Nông Kiều Có Phúc - Trần Yến Yến (Truyện full)

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Trải qua Đại Bảo nhắc nhở, Sở Lệnh Tuyên mới thu hồi ánh mắt, đè xuống tia tiếc nuối dưới đáy lòng, cầm lấy đũa ăn. Tay nghề của nàng thật tốt, mì vằn thắn cũng có thể làm được mỹ vị như thế, hắn ăn đến ngay cả chút hành lá cắt nhỏ cũng không còn dư lại.
     
Sở Hàm Yên hé miệng cười nói: "Phụ thân, di di làm mì vằn thắn có phải ăn cực ngon hay không?"
     
Dáng vẻ đắc ý như mì vằn thắn là con bé làm vậy.
     
Sở Lệnh Tuyên gật đầu, lại xúc miệng, dẫn hai đứa bé đi vào trong viện.
     
Trần A Phúc đã cắt xong cành hoa hồng tu, cắm vào bên trong bình men xanh thẫm, nàng đang cầm bình hoa hài lòng thưởng thức. Bình hoa mộc mạc thanh nhã, cắm hoa hồng hương thơm diễm lệ vào, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.
     
Buổi chiều hôm nay nàng thu thập kho hàng, ở trong mấy bình hoa ánh sáng màu tươi đẹp phát hiện bình cắm hoa màu trắng trong thuần khiết này, như băng như ngọc, khác với đặc sắc, cảm thấy cắm hoa hồng diễm lệ vào nhất định đẹp mắt, liền lấy ra.
     
Đồ trong khố phòng tám chín phần mười đều là Sở Lệnh Tuyên đưa, cái bình hoa này cũng thế.
     

Sở Lệnh Tuyên đi đến bên cạnh nàng, ngồi xuống ở trên một cái ghế nhỏ khác. Nói với nàng: "Hai ngày trước, ta nhận được thư Tam thúc của ta cùng huynh đệ biên quan gửi đến, bọn họ tra khắp nơi, đều không tra được người có tên Lý Cẩu Thặng."
     
Đối với tiểu cữu cữu Vương Thành, Trần A Phúc cho dù đã làm tốt lắm các loại chuẩn bị, nhưng mà mới nghe đến tin tức này, vẫn khổ sở không thôi, nhẹ nói: "Vậy tiểu cữu cữu của ta chẳng phải là..."
     
Sở Lệnh Tuyên an ủi: "A Phúc cô nương đừng khổ sở, hiện tại mà nói, không có tin tức có lẽ chính là tin tức tốt. Bởi vì bọn họ còn tra hết danh sách tử trận, cũng không có người này, giải thích rõ ít nhất ông ấy không có chết trận. Bọn họ sẽ tiếp tục tra tìm, xem có bỏ sót phân đoạn nào hay không."
     
Trần A Phúc tâm tình lại nhẹ thả lỏng, cười nói: "Cảm ơn Sở đại nhân."
     
"Chỉ tạ ngoài miệng?" Sở Lệnh Tuyên khẩu khí có một chút nghiền ngẫm.
     

"A... Sở đại nhân muốn tạ như thế nào?" Trần A Phúc có một chút buồn bực, khuê nữ của hắn ngày ngày dựa vào nhà mình ăn ở, hắn còn thường xuyên chạy tới ăn uống chùa, chẳng lẽ mình tạ còn chưa đủ?
     
Sở Lệnh Tuyên mím môi, nói: "Sắp chuyển mùa rồi, A Phúc cô nương làm cho ta bộ áo mùa hè đi." Nói xong, còn có chút đỏ mặt.
     
Trần A Phúc sững sờ, không nghĩ tới hắn sẽ đề ra yêu cầu này. Cái này giống như không hợp lý đi?
     
Sở Lệnh Tuyên tìm tòi nghiên cứu nhìn nàng một cái, hỏi: "Như thế nào, không được?"
     
"A, không có." Trần A Phúc vội vàng nói: "Ta là sợ tay nghề của ta cẩu thả, Sở đại nhân ghét bỏ."
     
Sở Lệnh Tuyên nghe này lời coi nàng như đồng ý, bỗng chốc cười rộ lên. Nói: "A Phúc cô nương quá khiêm tốn rồi, ta nhìn xiêm y nàng làm cho Yên Nhi, sẽ không có ai có thể khéo léo như nàng. Nương ta cũng là khen nàng như thế, nbà ấy rất là thích nàng... tay nghề của nàng. Nàng cũng biết rõ loại hình của mẫu thân ta, liền thấy tơ trắng làm bộ quần áo cho bà đi." Dừng một chút, lại nói: "Qua ít ngày, tam thẩm của ta sẽ đến trong am thăm nương ta, bà ấy sẽ còn đặc biệt đến xem nàng một chút. Tam thẩm ta làm người rất tốt, gặp bà ấy, nàng đừng khẩn trương." Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh
     
Sau đó, đứng dậy nói với Đại Bảo: "Cậu đi học, đi, Sở đại thúc muốn kiểm tra cậu, nhìn xem cậu có tiến bộ hay không."
     
Một lớn hai nhỏ liền đi thư phòng của Đại Bảo Đông Sương.
     
Kêu nàng đừng khẩn trương?
     
Trần A Phúc có chút sững sờ, cầm bình hoa đi tây phòng thượng phòng, đặt bình hoa ở trên kỷ trà cao. Nàng ngồi trên ghế gấm ở dưới cửa sổ, cũng không đốt đèn, đẩy tấm bình phong cửa sổ ra nhìn ra ngoài.
     
Sắc trời lại tối, phiến mây đỏ phía tây đã toàn bộ lùi vào chân núi.
     
Hạ Nguyệt và Thu Nguyệt mở ra lồng chim dưới hành lang, Gấm nhi cùng hai mươi mấy con chim nhỏ khác chui vào, chim chóc còn lại đều trốn vào trong cành lá trên cây, trong sân bỗng chốc yên tĩnh xuống, chỉ ngẫu nhiên sẽ có giọng của Truy Phong hoặc là Thất Thất, Hôi Hôi gọi.
     
Nàng nhìn thấy cửa sổ Đông Sương ánh sáng lên ánh sáng màu quất, phía trước cửa sổ có hai bóng dáng một lớn một nhỏ. Đầu tiên là tiểu nhân nhi đang viết chữ, sau đó bóng dáng người lớn và đứa nhỏ chồng lên nhau, hẳn là Sở Lệnh Tuyên đang tự tay dạy Đại Bảo viết chữ.
     
Trần A Phúc là người của hai thế giới, nàng đương nhiên nhìn ra ý tứ của Sở Lệnh Tuyên. Hắn vì nàng làm nhiều chuyện như vậy, còn có nóng bỏng trong mắt của hắn, tuyệt đối không chỉ là làm tiểu ái muội thượng cấp đối với hạ cấp.
     
Quả nhiên là chủ nghĩa đại nam tử cổ đại, lại hình như không quá hiểu được tâm tư nữ nhân, tỏ tình lại là kêu nàng làm gì đó cho hắn và nương hắn. Giống như có thể làm cái gì đó cho bọn họ, là chuyện vinh quang biết bao.
     
Còn nói tam thẩm của hắn sẽ đến xem nàng, lẽ nào tam thẩm của hắn là làm vì trưởng bối đến nhìn nàng?
     
Nhưng mà, nàng là nữ nhi một c gia đình nông dân, hơn nữa thân phận con gái riêng Tri phủ, nào dám trèo cao hắn!
     
Đời trước thân thế Lưu Húc Đông xa xa không cao bằng Sở Lệnh Tuyên, yêu của hắn bày tỏ càng nồng đận hơn Sở Lệnh Tuyên nhàn nhạt, nhưng nàng cuối cùng vẫn còn bị vứt bỏ vô tình...
     
Nàng, vẫn nguyện ý làm hạ cấp của hắn, làm lão sư của Sở tiểu cô nương.
     
Mặc dù từ đáy lòng nàng cũng hy vọng có được nam nhân như Sở Lệnh Tuyên vừa có thủ đoạn cường ngạnh lại nguyện ý bảo vệ nàng làm chổ dựa. Thời điểm nàng mệt mỏi, có thể yên lòng ngủ, không sợ có người sẽ bắt nạt nàng, ngấp nghé nàng.
     
Chỉ là, nam nhân này không chỉ thủ đoạn cường ngạnh lại nguyện ý bảo vệ nàng, hắn còn tuấn lãng phi phàm, xuất thân cao quý. Ưu điểm cuối cùng trong mắt người khác, lại là hào quang nóng rực nàng không muốn nổi nhất cũng có thể bỏng chết nàng.
     
Nàng sợ, sợ hắn bức bách với tác động từ bên ngoài thay đổi chủ ý, hoặc là cũng như Lưu Húc Đông, tất cả yêu đều là bề ngoài...
     
Nàng đối gần như tất cả sự vật đều tràn đầy tự tin, duy chỉ có đối yêu, nàng không dám tham dự triệt để, nhìn không hiểu.
     
Không biết qua bao lâu, bầu trời đã vung đầy vì sao sáng ngời, giống như thiên hà sáng chói lẳng lặng nằm ở trên bầu trời xanh thẳm.
     
Môn đăng hộ đối, giống như Vương mẫu nương nương dùng ngọc trâm vạch ra thiên hà, triệt để ngăn cách bạch mã hoàng tử cao cao tại thượng cùng cô bé lọ lem.
     
Đột nhiên, nàng nghĩ đến thời đại này còn có một loại sinh vật khác - - làm không được thê, có thể làm thiếp.
     
Hắn sẽ không để cho mình làm cái loại sinh vật đó của hắn chứ? Nghĩ tới đây, nàng rợn cả tóc gáy một trận. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{)&@#@
     
Cmn, nếu là như vậy, nàng sẽ không gặp hắn nữa. Ngay cả Sở tiểu cô nương cũng không gặp, dù sao bệnh tiểu cô nương đã tốt rồi.
     
Nhưng mà, nếu như nàng cự tuyệt, nàng có lẽ cụng sẽ mất đi chỗ dựa vững chắc cường đại này.
     
Nghĩ đến Triệu lão thái bà ác độc, lại có Trần Thế Anh chỉ chấp nhận bạc của hắn mà cự tuyệt hắn thân cận mình, mẫu tử Trần Nghiệp dù nàng có trả giá nhiều đi nữa cũng sẽ không xem nàng thành thân nhân, còn có hết thảy không biết, nàng hiện tại quả là không muốn mất đi chỗ dực này.
     
Biện pháp tốt nhất chính là, không cho hắn mở cái cửa kia, quan hệ của bọn họ khôi phục lại cái loại quan hệ thuần khiết thượng hạ cấp trước kia. Chỉ là loại khả năng này coi như cực kỳ bé nhỏ.
     
Đang nghĩ ngợi, bóng người trên cánh cửa sổ đã không còn, tiếp theo một lớn hai nhỏ đi ra Đông Sương.
     
Đại Bảo cao giọng hưng phấn mà nói: "Mẫu thân, Sở đại thúc đều nói việc học của con rất tinh tiến đây." Không nghe thấy thanh âTrần A Phúc m, lại hô: "Nương, nương, người đang ở đâu? Sở đại thúc và Yên Nhi muội muội muốn đi rồi, chúng ta tiễn bọn họ ra cửa."
     
Hài tử này thông minh chỗ nao? Rõ ràng là rất ngốc.
     
Trần A Phúc tức giận đến không còn cách nào, chỉ phải đi ra thượng phòng.
     
Cha con bọn họ đi ở phía trước, Đại Bảo dắt Trần A Phúc theo ở phía sau đi ra cửa sân.
     
Khi Sở Lệnh Tuyên đi đến dưới gốc cây liễu dừng lại, quay đầu lại, nhìn thấy cửa lớn Phúc Viên thế nhưng rỗng tuếch, không có hai bóng dáng khiến hắn nghỉ chân nhìn lại.

Hết chương 213.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement