Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)

Advertisement

Chương 14: Đàn em nhà giàu nhất tới rồi?
 
             Một lúc lâu sau, Lâm Diểu điều chỉnh xong cảm xúc mới ngẩng đầu cười đáp: “Ha ha, các cậu nói đúng lắm. Nhưng mà công việc của Lê Lê không phù hợp với tớ. Dù sao tớ cũng không lẳng lơ… à… không phải, tớ cũng không gợi cảm được như Lê Lê”.  

             Trương Minh Vũ nhếch môi cười, không ngờ cô ta dám đáp trả như vậy.  

             Câu nói này đã hoàn toàn chọc giận Lê Lê.  

             Lê Lê cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: “Lâm Diểu nói vậy không đúng rồi. Đối với con gái, địa vị vẫn khá quan trọng đấy, còn về thủ đoạn… chẳng phải đây cũng là một loại năng lực sao?”  

             Cuộc chiến đã bắt đầu tiến vào giai đoạn căng thẳng.  

             Các cô gái còn lại cũng nhao nhao lên tiếng: “Đúng đó Lâm Diểu. Hồi còn học cấp ba cậu nổi tiếng khắp trường, sao bây giờ lại rơi vào tình cảnh thế này?”  

             “Cậu không dùng thủ đoạn, nhưng cậu sắp chết đói rồi đấy. Lê Lê đang muốn giúp cậu, cậu phải biết ơn mới đúng! Biết không hả?”  

             Lâm Diểu cười nói: “Xem ra sau khi tốt nghiệp các cậu đều đi làm đầu bếp cả, đầu lưỡi cũng khá lắm đấy”.  

             Đám người đều sửng sốt.  

             Đến cả Trương Minh Vũ cũng mất một lúc lâu mới phản ứng lại được.  

             Đầu lưỡi khá lắm… giỏi la liếm hả?  

             Bộp!  

             Cô gái tóc xanh đập bàn đứng bật dậy, giận dữ nói: “Lâm Diểu, cậu có ý gì hả? Có phải nhìn thấy bây giờ Lê Lê giỏi giang nên sinh lòng đố kỵ không?”  

             “Lại còn nói xấu cả bọn tôi? Cậu tưởng bây giờ vẫn còn nhà họ Lâm chống lưng cho cậu chắc?”  

             Lâm Diểu cười lạnh một tiếng, không hề sợ hãi đáp trả: “Đúng là nhà họ Lâm xuống dốc, nhưng so với đám gà rừng các người vẫn còn tốt chán!”  

             Trương Minh Vũ cũng không kìm được tán thưởng câu nói này.  

             Vậy mới giống người nhà họ Lâm!  

             “Tốt chán? Hừ!”  

             Cô gái tóc xanh cười khẩy, khinh bỉ nói: “Dù tôi đây có túng bấn lắm thì bây giờ vẫn đang lăn lộn trong giới trung lưu. Cậu tự nhìn lại mình đi, bên cạnh là loại người gì?”  

             “Tôi không ngờ cậu nghèo túng đến mức này đấy, còn kết bạn với một thằng nhà quê ở nông thôn lên! Cậu không thấy mất mặt à?”  

             Bấy giờ, mọi ánh nhìn châm chọc đều đổ dồn lên người Trương Minh Vũ.  

             Lâm Diểu tức phát điên. Cuối cùng chuyện cô ta sợ hãi nhất vẫn xảy ra!  

             Cô ta không phản bác lại được câu nào!  

             Cô ta biết mình đã thua, thua đến thảm hại! Sự ghét bỏ Trương Minh Vũ lại càng tăng thêm!  

             Ánh mắt trào phúng từ bốn phía càng thêm nồng đậm.  

             Ngay khi Lâm Diểu đang không biết phải làm thế nào cho phải, một giọng nói trêu tức vang lên: “Cô nói vậy là sai rồi. Tôi không tới từ nông thôn”.  

             Câu nói này lại khiến mọi người chú ý tới anh hơn.  

             Mấy chữ nhà quê, nông thôn kia đã chọc giận Trương Minh Vũ.  

             Người nhà quê thì đã sao?  

             “Ồ, thế anh tới từ đâu?”, cô nàng tóc xanh cười lạnh một tiếng, miệt thị hỏi.  

             Trương Minh Vũ lạnh giọng đáp: “Trong hang núi”.  

             Nghe vậy, đám người xung quanh đều ôm bụng cười ngặt nghẽo!  

             “Mẹ nó! Thằng bạn này của Lâm Diểu cực phẩm thật đấy! Còn chẳng bằng đồ nhà quê nữa!”  

             “Anh ta kiêu ngạo cái gì vậy? Tôi rất muốn biết anh ta dựa vào đâu mà dám lớn lối như thế?”  

             “Đúng là nhân tài hiếm gặp!”  

             …  

             Tiếng bàn tán ồn ào vang lên.  

             Lâm Diểu tức tới đỏ bừng mặt, nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn Trương Minh Vũ mau bốc hơi khỏi thế gian!  

             Sao… lại có người ngốc tới mức này!  

             Cô gái tóc xanh cũng cười như điên như dại, chế giễu nói: “Lâm Diểu, tôi sai rồi. Xin lỗi cậu!”  

             “Tôi thật sự không ngờ… bạn của cậu lại…”  

             “Phụt ha ha ha !”  

             Cô ta buồn cười quá, không nói nổi mấy chữ sau.  

             Vẻ trào phúng trong mắt Lê Lê cực kỳ nồng đậm!  

             Trương Minh Vũ cũng không nổi nóng, ung dung bắt chéo chân rồi nói: “Tuy tôi ở trong núi đi ra, nhưng bạn tôi cũng khá lợi hại”.  

             Nói xong, anh còn ngả người ra phía sau.  

             Cảm giác làm màu có vẻ rất sảng khoái.  

             Cô gái tóc xanh lau sạch nước mắt, cố nén cười hỏi: “Thế… ha ha… thế bạn của anh là ai?”  

             Lâm Diểu căng thẳng tim đập bình bịch, chợt có dự cảm chẳng lành.  

             Trương Minh Vũ nhếch miệng cười nói: “Bạn tôi chính là ông chủ của khách sạn này”.  

             Anh vừa dứt lời, Lâm Diểu loạng choạng suýt thì trượt chân ngã xuống ghế.  

             Căn phòng chìm vào yên lặng trong ngắn ngủi.  

             Chẳng bao lâu sau, tiếng cười giòn tan hơn cả lần trước lại vang lên.  

             “Ha ha ha!”  

             “Không được, buồn cười chết mất! Con mẹ nó đang diễn hài à? Đau bụng quá!”  

             “Má ơi, bây giờ làm màu còn không thèm tìm hiểu trước luôn hả?”  

             “Lê Lê, cậu… ha ha cậu nghe thấy không? Anh ta nói bạn anh ta là người yêu cậu đấy! Cậu… ha ha… cậu biết anh ta không?”  

             …  

             Tiếng cười mãi không ngớt, thậm chí có người phải úp mặt vào bàn ôm bụng cười ngặt nghẽo, tay đập loạn xạ lên mặt bàn.  

             Trương Minh Vũ cực kỳ bất lực.  

             Anh nói vậy đã khiêm tốn lắm rồi, sao không ai thèm tin chứ…  

             Lâm Diểu chết sững, vẻ mặt cứng đờ không cảm xúc.  

             Lê Lê cố nhịn cười, châm chọc nói: “À… hình như không quen”.  

             Trương Minh Vũ thấy chuyện này nên đến hồi kết thúc rồi, dứt khoát nhắn tin cho chị ba.  

             Tiếng cười vẫn không ngừng vang lên.  

             Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người khác mở ra.  

             Một người đàn ông béo ú xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.  

             Trương Minh Vũ sửng sốt.  

             Anh quay ra nhìn thử, phát hiện Trần Đại Phú đang thở hổn hển đứng trước cửa phòng.  

             Anh không nhịn được nhíu mày.  

             Rõ ràng anh gọi cô thư ký kia tới cơ mà, sao ông ta lại ở đây?  

             Trần Đại Phú trông thấy Trương Minh Vũ, lập tức mừng rỡ.  

             Ông ta muốn chứng minh hiệu suất làm việc của mình, chạy khắp nơi tức tốc làm xong hết thủ tục. Đến khi trở về lại không thấy anh đâu cả.  

             Cuối cùng phải xem camera giám sát mới biết anh đã đi vào căn phòng này.  

             “Cậu Minh Vũ…”  

             Trần Đại Phú đắc ý định khoe khoang.  

             Lời xưng hô này doạ Trương Minh Vũ sợ chết khiếp, vội vàng lên tiếng cắt ngang: “Ôi trời, sao ông chủ Trần lại tới đây?”  

             Trần Đại Phú ngơ ngác không hiểu gì cả.  

             Ông ta nhìn kỹ hồi lâu mới phát hiện anh đang nháy mắt ra hiệu với mình, cuối cùng cũng hiểu ra.  

             Lê Lê buồn cười nói: “Này… bạn của Diểu Diểu, lẽ nào vị này là… ông chủ khách sạn Hồng Thái anh vừa nói à?”  

             Cô ta vừa dứt lời, mọi người lại cười rộ lên. Ai cũng nhớ lại câu nói khoe khoang vừa rồi của Trương Minh Vũ.  

             Lê Lê vốn chỉ muốn trêu chọc một câu để khuấy động bầu không khí.  

             Thế nhưng câu trả lời của Trương Minh Vũ lại khiến tất cả ngây ngẩn: “Đúng vậy”.  

             “Ha ha ha!”  

             Mọi người cười nhiều quá, sắp không thở nổi nữa, chưa kịp nghỉ một lúc đã lại bị làm cho cười sặc sụa!  

             Tiếng cười rất to, mặt bàn thuỷ tinh cũng bắt đầu rung rinh.  

             

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement