Sau Khi Sống Lại Bị Ép Tương Tác Tốt [Giới Giải Trí]

Advertisement

Khi Bạch Đường Sinh tỉnh dậy, trời đã tối rồi. Tấm rèm vén nửa để ánh trăng nhàn nhạt rọi vào, ánh đèn ở đầu giường lờ mờ, trong không khí còn phảng phất hơi lạnh.

Người tỉnh dậy sau khi mặt trời lặn luôn cảm thấy cô độc. Trong một thoáng Bạch Đường Sinh mở mắt ra kia cũng có cảm giác cô đơn, cho đến khi bóng dáng Ô Bách Chu vào phòng, mở đèn lớn, ánh sáng rạng rỡ lập tức lọt vào mắt Bạch Đường Sinh.

“Ôm.” Bạch Đường Sinh ngồi trên giường nói.

Ô Bách Chu sửng sốt, đây là đang làm nũng sao? Hắn không hề chần chừ mà tiến lên, ôm người vào trong lòng: “Làm sao vậy?”

“Không có gì, chỉ muốn ôm một chút thôi.”

Bạch Đường Sinh vùi vào cổ Ô Bách Chu hít một hơi thật sâu. Đến khi xoang mũi cảm nhận được mùi hương mát lạnh thoang thoảng của Ô Bách Chu, trong lòng lập tức được thứ cảm xúc không biết tên lấp đầy.

“Đói quá, ăn gì vậy?”

“Vốn là muốn dẫn em ra ngoài ăn, nhưng bây giờ đã hơi tối rồi, tôi gọi cơm đến.”

Ô Bách Chu lấy áo ngủ trong hành lý ra cho Bạch Đường Sinh, tròng lên thân thể lõa hồ cho cậu. Bữa tối đã đưa đến, thật ra cho dù bây giờ Bạch Đường Sinh chưa thức giấc thì Ô Bách Chu cũng định gọi cậu rồi.

Hai người ăn được một nửa, bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa. Ô Bách Chu ra mở, Bạch Đường Sinh ngồi bên bàn ăn thấp thoáng thấy một chàng trai hơn hai mươi tuổi, không phải người hoa.

Bọn họ giao lưu bằng tiếng Anh, Bạch Đường Sinh chẳng nghe sót chữ nào.

Chàng trai hỏi: “Trong người anh đã khỏe hơn chưa?”

(*)ở đây dùng 您, mà không hiểu sao tác giả dùng vậy được trời tiếng anh xưng hô bình thường thì chỉ có i với you thôi chứ=)))

Ô Bách Chu: “Tôi rất khỏe.”

“Hôm nay tôi kết thúc công việc sớm nên mua thuốc đến xem anh thế nào.” Chàng trai chuyên chú nhìn Ô Bách Chu, hoàn toàn không phát hiện trong phòng còn có một người khác, “Tôi có thể vào không?”

Ô Bách Chu đang muốn cự tuyệt, Bạch Đường Sinh đã buông dao nĩa, chén dĩa phát ra tiếng vang rất khẽ.

Ánh mắt hai người ở cửa đều cùng nhìn sang. Chàng trai có vẻ có chút kinh ngạc, Bạch Đường Sinh rút một tờ khăn ướt xoa xoa khóe miệng: “Chỉ sợ là không tiện lắm.”

“Anh ấy có người chăm sóc rồi.”

Trong mắt Ô Bách Chu mang theo chút ý cười, giọng nói dịu đi, “Ăn xong rồi có muốn ngủ tiếp một lát không?”

“Không ngủ, nếu không rạng sáng tỉnh mất.”

Chàng trai xấu hổ mà nhìn bọn họ, nói một câu: “Ngại quá quấy rầy rồi” rồi rời đi.

Bạch Đường Sinh nhìn Ô Bách Chu đóng cửa lại: “Đây không phải người đầu tiên đúng chứ?”

Ô Bách Chu bất đắc dĩ: “Đây thật đúng là người đầu tiên.”

Hắn sang đây nhiều ngày như vậy, mỗi ngày vội như thần long thấy đầu không thấy đuôi, quay phim xong còn phải xử lý vài chuyện kinh doanh. Hoàn toàn không có cơ hội cho mấy người có ý đồ riêng ấy đến làm quen.

Hôm nay xin nghỉ với đoàn phim, danh nghĩa là nghỉ bệnh này, chỉ có đạo diễn và một diễn viên chính khác quan hệ khá tốt với hắn biết là người trong nhà hắn đến.

Cho nên người này có lẽ là muốn thừa cơ hội này đến ve vãn Ô Bách Chu.

Bạch Đường Sinh cảm thán nói: “Thầy Ô của chúng ta ở đâu cũng là bánh bao thịt thơm ngon.”

Ô Bách Chu cười tóm lấy tay cậu thơm lên một cái: “Bánh bao thơm ngon như vậy cũng chỉ có em mới có thể ăn thôi.”

Bạch Đường Sinh sờ sờ vòng eo còn có chút bủn rủn, không biết là ai ăn ai.

Sau khi gọi người lên dọn dẹp đồ ăn đi, Ô Bách Chu muốn dẫn Bạch Đường Sinh ra ngoài vận động chút.

Ở sau khách sạn này sau là một rừng cây nhỏ, trên lối đi lát sỏi còn vài ánh đèn vàng mờ.

Người đến đây tản bộ cũng không ít, đa số đều là những cặp đôi trẻ, giống như Bạch Đường Sinh và Ô Bách Chu cũng có hai đôi.

Trong đó một đôi còn không coi ai ra gì mà trao nhau một nụ hôn.

Bạch Đường Sinh làm như không thấy gì, nắm tay Ô Bách Chu bước đi trên đường sỏi. Gió đêm mát lạnh phất qua gò má, mang theo chút vị ngọt ngày hè.

“Bên này cũng có chỗ tốt.” Bạch Đường Sinh cười ngắm nhìn sườn mặt Ô Bách Chu.

“Hửm?”

“Tuy rằng là dị quốc tha hương, nhưng không có nhiều người biết chúng ta. Chúng ta cũng có thể quang minh chính đại mà không cần che chắn mặt mũi, nắm tay tản bộ như người thường.”

Trong nước gần như không có ai là không biết bọn họ, đặc biệt là Ô Bách Chu. Muốn có được giây phút rảo bước nhàn nhã như những người khác này thật sự rất khó khăn.

“Thích thì về sau chúng ta làm nhiều hơn.” Ô Bách Chu xoay tay, đổi thành mười ngón tay đan vào nhau.

“Chờ sau khi công khai, sau khi công tác của anh kết thúc, chúng ta đi ra ngoài chơi một chuyến đi.”

“Được, muốn đi đâu nào?”

Hai người tìm một chiếc ghế dài ngồi xuống, Bạch Đường Sinh nghiêng đầu: “Ừm… Cũng không có chỗ nào quá muốn đi, chỉ là muốn đi ra ngoài chơi cùng anh thôi.”

Mắt Ô Bách Chu khẽ chuyển, “Tôi chọn địa điểm vậy?”

“Được.”

Ô Bách Chu nhìn bàn tay giao nhau của hai người như suy tư gì đó.

Ở bên này Bạch Đường Sinh chỉ đợi hơn nửa tháng, cơ bản cậu đều rúc trong khách sạn, bên phía đoàn phim cậu vào không tiện. Không có Ô Bách Chu cậu chỉ một mình đọc sách, ngủ, chờ Ô Bách Chu về thì bắt đầu vận động khoảng cách âm.

Ô Bách Chu tiễn Bạch Đường Sinh ra sân bay, chương trình giải trí sắp phát sóng, cộng thêm sắp tới lại là lễ tốt nghiệp của Bạch Đường Sinh.

Tiếc nuối duy nhất chính là Ô Bách Chu chỉ sợ không thể có ở đó.

Khi ở nước ngoài, Bạch Đường Sinh còn lên hot search một lần, nguyên nhân là do cô gái tên Hy Hy cậu gặp trên máy bay kia đăng một bài Weibo dài hơn hai nghìn chữ.

Cô gái chia sẻ lần gặp gỡ tình cờ của mình, ở dị quốc tha hương tủi thân, cha mẹ không hiểu cô, bản thân cô vô cùng đau khổ bất lực.

Cô gái nói ngày đó khi cô về nước, thật ra là muốn để gặp lại cha mẹ một lẩn, sau đó sẽ trở lại trường học mình, muốn nhảy từ trên tầng cao nhất xuống, ở đó mà biến mất khỏi thế gian này.

Nhưng cô gái lại không ngờ sẽ gặp được Bạch Đường Sinh trên máy bay. Trong một khoảng thời gian dài, Bạch Đường Sinhlà trụ cột tinh thần trên mạng của cô gái. Là sợi dây liên kết chặt chẽ nhất của cô gái giữa nơi đất khách xứ người và quê hương.

Cô nói: Thần tượng tôi thích nhất cho tôi một cái ôm ấm áp nhất thế gian này. Trong nháy mắt khi nhìn thấy anh ấy, tôi đột nhiên nghĩ, thật ra anh ấy bằng tuổi tôi, khi nhỏ hơn tôi lại chịu dằn vặt người thường khó mà tưởng tượng nổi. Nhưng cuối cùng vẫn nhìn thấy cầu vòng, tìm được người trân trọng mình.

Có phải tôi nên kiên trì một chút hay không, qua cơn mưa rào, tôi có thể nhìn thấy cầu vồng sao?

Chuyện này lại lần nữa hút cho Bạch Đường Sinh một đống fan qua đường, không có ai cho rằng đây là lăng xê.

Bởi vì cô gái tên Hy Hy này một năm trước khi bắt đầu du học đã đăng lên Weibo vài dòng trạng thái mờ mịt của mình. Bình thường xem sẽ không cảm thấy gì, nhưng sau khi chỉ ra hết thảy, mọi người mới bừng tỉnh phát hiện bài này dài đến trăm chữ. Cũng không phải càu nhàu đơn giản, mà là cất giấu đau khổ và ấm ức tận sâu trong nội tâm một cô gái.

Mà trước ngày hôm nay, không có ai phát hiện ra đau khổ của cô, cũng không ai hiểu được ấm ức trong lòng cô.

Hi Hi được dân mạng an ủi, song dân mạng lại bắt đầu chú ý tới một chuyện khác, Bạch Đường Sinh đi máy bay?

Nhìn lại bài cô gái vừa đăng trên Weibo, cô du học ở nước đó… Khoảng thời gian trước có phải cũng chụp được thầy Ô ở chỗ đó hay không? Đeo đồng hồ, sau đó theo lời nhân viên có liên quan nói thì là thầy Ô đi đóng phim.

Bạch Đường Sinh đến đó làm gì?

Còn có thể làm gì, đương nhiên là đi thăm thầy Ô rồi!

Hôm nay lại là một ngày mà các shipper tưng bừng.

– –

Ngày show giải trí nọ lên sóng, Bạch Đường Sinh bảo Ô Bách Chu chờ tín hiệu của cậu, sau đó đúng hẹn vào buổi chiều đăng bài tỏ tình với Ô Bách Chu: You are my only one, you are my whole world.

Phía dưới còn kèm theo một tấm ảnh cậu đeo nhẫn.

Các fan điên cuồng trong nháy mắt.

[ Đm, tôi từ bên chương trình sang, định xem Bạch Bạch bị trừng phạt sau khi chơi thua. Nhưng mà sao tôi càng xem càng thấy không giống như là trừng phạt vậy? ]

[ Có phải chiếc nhẫn này nhìn quen quen không nhỉ? ]

[ Thần tán thành ]

[ Thần tán thành ]

[ Thần tán thành ]

[ Trước đó có phải thầy Ô cũng đeo nhẫn hay không? Ai đó hãy nói cho mị biết có phải mị nhớ lộn rồi hay không vậy? ]

[ Không, bạn không sai, thầy Ô không chỉ là đeo nhẫn, lúc đó chúng ta còn cảm thấy chiếc nhẫn đó là thiết kế của nhãn hiệu chuyên làm nhẫn đôi nào đó. ]

[ Mọi người có còn nhớ lúc đó chúng ta đào ra câu đề của mẫu nhẫn tương tự trên tay thầy Ô trên website chính thức của hãng ấy không? ]

[ Đm, tôi đi đào lại, y chang câu đề của Bạch Bạch gửi thầy Ô.]

[ Cái này không phải chỉ là pr chương trình đúng chứ? ]

[ Nếu đây là pr chương trình thì tui sẽ gặm nát tường! ]

[ Mấy người có phát hiện không, thời gian Bạch Bạch đăng bài này là 13:14*. ]

(*)1314, con số này nghĩa là một đời một kiếp.

[ Má ơi, trái tim nhỏ của tôi can't hold a a a a a không đời nào ngờ cp tôi ship lại thật sự có ngày real! ]

Đã tới dây, vẫn còn vài fan only còn đau khổ giãy giụa. Muốn biện giải đây chỉ là lăng xê chương trình, kết quả không bao lâu, bên phía Ô Bách Chu cũng đã đăng một bài Weibo.

Ô Bách Chu đăng: Tôi là tài sản cá nhân của em.

Ảnh chụp đính kèm bên dưới là hai bàn tay trắng muốt thon dài mười ngón đan vào nhau. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra hai bàn tay này là của hai người đàn ông.

Trên ngón áp út bọn họ đều mang một chiếc nhẫn, đúng là cặp nhẫn trước đó hãng nọ từng đăng lên website. Giống chiếc nhẫn trong ảnh Bạch Đường Sinh đăng lên như đúc.

You are my only one, you are my whole world.

Câu này ý là gì không cần nói cũng biết, gần như là trong nháy mắt, Weibo bị tê liệt.

[ Má ơi, ai mà chịu nổi thầy Ô như vậy! ]

[ Mấy ngươi ơi hôm nay chương trình phát, Bạch Bạch nói cậu ấy rất nghèo, phải chăm chỉ kiếm tiền trả nợ cho thầy Ô. Kết quả thầy Ô lại phát ra một câu: Tôi là tài sản cá nhân của em. Vầy! Ai! Chịu! Nổi! ]

[ Trước kia tôi vẫn luôn lo lắng có phải đã có yêu tinh nào câu được thầy Ô rồi hay không. Nhưng trăm triệu cũng không thể tưởng tượng nổi hoàng hậu lại tay dắt tay với hoàng quý phi của tôi rồi. ]

[ Trước ngày hôm nay, tôi còn luôn ngây thơ cho rằng hai người chỉ là anh em đồng chí… Bây giờ tôi chỉ muốn quỳ, vả bản thân hai cái bạt tai. ]

[ Idol của tui ở bên một idol khác. ]

[ Các chồng của tui ngoại tình cùng ở bên nhau. ]

Weibo tê liệt một thời gian dài server mới khôi phục bình thường, bàn tán trên mạng về Bạch Đường Sinh và Ô Bách Chu giăng kín trời. Cũng may Tề Kỳ sớm đã có chuẩn bị, kiểm soát dư luận và điều hướng rất khá, vài lời tiêu cực cơ bản đều bị đè xuống.

Fan cp thì xuất toàn lực dẫn dắt điều hướng dư luận người qua đường, chúc phúc cứ như sóng ồ ạt mà đến.

Đương nhiên, dưới tình huống này, số người thoát fan cũng không phải ít. Dù sao công khai tình yêu tất nhiên phải đối mặt với tình cảnh ấy, nói chi bọn họ lại còn là hai người đàn ông.

Chưa được vài tiếng, fan trên Weibo Ô Bách Chu đã giảm một triệu.

Tình trạng bên phía Bạch Đường Sinh đỡ hơn nhiều, số lượng lượng fan của Ô Bách Chu vốn đã sắp đến hạn mức cao nhất, có giảm cũng bình thường. Mà bên phía cậu tuy rằng cũng giảm không ít fan, nhưng cũng có nhiều người đến ship cp và nhiều fan qua đường chú ý đến cậu hơn. Kết quả là fan của cậu lại tăng lên không ít.

Tâm trạng Bạch Đường Sinh và Ô Bách Chu đều khá tốt. Cuối cùng bọn họ cũng đã giới thiệu nhau với toàn thế giới: Đây là người yêu của tôi.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement