Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)

Advertisement

Mặc dù Thương Hồng không trang điểm cũng rất xinh đẹp, nhưng có câu nói rất hay đó là người đẹp vì lụa, phật đẹp vì dát vàng. Một người phụ nữ dù đẹp đến đâu mà không ăn mặc đẹp thì vẫn sẽ bị coi là tầm thường.

"Chuyện dài lắm, mọi người có thể giúp tôi tìm Mạc Phong được không? Tôi đang vội tìm anh ấy!”, tâm trạng của Thương Hồng hơi kích động.

Vương Bưu gãi đầu cười và ngạc nhiên nói: "Cô đang tìm anh Mạc à? Thế thì không đúng lúc rồi, hôm kia hình như anh ấy đã đi xa rồi!”

"Vậy thì bao lâu nữa anh ấy về, tôi sẽ đợi anh ấy!”

"Không biết!"

"Vậy anh ấy đã đi đâu?”

"Cũng không biết!"

"..."

Thương Hồng khẽ nhíu mày tức giận, cảm thấy những người này đang nói dối mình.

Vương Bưu vội giải thích: "Cô đừng có nhìn chúng tôi như thế, ai mà biết được hành tung của anh Mạc chứ? Có thể hôm nay anh ấy sẽ quay về, cũng có thể là ngày mai, có khi là tháng sau! Hầy, cô cứ thế mà đi à, không đợi anh ấy nữa à? Hay là cô nói tên mình, lúc nào anh ấy về chúng tôi nói lại với anh ấy!”

Lúc này Thương Hồng đã lê thân thể mệt mỏi định xoay người rời đi.

"Nếu anh ấy về thì anh nói với anh ấy, tôi họ Thương!”

Sau đó cô ta đi ra khỏi cửa của công ty mà không nhìn lại.

Cô cũng không biết phải đi đâu nữa, đến Giang Hải sau muôn vàn gian khó, nhưng cô ta không gặp được người mình muốn gặp, có lẽ chỉ có cô ta mới hiểu được khoảng trống trong lòng mình lúc này.

Một giờ chiều.

Cuối cùng thì Mạc Phong và Bạch Doanh cũng đã từ Mạc Bắc bay về Giang Hải.

Ở Bắc Khâu đâu đâu cũng là bình địa, gió cát khá nghiêm trọng.

Có lẽ do ở quê hương mình quen rồi nên đi đến chỗ người ta cứ có cảm giác không quen lắm.

“Tối nay nhất định phải ăn một bữa thật ngon để tự thưởng mới được!”, Mạc Phong sờ bụng cười đầy xấu xa.

Bạch Doanh cũng nghiêng người về phía trước: “Tôi cũng muốn ăn! Mà phải nói là tay nghề của anh cũng khá lắm!”

"Xùy xùy xùy, cô cần làm gì thì đi mà làm đi, đừng có theo tôi nữa, tôi có bạn gái rồi đó!”

"Dù sao anh cũng có nhiều bạn gái như vậy rồi, có thêm tôi hay không thì quan trọng gì, anh cho tôi theo đi mà!”

"..."

Cô gái này cứ liên tục bám lấy anh đi đến công ty.

"Oa, anh làm việc trong một công ty lớn như vậy sao? Lương chắc là rất cao, đúng không?”, Bạch Doanh dùng cánh tay mình gảy gảy anh, cười đầy xấu xa.

Mạc Phong trừng mắt nhìn cô ta: “Bảo vệ! Một tháng ba nghìn năm trăm tệ! Cao chưa?”

"Cao thật! Ở chỗ tôi ba nghìn năm trăm tệ có thể ăn được hai tháng đấy. Sau này tôi theo anh kiếm ăn có được không? Đi theo anh có cơm ăn áo mặc, dù sao thì tạm thời tôi cũng chưa nghĩ là nên đi đâu tiếp theo!”

Coi như anh thua cô ta luôn, ăn theo người ta mà nói năng lý lẽ hùng hồn như vậy.

“Tôi không nuôi người làm biếng!”, Mạc Phong thẳng thừng nói.

Bạch Doanh cười một cách tinh nghịch: “Tôi không phải kẻ lười biếng, tôi có thể làm việc cho anh, sống tốt lắm, không bám dính vào người khác đâu!"

"Cô…!"

Anh cạn lời luôn. Ông nội nó chứ, cô nhóc lừa đảo này bám dai như đỉa!

Để cô ta ở lại bên cạnh, nếu như cô ta thực lòng muốn giúp anh thì có lẽ cô ta sẽ là một trợ thủ đắc lực, nhưng chỉ sợ cô ta lại giở trò gì đó phía sau, phụ nữ vùng Nam Khương không dễ dây vào được đâu.

Lỡ đâu có lúc nào cô ta không vui lại lừa mình một vố, hoặc là lừa lọc những người phụ nữ bên cạnh mình, há chẳng phải là tự rước thêm chuyện phiền phức hay sao?

Suốt đường đi anh nói hết nước hết cái, thuyết phục cô ta tự mình quay trở về Nam Khương, hoặc là cần làm cái gì thì đi làm cái đó đi!

Muốn phiêu bạt chân trời góc bể, hoặc muốn tiếp tục làm một tên trộm cắp thì cũng tùy cô ta. Nhưng cô nhóc này lại nói khi nào cô ta chưa tìm được nơi nào tốt để đi thì cô ta vẫn sẽ đi theo anh.

"Tôi nói này, cô có thấy phiền không vậy? Cô cứ theo tôi như vậy sẽ bị người ta hiểu lầm đấy! Người ta còn tưởng rằng tôi kiếm ở đâu ra trẻ vị thành niên nữa cơ!”, Mạc Phong quay đầu lại nhìn cô ta đầy vẻ bất lực.

Dù sao thì cô ta cũng có một khuôn mặt búp bê rất dễ thương, thuộc loại làm việc xấu nhưng là người đầu tiên không bị nghi ngờ!

Nhìn cô ta rất giống học sinh cấp ba. À mà không, độ tuổi này của cô ta rõ ràng đang là độ tuổi học cấp ba mà!

Sau khi bị Mạc Phong khiển trách lớn tiếng như vậy, Bạch Doanh giàn dụa nước mắt: “Anh hung dữ với tôi!”

"Tôi…"

Cạch!

Anh đẩy cánh cửa ra, đám người Vương Bưu nghe thấy tiếng động thì lập tức đi tới.

"Í! Anh Mạc quay về rồi này, vừa rồi tụi em còn đang nhắc tới anh đấy!”

"Ô! Lại còn mang về một cô nhóc nữa kia, anh Mạc biết chơi thật đấy!”

"He he, cô nhóc này cũng khá xinh đấy, anh Mạc có phước thật, thay đổi phụ nữ còn nhanh hơn thay quần áo!”

"..."

Nụ cười trên mặt ai nấy phải nói là rất rực rỡ, Mạc Phong không khỏi cảm thán nói: "Cái gì vậy trời? Cô nhóc này, anh…”

“Anh trai!”, Bạch Doanh tiến lên nắm lấy cánh tay anh.

Mạc Phong ngượng ngùng cười cười: “Đúng vậy! Là em gái anh..."

Lưng anh toát mồ hôi lạnh, cũng may cô ta không gọi mình là bố, nếu không thì không thể giải thích rõ ràng được rồi.

Vương Bưu nhếch mép cười: “Chúng em hiểu rồi, không phải là cô nhóc chỉ thích gọi anh trai, bố, nọ kia gì đó thôi sao?”

“Muốn ăn đánh à?”, Mạc Phong vung tay lên.

Nhóm người sợ đến mức vội vàng trốn vào phòng bảo vệ.

"À phải rồi anh Mạc này, mới không lâu có một cô gái đến tìm anh, trông cũng rất xinh xắn, chỉ là mùi hải sản trên người hơi nồng tí thôi. Anh đổi khẩu vị cũng thường xuyên quá đấy!”

Vương Bưu vừa rót trà vừa nói, lúc trước họ còn đang tán gẫu chuyện này trong phòng bảo vệ thì Mạc Phong trở về.

Anh đặt ba lô lên ghế, liếc nhìn Giang Tiểu Hải đang chơi Sudoku trên máy tính: “Có mùi hải sản? Tiểu Hải, chú có thấy không?"

"Không, lúc đó em đi ăn cơm. Quay lại thì em thấy họ đang bàn tán chuyện này, em cũng hơi tò mò. Mùi hải sản, đội trưởng ra biển hở?”, Giang Tiểu Hải ngẩng đầu tò mò hỏi.

"Chết tiệt! Mạc Bắc toàn là cát sỏi chứ lấy đâu ra biển?”

"..."

Nhưng Mạc Phong cũng không để ý lắm, anh nhấc tách trà Đại Hồng Bào đã pha sẵn lên uống một ngụm, cảm giác sau khi uống trà Phổ Nhĩ Bạch Ngà xong uống Đại Hồng Bào cứ nhạt miệng sao sao vậy.

“Phải rồi anh Mạc, cô gái đó nói mình họ Thương!”, Vương Bưu đột nhiên như nhớ tới điều gì, liền vỗ vỗ đầu mình mỉm cười nói: “Anh nói xem sao lại có người họ Thương được nhỉ?”

Phụt!

Mạc Phong phun luôn ngụm trà vào mặt gã và nắm lấy cánh tay Vương Bưu, kinh ngạc hỏi: “Chú nói cô ấy họ gì?”

"Thương ...", Vương Bưu chớp chớp mắt, không ngừng lấy tay lau nước trên mặt.

"Thương gì?”

"Cô ta không nói, sau đó thì đi luôn!”

"Đồ ngốc, sao chú không hỏi cô ấy đi đâu! Tiểu Hải trích xuất camera cho anh!”

"..."

 

 

Giang Tiểu Hải gật đầu: “Vâng!"

Vương Bưu ở bên cạnh lấy khăn giấy lau mặt: “Này...may mà tôi không đánh lại được cậu…”

Sau khi rời khỏi công ty, Mạc Phong nhất thời cũng không biết đi đâu.

Đúng lúc này, điện thoại của anh đột nhiên vang lên, mở ra thì thấy đó là cuộc gọi của Giang Tiểu Hải.

"Đội trưởng, đi về phía bên trái! Hình ảnh giám sát đã được chụp lại hai giờ trước!"

Sau khi cúp điện thoại, Mạc Phong lập tức chạy về phía con đường bên trái.

Trước khi Giang Tiểu Hải có thể tìm thấy hành tung của Thương Hồng, anh chỉ có thể dựa vào vận may của mình tìm kiếm khắp nơi.

Lúc này ở Giang Hải, có một nhóm người cũng đang tìm kiếm Thương Hồng.

Ba người ăn mặc chỉnh tề theo phong cách Bắc Âu lục soát đường phố Giang Hải, trên người họ còn có rất nhiều đồ công nghệ đen như tai nghe mini, đồng hồ gây mê, v.v.!

"Bên trên đã nói rồi, rất có khả năng ‘Tulip’ đã đến Giang Hải! Nếu như không tìm thấy thi thể của cô ta trên biển thì chắc chắn cô ta chưa chết!”, một người phụ nữ buộc tóc đuôi ngựa đeo chiếc tai nghe mini nhỏ giọng nói.

Trên đường Nam Tân, một người đàn ông da đen to lớn cũng ấn vào tai nghe mini và nói nhỏ: "Chúng ta đã lùng sục ở Giang Hải hai ngày rồi mà vẫn không tìm thấy gì! Biển lớn như vậy chưa biết chừng cô ta đã bị cá ăn thịt rồi ấy chứ!”

"Dù sao thì cũng phải kiểm tra cho tôi! Thẻ nhớ trong tay cô ta rất quan trọng, nếu để lộ ra ngoài sẽ càng gây ra phiền phức lớn hơn. Đại tư đồ đã nói rồi, tìm thấy cô ta thì lập tức đưa đi!”

"Rõ!”

"..."

Sau khi Thương Hồng nhảy xuống biển, đám người này cũng đã lùng sục gần đó rất lâu nhưng không tìm thấy cô ta!

Sở dĩ họ không giết luôn cô ta là bởi vì thẻ nhớ không có trên người cô ta, không có ai ngốc đến mức giấu giếm bí mật cứu mạng trong người mình chứ, nếu như bị bắt chẳng phải chỉ có nước chết thôi hay sao?

Hơn nữa, Thương Hồng rất có kinh nghiệm quản lý khu vực Misia, bọn họ còn dự định sẽ tiếp tục trọng dụng cô ta, việc thay đổi quyền lực chỉ là thay thế thủ lĩnh cao nhất mà thôi.

Nếu Thương Hồng không hợp tác, bọn họ cũng sẽ có nhiều cách ép buộc cô ta phải hợp tác, cho dù không trực tiếp giết chết cô ta nhưng thực chất là đang bóp chết giá trị lợi dụng còn lại của cô!

Tổ chức châu Âu này đã bí mật thâm nhập vào Giang Hải hai ngày trước, chính vì rút ra được bài học kinh nghiệm từ ‘Huyết Trích Tử’ ở Giang Hải mà hiện nay rất nhiều người trong tổ chức này là người gốc Hoa Hạ!

Đi bộ trên đường phố sẽ không thu hút sự chú ý, có lợi hơn cho việc hành động.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement