi kịp Thời Ngọc Minh, lại nghe được cách đó không xa cô ấy đứng ở cửa thang máy cất giọng nói một câu: “Đi đổi lấy một đôi dép lê trong khách sạn đi”

Dép lê thật sự đi thoải mái hơn rất nhiều so với giày cao gót!

Trần Quân Ninh mang theo giày cao gót vội vàng đi theo bước chân của hai người, cùng đi tới bãi đậu xe dưới hầm.

“Chị gái, là chiếc xe ở cột phía xa kia, chị thấy cái chốt cứu hoả kia không? Chính là chiếc xe bên cạnh…”

“Tôi biết là chiếc nào”

Thời Ngọc Minh trực tiếp đi thẳng về hướng chiếc xe kia, đứng trước một chiếc Maybach màu đen, mở khóa, lên xe, khởi động, thắt dây an toàn, một mạch hoàn thành…như thể chiếc xe này là của cô ấy.

Trần Quân Ninh ngồi ở vị trí kế bên tài xế, Ngô Mẫn Mẫn ngồi ở ghế sau, xe chậm rãi lái ra khỏi bãi đậu xe, hoà vào dòng xe cộ.

“Địa chỉ”

“À, toà nhà B của trung tâm thương mại Ginza, để em mở hướng dẫn chỉ đường cho chị…”

“Không cần, tôi biết đường”

“…vậy tốt quá.”

€ô thuần thục điều khiển chiếc xe, tốc độ rất nhanh, nhưng cũng rất ổn định, rõ ràng nhìn ra được kỹ thuật rất tốt.

Trần Quân Ninh từ trong thâm tâm khen một câu: “Chị gái, chị lái xe thật giỏi! Kinh nghiệm lái xe hản rất lâu “3 năm”

“3 năm có thể lái thành thục như vậy?!”

“Vì sao lại không thể?”

Trần Quân Ninh cũng đã nhìn ra, người chị lúc trước hiền lành dịu dàng, nhưng mà bây giờ rõ ràng tâm tình không tốt lắm.

Mà nguyên nhân khiến cô ấy tâm tình không tốt, chính là người đang ngồi ở ghế sau.

Trần Quân Ninh qua kính chiếu hậu liếc mắt nhìn, chỉ thấy cô Ngô đang ngồi ngay ngắn, hai chân chụm lại hai tay đặt ở trên đùi, đúng chuẩn tư thế ngồi của học sinh tiểu học…

Quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

“Đến nơi rồi “

Xe dừng lại trước cửa tiệm váy cưới.

Ngô Mẫn Mẫn vừa định xuống xe, suy nghĩ trong đầu đột nhiên loé lên như một tia chớp. Cô ta nhớ ra nơi đã từng nhìn thấy người phụ nữ kia rồi…chính là trong ví tiền của chồng sắp cưới của cô.

Hình ảnh của cô ấy nhìn qua còn rất non nớt, tựa hồ chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, mặc một chiếc váy hoa nhí, nhưng là váy liền áo, cười trông rất xinh đẹp.

Tấm ảnh nguyên gốc được cắt thành kích cỡ chỉ vừa lòng bàn tay, vừa vặn đủ để bỏ vào trong ví tiền.

Một người đàn ông trong ví tiền để hình của một người phụ nữ, điều này có nghĩa là gì?

Cô có ngu ngốc cũng đoán ra được!

“Cái đó…mạo muội hỏi một chút” Âm thanh của Ngô tiểu thư có chút run rẩy: “Chồng của cô…thật sự đã qua đời sao?”

Thời Ngọc Minh cười khổ một cái: “Cô hỏi câu này là có ý gì Ngô Mẫn Mãn liền vội vàng giải thích: “Tôi không có ác ý, tôi chỉ là…”

“Thật sự đã qua đời, tai nạn xe cộ” Thời Ngọc Minh chặn lời cô tt ô Ngô còn có điều gì muốn hỏi không?”

Ngô Mẫn Mẫn gần như là đẩy cửa xe ra chạy trối chết: “Không có, thật sự xin lỗi”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement