Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Ma Tùng Quân (Truyện full)

Advertisement
Trên lầu tửu lâu, Ma Tùng Quân ngồi một bên, Long Nguyên Giáp ngồi một bên. Cả hai nhìn nhau chằm chằm mà không nói nửa lời nào. Bởi vì xung quanh bọn họ bây giờ rất là nhiều cô nàng mát mẻ léo nhéo xung quanh. Đuổi thì không đi, đánh thì lại rên ư ử như con Gâu. Đánh mạnh thì không được, cái tình cảnh khó khăn này thật sự không biết nói làm sao.

“Đổi chỗ khác đi.” – Ma Tùng Quân đứng dậy nói.

Vô tình lúc đứng dậy lưng của hắn chạm vào mấy cục mỡ thừa căng căng của mấy cô nàng sau lưng, tiếng á vang lên thất thanh, một tiếng á đầy sự hiểu lầm chỉ khiến Ma Tùng Quân muốn độn thổ.

“Đi chỗ khác vậy.” – Long Nguyên Giáp gật đầu.

Sau đó cả hai định lấy tiền ra thì Nghiêm Tiêu Hoa lại xuất hiện, cười một tiếng vũ mị nói:

“Mấy đứa lui xuống hết đi, để ta tiếp hai vị đây.”

“Dạ Hoa tỷ.”

“Dạ...”

Những tiếng dạ vâng nhẹ như gió, ngọt như mật ong, khiến cho người nghe chỉ muốn trở thành phạm nhân.

“Ta thật không ngờ hai người đàn ông lực lưỡng như vậy lại không gần nữ sắc nha... chậc. Có phải hai người... hị hị.” – Nghiêm Tiêu Hoa nhìn Ma Tùng Quân và Long Nguyên Giáp cười với ánh mắt đầy ẩn ý.

“Thôi để chúng ta yên được không? Nếu không đành phải đi chỗ khác mất.” - Ma Tùng Quân thở dài nói.

“Không được, người ta là biết ý đồ của Ma huynh đây đó.” – Nghiêm Tiêu Hoa dùng hay tay bám lên vai Ma Tùng Quân, cằm ghé vào mu bàn tay, hơi thở dịu nhẹ đầy mị hoặc phà vào mặt hắn mà nói.

Chỉ là cái mùi này quá nồng rồi, Ma Tùng Quân khẽ nhăn mặt lại, né đầu sang chỗ khác nói: “Đừng dí sát như thế, ta không chịu được mùi nước hoa nồng nặc.”

“Là mùi cơ thể người ta.” – Nghiêm Tiêu Hoa đứng thẳng người dậy đánh yêu hắn một cái.

“Thế đi tắm đi.”

“Phụt...” – Long Nguyên Giáp đang uống rượu liền phụt hết ra.

Còn gương mặt của Nghiêm Tiêu Hoa thì đen lại như than. Bất quá rất nhanh nàng ta đã trở lại bình thường, ngược lại còn ngồi xuống ghế dài bên cạnh Ma Tùng Quân, tay vỗ vỗ dưới ghế nói:

“Ma huynh, ta tiếp huynh được không?”

Kết quả Ma Tùng Quân ngồi chung với Long Nguyên Giáp, còn Nghiêm Tiêu Hoa thì ngồi một mình. Nàng ta chống cằm, nhìn chằm chằm Ma Tùng Quân và cứ cười tủm tỉm khiến cho Ma Tùng Quân thấy ghê ghê.

“Giáp đệ...” – Ma Tùng Quân liên tục đá mắt cho Long Nguyên Giáp, nhưng Long Nguyên Giáp lại chẳng để ý, thay vào đó hắn chỉ ngắm nhìn quang cảnh dưới kia.

Một lúc sau hắn mở miệng nói:

“Nàng cũng biết kết quả khi cho ta vào tửu lâu của nàng rồi chứ?”

“Kết quả? Long huynh đang nói vấn đề gì thế? Hoa Hoa nghe hông hiểu đó nha.” – Nghiêm Tiêu Hoa cười khúc khích nói.

“Tùy nàng, nếu ta rời đi bây giờ nàng sẽ gặp rắc rối. Ta ở lại cũng chẳng có ai đủ khả năng phục kích được ta.” – Long Nguyên Giáp nở nụ cười đầy tự tin hiếm thấy.

“Ai da, Long huynh thật là. Nhưng không có gì chắc chắn, đừng mong lung lay được ta. Ngươi là đang lo lắng cho Hoa Hoa đúng không?” – Nghiêm Tiêu Hoa cười lên một tiếng đầy vũ mị, sau đó lấy ly rượu Ma Tùng Quân uống sạch.

Động tác thướt tha cứ tưởng chậm nhưng nhanh đến mức khiến cho Ma Tùng Quân không kịp cản, ly đó hắn vừa mới nhấp môi xong...

Tiếp đến là một cảnh xuân mà Ma Tùng Quân chẳng muốn nhìn chút nào, nàng ta dựa người lên bàn, đặt bầu ngực lớn của mình lên đó rồi ôm lấy ngực nói:

“Ta chỉ có một mình thôi Long huynh à. Phận nữ nhân yếu mềm như ta, ta chỉ cần đi sai một bước, không những ta mà cả các tỷ muội vừa rồi phải mất mạng. Đừng làm khó ta vậy chứ? Ngươi đi đi.” – Nghiêm Tiêu Hoa cười một tiếng, giọng say say của nàng ta thật khiến người khác muốn lao đến cắn một cái.

“...” – Ma Tùng Quân ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào đôi mắt kiều mị kia.

Trong đôi mắt đó, hắn nhìn thấy được tia sầu muộn, chỉ khi nhìn kỹ mới thấy được. Dường như phát hiện ra ánh mắt của Ma Tùng Quân, Nghiêm Tiêu Hoa khẽ mỉm cười với hắn rồi nhắm mắt lại. Giọng nói như đã uống say từ lâu cất lên:

“Phận nữ nhân ở cái thế giới ác nghiệt lắm. Nếu như năm xưa ta không dấn thân vào đây, có lẽ giờ ta đã không còn trên đời. Long huynh thấy ta nói có đúng không? Chính ngươi từng cứu ta một mạng cơ mà?”

“Đêm nay nàng đừng rời khỏi chỗ này. Coi như đền bù lại chuyện năm xưa của ta...” – Long Nguyên Giáp nghiêm giọng nói.

“Xoảng!!!”

Trả lời Long Nguyên Giáp là một ly rượu đập xuống ngay bên cạnh hắn, gương mặt nàng ta đỏ bừng bừng, trông nét mặt rất là tức giận, như muốn mắng người như rồi lại thôi.

“Đàn ông các người ai cũng như nhau.” – Nghiêm Tiêu Hoa thở dài một tiếng, sau đó cầm hẳn bình rượu uống ừng ực.

Nhìn cảnh tượng này, Ma Tùng Quân cũng hiểu ra một chút vấn đề rồi. Sau đó hắn lại nhìn sang Long Nguyên Giáp, ánh mắt của Long Nguyên Giáp rất kiên định, thằng này đầu đất chắc rồi. Chắc chắn năm xưa làm gì có lỗi, bây giờ đến đây chuộc lỗi ư?

Suy đoán một chút trong đầu, cuối cùng Ma Tùng Quân quyết định giật bình rượu trên tay Nghiêm Tiêu Hoa xuống rồi nói:

“Nữ nhân uống nhiều rượu dễ bị kẻ khác lợi dụng lắm.”

“Lợi dụng?... Ha ha ha... Long huynh, ngươi nghe thấy Ma huynh nói gì chưa? Đây là huynh đệ của ngươi đúng không? Hắn tử tế hơn ngươi nhiều. Nếu năm đó ta gặp Ma huynh có lẽ cuộc đời ta không như... Ưm...”

Đang nói Nghiêm Tiêu Hoa bị một cái bánh bao chặn ở miệng. Là Ma Tùng Quân đưa cái bánh bao đó lên miệng Nghiêm Tiêu Hoa, ngăn không cho nàng ta nói tiếp.

“Ta không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì. Chuyện đã qua, đừng dùng nó để tổn thương nhau nữa. Có lẽ Long Nguyên Giáp sai với ngươi, hắn đến đây để chuộc lỗi. Coi như ngươi cho hắn chuộc lỗi đi, đừng tha thứ cho hắn là được.” – Ma Tùng Quân nhìn chằm chằm vào đôi mắt đẹp của Nghiêm Tiêu Hoa mà nói.

Hai hàng nước mắt của nàng ta khẽ chảy ra. Long Nguyên Giáp vì thế cũng quay mặt đi chỗ khác không dám nhìn thẳng. Nghiêm Tiêu Hoa nắm lấy bánh bao dời ra khỏi miệng mình, giọt nước miếng từ miệng nàng ta dính với bánh bao được kéo dài ra, cộng thêm gương mặt gợi cảm kia khiến cho Ma Tùng Quân cũng không tiện nhìn thẳng.

“Ma huynh, huynh và Long huynh thật giống nhau. Nhưng chỉ là vẻ bề ngoài, bên trong của huynh tinh tế hơn kẻ đầu đất ngồi bên cạnh huynh.”

Nghiêm Tiêu Hoa lau đi giọt nước mắt, nàng nở một nụ cười khiến cho vạn chúng điên đảo. Chỉ là có hai thằng đàn ông trong đây, một kẻ thì nhìn đất, một kẻ thì nhìn ra cửa sổ. Vài hơi thở sau, không gian trầm lắng khiến người ta ná thở.

Cuối cùng Long Nguyên Giáp mở miệng nói trước:

“Lần này tin ta.”

“Đừng gieo cho ta hi vọng nữa.” – Nghiêm Tiêu Hoa lắc đầu nói.

“Sau trận ngày hôm nay ta sẽ không đi đâu nữa.” – Long Nguyên Giáp nói.

“Đừng...” – Nghiêm Tiêu Hoa ngập ngừng.

“Thôi ta đi chỗ khác.” – Ma Tùng Quân lắc đầu đứng dậy rời đi. Hắn không thể tiếp tục ở đây ăn cơm chó được nữa.

Thấy Ma Tùng Quân đi, không ai ngăn cản hắn. Cả hai người có một không gian riêng, lời nói ban nãy của Ma Tùng Quân cũng không có gì, nhưng nó đủ để ngăn cản hai người này tiến xa hơn trong việc tổn thương nhau.

Tuy Long Nguyên Giáp ban đầu không nói dẫn hắn đến đây với ngụ ý gì, hắn cũng không biết vì sao Long Nguyên Giáp lại đẫn hắn đến đây. Bất quá chuyện gì cũng có nguyên do, có lẽ Nghiêm Tiêu Hoa là người quen cũ của Long Nguyên Giáp chăng?

Lúc này Ma Tùng Quân ngồi ở lầu dưới, hắn gọi một bình rượu khác và một dĩa đậu phộng. Hắn còn chưa kịp ăn thì bỗng thấy một tên mặt mũi hầm hầm, hắn hừng hực xông vào. Hắn ta đi thẳng lên trên lầu, từng bước chân hạ xuống như muốn dẫm nát cả cầu thang.

Thấy thế Ma Tùng Quân lập tức đi lên, nhưng lại bị những kẻ ở dưới cản lại ở chân cầu thang.

“Cút!”

Ma Tùng Quân gằn giọng một tiếng, thấy không ai tránh ra, hắn vung tay đẩy đầu một đám người sang một bên. Nhưng đám người cản hắn như mấy thằng liều chết, có kẻ vớ lấy cái ghế đập lên lưng của Ma Tùng Quân.

“Rầm!”

Tiếng động lớn vang lên. Ở trên còn chưa có chuyện gì xảy ra, ở dưới Ma Tùng Quân đã nắm đầu kẻ đánh lén hắn, hắn cầm đầu gã ta ấn mạnh xuống đất sau đó đá một cước lên bụng đối phương khiến cho gã ta văng thẳng lên quầy rượu.

Lập tức một đám vác ra đao kiếm tấn công Ma Tùng Quân.

“Lũ chó này.”

“Uỳnh!!”

Ma Tùng Quân triệu hồi ra trọng kiếm, dùng sống kiếm quét một đường hất văng bốn năm người sang một bên. Sau đó hắn phi thẳng lên trên lầu.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement