Ngoại Tình Ngọt Ngào Lạc Đồ Đồ

Advertisement
Ngoài tình Ngọt ngào

CHƯƠNG 113: TIẾP TỤC GIAO DỊCH ĐI

Tôi không có điên, cũng không nói linh tinh.

Chính từ cái khoảnh khắc nhìn thấy Cố Thanh Thiên đó, tôi đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện.

Tôi muốn tìm con gái, phải có tiền, Cố Thanh Thiên có!

Tôi muốn sức khỏe bố tôi tốt lên, cần có tiền, Cố Thanh Thiên có!

Tôi không muốn bị Nhạc Long uy hiếp, người có thể bảo vệ tôi, chỉ có Cố Thanh Thiên!

Tôi không muốn bị uy hiếp cưỡng bức làm cái việc thụ tinh trong ống nghiệp gì đó, sinh ra đứa con của Hạng Chương và Hạ Khải Quyền, tôi có thể mang thai một đứa trẻ trước đã, xem họ làm gì, mà đứa trẻ này, Cố Thanh Thiên có thể cho tôi!

Nói tóm lại, Cố Thanh Thiên là cây cột lớn duy nhất mà hiện tại tôi phải ôm chặt, cho dù là lí do gì.

“Cố tổng, tiếp tục giao dịch giữa chúng ta đi, tôi muốn anh, anh cũng muốn tôi không phải sao?” Tôi nói nhỏ run lên nhè nhẹ bên tai anh ta.

Cố Thanh Thiên bị tôi ép đến tiếng thét nhỏ đi, ôm chặt lấy tôi khó khăn di chuyển về giường.

“Đồng Kha Kha, đây là do cô nói, đừng trách tôi không buông tha cho cô!”

Tôi cười haha, tốt nhất đừng buông tha cho tôi, ít nhất là trong thời gian này đừng buông tha cho tôi!

Lúc tôi dồn hết sức hòa nhịp, Cố Thanh Thiên mạnh mẽ giống như phát điên vậy, không lâu sau tôi kiệt sức xin tha.

“Đồng Kha Kha, đây là do cô tự tìm đến.” anh ta đè chặt tôi, đáp.

Xong việc, toàn thân không còn chút sức lực, nằm trên giường, còn Cố Thanh Thiên không biết từ đâu lăn đến cầm điếu thuốc và bật lửa, tựa vào đầu giường châm thuốc.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta hút thuốc, khói thuốc sặc vào người, không nhịn được ho lên mấy tiếng.

Cố Thanh Thiên cúi đầu nhìn tôi một cái, rít mạnh hai hơi, dập tắt điếu thuốc, sau đó nói: “Nói đi, cô lại muốn xin cho Hạng Chương chức vụ gì đây?”

Xin chức vụ cho Hạng Chương ư?

Trong lòng cười nhạt, dịu dàng bò vào lòng anh ta, nhỏ nhẹ nói: “Anh cho anh ta nghỉ việc đi.”

“Cái gì?” Lồng ngực Cố Thanh Thiên đập mạnh “Cô nghiêm túc chứ?”

Tôi tựa vào ngực anh ta, lạnh lùng nhìn lên tường: “Nghiêm túc.”

“Tại sao?” Cố Thanh Thiên nắm lấy vai tôi, định kéo tôi dậy, tôi ôm chặt lấy eo anh ta, không muốn để anh ta nhìn thấy mặt tôi.

Lúc nghĩ đến Hạng Chương, tôi nghĩ khuôn mặt mình chắc chắn hung dữ đáng sợ lắm, tốt nhất không nên để người khác nhìn thấy.

“Cố tổng, anh đuổi việc Hạng Chương đi.” Tôi nghiến răng, “Anh đuổi việc anh ta, tôi ngủ cùng anh, bất cứ lúc nào.”

Cố Thanh Thiên trầm tư một lúc mới mở miệng nói: “Đuổi việc anh ta thì không thành vấn đề gì, sau đó thì sao? Hình như cô cũng không có việc, hai người bọn cô phải sống thế nào.”

Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta, nhe răng ra cười với anh ta: “Cố tổng, anh nuôi tôi đi, tôi dễ nuôi lắm, có tiền là được.”

Cố Thanh Thiên chau mày nhìn tôi, hình như rất kinh ngạc tôi có thể nói ra những lời này.

Tôi cười cười: “Cố tổng, nếu đã là giao dịch, chúng ta cũng cần có hợp đồng chứ, anh muốn có em, bất cứ lúc nào, điều kiện là anh đuổi việc Hạng Chương, sau đó mỗi tháng đưa em tiền sinh hoạt. Em đảm bảo, sẽ không bám riết lấy anh, không làm phiền anh, không nói với bất kì ai, đến khi nào anh chán ghét thì thôi.”

“Tại sao?” Cố Thanh Thiên nhíu mày hỏi tôi. “Vì Kiều Kha Nguyên sao?”

“Anh không cần phải biết.” Tôi cười nói, “Đó là chuyện của tôi, tôi chỉ cần nói giao dịch anh làm hay không?”

“Nếu tôi nói không thì sao?” Anh ta tỏ ra không muốn tiếp nhận cho lắm.

Tôi chau mày lại: “Vậy tôi đi tìm người đàn ông khác, dù gì chỉ cần đưa tiền cho tôi là được.”

Cố Thanh Thiên sững người ra một lúc, đột nhiên dùng lực kéo tôi sang một bên, khuôn mặt căm ghét nhìn tôi: “Đồng Kha Kha, từ bao giờ cô lại biến thành con người như vậy?!”

Tôi mấp máy môi không nói lời nào, đờ người ra trước mặt anh ta, nhìn anh ta không chớp mắt.

“…” Cố Thanh Thiên hạ giọng chửi cái gì đó, nhìn chằm chằm vào tôi, “Cô cần bao nhiêu tiền?”

Bao nhiêu tiền ư, tôi sững người lại, trong lòng hoàn toàn không có khái niệm, nghĩ một lúc, ngập ngừng trả lời, “Ba, ba mươi triệu?”

“Không đắt, nhưng phải để tôi xem, xem cô có đáng cái giá đấy không!” vừa nói Cố Thanh Thiên lại tiếp tục đè vào.

“Ợ…” Tôi không ngờ rằng anh ta bảo làm là làm luôn, không thoải mái đẩy anh ta một cái, anh ta nắm chặt lấy cổ tay tôi kéo sang một bên, khuôn mặt không biểu cảm nói, “Đồng Kha Kha Khanh, cô không có tư cách nói không! Giao dịch đã bắt đầu rồi!”

Anh ta giữ chặt lấy tôi, dùng lực mạnh, giống như muốn đâm gãy cánh tôi vậy, kéo tôi hết từ tư thế này đến tư thế khác khiến tôi xấu hổ vô cùng, chỉ cần tôi khóc phản kháng, anh ta liền nói tôi không có tư cách nói không, vì chính tôi chủ động yêu cầu anh ta bao tôi, nên anh ta nói cái gì thì là cái đó.

Tôi cắn răng chịu đựng, đến khi trời nhá nhem tối, anh ta mới buông tha cho tôi, nhặt quần áo từ dưới đất lên, lấy cái ví ra ném vào mặt tôi: “Cầm lấy!”

Cái ví lạnh lẽo áp trên khuôn mặt nóng hổi của tôi, mùi tiền hòa lẫn với mùi cơ thể của anh ta, tôi nằm bất động, ngửi ngửi, hai mắt mặn chát, nhưng không có nước mắt.

Cuối cùng cũng lấy lại sức, tôi chống tay ngồi dậy, mở ví của anh ta ra, bên trong có một tấm thẻ, tiền mặt thì không có nhiều, thế nhưng cũng có đến mười mấy tờ tiền lớn.

“Cầm tiền rồi biến đi!” Cố Thanh Thiên lạnh lùng đáp.

Tôi không phản kháng lại lời nào, xuống giường, nhặt quần áo mặc lên người, sau đó nắm chặt mười mấy tờ tiền trên tay.

“Đợi đã!”

Lúc tôi bước đến cửa phòng, Cố Thanh Thiên đột nhiên gọi, tôi quay người lại, thấy anh ta nhặt cái ví lên cầm ra một tấm thẻ ném xuống dưới chân tôi.

“Không có mật khẩu, mỗi tháng tự đi rút tiền!” Anh ta mặt không biểu cảm nói.

Tôi nhặt tấm thẻ lên, cúi đầu đi ra.

Bước ra khỏi khác sạn, tất cả mọi người đều đang nhìn tôi, chắc là cảm thấy dáng vẻ đầu tóc bù xù mặc quần áo ngủ của tôi rất kì lạ, tôi vênh mặt ưỡn ngực, giơ tay ra bắt xe taxi rời khỏi.

Đúng đó, tôi rất không cần liêm sỉ, điều đó cũng chả thành vấn đề, dù gì ngay đến cái việc xin Cố Thanh Thiên bao tôi tôi đều có thể làm ra, thì còn sợ người khác nhìn nữa sao?

Trở về cái nơi gọi là nhà, không mang theo chìa khóa, là Hạ Khải Quyền mở cửa cho tôi.

Hạng Chương đang xem tivi, ánh mắt lướt qua tôi một cái chau mày nói: “Đồng Kha Kha, không phải là cô ăn mặc như thế này ra ngoài đường đấy chứ?”

“Không phải là ngủ cùng người khác rồi mới về nhà đấy chứ?” Hạ Khải Quyền nói thêm.

“Miệng chó thì sẽ không nôn ra được ngà voi.” Tôi lạnh lùng lườm anh ta một cái, đi thẳng về phòng, vừa lấy ra bộ quần áo định đi tắm rồi thay, Hạng Chương đột nhiên không gõ cửa mà đi vào.

“Đồng Kha Kha, chúng ta nói chuyện một lát.” Anh ta nói.

Tôi ôm quần áo lạnh lùng nhìn anh ta: “Chúng ta còn có gì để nói sao?”

“Đồng Kha Kha, cô đừng ra ngoài tìm con nữa, cô không tìm thấy đâu, cảnh sát cũng không tìm thấy, thì cô có thể có cách gì được chứ? Nếu cô vẫn muốn có con, thì ngoan ngoãn ở nhà dưỡng sức đi, đợi sinh con. Để tôi xem, sắp đến tháng sau rồi?”

Tay ôm lấy quần áo càng lúc càng chặt hơn, tôi cảnh giác nhìn hắn ta: “Anh muốn làm cái gì?”

“Yên tâm, tôi và Tiểu Hạ sẽ không động vào cô đâu, tôi dự định đi tư vấn xem, nếu phù hợp, tháng sau chúng ta đi bệnh viện làm, nghe nói tỉ lệ thành công bây giờ rất cao, chỉ là hơi đắt một chút…” Hạng Chương lắc đầu, thở dài một cái: “Có điều không sao, trong tay tôi có một ít tiền, hơn nữa lương chức của tôi cũng không tồi, sinh một đứa vẫn còn dư dả.”

Tôi nghe mấy lời nói đó của anh ta, trong lòng không ngừng cười khẩy.

Chức vị? Tiền lương? Hạng Chương à, anh sắp sửa chẳng còn gì rồi!

“Nói tóm lại, cô sau này bớt ra ngoài đi lại lung tung đi, cũng bớt dụ dỗ mấy thằng đàn ông linh tinh đi biết chưa? Ăn mặc như thế thế này ra ngoài cũng không sợ…”

“Đủ rồi!” Tôi ngắt lời anh ta, lạnh lùng chỉ ra cửa phòng, “Cút ra ngoài, tôi không muốn nghe mấy lời của anh, cút!”

Không ngờ rằng tôi đột nhiên phát điên, Hạng Chán sững lại một lát, sắc mặt tái lại: “Đồng Kha Kha, cô đừng có rượu mừng không uống! Cô bây giờ đang ăn của tôi uống của tôi, cô còn muốn thế nào?”

“Tôi muốn anh chết.” Tôi cười khẩy nhìn anh ta trả lời.

“Tiện nhân!” Hạng Chương bị tôi làm cho nghẹn gần chết, giơ tay ra định đánh tôi, tôi vênh mặt lên lườm anh ta, đợi cái tát của anh ta giáng xuống.

Cái bộ dạng này của tôi ngược lại khiến anh ta lại thấy sợ sệt, cái tát mãi chưa giáng xuống, hừm một tiếng rồi thu tay lại bỏ đi.

Không một chút do dự, tôi lập tức đi đến cửa phòng khóa chặt cửa lại, dựa sát vào cánh cửa thở mạnh, dường như chỉ có thế này tôi mới có thể an toàn một chút.

Một lúc sau, tôi đột nhiên lại vui vẻ cười.

Nghĩ đến Hạng Chương sắp thất nghiệp, tôi làm sao mà không vui mừng được chứ?

Tâm trạng vừa tốt lên, liền cảm thấy bụng đói rồi, chợt nhớ ra, cả ngày nay tôi chưa ăn gì hết, lại phải chung đụng rồi.

Buộc tóc vào, tôi mở cửa phòng đi ra, đi thẳng về phòng bếp tìm đồ ăn, mở tủ lạnh ra, ngạc nhiên thấy bên trong rỗng tuếch.

“Xin lỗi nha, tôi với Hạng Chương ăn hết số thức ăn còn lại rồi.” Hạ Khải Quyền bước vào lạnh lùng nói.

Tôi quay đầu lườm anh ta một cái.

“Lườm cái gì mà lườm? Tiền của người khác cũng không phải tự dưng mà có đâu, tôi còn phải nuôi không cô sao?” Hạ Khải Quyền cười chế giễu, quay người bước đi.

Tôi hít một hơi thật sâu, về phòng thay bộ quần áo để đi ra ngoài, cầm theo tiền và thẻ của Cố Thanh Thiên, bước nhanh ra ngoài.

“Cô lại định đi đâu?” Hạng Chương gọi to một tiếng.

Tôi đáp trả anh ta bằng tiếng đóng cửa thật mạnh.

Tôi bây giờ có tiền rồi, muốn làm gì thì làm cái đấy, muốn ăn gì thì ăn, ai cần họ nuôi cơ chứ?

Quanh đây tìm được một quán ăn nhỏ vẫn chưa đóng cửa, gọi 3 món ăn 1 bánh canh, trong ánh mắt kinh ngạc của vợ chồng chủ quán, một lúc đã ăn sạch sành sanh, no căng đến nỗi sắp nôn ra mới tính tiền đi về.

Lúc thanh toán, thấy trên bàn thu ngân có đặt một tờ báo, đó là loại mà có người hàng ngày đều sang cửa hàng bên đường để phát, trên đấy ngập tràn các mẩu quảng cáo, trong lòng rung lên, hỏi xin chủ quán tờ báo rồi mang về nhà.

Điều khiến tim tôi rung lên đó là trên tờ báo có một mẩu quảng cáo nhỏ, thám tử tư, có tiếng là chuyện mà cảnh sát có thể làm được thì họ cũng có thể làm được, việc mà cảnh sát không giải quyết được thì họ cũng có thể làm được.

Bên phía cảnh sát đến bây giờ vẫn chưa hề có chút động tĩnh gì, tôi cũng không ôm hi vọng, tôi nghĩ thám tử tư này có thể giúp tôi tìm ra đoạn băng giám sát đêm hôm đó con gái mất tích, tôi muốn xem xem, muốn biết bọn họ rốt cuộc đã đi đâu rồi.

Tất nhiên, bọn họ có thể tìm thấy con gái thì càng tốt.

Tôi vội vàng dựa theo số điện thoại trên quảng cáo gọi cho họ, rất nhanh đã có người bắt máy, là một người đàn ông giọng nói già dặn.

“Xin chào, cho hỏi cô có chuyện gì vậy?”

“Xin, xin chào…”Tôi kích động đến nỗi có hơi lắp bắp, “Tôi thấy quảng cáo của các anh trên tờ báo …”

“Phù, cô à, cô có chuyện gì thì cứ bình tĩnh nói, đừng vội.” Người đó cười nhẹ nhàng.

Tôi có thở gấp hít vào một hơi thật sâu: “Cái đó… Tôi thấy bài quảng cáo mà anh đăng trên tờ báo, tôi muốn hỏi chút, chuyện mà cảnh sát có thể làm được anh thật sự cũng làm được ạ?”

“Điều đó đương nhiên rồi! Thưa cô cô đang muốn bắt kẻ ngoại tình à? Cô chỉ cần cung cấp số chứng minh thư của chồng hoặc bạn trai cô, tôi có thể giúp cô tìm ra lịch sự cuộc gọi, lịch sử thuê phòng của anh ta…”

Người đó không ngừng lảm nhảm bắt đầu giới thiệu nghiệp vụ của bản thân, tôi nghe một hồi lâu, phát hiện toàn là bắt kẻ ngoại tình, không nhịn nổi ngắt lời anh ta: “Anh có thể giúp tôi tìm con không?”

“Tìm con chuyện đơn giản như vậy, đương nhiên là không… Cô nói gì cơ? Tìm con?” Người đó kinh ngạc hỏi.

Tôi “ừm” một tiếng, đem chuyện con gái bị người khác bắt cóc kể một lượt, người đó im lặng một lúc đáp: “Chuyện này cô nên báo cảnh sát.”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement