Nông Kiều Có Phúc - Trần Yến Yến (Truyện full)

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Lão hầu gia nhìn "sổ ghi chép công đức" Sở gia, gọi Nhị lão gia tới mắng to một trận. Nói nhất cùng vinh nhất tổn cùng tổn. Hiện tại Vĩnh An Hầu phủ đã gian nan như thế, hai phụ nhân trong nhà thật vất vả xuất tiền xuất lực ra chủ ý làm cống hiến vì triều đình, người trong nhà còn không ủng hộ. Nếu như Lý thị không làm, liền phun ra hết thảy bạc tham ô trong phủ những năm qua.
     
Lão gia tử nói được rất rõ ràng như thế, khiến mặt Nhị lão gia đỏ tới mang tai, hắn lại đi sân nhỏ Lý thị mắng Lý thị một trận. Lý thị không còn cách nào, nghĩ quyên năm lượng, chứng kiến Nhị lão gia có xúc động động thủ, chỉ đành quyên nhiều hơn hai nàng dâu mười lượng, quyên ba mươi lượng bạc.
     
Sau khi Trần A Phúc nghe nói, cảm thấy Lý thị cũng thật sự là không thông minh. Vài chục lượng bạc mua cái mặt mũi, vừa lấy niềm vui của lão hầu gia, nói không chừng còn có thể để cho quan hệ giữa bà ta cùng tam phu nhân cường thế có chỗ xoa dịu. Vẫn là Sở Nhị lão gia khôn khéo, thời điểm nên phát giận thì phát giận, thời điểm nên lấy niềm vui thì lấy niềm vui, cho dù làm nhiều chuyện không tốt như vậy, lão hầu gia cùng Sở Hầu gia đều không nhẫn tâm mặc kệ ông ấy. Kỳ thật, Lý thị tham ô nhiều bạc như vậy, rất nhiều còn không phải là đều bị Nhị lão gia cầm đi ăn chơi đàng điếm dưỡng nữ nhân.
     
Mọi người kiếm củi đốt ngọn lửa cao, thời gian ba ngày liền thu thập đến hơn sáu ngàn lượng bạc, trên trăm xe quần áo chăn mền. Nhiều tài vật như thế, lại sẽ chỉnh đốn cứu giúp vô số sinh mệnh. Đương nhiên, quần áo các quý phụ tiểu thư không thể nào quyên ra, quyên ra đều là quần áo chăn mền bọn hạ nhân.
     
Thái hậu lại hạ ý chỉ khen ngợi Hoa Xương quận chúa, nói nàng là nữ tử gương mẫu thiên hạ, là nữ tử kiểu mẫu tôn thất.
     
Bởi vì hai nữ nhân Vĩnh An Hầu phủ đều vì cứu trợ thiên tai làm ra cống hiến nổi bậc, lại nhận được Hoàng thượng cùng thái hậu ngợi khen, tố cáo sổ con Vĩnh An Hầu phủ dần dần ít đi.

     
Tam phu nhân cao hứng, đưa Trần A Phúc không ít đồ trang sức đeo tay vật trang trí. Những thứ đó chính là nội vụ phủ chế tạo, có tiền không có chỗ mua.
     
Lão hầu gia cùng Sở Hầu gia, Tam lão gia càng cao hứng, bọn họ lấy cớ không thể để cho Trần A Phúc quá thua thiệt, lại mỗi người thưởng cho nàng một ngàn lượng bạc.
     
Lý thị nghe, lại tức không thở nổi, cảm giác một phòng của mình ra nhiều bạc như vậy, ngược lại chiêu mắng. Trần A Phúc được danh tiếng tốt như vậy, không chỉ chưa ăn thiệt thòi, ngay cả bạc kiếm về cũng dư.
     
Tuyết vẫn rơi, Hoàng thượng tự mình mang quần thần đi thiên đàn tế thiên, còn hạ chiếu tự nhận tội, vẫn không khiến tràng tuyết tai họa khổng lồ này dừng lại.

     
Đến ngày hai mươi, Trần A Phúc thầm nghĩ, cuối tháng, phạm vi hẳn là ngày hai mươi ngày đến ba mươi. Nếu như trong mười một ngày này tuyết có thể ngừng, vậy cũng sắp rồi. Nếu như tháng hai ngừng, vậy lại sốt ruột rồi.
     
Đến ngày hai mươi sáu, bão tuyết rơi xuống như cũ. Buổi chiều, Trần A Phúc và Hoa mụ mụ làm bánh bích quy hoa quế ở phòng bếp nhỏ, phái người đưa cho lão hầu gia cùng An Vinh Đường mỗi nơi một mâm, còn giữ lại một mâm. Nam nhân Sở gia đều thích ngọt, nàng hiện tại mỗi ngày sẽ làm một ít điểm tâm, chủ yếu là chiêu đãi Sở Hầu gia đến thăm cháu nội. Cho dù ông ăn được ít hơn nữa, mình cũng tận tâm.
     
Trần A Phúc hiện tại đặc biệt đồng tình vị gia gia này. Từ ánh mắt ôn nhu của ông nhìn cháu nội, còn có vô tận bận tâm đối với Trần Trụ Trì, có thể nhìn ra ông là nam nhân tốt coi trọng gia đình. Khiến cho nam nhân dạng này tự tay chia rẽ gia đình của chính mình, đưa thê tử vào am ni cô, hẳn là đau triệt để đáy lòng.
     
Nhưng bởi vì cần trung quân, ông nhất định phải làm như thế. Đương nhiên, Hoàng thượng kêu ông làm như thế, ông không làm cũng không được. Không làm, một nhà đều xong đời. Làm, còn có thể tìm đường sống trong cõi chết.
     
Cuối giờ Thân, Trần A Phúc đang ngồi ở trên giường nhìn hai tiểu ca xoay người. Hai tên tiểu tử mặc được quá dày, như chim cánh cụt mập mạp, xoay người rất không dễ dàng. Phí lực nửa ngày cuối cùng lật qua, liền ngẩng đầu lên, cái đầu nhỏ run rẩy nhìn sang bốn phía, lại đắc ý cười ra tiếng.
     
Trần A Phúc mừng rỡ, lại xấu xa lại lật bọn họ nằm xuống. Hai tiểu ca ngây ngốc cũng không phát giận, tiếp tục ra sức lật.
     
Mấy người đang chơi được cao hứng, lão gia tử cùng Sở Hầu gia lại tới.
     
Trần A Phúc dâng trà cho bọn họ, lại dâng lên bánh bích quy, cười nói: "Mới ra nồi không bao lâu, lúc này ăn vừa vặn."
     
Lão gia tử cầm lấy bánh bích quy ăn, Sở Hầu gia gật gật đầu, ngồi bên mép giường nhìn cháu nội. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
     
Hai tên tiểu tử đặc biệt thích ông nội, vừa nhìn thấy ông đến, tốc độ xoay người nhanh hơn rất nhiều, ngẩng đầu nhìn ông cười không ngừng, nước miếng như chảy xuống như ngân tuyến.
     
Sở Hầu gia cười móc ra khăn lau giúp bọn họ, lại xoa bóp khuôn mặt bọn họ. Ông không dám tự mình đi ôm tiểu hài nhỏ như thế tử, cảm thấy bọn họ quá mềm yếu, sợ làm hư. Đích xác muốn ôm, liền mở ra hai bàn tay to, kêu người đặt hài tử ở trên bàn tay ông, ôm ôm lại vội vàng bỏ xuống.
     
Trần A Phúc nhìn thời gian, liền giữ hai vị bọn họ ăn cơm tối bên này, nói sẽ mời Tam lão gia đến, nàng tự mình xuống bếp xào chút thức ăn.
     
Sở Hầu gia vui vẻ đáp ứng.
     
Trần A Phúc đang bận rộn ở phòng bếp nhỏ, nha đầu đến nói, ngoại viện giống như có việc gấp, lão hầu gia cùng Hầu gia đã đi rồi.
     
Trần A Phúc liền cảm giác tẻ nhạt vô vị, cũng không muốn lại tiếp tục làm nữa, món ăn đã làm tốt đủ cho mình ăn. Nàng mới vừa ăn xong cơm tối, đầy tớ đến báo, Hầu gia thỉnh nàng đi Lục Vân Trai một chuyến.
     
Lục Vân Trai là trong thư phòng trước của Sở Hầu gia, cũng là địa phương ông tiếp đãi khách quý cùng thương nghị đại sự, trong một rừng trúc ở giữa ngoại viện cùng nội viện.
     
Trần A Phúc cả kinh. Kể từ khi đến kinh thành, nàng còn chưa từng tham gia qua hội nghị bí mật cao tầng.
     
Trần A Phúc mặc vào áo váy bông vải nhỏ ra cửa, lại đội lên áo choàng lông mang mũ ra gió, do Hồng Phỉ che dù, Tiểu Hồng nâng theo đèn lồng, đi đến hướng ngoại viện.
     
Đại khái đi hơn một khắc chung, liền đến bên trong một cái tứ hợp viện. Dưới hành lang treo rất nhiều đèn lồng, chiếu sân nhỏ sáng trưng lên. Đây là địa phương cơ mật nhất Sở gia, mà lúc này cái sân này, cùng sân nhỏ khác không có bất kỳ khác nhau, đều là trắng xóa một mảnh.
     
Đi qua lối rẽ hành lang đến chính phòng, gã sai vặt giữ cửa là một hậu sinh trẻ tuổi thanh tú, hắn mở cửa ra, vén dày rèm lên, thỉnh Trần A Phúc đi vào, lại để cho Hồng Phỉ cùng Tiểu Hồng đi sương phòng nghỉ ngơi.
     
Trong sảnh phòng trên hai khung Đa Bảo Các bày đầy sách, nhưng bên trong này càng giống phòng tiếp khách. Bốn đèn chén nhỏ cung đình bằng ngọc lưu ly rủ xuống, đèn đuốc chiếu lên trong phòng sáng trưng. Trên mặt tường đối diện là một bức tranh lớn mãnh hổ xuống núi, trên bàn tử đàn lớn điêu ly, bày biện đỉnh cổ đồng cao vài thước. Lại phía trước, là bàn bát tiên tử đàn, hai bên bàn là hai cái ghế bành, mỗi hai bên là bốn ghế dựa tử đàn thanh quan, trên giường tầng là thảm nhung Tây Vực.
     
Trần A Phúc cởi xuống áo choàng của mình, đặt ở trên một chiếc ghế dựa ở ngoài cùng. ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d
     
Một gã sai vặt lại thỉnh Trần A Phúc đi phía đông phòng. Trong bắc phòng dưới cửa là giường lớn, phía nam xếp đặt một cái tử sách lớn gỗ tử đàn, chiếm cả bức tường. Tám chén nhỏ sứ men xanh nến Côn Bằng, đốt tim đèn, chiếu sáng cả trong phòng.
     
Hai bên bàn nhỏ trên giường gạch điêu ly mạ vàng là ngồi lão hầu gia cùng Sở Hầu gia, Sở Tam lão gia ngồi trên ghế dựa phía bên trái.
     
Sắc mặt mấy người đều đặc biệt ngưng trọng.
     
Trần A Phúc đi qua khom gối phúc phúc cho bọn họ.
     
Lão hầu gia chỉ chỉ cái ghế bên phải nói: "Tức phụ Tuyên Nhi ngồi đi."
     
Trần A Phúc ngồi xuống. Gã sai vặt dâng trà, liền lặng yên không một tiếng động lui xuống.
     
Sở Hầu gia lại nói một lần cùng Trần A Phúc. Vừa rồi ông mới nhận được tin tức Cửu hoàng tử đưa ra đến, Nhị hoàng tử xin chỉ thị với Hoàng thượng, nói hắn chứng kiến Hoàng thượng bởi vì tuyết tai họa ngày đêm sầu lo, quá nóng ruột, quá mức sầu lo. Bắt đầu từ giờ tý ngày mai, hắn muốn trai giới ba ngày, vào ngày ba mươi ở thiên đàn huyết tế thượng thiên, khẩn cầu thần linh bảo hộ Đại Thuận, dừng lại tình hình tai nạn.

Hết chương 418.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement