Khi họ xuống tới chân núi thì trời đã chạng vạng tối. Yến Kinh thời điểm này đang là ngày ngắn đêm dài. Nên mới sáu giờ mà trời đã tối lắm rồi.
Họ đành phải men theo con đường đi nhanh về hướng thành phố Yên Nam.
Ngoài Mục Thu Nghi thì những người khác đều là người luyện võ. Họ đi cả chặng đường mười mấy kilomet cũng không biết mệt. Đến cả Trương Phong cũng như vậy.
“Mệt quá, nghỉ một chút được không ạ!”, cô kéo tay Mạc Phong thở hổn hển.
Mạc Yến Chi nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn những ánh sáng le lói còn sót lại trên bầu trời: “Không được, không thể nghỉ được, trước khi mặt trời khuất núi thì chúng ta phải ra khỏi khu rừng này!”
“Bố, có cần vội vậy không, còn hơn một trăm cây số nữa mà!’, Mạc Phong dìu Mục Thu Nghi.
Hơn một trăm cây số, với tốc độ hiện tại thì chỉ cần hai giờ đồng hồ sẽ tới nơi. Hiện tại đang tầm bảy giờ tối, thêm hai tiếng nữa cũng mới chín giờ. Chín giờ tại thành phố Yên Nam vẫn chưa phải quá muộn, nên không cần phải vội vàng một cách bạt mạng như vậy.
Thường Vân Sam bước tới kéo tay áo Mạc Phong: “Cháu không hiểu, con đường này không được bình yên cho lắm, rất nhiều người đã bỏ mạng ở đây. Thêm vào đó là đám cao thủ đang đuổi theo phía sau. Trong vòng ba mươi kilomet này đều là địa bàn của một số kẻ khác, à không, thực lực đến nay có lẽ đã vươn ra ngoài phạm vi năm mươi kilomet rồi cũng nên. Nên không thể chần chừ được!”
“Giờ vẫn còn thổ phỉ cơ à?”, Mạc Phong hỏi với vẻ khó hiểu.
Thắng làm vua thua làm giặc, mẹ kiếp, đây không phải là thổ phỉ thì là gì.
Xem ra không dễ dây dưa với đám thổ phỉ này, nếu không Mạc Yến Chi đã không gấp gáp như vậy. Không phải họ không đánh lại đám người kia mà là bớt được chút phiền phức nào thì hay chút đó.
Hơn nữa hai mươi năm trước chúng đã tồn tại ở đây, còn ngay gần hoàng thành mà không ai có thể trị nổi thì chứng tỏ chúng không phải là thổ phỉ thông thường.
Gọi là hãn phỉ thì đúng hơn! Hơn nữa chúng còn kết hợp thành bầy đàn và toàn là kẻ có võ công thâm hậu.
Vì vậy nếu bị chúng dòm ngó thì sẽ hết sức rắc rối. Không còn cách nào khác, Mạc Phong đành phải dìu Mục Thu Nghi đi tiếp.
Những giọt nắng yếu ớt cũng dần biến mất. Nhóm người đi tầm một giờ đồng hộ thì Mạc Yến Chi bỗng đứng khựng lại.
Mạc Phong đi sát phía sau lập tức đụng phải lưng ông: “Bố, sao bố đột nhiên dừng lại vậy?”
Trương Phong vội chạy lên nhìn cái cây trước mặt: “Đây là ký hiệu tôi đã tạo ra trước đó. Chúng ta đi một tiếng đồng hồ rồi nhưng vẫn quanh quẩn ở vị trí cũ!”
“Cái gì?”, Mạc Phong nhìn xung quanh, rồi nhìn xuống vết chân, tay miết một nhúm đất.
“Đúng vậy! Đúng là chúng ta vừa đi qua chỗ này! Lẽ nào là quỷ đánh tường sao?”
Tục gọi quỷ đánh tường không có nghĩa là có ma quỷ mà lại một hiện tượng địa lý. Xung quanh nơi đây tồn tại một loại từ trường gây nhiễu sóng não của con người.
Tình huống quỷ đánh tường sẽ tạo ra một con đường nhỏ hẹp duy nhất, bốn bề xung quanh là bóng tối bao trùm mà chỉ cần đi theo là có thể sẽ rơi vào nguy hiểm nên thường người ta sẽ chỉ đi theo con đường duy nhất được tạo ra kia.
Nhưng con đường này có khúc ngoặt, giống như mình đi đường quốc lộ sẽ có cảm giác là đang đi đường thẳng mà không biết khi nhìn từ trên cao xuống thì thực ra là đang đi vòng tròn.
Giống như việc bạn bịt mắt một con bồ câu và thả vào không trung, bạn sẽ phát hiện dù có bay thế nào thì con chim cũng bay theo quỹ đạo vòng tròn cho đến khi chết vì mệt và rơi xuống.
Nên nếu gặp quỷ đánh tường thì chỉ có ba cách. Một là dùng bí thuật phong thủy để phá bỏ thế trận này, hai là không đi theo con đường cũ, đi theo Thất Tinh Bắc Đẩu trên trời và còn một cách nữa cũng là cách ngu ngốc nhất đó là đợi tới khi trời sáng là được.
Trời sáng thì từ trường cũng sẽ trở về trạng thái bình thường. Nên nếu những người đi rừng mà gặp phải tình huống này thì họ sẽ dựng trại đốt lửa và đợi đến khi trời sáng. Trong khoảng thời gian đó, dù có nghe thấy hay nhìn thấy bất kỳ điều gì thì cũng coi như điếc như mù.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Truyện tranh hay |
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan |
Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị |
Kiếm Vực Vô Địch |
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Top Truyện hay nhất
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |