Nông Kiều Có Phúc - Trần Yến Yến (Truyện full)

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Thức ăn mang lên bàn, Trần A Phúc dẫn mấy người tiểu thập nhất, Sở Hàm Yên, Lý Hiên, Sở Lệnh Trí ngồi trên kháng ăn, hai tiểu ca mở bàn nhỏ trên mặt đất do mụ mụ đút, Thất Thất cùng Hôi Hôi ăn ở trong mâm lớn, một nhà Truy Phong ăn hai cái bồn lớn.
     
Xem tình cảnh loại đã lâu này, tâm tình tiểu thập nhất bành trướng. Nếu như mãi luôn như thế này, hẳn là tốt.
     
Lúc này lại xảy ra tình huống, thái giám tiểu bồ câu của tiểu thập nhất xuất ra ngân châm muốn thử độc.
     
Tiểu thập nhất lại đỏ mặt, con mắt phồng lên, mắng: "Thật là ngu! Đây là nơi nào, còn cần ngươi lấy cây châm nát ra chọc loạn?"
     
Tiểu bồ câu hù dọa mặt trắng bệch, vội vàng quỳ xuống.
     
Tiểu bồ câu không đến mười tuổi, lớn lên trắng tinh, có chút gầy yếu. Trần A Phúc gặp tiểu hài tử như thế liền tiến cung làm thái giám, rất là đau lòng, kêu người mang hắn đi trắc phòng ăn cơm.
     

Tiểu thập nhất và Lý Hiên thấy trên bàn đều là món bọn họ thích ăn, miệng to ăn. Trông thấy còn có mì sợi trộn tương, tiểu thập nhất mừng nói: "Lâu như thế, con thích nhất vẫn là món này."
     
Lý Hiên cũng nói: "Đừng nói Thụy Vương phủ chúng ta, cho dù là ngự thiện phòng trong cung, làm món ăn cũng không ăn ngon như nhà di di."
     
Buổi chiều, Tiểu Ngọc Nhi được Lý mụ mụ ôm đi ra. Mấy người hài tử đều vây quanh, Trần A Phúc cuối cùng có cơ hội đơn độc chung đụng cùng tiểu thập nhất. Tiểu thập nhất mặc dù cũng rất muốn đi trêu chọc Ngọc Nhi muội muội, nhưng cậu càng tưởng niệm ôm ấp của mẫu thân. Cho nên một cái chen vào trong lòng Trần A Phúc, nằm ở trên bờ vai nàng, ngửi cỗ đặc thù kia, hương vị dễ ngửi, dùng sức hấp khí.
     
Trông thấy tiểu thập nhất dạng này, Trần A Phúc cũng không đành lòng đẩy cậu ra ngoài. Lý ma ma đặc biệt có nhãn lực gặp dùng thân thể ngăn trở ánh mắt tiểu bồ câu, lại tìm viện cớ kéo hắn đi phía tây phòng, chỗ đó có thật nhiều thức ăn cho cho tiểu thập mang về trong cung.
     
Hiện tại Trần A Phúc ngẫu nhiên sẽ thông qua tam phu nhân đưa điểm tâm cho thái hậu, đồng thời đưa còn có Đan Hiền phi. Đan Hiền phi cũng thích ăn một ít điểm tâm này, mỗi lần đều cao hứng vui lòng nhận.

     
Tiểu thập nhất nằm sấp ở trong lòng Trần A Phúc trong chốc lát, thấp giọng nói ra: "Mẫu thân, mặc kệ là lúc nào, người ở trong lòng con đều là mẫu thân của con, cho dù trong miệng con gọi là Sở Thiếu phu nhân."
     
Trần A Phúc rất cảm động, gò má cọ cọ đỉnh đầu cậu, thấp giọng nói: "Ở trong lòng nương, con cũng vĩnh viễn là nhi tử của nương. Đây là bí mật của chúng ta, ai cũng không nói cho."
     
Tiểu thập chưa bao giờ biết tùy hứng. Cậu nghe được lời muốn nghe, cười đến mặt mày cong cong, cũng thẳng người lên.
     
Thời gian vui vẻ lúc nào cũng trôi qua quá nhanh, chớp mắt một cái liền đến giờ Thân. Tiểu bồ câu khom người nói: "Thập nhất điện hạ, nên trở về cung rồi."
     
Vừa nghe hắn nói, tiểu thập nhất cùng Lý Hiên đều đỏ mắt lên, Sở Hàm Yên nước mắt cũng dâng lên. Chỉ có hai tiểu ca còn ngây ngô vui sướng, bọn họ không hiểu ý tứ gì. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
     
Trần A Phúc cho dù trong lòng không nỡ, vẫn cười nói: "Có gì khó qua, về sau lại đến chơi là được."
     
Nàng một tay dắt một đứa, đưa bọn hắn đi ngoài viện.
     
Lúc này, hai tiểu ca mới hiểu ca ca lại muốn đi, đều toét ra miệng rộng khóc lên.
     
Chứng kiến hai bóng dáng một cao một thấp dần dần đi xa, bọn họ tay trong tay, còn bất chợt quay đầu lại nhìn sang. Trần A Phúc thở dài một hơi, cúi đầu nói: "Các con khóc lớn như thế, đều hù dọa muội muội rồi."
     
Hai tiểu ca vừa nghe, lập tức nghẹn tiếng khóc vào trong cổ họng, mím miệng thút tha thút thít.
     
Khó qua nhất không gì bằng Sở tiểu cô nương, nàng không khóc lên tiếng, liên tục cầm khăn lau mắt.
     
Trần A Phúc lại khuyên nhủ: "Cách gần thế này, bọn họ sẽ dành thời gian tới nhà chơi."
     
Buổi chiều mùng năm tháng hai, Sở Lệnh Tuyên hồi phủ. Hắn không về Trúc Hiên, mà là ở Lục Vân Trai với lão hầu gia cùng Sở Hầu gia, Tam lão gia cùng nhau thương thảo sự tình.
     
Sở Hoài đến Trúc Hiên, giao mộtái bao đồ cho Trần A Phúc.
     
Quần áo chứa trong bao là xiêm y Vương thị làm cho mấy người hài tử, còn có một phong thư A Lộc viết thay.
     
Mấy người Trần Danh nghe nói Đại Bảo lại là hoàng tử, đều là cực hỉ, chủ yếu là cao hứng vì Đại Bảo. Cảm thấy cậu là hoàng tử, về sau ngày tốt lành hưởng đều hưởng không hết. Nhưng mà Hồ thị dọa bị bệnh, quá khứ mụ bắt nạt qua Đại Bảo không ít, mụ sợ Đại Bảo phái ngự lâm quân đi giết mụ ...
     
Trần A Phúc nhìn thư, liền đi phòng bếp bao vằn thắn mì tôm thịt Sở Lệnh Tuyên thích ăn, nấu xong canh gà, chờ hắn vừa về đến liền để Hoa mụ mụ nấu. Nàng lại cùng mấy nha đầu sửa sang xong đồ đạc cho Sở Lệnh Tuyên mang đi. Đây là đi đánh giặc, không dám mang nhiều, chỉ vài cái rương.
     
Sở Hàm Yên cùng hai tiểu ca nghe nói phụ thân trở về, đều không đi ngủ, ầm ĩ phải đợi phụ thân. Bọn họ liên tục đợi đến giờ hợi, mới bị khuyên trở về phòng nghỉ ngơi.
     
Giờ tý, Sở Lệnh Tuyên mới trở lại Trúc Hiên.
     
Có lẽ thật lâu không thấy Trần A Phúc, cũng có lẽ nghĩ tới ngày mai sẽ phải hồi quân doanh, sau đó trực tiếp đi đến chiến trường, Sở Lệnh Tuyên kéo Trần A Phúc nghênh đón hắn vào trong lòng, hôn xuống thật sâu.
     
Trần A Phúc cũng không có thẹn thùng, tùy ý hắn hôn, còn bất chợt đón ý nói hùa với hắn.
     
Đầy tớ đều hù dọa vội vàng lui xuống.
     
Hai người thân mật một trận liền gắn bó ngồi trên giường gạch, thấp giọng nói chuyện.
     
Sở Lệnh Tuyên nói ở bên tai nàng: "Sáng mai ta trở về, đội ngũ sẽ chờ Tam thúc ở Định Châu, sau đó cùng nhau nam hạ. Nhanh thì sang năm, chậm thì năm sau, chúng ta có thể trở về."
     
Trần A Phúc lòng chua xót nói: "Dạ, chàng phải chú ý an toàn, thiếp cùng bọn nhỏ đều không rời bỏ chàng."
     
Sở Lệnh Tuyên nói: "Vì nàng cùng hài tử, ta cũng sẽ không đi mạo hiểm. Chẳng qua, đánh trận luôn sẽ có nguy hiểm, vẫn gặp người chết. Ta đã thương lượng tốt với gia gia cùng cha, nếu ta có vạn nhất gì, cha sẽ trực tiếp thỉnh phong thế tử cho Vũ Ca Nhi." Nghe được Trần A Phúc khóc lên tiếng, lại dùng gò má cọ xát nàng đỉnh đầu, nói: "Có các trưởng bối chiếu cố, có thái tử điện hạ cùng thập nhất điện hạ chú ý, cho dù ta không ở, cuộc sống sau này của mẹ con các nàng cũng sẽ không khó chịu."
     
Trần A Phúc rơi lệ nói: "Sống không có chàng, với thiếp trời cũng sập rồi, còn có ngày gì tốt lành đáng nói." Lại đứng thẳng nói: "Mặc kệ tình huống nào, chàng đều phải sống trở về. Nếu không, thiếp vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho chàng." ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d
     
Chứng kiến Trần A Phúc đỏ ngầu con mắt, oánh oánh lệ quang, Sở Lệnh Tuyên lại cũng ức chế không được chính mình, ôm nàng vào phòng ngủ.
     
Hai người hành sự, tắm rửa xong, lại rúc vào đầu giường nói chuyện. Nói một trận, lại hành một lần sự, muốn một lần nước.
     
Trần A Phúc đưa miếng "Thần dược" cho Sở Lệnh Tuyên. Biên lời nói dối: "Trong dược này có một chút dược liệu Vô Trí đại sư yêu thích cho, nói vừa có thể trị ngoại thương, lại bổ người. Nó mặc dù không tốt như dược lần trước Tam thúc ăn, nhưng so với dược trị ngoại thương bình thường thì vẫn muốn tốt hơn nhiều."
     
Sở Lệnh Tuyên cao hứng tiếp nhận. Thông qua Sở Tam lão gia té bị thương cùng dịch bệnh lần đó, Sở Lệnh Tuyên càng thêm thấy được Vô Trí đại sư lợi hại. Hắn cười nói: "Có miếng thần dược này, ta còn sống trở về nắm chắc càng lớn rồi."
     
Bọn họ ngủ chưa tới một canh giờ, liền bị Hồng Phỉ đánh thức: "Thế tử gia, đại nãi nãi, Sở Hoài đã kêu người tiện thể nhắn vào, nói hai khắc sau đại gia liền nên lên đường."

Hết chương 484.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement